Chương 1071 Tay phải? Sao ngươi có thể dùng tay phải được chứ?
Cái này... đây là!"
"Một tỷ khối cực phẩm Thần Linh Tinh?"
"Tiền đặt cược này thật thật là khủng khiếp a!"
Nhưng mà sau khi Vũ Thiên Hành xem xét ở bên trong thần giới lại có chứa một tỷ khối cực phẩm Thần Linh Tinh, cả người trực tiếp ngẩn ra tại chỗ!
………………………………….
"Hai vị!"
"Các ngươi đang cược cái gì đó?"
"Có thể cho ta tham dự vào hay không?"
Sau khi hết khiếp sợ, Vũ Thiên Hành quay qua nhìn hai người thử lên tiếng hỏi thăm, dù sao ván cược này quá lớn, tiền đặt cược của nó cho dù là hắn cũng nhìn mà phát thèm!
"Không được!"
"Ván cược này chúng ta không thể để cho ngươi tham dự vào trong đó được!"
"Bởi vì chúng ta đang đánh cược một chuyện có liên quan tới ngươi nếu như ngươi tham gia vào trong đó thì không phải là ngươi thắng chắc rồi hay sao?"
Nghe được Vũ Thiên Hành nói như vậy, Diệp Phong thậm chí không có một chút do dự nào trực tiếp lên tiếng từ chối.
"Ừm?"
"Có liên quan tới ta?"
"Sau đó, các ngươi cứ liên tục tranh luận là tay trái hay là tay phải?"
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Vũ Thiên Hành lập tức cúi đầu trầm tư!
"Ngọa tào!"
"Chờ một chút!"
"Nội dung bọn họ đánh cược với nhau sẽ không phải là khi ta hai hai ba ba năm thì dùng là tay trái hay là tay phải đó chứ!"
Nghĩ đến khả năng này, Vũ Thiên Hành trực tiếp dùng một loại ánh mắt khác thường nhìn về phía hai người, sau đó trên mặt lộ ra vẻ bất an lên tiếng dò hỏi: "Hai vị, ta có thể biết được là hai người đang đánh cược cái gì hay không?"
Sau khi Vũ Thiên Hành hỏi ra một câu hỏi như vậy thì rốt cuộc hai người Diệp Phong và Diệp Tiểu Quái cũng chọn được tay trái và tay phải!
"Vũ môn chủ!"
"Chúng ta rảnh rỗi không có chuyện gì làm cho nên mới đánh cược với nhau xem là khi ngươi hai hai ba ba năm thì ngươi dùng tay trái hay là tay phải!"
"Bây giờ chúng ta đã lựa chọn xong rồi ngươi có thể cho chúng ta biết câu trả lời được rồi đó!"
Nghe được Vũ Thiên Hành nói như vậy, Diệp Phong cũng mặt lộ vẻ mong đợi hỏi thăm.
???
Các ngươi rảnh rỗi không có chuyện gì làm cho nên lôi chuyện xấu hổ của người khác ra để đặt cược như vậy hay sao?
Sau đó còn muốn ta tự mình nói cho các ngươi biết câu trả lời?
Nghe được Diệp Phong hỏi thăm như vậy, trong lúc nhất thời biểu cảm trên mặt Vũ Thiên Hành như không thể tin vào tai của mình, hắn hoàn toàn không ngờ được là hai người trước mắt lại có thể làm ra được chuyện chó như vậy!
"Cái gì khi hai hai ba ba năm?"
"Cái gì tay trái hay là tay phải?"
"Ta hoàn toàn không hiểu được các ngươi nói như vậy là đang có ý gì!"
Mặc dù có chút tức giận nhân bởi vì không thăm dò được tình huống của hai người cho nên Vũ Thiên Hành cũng không có lập tức nổi giận mà là thuận miệng đáp lại bọn họ một câu.
"Được rồi!"
"Vốn còn nghĩ nếu như ngươi có thể trả lời câu hỏi của ta thì ta sẽ đưa cho ngươi một chút Long Hoàng Minh Viêm Thạch!"
"Nếu như ngươi không muốn trả lời thì ta đổi một người khác cũng được!"
