Chương 1086 Ngươi xem đột phá như đánh rắm hả, nói đến là đến?
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Dao Trì Thánh Nữ lại bĩu môi khinh thường, bởi vì nàng hoàn toàn không tin tưởng những lời mà đối phương nói, dù sao nàng phát hiện được Diệp Phong có tu vi mạnh mẽ Thần Kiếp Cảnh Tam Trọng đỉnh phong, hơn nữa ở cái tuổi này mà có được tu vi như thế thì có thể coi là hạng người thiên tư yêu nghiệt, nếu như không cố gắng tu luyện thì không thể nào làm được như vậy!
"Diệp Phong đạo hữu!"
"Nếu như người chỉ chơi thôi thì một thân tu vi cường hãn của ngươi có được như thế nào vậy?"
Sau đó, Dao Trì Thánh Nữ thần sắc ngoạn vị nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm, đồng thời thầm nghĩ trong lòng: "Để ngươi giả, lần này xem ngươi giả như thế nào nữa!"
"Không biết!"
"Có đôi khi đang ngủ thì bỗng nhiên đột phá!"
"Có đôi khi đang xem náo nhiệt thì bỗng nhiên đột phá!"
"Có đôi khi đang chơi thì bỗng nhiên đột phá!"
"Dù sao thỉnh thoảng đột phá, sau đó mơ mơ hồ hồ có được tu vi như bây giờ!"
Nghe được Dao Trì Thánh Nữ hỏi thăm mình như vậy, Diệp Phong lại trưng vẻ mặt thành thật ra trả lời nàng, có thể nói, câu trả lời này hắn hoàn toàn nói sự thật không có thêu dệt vô cớ!
???
Lúc ngủ có thể đột phá?
Xem náo nhiệt có thể đột phá?
Chơi cũng có thể đột phá?
Ngươi xem đột phá là đánh rắm à, nói đến là đến?
Nghe được Diệp Phong giải thích một cách vô lý như vậy, khóe miệng và khóe mắt của Dao Trì Thánh Nữ đều trực tiếp co quắp, nàng hoàn toàn không ngờ được là Diệp Phong lại có thể nói hươu nói vượn đến trình độ như vậy!
Không nói khoa trương một chút nào, chỉ với mấy câu nói như vậy thì đừng nói là người cho dù là chó nghe được cũng phải bị tức đến phóng hai cái rắm rồi mới bỏ đi!
"Dao Trì Thánh Nữ!"
"Nếu không chúng ta nên lên đường trước đi!"
"Nếu không ta sợ là ngươi không thể múc đổ xong thanh xuân của ta trước khi trời tối!"
Lúc này, Diệp Phong cảm thấy nói chuyện cũng không xê xích gì nhiều, trực tiếp lên tiếng nhắc nhở Dao Trì Thánh Nữ.
"Đáng chết!"
"Sao ta lại quên mất chuyện này cơ chứ!"
Nghe được Diệp Phong nhắc nhở mình, Dao Trì Thánh Nữ cũng vội vàng lên tiếng khuyên bảo: "Diệp Phong đạo hữu, ta nói cho ngươi biết, một thùng lớn Kim Ngọc Thần Lộ này ẩn chứa giá trị cực kỳ khủng bố, chúng ta cũng không thể đổ nó đi như thế được!"
"Ừm?"
"Những nước này sư phụ ta nói ở trong mắt các ngươi thì nó chính là rác rưởi bên trong rác rưởi!"
"Sao bây giờ rác rưởi lại trở thành hàng đáng tiền rồi?"
Nghe được Dao Trì Thánh Nữ nói như vậy, Diệp Phong cũng tỏ vẻ nghi ngờ lên tiếng hỏi thăm.
Điên rồi!
Dao Trì Thánh Nữ nghe được hắn nói như vậy thì cả người đều muốn điên rồi!
Thậm chí nàng cũng nhịn không được mà muốn nói với Diệp Phong một câu: "Sư phụ ngươi ánh mắt cao, đó là chuyện của hắn, nhưng hắn có thể đừng có kéo chúng ta theo hay không, những rác rưởi bên trong rác rưởi này, trong mắt của chúng ta thì chính là cực phẩm bảo bối đó biết không!"
