Chương 1077 Không đùa chơi chết ta, các ngươi trong lòng khó chịu?
Sau khi nghe được Diệp Tiểu Quái nói như vậy, Vũ Thiên Hành cảm thấy cả người đều muốn điên rồi, hắn biết lần rèn luyện Long Hoàng Minh Viêm Chi Tâm này lại mẹ nó xong con bê, nói cách khác, hắn đã phải chịu tội ba lần vô ích!
"Không được!"
"Một hồi Diệp thiếu trở về chắc chắn sẽ còn để cho ta thử đến lần thứ tư!"
"Đến lúc đó cho dù nói như thế nào đi nữa ta cũng không thể nào tiếp tục thử nữa!"
Lúc này, Vũ Thiên Hành cũng âm thầm đưa ra một quyết định quan trọng, sau đó tự lẩm bẩm: "Ta biết mà, bọn họ đâu có tốt bụng như vậy, vô duyên vô cớ đưa cho ta một món quà lớn như thế, hóa ra mục đích thật sự của bọn họ là muốn chơi ta!"
"Nếu không phải ý chí lực của ta cực kỳ khủng bố, đổi lại thành người khác thì bây giờ đã xong đời lâu rồi!"
Lâu chừng nửa nén nhang!
"Tán loạn sạch sẽ!"
"Long Hoàng Minh Viêm Chi Tâm sắp thành hình lại tán loạn sạch sẽ!"
"Mà không có gì bất ngờ xảy ra, lúc này hẳn là Diệp thiếu cũng nên trở về đến rồi!"
Nghĩ đến đây, Vũ Thiên Hành trực tiếp nhìn thẳng về phía cửa đại điện.
"Vũ môn chủ!"
"Vừa nãy bụng có chút không dễ chịu, cho nên đi ra ngoài giải quyết một chút!"
"Đúng rồi, có phải là ngươi đã rèn luyện thành công rồi hay không?"
Đúng lúc này, Diệp Phong từ bên ngoài đại điện đi đến, sau đó nhìn về phía Vũ Thiên Hành lên tiếng hỏi thăm.
"Thật chuẩn a!"
"Ta vừa mới triệt để thất bại thì ngươi lập tức trở lại ngay!"
"Hơn nữa, hai lần trước, thời gian ngươi tìm được Long Hoàng Minh Viêm Thạch cũng giống y như thời điểm này, nếu như nói ngươi không phải cố ý muốn chơi ta thì ngay cả chó cũng không tin!"
Nhìn thấy Diệp Phong đi tới, Vũ Thiên Hành càng thêm tin tưởng vào phỏng đoán của mình.
"Diệp thiếu!"
"Ngươi cầm thần giới chứa Long Hoàng Minh Viêm Thạch đi ra ngoài đi vệ sinh, vậy thì sao ta có thể thành công cho được!"
Sau đó, Vũ Thiên Hành quay qua nhìn Diệp Phong lên tiếng nói.
"Ừm?"
"Ai nói ta đem thần giới đi?"
"Ta ra ngoài đi vệ sinh, lúc đó ta có giao cái thần giới đó lại cho Tiểu Quái mà!"
"Chẳng lẽ ngươi không có hỏi nàng lấy hay sao?"
Nghe được Vũ Thiên Hành nói như vậy, Diệp Phong cũng ra vẻ ngạc nhiên hỏi thăm.
???
Ngươi không có lấy đi?
Mà là đưa cái thần giới có chứa Long Hoàng Minh Viêm Thạch đó lại cho Quái tiểu thư?
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Vũ Thiên Hành trực tiếp mộng, sau đó nhìn về phía Diệp Tiểu Quái lên tiếng dò hỏi: "Quái tiểu thư, cái thần giới đó ở trong tay của ngươi thật hay sao?"
"Đúng vậy đó!"
"Khi chủ nhân đi ra, trực tiếp giao cái thần giới này lại cho ta!"
"Nói là khi nào ngươi cần thì trực tiếp giúp ngươi đỉnh một đợt!"
Nghe được Vũ Thiên Hành hỏi thăm như vậy, Diệp Tiểu Quái cũng lấy cái thần giới đó ra, sau đó cười giải thích rõ cho hắn biết.
"Quái tiểu thư!"
"Nếu như cái thần giới này đã nằm ở trong tay của ngươi tại sao vừa rồi ngươi lại không nói với ta một tiếng nào hết vậy?"
