Chương 1188 Dù sao đều là chết, Diệp Tiểu Cước mở ra con đường tìm đường chết!
“Tiểu Quái!”
“Bái kiến ngô chủ!”
Sau khi Diệp Tiểu Quái đi đến trước mặt Diệp Phong, liền lập tức quỳ gối xuống đất, sau đó cung kính hô lên!
“Tiểu Quái!”
“Nếu ngươi đã đến, vậy thì thoải mái hào phóng đi ra!”
“Tại sao còn muốn núp ở nơi tối tăm xem náo nhiệt?”
“Hơn nữa, chỉ là chuyện nhỏ như vậy, ngươi tức giận làm gì?”
Nhìn thấy Diệp Tiểu Quái, Diệp Phong cũng ra vẻ nghi hoặc hỏi.
???
Là do ta không muốn ra sao?
Là do ta không muốn thoải mái hào phóng xem náo nhiệt sao?
Là do ta căn bản không dám!
Lần trước theo ngài đi xem náo nhiệt, kết quả thì sao, trực tiếp khiến cho ta cùng vị Dao Trì Thánh Nữ kia cùng nhau nuốt Oanh Thiên Đan, vinh hoạch nhận được một danh hiệu dự tri thí vương!
Nếu như lại đi theo ngài xem náo nhiệt, có quỷ mới biết sẽ xảy ra chuyện đáng sợ gì!
Nghe Diệp Phong dò hỏi, Diệp Tiểu Quái cười khổ, mặc dù sự tình là như vậy, nhưng nàng cũng không dám nói ra!
“Ngô chủ!”
“Thuộc hạ sai rồi!”
“Thuộc hạ không nên lén lút xem náo nhiệt, không nên bởi vì chuyện nhỏ như vậy mà tức giận với Tiểu Cước đệ đệ!”
Sau đó, Diệp Tiểu Quái cũng không giải thích cái gì, trực tiếp bắt đầu thừa nhận sai lầm của mình!
“Xong rồi!”
“Tiểu Quái tỷ hiện tại nghẹn khuất như thế nào, sau này ta sẽ phải thảm hơn vậy!”
“Sao ta có thể nói lỡ miệng đâu!”
“Hiện tại ta xem như xong con bê!”
Mà Diệp Tiểu Cước ở bên cạnh thấy như vậy trực tiếp cười khổ, hắn biết, chính mình thật sự xong con bê!
“Mẹ nó!”
“Dù sao đều là chết!”
“Vậy thì tại sao khi chưa chết tâm tình không nên thoải mái!”
Lúc này, Diệp Tiểu Cước thấy Diệp Tiểu Quái đang dùng ánh mắt dao găm nhìn hắn, hắn cũng cắn chặt răng, sau đó liền nhìn về phía Diệp Phong đề nghị: “Ngô chủ, một mình Chúc Vô Danh ném cỏ rất nhàm chán, nếu không, để cho Tiểu Quái tỷ chơi với hắn đi, như vậy, cũng có thể khiến hắn vui vẻ hơn khi hưởng thụ phá của!”
“Hả?”
“Tiểu Cước, đề nghị của ngươi không tồi!”
“Nói suy nghĩ của ngươi một chút!”
Nghe Diệp Tiểu Cước nói lời này, Diệp Phong cũng sáng mắt, sau đó lên tiếng hỏi.
Mà Diệp Tiểu Quái ở một bên nghe vậy lại có cảm giác bất an, sau đó liền dùng ánh mắt uy hiếp nhìn sang Diệp Tiểu Cước, tuy rằng nàng không biết Diệp Tiểu Cước rốt cuộc muốn làm gì, nhưng nàng dám cam đoan, đối phương tuyệt đối không có ý tốt!
( Mặc dù Diệp Tiểu Quái có thể suy tính ra ý tưởng của Diệp Tiểu Cước, nhưng vì thực lực chênh lệch không lớn nên sẽ cần một khoảng thời gian nhất định! )
“Ngô chủ!”
“Tiểu Quái tỷ lúc trước không phải đã dùng Siêu Cấp Oanh Thiên Đan sao?”
“Có thể nói, nàng đã nắm chắc kỹ năng này thuần thục!”
“Nếu như ngài có một loại đan dược có thể khống chế uy lực của nã pháo, vậy làm nàng lấy phương thức nã pháo thi ném độ chuẩn xác của Thần thảo với Chúc Vô Danh, chẳng phải là rất thú vị sao!”
Lúc này, Diệp Tiểu Cước trực tiếp nói ra suy nghĩ của chính mình.
“Ừ!”
“Tiểu Cước, đề nghị này tốt đấy!”
“Nhưng mà, nếu chỉ có hai người bọn họ, trò chơi vui vẻ như vậy có lẽ sẽ hơi nhàm chán!”
“Như vậy đi, ngươi cũng nhập cuộc chơi!”
