Chương 1214 Xin các ngươi đừng tăng độ chính xác nữa, cứ thỏa thích bổ ta đi!
Mà phụ thân của hắn rất có thể sẽ không buông tay nữa.
Nghĩ đến đây, Tống Thiên Long đột nhiên run rẩy toàn thân, sau đó khuôn mặt lộ vẻ bất an nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng nói: “Diệp ca, không phải ngươi nói để cho ta trải nghiệm niềm vui vẻ phá của hay sao? Vậy ngươi lấy ra nhiều Vô Cực Đạo Tượng Ngọc Thạch như vậy làm gì?
“Phá của đó.”
“Vô Cực Đạo Tượng Ngọc Thạch này quý giá cữ nào ngươi cũng rõ ràng.
“Nếu người khác có được một khối đều sẽ cúng bái tổ tông, còn có thể được loại phẩm cấp đạo tượng nào cũng phải phó thác cho trời.”
“Còn chúng ta thì khác.”
“Mục đích của chúng ta là phá của, cho nên nếu không thích chúng ta liền đổi lại, dù là xuất hiện đạo tượng bạch giai, nếu không thích chúng ta cũng đổi.”
Nghe được câu hỏi của Tống Thiên Long Diệp Phong cũng cười giải thích.
Hả?
Người khác có thể được loại phẩm cấp đạo tượng nào vậy phải phó thác cho trời.
Mà ta muốn được loại đạo tượng nào vậy cũng là nhìn tâm tình của ta.
Đây chính là thú vui phá của sao?
Nghe được lời giải thích của Diệp Phong, Tống Thiên Long lập tứcHkinh hãi. hắn thật sự không nghĩ tới phá của lại thoải mái như vậy.
Chờ một chút.
Nếu như có thể tự mình lựa chọn.
Vậy ta lập tức lựa chọn một huyết giai đạo tượng rác rưởi không thích hợp với ta nhất, sao lại không được?
Nói đến đây, Tống Thiên Long cũng nhếch miệng nở nụ cười.
“Diệp thiếu gia.”
“Ta... ta sống hơn nửa đời người, cũng chưa từng trải nghiệm qua niềm vui phá của này.”
“Cho nên có thể cho ta trải nghiệm cùng một chút được không?”
Đúng lúc này, tiếng nói của Hải lão vang lên. Hắn rất đỏ mắt, dù sao đây chính là một cơ hội, còn có thể làm lại, thẳng đến khi tìm ra được đạo tượng thích hợp nhất với mình. Cho nên dù phải từ bỏ tấm mặt mo này hắn cũng muốn liều một phen.
“Hải lão.”
“Vậy ngươi tự đi cầm mười khối tùy tiện chơi đùa đi.”
Sau khi nghe được lời Hải lão, Diệp Phong chỉ vào đống Vô Cực Đạo Tượng Ngọc Thạch trước mặt Tống Thiên Long nói.
???
Thiếu chủ có thể lặp lại vô hạn.
Đến lượt ta, lại thành cầm mười khối tùy tiện chơi đùa?
Chênh lệch này cũng quá lớn.
Nghe được lời Diệp Phong, Hải lão cũng cười khổ. không phải hắn không thỏa mãn, thậm chí cho dù Diệp Phong chỉ cho hắn một khối để hắn có thể nắm giữ một đạo tượng, vậy đối hắn mà nói cũng là một cơ duyên to lớn, chớ nói chi là Diệp Phong cho hắn tận mười khối.
Mà chuyện hắn khó chịu là bởi vì chênh lệch quá xa với Tống Thiên Long, dù sao hắn cũng là một tiểu đệ muốn nhận Diệp Phong làm đại ca.
“Diệp ca.”
“Ta muốn một huyết giai đạo tượng rác rưởi không thích hợp với ta nhất.”
“Nếu tìm được loại đạo tượng này ta sẽ ngừng.”
Lúc này tiếng Tống Thiên Long vang lên.
Hả?
Không thích hợp với ngươi nhất?
Còn là huyết giai đạo tượng rác rưởi nhất?
Đó là thứ ta chuẩn bị cho ông chủ Tô, mà người cần xoay được bạch giai đạo tượng phẩm chất cao nhất thích hợp với ngươi nhất. Cho nên yêu cầu này ta khẳng định không thể thỏa mãn ngươi.
Nghĩ đến đây, Diệp Phong đã đi tới một bên sau đó ngoắc ngón tay với Diệp Tiểu Kiếm.
“Chủ nhân.”
“Có dặn dò gì không?”
