Chương 1085 Ngươi là người nghèo, vậy chúng ta tính là gì, sâu kiến dưới chân người nghèo?
Ngươi, đã nghèo đến mức trở thành tầng chót nhất trong số những người nghèo rồi?
Vậy chúng ta tính là gì?
Sâu kiến dưới chân người nghèo?
Nghe được những lời nói có ức vạn bạo kích tổn thương của Diệp Phong một lần nữa, trong lúc nhất thời Dao Trì Thánh Nữ cũng không biết làm như thế nào để đáp lại!
"Không tin!"
"Ta hoàn toàn không thể nào tin được loại chuyện hoang đường này của ngươi được!"
Sau khi tỉnh táo lại, Dao Trì Thánh Nữ mãnh liệt lắc đầu lên tiếng nói.
"Nhưng từ lúc ta còn nhỏ thì sư phụ của ta đã nói với ta như vậy rồi!"
"Hắn nói những thứ mà ta sử dụng ở bên ngoài đều là những loại rác rưởi không có đáng tiền!"
"Mà nếu như người ở bên ngoài nhìn thấy ta sử dụng những vật này thì chắc chắn cũng sẽ chế giễu ta!"
Nói đến đây, Diệp Phong cũng dừng một chút, sau đó tiếp tục lên tiếng nói: "Dao Trì Thánh Nữ, ta nói thật với ngươi, thật ra thì ta mới rời khỏi núi không bao lâu, hơn nữa cũng là do sư phụ của ta căn dặn ta phải đứng ở đây để chờ ngươi, hắn nói ngươi sẽ dẫn ta tiến về Thần Vực Thành, nếu như ngươi không chịu dẫn theo ta thì ta hãy bắn ngươi, sau khi bắn ngươi xong thì ngươi sẽ dẫn ta theo!"
Lúc này, Diệp Phong trực tiếp ngụy tạo cho mình một thân phận là một thanh niên ngây thơ chưa từng bước ra đời, như vậy thì sau đó cho dù hắn có lãng phí thứ gì đi nữa thì cũng có thể đổ lỗi cho sư phụ vốn không tồn tại của hắn!
"Cái gì!"
"Ngươi mới rời núi không bao lâu?"
"Hơn nữa sở dĩ ngươi sẽ xuất hiện ở đây cũng là do sư phụ của ngươi cố ý sắp xếp?"
"Thậm chí hắn còn suy tính ra chắc chắn ta sẽ dẫn theo ngươi tiến về Thần Vực Thành?"
Nghe được Diệp Phong bịa ra lời nói dối như vậy, Dao Trì Thánh Nữ cũng toát ra vẻ chấn kinh, sau đó trong đầu của nàng lập tức xuất hiện một hình ảnh!
Một cấm địa vô danh!
Bên trong cấm địa có một tồn tại kinh khủng thần bí không biết rõ và một thiếu niên ngây thơ chưa từng bước ra đời!
Theo thiếu niên ngây thơ dần dần lớn lên, cuối cùng cáo biệt sư tôn, một thân một mình đi ra khỏi cấm địa, đi tới đại thế giới tràn ngập sự mới lạ này!
"Ngọa tào!"
"Không thể nào!"
"Ta chính là thuận miệng bịa ra mà thôi, không phải là nàng sẽ tin thật đó chứ?"
Nhìn thấy dáng vẻ của Dao Trì Thánh Nữ lúc này, Diệp Phong cũng tỏ vẻ giật mình, lúc đầu hắn cho là chắc chắn đối phương sẽ hoài nghi sau đó lại tiếp tục gặng hỏi thêm một vài vấn đề nữa!
Nhưng hiện tại xem ra có vẻ như hắn không cần phải tiếp tục bịa ra nữa rồi!
"Hóa ra là như vậy!"
"Diệp Phong đạo hữu, vậy sư tôn ngươi kêu ngươi đi đến Thần Vực Thành là có chuyện gì không?"
Đã triệt để tin tưởng chuyện ma quỷ của Diệp Phong, lúc này Dao Trì Thánh Nữ cũng mặt lộ vẻ hiếu kì lên tiếng hỏi thăm.
"Có!"
"Đúng là sư tôn có dặn dò ta một chuyện!"
Nghe được Dao Trì Thánh Nữ hỏi thăm mình như vậy, Diệp Phong bỗng nhiên trở nên nghiêm túc.
"Ừm?"