Nhìn thấy cái thần giới nằm ở trong tay của Diệp Tiểu Quái, Vũ Thiên Hành cũng hai mắt trợn tròn nhìn Diệp Tiểu Quái lên tiếng hỏi thăm.
"Vũ môn chủ!"
"Ngươi cũng không có hỏi ta!"
"Hơn nữa ta cũng không có biết rõ tình huống rèn luyện của ngươi!"
"Vậy ngươi không nói thì ta cũng đâu có biết được chừng nào thì ngươi cần tới!"
Nghe được Vũ Thiên Hành hỏi thăm như vậy, Diệp Tiểu Quái cũng mặt mũi tràn đầy ủy khuất lên tiếng giải thích rõ cho hắn biết.
"Ngọa tào!"
"Tra tấn nhục thể của ta xong, lại bắt đầu tra tấn tinh thần của ta đúng không?"
"Các ngươi biết chơi như vậy cha mẹ của các ngươi có biết hay không?
Nghe được nàng nói như vậy, Vũ Thiên Hành nhìn về phía hai người Diệp Phong và Diệp Tiểu Quái giống như đang nhìn hai ma quỷ!
"Vũ môn chủ!"
"Thất bại là mẹ của thành công!"
"Mặc dù lần này ngươi thất bại nhưng ta còn có Long Hoàng Minh Viêm Thạch, chúng ta vẫn còn có cơ hội!"
Nhìn thấy Vũ Thiên Hành cả buổi mà vẫn không có phản ứng gì, Diệp Phong cũng cười lên tiếng đề nghị!
Hả?
Còn mẹ nó đến nữa hả?
Nếu như không chơi chết ta thì trong lòng của các ngươi cảm thấy khó chịu có đúng hay không?
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, trong mắt Vũ Thiên Hành cũng hiện lên vẻ sợ hãi, sau đó trực tiếp bộc phát toàn lực, dùng tốc độ nhanh nhất vọt thẳng tới cửa đại điện, bây giờ hắn chỉ muốn nhanh chóng rời xa hai ma quỷ này!
………………………………………..
"Vũ môn chủ!"
"Chỉ cần hôm nay ngươi dám bước ra đại điện này một bước!"
"Vậy ta sẽ nói tất cả toàn bộ bí mật của ngươi cho toàn bộ người trong Ngũ Hành Môn biết!"
Ngay khi Vũ Thiên Hành sắp xông ra khỏi đại điện, giọng nói của Diệp Tiểu Quái vang lên sau lưng.
Hả?
Nếu như ta dám rời khỏi đại điện!
Ngươi sẽ nói tất cả những bí mật của ta cho toàn bộ người trong Ngũ Hành Môn biết?
Mẹ nó, ngươi có cần chó như vậy hay không!
Nghe được nàng nói như vậy, Vũ Thiên Hành trực tiếp ngừng lại ngay tại cửa đại điện, sau đó nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng cầu khẩn: "Diệp thiếu, có thể đừng có chơi ta như vậy được hay không, ta đã tiếp nhận ba lần đau đớn không giống người, ta thật sự gánh không được a!"
"Vũ môn chủ!"
"Dù sao ngươi cũng vượt qua ba lần, vậy lại kháng thêm bảy lần nữa cũng đâu có sao đâu!"
"Chỉ cần ngươi kháng xong mười lần, chúng ta lập tức rời khỏi đây, tuyệt đối sẽ không tra tấn ngươi thêm tới lần thứ mười một!"
Nghe được Vũ Thiên Hành cầu khẩn, Diệp Phong lại lắc đầu, sau đó nói thẳng ra mục đích mình đến đây lần này, cuối cùng còn vỗ ngực lên tiếng bảo đảm!
???
Thần mẹ nó lại kháng thêm bảy lần nữa thì cũng đâu có sao đâu?
Những lời không biết xấu hổ như vậy mà ngươi cũng có mặt mũi nói ra được hay sao?
Còn nữa, ngươi có thể đừng có bảo đảm với ta được không, phải biết, sự cam đoan của ngươi hoàn toàn không có một chút xíu uy tín nào, khiến cho trong lòng của ta rất là hốt hoảng!
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Vũ Thiên Hành cảm thấy cả người đều muốn điên rồi, hắn hoàn toàn không ngờ được là Diệp Phong lại chuẩn bị tra tấn hắn mười lần!