Nghe được Vũ Thiên Hành nói như vậy, Diệp Phong cũng ra vẻ tiếc nuối nói một câu như vậy.
Hả?
Long Hoàng Minh Viêm Thạch?
Trong tay của tiểu tử này lại có Long Hoàng Minh Viêm Thạch, hơn nữa còn chuẩn bị đưa ta một chút?
Mà Vũ Thiên Hành đang đứng đối diện hắn nói như vậy thì trực tiếp gấp gáp, dù sao nếu chỉ trả lời một câu hỏi mà có thể nhận được một chút Long Hoàng Minh Viêm Thạch thì chắc chắn hắn sẽ trả lời dù cho vấn đề này có chút xấu hổ!
"Vị thiếu gia này!"
"Những gì ngươi vừa mới nói là thật hay sao?"
"Nếu như ta trả lời câu hỏi của ngươi thì ngươi sẽ đưa cho ta một chút Long Hoàng Minh Viêm Thạch thật hay sao?"
Sau khi hết khiếp sợ, Vũ Thiên Hành mặt lộ vẻ vội vàng nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng xác nhận.
"Đương nhiên!"
"Thứ quỷ đó trong mắt các ngươi có thể được tính là bảo bối nhưng trong mắt của ta thì chính là một đống đá vụn mà thôi!"
Nhìn thấy Vũ Thiên Hành mắc câu, Diệp Phong cũng tiện tay lấy một cái thần giới ra ném cho đối phương, dùng hành động đó để chứng minh rằng những gì mình nói đều là sự thật!
"Tê!"
"Vậy mà đúng là Long Hoàng Minh Viêm Thạch thật!"
"Hơn nữa còn có mười khối!"
"Nếu như ta có những Long Hoàng Minh Viêm Thạch này, cho dù máy đối thủ cũ của ta có liên thủ lại với nhau thì ta cũng có thể không sợ hãi một chút nào!"
Xem xét ở bên trong thần giới lại thật sự có chứa Long Hoàng Minh Viêm Thạch, hơn nữa còn khoảng chừng mười khối, cho dù là Vũ Thiên Hành thì lúc này cũng không nhịn được mà hít vào một hơi khí lạnh sau đó cả người bắt đầu trở nên hưng phấn.
"Vị thiếu gia này!"
"Có phải là nếu như ta trả lời vấn đề này!"
"Thì mười khối Long Hoàng Minh Viêm Thạch đều là của ta đúng hay không?"
Trên mặt lộ vẻ kích động, Vũ Thiên Hành lại quay qua nhìn Diệp Phong xác nhận lại một lần nữa!
"Không!"
"Nếu như ngươi trả lời vấn đề này!"
"Ta không phải đưa ngươi mười khối, mà là hai mươi khối, ba mươi khối, năm mươi khối cũng có thể!"
"Bởi vì ngươi có được ý chí lực cực kỳ khủng bố cho nên ta muốn giúp ngươi rèn luyện ra Long Hoàng Minh Viêm Chi Tâm!"
Nghe được Vũ Thiên Hành hỏi mình như vậy, Diệp Phong cũng trưng vẻ mặt thành thật ra giải thích rõ cho hắn biết.
"Cái gì!"
"Ngươi muốn cung cấp một lượng lớn Long Hoàng Minh Viêm Thạch cho ta, sau đó trợ giúp ta rèn luyện ra Long Hoàng Minh Viêm Chi Tâm?"
Nghe được hắn nói như vậy, trong lúc nhất thời biểu cảm trên mặt Vũ Thiên Hành như không thể tin vào tai của mình!
Chờ một chút!
Đúng lúc này, Vũ Thiên Hành bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, sau đó lập tức nhìn về phía Diệp Phong trực tiếp hỏi: "Vị thiếu gia này, chúng ta vốn không quen không biết nhau, tại sao ngươi lại vô duyên vô cớ đưa cho ta một món quà lớn như vậy?"
"Không vì sao cả!"
"Ta chỉ muốn đưa cho ngươi, hơn nữa ta cũng không cần ngươi phải trả bất cứ giá nào!"
"Nếu như ngươi không dám nhận thì ta sẽ lập tức quay đầu rời khỏi đây!"