Chương 1078 Dù sao ngươi cũng vượt qua ba lần, vậy lại kháng thêm bảy lần cũng đâu có sao đâu!
Diệp thiếu!"
"Ngươi xem chúng ta có thể thương lượng một chút hay không, chính là tra tấn ta ít một chút!"
"Dù sao mười lần thật sự nhiều lắm, ta thật sự không gánh được đâu!"
Sau khi tỉnh táo lại, Vũ Thiên Hành nhìn về phía Diệp Phong thăm dò.
"Một lần cũng không thể ít!"
"Vũ môn chủ, lần này ta làm như vậy cũng là vì muốn tốt cho người thôi!"
"Chờ sau khi ngươi kháng xong mười lần, không chừng sẽ còn cám ơn ta nữa đó!"
Nghe được Vũ Thiên Hành hỏi thăm, Diệp Phong cũng trực tiếp đáp lại.
Hả?
Vì tốt cho ta?
Sau khi xong chuyện ta còn phải cảm ơn ngươi?
Là ngươi điên rồi hay là ta điên rồi?
Nghe được Diệp Phong trả lời mình như vậy, trong lúc nhất thời biểu cảm trên mặt Vũ Thiên Hành như không thể tin vào tai của mình
"Vũ môn chủ!"
"Thời gian eo hẹp nhiệm vụ nặng!"
"Ngươi hãy tranh thủ bắt đầu đi!"
Lúc này, Diệp Phong nhìn về phía Vũ Thiên Hành lên tiếng thúc giục.
Một lát sau!
Lần thứ tư!
Lần thứ năm!
Lần thứ sáu!
...
Lần thứ mười!
"Ha ha ha ha ha!"
"Kết thúc!"
"Cuối cùng kết thúc!"
"Có trời mới biết là ta vượt qua một ngày hôm nay như thế nào!"
Lúc này, vượt qua đau đớn của mười lần Long Hoàng Minh Viêm đốt người, Vũ Thiên Hành cũng ngồi liệt trên mặt đất, ngửa đầu phá lên cười!
Một bên khác!
"Đinh! Chúc mừng túc chủ lãng phí hết sản phẩm bại gia hôm nay, ban thưởng năm trăm vạn điểm phá sản, ban thưởng Long Hoàng Minh Viêm Thạch *10000, ban thưởng đột phá một cái tiểu cảnh giới!"
Lúc này, tiếng thông báo ban thưởng của hệ thống cũng vang lên ở trong đầu của Diệp Phong.
Oanh!
Ngay sau đó, một luồng khí tức đột phá từ trong cơ thể Diệp Phong bạo phát ra!
"Ngọa tào!!!"
"Có phải là Diệp thiếu này điên rồi hay không!"
"Tại sao hắn lại tiến hành đột phá ở bên trong Ngũ Hành Môn chúng ta chứ?"
"Chẳng lẽ hắn không biết làm như vậy không chỉ sẽ hại chính bản thân hắn mà cũng sẽ hại luôn mấy vạn đệ tử của Ngũ Hành Môn chúng ta hay sao?"
Cảm nhận được khí tức đột phá này, Vũ Thiên Hành đang ngồi bệt ở dưới mặt đất trực tiếp trừng lớn hai mắt quay qua nhìn Diệp Phong!
"Tiểu Quái!"
"Ngươi đi nói với Thiên Đạo kiếp vân một tiếng, hãy nói là ta còn chưa có chuẩn bị xong!"
"Để nó đi tới một cái chỗ không có ai để chờ đi!"
Ngay lúc Vũ Thiên Hành tràn đầy tuyệt vọng, Diệp Phong chợt nói một câu nói như vậy.
???
Ngươi chưa chuẩn bị xong, vậy ngươi đột phá cọng lông a!
Hơn nữa đó chính là Thiên Đạo kiếp vân, ngươi kêu nó chờ ngươi thì nó sẽ chờ ngươi hay sao?
Nghe được hắn nói như vậy, Vũ Thiên Hành cảm thấy chắc chắn Diệp Phong điên rồi, nếu không thì một người bình thường sao có thể nói ra một chuyện buồn cười như vậy được!
Một lát sau!
Hả?
Chuyện gì xảy ra?
Sao Thiên Đạo uy áp lại đột nhiên biến mất rồi?
Sau khi Diệp Tiểu Quái rời khỏi đại điện, Thiên Đạo uy áp bao phủ toàn bộ Ngũ Hành Môn biến mất trong nháy mắt, chuyện này khiến cho Vũ Thiên Hành trực tiếp bối rối!
