← Quay lại trang sách

Chương 1112 Mẹ kiếp! Trực tiếp quỳ xuống ta?

Nhìn thấy Trình Hỏa trực tiếp quỳ xuống trước mặt mình, Diệp Phong cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, mặc dù hắn đã nhắc nhở đối phương trước đó, nhưng hắn thật không ngờ đối phương lại quyết đoán như vậy!

“Trình lão bản!”

“Nếu như ngươi đã quỳ, vậy thì chuyện này tất nhiên còn có con đường xoay chuyển!”

“Nhưng mà, ta có chuyện khá tò mò!”

“Chính là tại sao khi ngươi nhìn thấy những thứ tốt trong tay ta, ngươi lại không nghĩ đoạt lấy?”

Sau khi lấy lại tinh thần, Diệp Phong tò mò nhìn về phía Trình Hỏa hỏi ra nghi hoặc trong lòng mình.

“Thiếu gia!”

“Nói thật, nếu như ngươi chỉ có một kiện thiên tài địa bảo quý hiếm đắt giá này, ta có thể sẽ liều mạng cướp lấy!”

“Thậm chí, nếu như ngươi có được hai kiện, ba kiện, ta có khi cũng tiến hành cướp đoạt!”

“Nhưng ngươi có quá nhiều, hơn nữa, ta có thể nhìn ra ngươi căn bản không xem trọng những bảo bối đó, mà căn cứ vào tình huống này, nếu nói ngươi không có thân phận hoặc bên người không có hộ vệ cường đại, đánh chết ta cũng không tin!”

Nghe Diệp Phong hỏi, Trình Hỏa do dự một chút, cuối cùng vẫn nói ra suy nghĩ của chính mình.

“Không ngờ!”

“Ta che giấu sâu như vậy, thế nhưng vẫn bị ngươi phát hiện!”

Nghe Trình Hỏa nói như vậy, Diệp Phong bất đắc dĩ nói một câu như vậy.

???

Ngươi che giấu cái gì?

Bảo vật loảng xoảng loảng xoảng đôi ra bên ngoài, ngươi gọi việc này là kêu che giấu sao?

Nghe được những lời nói không biết xấu hổ của Diệp Phong, Trình Hỏa cũng là lộ ra một tia cười khổ!

“Được rồi!”

“Đứng lên đi!”

“Tiếp theo, chúng ta nên nói chuyện chính sự!”

Lúc này, Diệp Phong lại đi trở về, sau đó ngồi ở trên ghế, cười nói với Trình Hỏa đang quỳ trên mặt đất bên cạnh.

“Tạ thiếu gia!”

“Tạ thiếu gia!”

Nghe Diệp Phong nói lời này, Trình Hoả vội vàng đứng dậy, cảm kích nói.

“Đừng gọi thiếu gia!”

“Trực tiếp gọi ta Diệp thiếu là được!”

Nói đến đây, Diệp Phong cũng dừng một chút, sau đó nghiêm mặt nhìn Trình Hỏa, trực tiếp hỏi: “Trình lão bản, ta muốn bán đồ vật, chính là những thứ rác rưởi này, ngươi cảm thấy chúng ta nên giao dịch như thế nào?”

“Diệp thiếu!”

“Chỉ cần ngươi đem những bảo vật này đặt tại phòng đấu giá của chúng ta tiến hành đấu giá, như vậy ta nhất định sẽ dốc toàn lực đem những bảo vật này bán đấu giá đến giá cao nhất!”

“Hơn nữa, trong toàn bộ quá trình, nhà đấu giá chúng ta sẽ không thu phí dụng, toàn bộ đều là của ngài!”

Nghe Diệp Phong hỏi, Trình Hỏa vội vàng nói ra suy nghĩ của mình!

Tuy rằng nếu thu phí đơn hàng này của Diệp Phong, nhà đấu giá của bọn họ có thể đạt được một khoản thù lao phong phú, nhưng trong lòng hắn lại suy nghĩ sâu xa, đó chính là dùng những bảo vật cực phẩm này, trực tiếp làm cho tên tuổi của phòng đấu giá Thiên Hổ trở nổi danh!

Đồng thời, có một điểm quan trọng nhất, đó là giành được sự ưu ái của Diệp Phong và khiến Diệp Phonh trở thành khách hàng lâu dài của nhà đấu giá của họ!

“Không được!!”

“Các ngươi đã giúp ta bán đồ vật, tại sao có thể không thu thù lao đâu!”