"Dao Trì Thánh Nữ!"
"Thật không ngờ được là trong lòng của ngươi lại thiện lương như vậy!"
Ngay lúc Dao Trì Thánh Nữ chuẩn bị nói rõ tình huống này thì giọng nói của Diệp Phong lại vang lên bên cạnh một lần nữa.
Hả?
Trong lòng ta thiện lương?
Ngươi phát hiện ở chỗ nào tại sao ta lại không biết?
Mà nghe được hắn nói như vậy, trên mặt Dao Trì Thánh Nữ lại toát ra vẻ bối rối không biết làm sao một lần nữa, mặc dù nàng không phải là đại ác nhân gì nhưng mà ở trong thần giới cá lớn nuốt cá bé này này cũng không phải là loại người tốt lành gì!
Cho nên Diệp Phong bỗng nhiên nói ra một câu như vậy khiến cho nàng có chút bối rối!
"Dao Trì Thánh Nữ!"
"Ngươi vì không muốn cho ta bởi vì nghèo mà tự ti cho nên mới cố ý phóng đại giá trị của Kim Ngọc Thần Lộ này có đúng hay không!"
"Thật ra thì không cần phải làm như vậy đâu, lần này ta đi ra ngoài ta đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng bị người khác coi thường rồi!"
Ngay sau đó Diệp Phong tiếp tục lên tiếng nói.
???
Ai mẹ nó cố ý khuếch đại giá trị của Kim Ngọc Thần Lộ?
Còn nữa, bây giờ ngươi chính là một tên phú hào siêu cấp giàu đến chảy mở, ngươi có thể đừng có nói mình là người nghèo nữa được hay không?
Nếu như ngươi còn tiếp tục nói như vậy nữa thì ta biết sống làm sao!
Nghe Diệp Phong xong, sau đó Dao Trì Thánh Nữ thật sự muốn điên rồi, dù sao một phú hào siêu cấp giả nghèo trước mặt một người nghèo thì làm sao người nghèo có thể chịu nổi được cơ chứ!
"Chờ một chút!"
"Nếu như nhận thức của hắn về nghèo đã trở nên thâm căn cố đế như vậy, vậy tại sao ta không thể đổi một góc độ khác để xử lý vấn đề này?"
Lúc này, Dao Trì Thánh Nữ bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, sau đó cả người đều trở nên hưng phấn, bởi vì nếu như suy nghĩ của nàng có thể thành công thì nàng sẽ trở thành một phú bà!
"Ừm?"
"Nàng là tình huống như thế nào?"
"Bị ta trang bức liên tiếp oanh tạc, oanh tạc cho choáng váng?"
Chú ý tới Dao Trì Thánh Nữ bỗng nhiên đứng tại chỗ bắt đầu cười ngây ngô, Diệp Phong cũng khẽ nhíu mày tự lẩm bẩm.
"Diệp Phong đạo hữu!"
"Không ngờ được là ta ẩn giấu kỹ như vậy mà vẫn bị ngươi phát hiện ra!"
"Ngươi nói không sai, đúng là ta đã cố ý phóng đại giá trị của Kim Ngọc Thần Lộ, mục đích đúng như ngươi nói, chính là sợ ngươi bởi vì nghèo mà tự ti!"
Bình phục tâm tính một chút, sau đó Dao Trì Thánh Nữ cười nói với Diệp Phong một câu như vậy.
……………………………………..
"Ừm?"
"Dao Trì Thánh Nữ này là tình huống như thế nào?"
"Bắt đầu không ra bài theo kịch bản rồi?"
Nghe được nàng nói như vậy, Diệp Phong cũng cảm thấy hứng thú, bởi vì hắn rất muốn biết tiếp theo đối phương sẽ làm cái gì.
"Diệp Phong đạo hữu!"
"Giống như loại rác rưởi bên trong rác rưởi này ở chỗ chúng ta đã rất không thường gặp rồi!"
"Cho nên chờ sau khi ta giúp ngươi múc đổ xong thanh xuân, ngươi có thể cho ta một xíu loại rác rưởi này hay không?"
Lúc này, Dao Trì Thánh Nữ lại lên tiếng nói lần nữa.
"Ừm!"