"Diệp Phong đạo hữu, vậy thì chuyện mà sư phụ ngươi dặn dò ngươi có thể nói ra hay không?"
Nhìn thấy dáng vẻ nghiêm túc trên mặt của Diệp Phong, Dao Trì Thánh Nữ lập tức bị khơi dậy con sâu nhiều chuyện trong lòng, sau đó trên mặt lộ ra vẻ mong đợi nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.
"Đương nhiên có thể nói!"
"Dù sao chuyện này cũng không phải là chuyện bí mật gì!"
Nhìn thấy vẻ mong đợi hiện rõ trên mặt Dao Trì Thánh Nữ, Diệp Phong cũng cố nén ý cười lên tiếng nói.
"Diệp Phong đạo hữu!"
"Vậy, vậy rốt cuộc sư phụ ngươi đã dặn dò ngươi làm chuyện gì?"
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Dao Trì Thánh Nữ cũng không kịp chờ đợi lên tiếng gặng hỏi.
…………………………….
"Chơi!"
"Sư phụ ta chỉ dặn dò ta một chuyện thôi đó chính là chơi!"
"Chơi như thế nào vui vẻ thì chơi như thế đó!"
Nhìn thấy ánh mắt bức thiết muốn biết của Dao Trì Thánh Nữ, Diệp Phong cũng mặt nở một nụ cười lên tiếng đáp lại.
Hả?
Lần này ngươi rời núi nhiệm vụ duy nhất của ngươi chính là chơi?
Thư thái như vậy sao?
Nghe được Diệp Phong trả lời mình như vậy, Dao Trì Thánh Nữ đầu tiên là sững sờ, sau đó toát ra vẻ hâm mộ, bởi vì mỗi một lần nàng rời khỏi Thánh Địa, sư phụ của nàng đều sẽ hạ đạt cho nàng một chút nhiệm vụ!
Mặc dù nhiệm vụ cũng có đơn giản nhưng chắc chắn kém hơn là chỉ cần chơi thôi rồi!
"Dao Trì Thánh Nữ!"
"Thật ra thì thầy lúc ta đi ra ta cũng từng khẩn cầu sư phụ của ta hy vọng hắn có thể dặn dò ta làm một ít chuyện!"
"Nhưng hắn lại không dặn dò ta làm bất kỳ một việc gì cả, chỉ để cho ta chơi mà thôi, ngươi nói xem như vậy có đáng giận hay không!"
Đúng lúc này, giọng nói của Diệp Phong lại vang lên bên cạnh một lần nữa.
???
Sư phụ ngươi không sắp xếp nhiệm vụ cho ngươi mà ngươi còn không vui?
Hơn nữa ngươi lại còn phát rồ đi khẩn cầu sư phụ ngươi, hi vọng hắn có thể sắp xếp chút nhiệm vụ cho ngươi?
Đây là một chuyện mà người bình thường có thể làm ra được hay sao?
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, trong lúc nhất thời biểu cảm trên mặt Dao Trì Thánh Nữ như không thể tin vào tai của mình, đặc biệt là nghe được câu nói sau cùng của Diệp Phong, nàng rất muốn lên tiếng phản bác một câu: "Sư phụ ngươi làm như thế có đáng giận hay không thì ta không biết nhưng mà bây giờ ngươi nói như vậy thì đúng là mẹ nó rất là đáng giận!"
Hô!
Thở một hơi dài, lúc này Dao Trì Thánh Nữ mới nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi: "Diệp Phong đạo hữu, không có nhiệm vụ bên người, có thể nhẹ nhõm du ngoạn khắp nơi, như vậy còn không được hay sao?"
"Không được!"
"Lúc đầu ta ở chỗ đó cả ngày chỉ biết có chơi thôi!"
"Bây giờ khó khăn lắm mới có cơ hội ra ngoài kết quả lại sai ta đi chơi!"
"Cứ chơi mãi như vậy ta cũng sắp chán chết rồi!"
Nghe được Dao Trì Thánh Nữ nói như vậy, Diệp Phong cũng cực kỳ trang bức than phiền, bởi vì hắn phát hiện hình như Dao Trì Thánh Nữ rất là hâm mộ trạng thái này của hắn, vì vậy hắn nhất định phải trang bức một đợt!
Hả?
Ở chỗ đó, chơi!
Bây giờ ra ngoài, chơi!
Thế nào, ngươi không cần tu luyện hay sao?