“Làm như vậy không phải là đang khinh thường ta sao?”

Nhưng mà, Diệp Phong khi nghe được những lời này lại ra vẻ tức giận hét to.

???

Chúng ta không thu tiền!

Ngươi còn tức giận?

Ngươi biết chơi như vậy, người nhà ngươi biết không?

Nhìn thấy Diệp Phong đột nhiên nổi giận, Trình Hỏa ngẩn ra, hắn không nghĩ tới Diệp Phong sẽ bởi vì chuyện này mà tức giận!

“Trình lão bản!”

“Trong tình huống bình thường, nhà đấu giá của ngươi tính bao nhiêu thành cho các vật phẩm đấu giá?”

Sau đó, Diệp Phong liền nhìn về phía Trình Hỏa hỏi.

“Diệp thiếu!”

“Trong tình huống bình thường, chúng tôi sẽ thu nửa thành hoặc một thành số tiền thu được từ vật phẩm đấu giá!”

Nghe Diệp Phong hỏi, Trình Hỏa lập tức giải thích.

“Được!”

“Vậy ta liền chia cho nhà đấu giá các ngươi ba thành!”

“Nhưng nếu các ngươi muốn lấy được tiền thì phải làm theo yêu cầu của ta!”

Sau khi biết quy củ thu phí của nhà đấu giá, Diệp Phong trực tiếp nói ra ý kiến ​​của mình.

“Cái gì?”

“Ba… ba thành?”

“Ta không nghe lầm chứ!”

Sau khi nghe Diệp Phong nói xong, Trình Hỏa nhất thời không thể tin vào tai mình, phải biết rằng, những thứ Diệp Phong muốn bán đấu giá đều là đỉnh cấp bảo bối vô pháp đánh giá, đối với một bảo bối đỉnh cấp mà nói, số tiền bán đấu giá thu được rất có thể sẽ đạt đến một con số cực kỳ kinh người!

Mà trong loại tình huống này, nếu như Diệp Phong thật sự chia cho nhà đấu giá bọn họ ba thành tiền lời, vậy hắn có thể thật sự muốn bay lên!

“Diệp thiếu!”

“Ngài có yêu cầu gì thứ cứ việc nói ra!”

“Chúng ta nhất định sẽ dựa theo yêu cầu của ngài tiến hành đấu giá!”

Sau khi kích động xong, Trình Hỏa nhìn về phía Diệp Phong vỗ ngực bảo đảm.

“Trình lão bản!”

“Toàn bộ hàng đấu giá, ta sẽ cho ngươi hai phần!”

“Mà yêu cầu của ta chính là, một phần trong đó phải phá huỷ trước mặt vô số thiên kiêu trong buổi đấu giá, phá huỷ nó như kiểu ngoài ý muốn!”

“Sau đó phần còn dư lại sẽ tiến hành bán đấu giá bình thường!”

Nhìn thấy vẻ mặt tự tin của Trình Hỏa, Diệp Phong nghiền ngẫm nói ra yêu cầu của mình.

Hả?

Cho ta hai phần hàng đấu giá?

Sau đó, có một phần sẽ bị phá hủy một cách bất ngờ trong buổi đấu giá?

Mẹ nó đó chẳng phải là đang phá của sao?

Một bảo bối đang hoàn chỉnh, tại sao lại muốn hủy diệt nó a!

Nghe được yêu cầu kỳ quái của Diệp Phong, Trình Hỏa cũng lộ ra vẻ hoang mang, bởi vì hắn làm việc ở phòng đấu giá gần vạn năm qua, cũng chưa từng gặp phải tình huống điên rồ như vậy!

“Diệp thiếu!”

“Tại sao lại muốn hủy diệt một phần!”

“Phải biết rằng, loại bảo vật cấp bậc này đều có giá trị liên thành a!”

Sau khi lấy lại tinh thần, Trình Hỏa nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng khuyên bảo.

“Bởi vì ta là bại gia tử!”

“Bởi vì ta muốn phá của!”

“Cho nên, ta muốn hủy một phần!”

“Hơn nữa, trong tay ta có rất nhiều thứ rác rưởi như vậy, đừng nói hủy diệt một phần, cho dù hủy diệt một trăm phần, một ngàn phần hay thậm chí là một vạn phần, ta cũng sẽ không có phản ứng gì.”

Nghe Trình Hỏa khuyên bảo, Diệp Phong bình tĩnh giải thích.