Nghe đề nghị của Diệp Tiểu Cước xong, hai mắt của Diệp Phong cũng sáng ngời, sau đó trực tiếp đồng ý, hơn nữa, còn bỏ thêm Diệp Tiểu Cước vào!
???
Ta chỉ là đưa ý tưởng mà thôi!
Tại sao lại cuốn ta đi vào?
Nghe Diệp Phong nói như vậy, Diệp Tiểu Cước ngẩn ra, hắn chưa bao giờ nghĩ đến mình hố Diệp Tiểu Quái, thế nhưng còn hố cả chính mình vào, đây quả thực chính là đả thương địch thủ một ngàn, tự tổn hại mình một vạn!
Dù sao sau này hắn nhất định sẽ bị Diệp Tiểu Quái chữa trị!
“Ha ha ha!”
“Tiểu Cước!”
“Ngươi muốn dọn cục đá đập vào chân ta, kết quả, ngươi chưa từng nghĩ đến lại có cục đá khác đập phải chân mình!”
Lúc này, giọng cười chế giễu của Diệp Tiểu Quái vang lên trong đầu Diệp Tiểu Cước.
“Hừ!”
“Thì tính sao!”
“Dù sao hố chết ngươi là được!”
Nghe Diệp Tiểu Quái cười nhạo, Diệp Tiểu Cước cũng không cam lòng yếu thế đáp lại.
Mà ở lúc này, Diệp Phong từ trên ghế bập bênh đứng lên, sau đó trực tiếp đi đến chỗ Chúc Vô Danh cách đó không xa.
“Diệp ca!”
“Làm sao vậy, có chuyện gì sao?”
Thấy Diệp Phong đi về phía mình, Chúc Vô Danh tạm thời dừng lại, sau đó lên tiếng hỏi.
“Chúc huynh!”
“Một mình ngươi ném Thần thảo ở chỗ này cũng nhàm chán!”
“Nếu không, ngươi cùng ta hai tên hộ vệ của ta chơi một chút trò chơi!”
“Chỉ cần ngươi thắng một ván, ta liền đưa ngươi mười cây Lam Ảnh Tử Hư Thảo, thắng hai ván, liền đưa ngươi hai mươi cây, không giới hạn!”
“Thế nào, có hứng thú không?”
Nghe Chúc Vô Danh dò hỏi, Diệp Phong cũng nói ra suy nghĩ của chính mình.
“Hả?”
“Chơi trò chơi, còn có thể thắng được Lam Ảnh Tử Hư Thảo ư?”
“Hạnh phúc tới đột nhiên như vậy sao?”
Nghe đề nghị của Diệp Phong, Chúc Vô Danh trực tiếp kinh ngạc, nhưng rất nhanh, hắn liền nghĩ tới một chuyện, sau đó vội vàng hỏi: “Diệp ca, nếu như ta thua thì phải làm sao bây giờ?”
“Thua không có trừng phạt!”
“Thắng có khen thưởng!”
Nghe Chúc Vô Danh dò hỏi, Diệp Phong trực tiếp trả lời lại.
“Cái gì!”
“Thua không trừng phạt?”
“Thắng lại có khen thưởng?”
“Hạnh phúc tới cũng quá mãnh liệt!”
Nghe Diệp Phong nói như vậy, Chúc Vô Danh trong lúc nhất thời không thể tin vào tai mình, dù sao hắn đã sống mấy ngàn năm, nhưng mà trước nay chưa từng gặp được loại việc hoàn mỹ như vậy!
Bên kia!
Khi Diệp Phong cùng Chúc Vô Danh đang nói tới chuyện trò chơi nhỏ, Diệp Tiểu Quái cùng Diệp Tiểu Cước ở cách đó không xa cũng không nhàn rỗi!
“Bắt lấy!”
“Bắt được ai, liền lừa gạt tới cùng nhau nã pháo!”
“Dù sao hai người chúng ta cũng không thể một mình hưởng thụ hạnh phúc như vậy!”
Sau khi trộn lẫn mấy khối vuông có viết tên, Diệp Tiểu Quái liền nhìn về phía Diệp Tiểu Cước lên tiếng thúc giục.
“Tại sao muốn ta lấy?”
“Đây chính chuyện đắc tội với người!”
“Ta không lấy!”
Nghe Diệp Tiểu Quái thúc giục, Diệp Tiểu Cước lắc đầu từ chối.
“Tiểu Cước!”
“Đừng nói ta không nhắc nhở ngươi!”
“Nếu như ngươi lấy, sau này chính là ta và người bị đã lừa gạt cùng nhau đánh ngươi!”
“Nếu như ngươi không lấy, vậy thì sau này ta liền gọi mọi người cùng nhau đánh ngươi!”
“Ngươi nghĩ cho kỹ!”
Thấy Diệp Tiểu Cước không định bắt lấy, Diệp Tiểu Quái trực tiếp buông ra lời uy hiếp.