Đi đến trước mặt Diệp Phong, Diệp Tiểu Kiếm cũng lộ ra vẻ mặt tò mò hỏi.
“Tiểu Kiếm.”
“Lời nói vừa rồi của ta với Tống đệ ngươi đã nghe rõ chưa?”
“Việc ta cần ngươi làm là...”
Chưa đợi Diệp Phong nói xong, Diệp Tiểu Kiếm đã ngắt lời: “Chủ nhân, ta làm việc ngươi cứ yên tâm. nếu hắn muốn một huyết giai đạo tượng bỏ đi không phù hợp với hắn nhất, vậy ta nhất định sẽ giúp hắn xoát ra.”
“Đánh rắm.”
“Ý của ta là tuyệt đối không để cho hắn tìm được huyết giai đạo tượng không thích hợp với hắn.”
“Nếu như xoát ra, vậy ngươi cũng phải nghĩ biện pháp hủy nó đi.”
“Mà ta cần ngươi làm là giúp hắn tìm ra bạch giai đạo tượng đỉnh cấp thích hợp với hắn nhất.”
“Hiểu không?”
Nghe được lời của Diệp Tiểu Kiếm, Diệp Phong đen mặt nói ra suy nghĩ của mình.
???
Ông chủ Tô muốn tốt nhất thì không cho hắn, lại muốn cho hắn thứ thấp kém nhất.
Tống Thiên Long muốn thứ kém nhất cũng không cho hắn, lại muốn cho hắn thứ tốt nhất.
Chủ nhân thích chơi như thế sao?
Sau khi nghe được ý nghĩ của Diệp Phong, Diệp Tiểu Kiếm kinh hãi. Thật sự không nghĩ tới, chỉ là một hành động phá của mà Diệp Phong muốn chơi lớn như vậy.
Mà hai tên xui xẻo này còn được đặt ở cạnh nhau, đây là muốn bọn hắn hâm mộ lẫn nhau sao?
“Chủ nhân.”
“Tiểu Kiếm hiểu rõ.”
“Tiếp theo cứ giao cho ta.”
Nói xong, Diệp Tiểu Kiếm lập tức đi tới hướng Tống Thiên Long.
Mà Diệp Phong nhìn thấy mọi chuyện đã sắp đặt xong, lập tức lấy ra một cái xích đu, sau đó dùng tứ thế thoải mái nhất vừa uống rượu vừa nhìn hai ngươi giúp hắn phá của.
Một lát sau.
“Bạch giai!”
“Là bạch giai kiếm hình đạo tượng!”
“Đây là đạo tượng thích hợp nhất với ta!”
“Tiểu Phủ đại nhân, ngày đừng hủy nó nữa...”
Oành!
Chưa đợi Tô Thần Tinh nói xong, búa lớn trong tay Diệp Tiểu Phủ đã đập ra ngoài. Lập tức đánh vỡ bạch giai kiếm hình đạo tượng.
“Đạo tượng có ngàn ngàn vạn vạn hơn nữa còn có 9 cấp.”
“Muốn xuất hiện bạch giai đạo tượng kiếm hình thích hợp nhất với ta có thể nói tỷ lệ thấp vô cùng.”
“Nhưng dù vậy ta cũng đã tìm ra hai cái.”
“Kết quả toàn mẹ nó bị đánh nát.”
“Mẹ nó, đạo tâm của ta sắp sụp.”
Lúc này nhìn bạch giai kiếm hình đạo tượng hóa thành những tia sáng trắng, sắc mặt Tô Thần Tinh sụp đổ ngồi liệt trên mặt đất kêu rên.
“Hả?”
“Có cần thiết hay không?”
“Không phải chỉ là một bạch giai thích hợp với bản thân nhất thôi sao?”
“Thứ đồ bỏ đó dù có cho ta ta cũng không cần.”
“Vậy mà ngươi còn khóc, đạo tâm quá kém.”
Chú ý thấy Tô Thần Tinh vì bị hủy một bạch giai kiếm hình đạo tượng thích hợp với bản thân mà lớn tiếng kêu rên, Tống Thiên Long cũng khinh bỉ đầy mặt nói.
“Hả?”
Đúng lúc này, Tống Thiên Long cũng hấp thu xong khối Vô Cực Đạo Tượng Ngọc Thạch trước mắt, sau đó một huyết giai tạo tượng hình gậy gỗ ngưng tụ sau lưng hắn.
“Mẹ nó!”
“Cây gậy nát.”
“Hơn nữa còn là huyết giai đạo tượng rác rưởi nhất!”