"Không thể nào có chuyện như vậy được!"
"Tuyệt đối không thể nào có chuyện như vậy được!"
"Ta không tin đây là sự thực!"
Mang theo vẻ không tin, Vũ Thiên Hành trực tiếp xông ra đại điện!
"Bay đi!"
"Thiên Đạo kiếp vân lại bay đi thật!"
"Chẳng lẽ nói Thiên Đạo kiếp vân phải đi tìm một chỗ không có ai sau đó chờ Diệp thiếu chuẩn bị kỹ càng hay sao?"
Nhìn thấy Thiên Đạo kiếp vân trên không trung đang chậm rãi lướt tới nơi xa, chuyện này trực tiếp khiến cho Vũ Thiên Hành nhìn đến choáng váng, có thể nói cảnh tượng này đã hoàn toàn phá vỡ nhận thức của hắn!
Bên trong đại điện!
"Một hồi trên đường về cung môn, có thể để cho Thiên Đạo kiếp vân dùng điện để mát xa cho ta một phen, như vậy thì chắc chắn ta có thể ngủ ngon giấc!"
"Nhưng mà tại sao hệ thống lại thưởng cho ta một vạn khối Long Hoàng Minh Viêm Thạch nữa vậy?"
"Cái này giữ lại cũng không có tác dụng gì!"
"Nếu không xem nó như công tác phí đưa cho Vũ Thiên Hành đi, như vậy cũng có thể giúp cho hắn rèn luyện ra được Long Hoàng Minh Viêm Chi Tâm!"
Nghĩ đến đây, Diệp Phong lập tức đưa ra một quyết định, đó chính là để Vũ Thiên Hành tiếp nhận tra tấn lượt thứ mười một, nhưng mà lần này đối phương có thể có được Long Hoàng Minh Viêm Chi Tâm chân chính!
...
Bên ngoài đại điện!
"Vũ môn chủ!"
"Mặc dù ngươi bị tra tấn mười lần!"
"Nhưng ngươi có để ý rằng ý chí lực của ngươi đã được tăng lên một lần nữa hay không!"
"Mà dựa vào ý chí lực của ngươi bây giờ, đột phá bình cảnh cuối cùng của Ngũ Hành Ma Dục Công cũng không phải là chuyện khó gì!"
"Nói cách khác, ngươi sắp có được một cuộc sống mới!"
Diệp Tiểu Quái trở lại, nhìn thấy một mình Vũ Thiên Hành đứng ngây ngốc ở cửa đại điện thì cũng đi qua cười lên tiếng nhắc nhở.
Ừm!
Nghe được Diệp Tiểu Quái nói như vậy, Vũ Thiên Hành cũng toàn thân đột nhiên chấn động, bởi vì đúng là hắn không có nhận ra được tình huống này, bây giờ nhớ lại những gì mà Diệp Phong đã nói trước đó, hắn bỗng nhiên hiểu ra thứ gì đó!
"Quái tiểu thư!"
"Các ngươi hao phí gần mười vạn khối Long Hoàng Minh Viêm Thạch hi hữu, đắt đỏ chính là vì ma luyện sức mạnh ý chí của ta, từ đó có thể để cho ta đánh vỡ bình cảnh cuối cùng của Ngũ Hành Ma Dục Công?"
Lúc này, Vũ Thiên Hành cũng mặt lộ vẻ khiếp sợ nhìn về phía Diệp Tiểu Quái lên tiếng hỏi thăm.
"Xem như thế đi!"
"Thật ra thì chủ nhân của ta là một thần hào phá của!"
"Lần này mục đích hắn tới đây chính là đến để phá của, còn về phần giúp ngươi tăng ý chí lực lên chính là chuyện thuận tay mà làm thôi!"
Nghe được Vũ Thiên Hành hỏi thăm như vậy, Diệp Tiểu Quái cũng thuận miệng đáp lại một câu.
"Hóa ra là như vậy!"
"Nhưng mà cho dù đó chỉ là các ngươi thuận tay mà làm thì phần ân tình này Vũ Thiên Hành ta cũng sẽ khắc trong tâm khảm!"
"Về sau, nếu có cần Vũ Thiên Hành ta, các ngươi cứ..."
Không đợi Vũ Thiên Hành nói xong, Diệp Tiểu Quái trực tiếp ngắt lời nói: "Ngươi không cần phải cảm ơn ta đâu, người mà ngươi phải cảm ơn chính là chủ nhân của ta kìa!"
Bên trong đại điện!
"Rốt cục về đến rồi!"