← Quay lại trang sách

Chương 1224 Lục ca, ngươi đừng đi!

Nghe được tiếng la sụp đổ của Diệp Tiểu Phủ, Diệp Tiểu Kiếm cũng cười lớn đáp lại.

“Lục ca!”

“Lục ca ngươi đừng đi!”

“Ngươi đi ta sống thế nào?”

Khi Diệp Tiểu Kiếm đi vào vết nứt không gian, tiếng của Diệp Tiểu Phủ đầy vẻ không muốn vang lên theo gió

...

Thần Tinh Lâu, phòng chí tôn số một.

“Tình huống như thế nào?”

“Đây mẹ nó là tình huống thế nào?”

“Giấy rách Diệp thiếu gia nói tới chẳng lẽ là Lạc Thần Minh Chỉ?”

Nhìn thấy Diệp Phong lấy ra một vạn tấm Lạc Thần Minh Chỉ, ba người Chu Trường Phong, Trịnh Dương và Tôn Tiểu Long lập tức mơ hồ, bọn họ thật sự không nghĩ tới, giấy rách trong miệng Diệp Phong thế mà lại là Lạc Thần Minh Chỉ.

“Diệp thiếu gia!’

“Những Lạc Thần Minh Chỉ này chẳng lẽ cũng là giấy vẽ để chúng ta thi đấu vẽ tranh?”

Sau khi tỉnh táo lại, Chu Trường Phong nhìn về phía Diệp Phong xác nhận.

“Không sai.”

“Trong cuộc thi vẽ của các ngươi, phải dùng những tấm giấy rách này.”

Nghe được câu hỏi của Chu Trường Phong, Diệp Phong cũng cho câu trả lời khẳng định.

Choáng váng!

Nghe được câu trả lời của Diệp Phong, ba người lập tức ngây ngốc tại chỗ, bọn họ vô cùng rõ ràng Lạc Thần Minh Chỉ trân quý đến cỡ nào.

Vậy mà đến tay Diệp Phong, lại biến thành giấy rách, loại tương phản này trong lúc nhất thời bọn họ vô cùng khó tiếp nhận.

“Ba vị.”

“Đừng ngẩn ra đó tranh thủ thời gian bắt đầu đi.”

“Còn vẽ cái gì, thì vẽ ông chủ Tô trước đi.”

“Đến khi vẽ hắn tới cực hạn, chúng ta sẽ đổi cái khác để vẽ.”

Lúc này âm thanh Diệp Phong vang lên.

???

Vẽ ta?

Đây mẹ nó là một trận thi vẽ xấu!

Mà lại muốn vẽ ta xấu đến cực hạn mới có thể buông tha?

Chơi như vậy thú vị lắm sao?

Tô Thần Tinh đứng một bên nghe được lời của Diệp Phong, cả ngươi muốn phát điên. Hắn không nghĩ tới hôm nay chỉ đến tham gia náo nhiệt vậy mà lại xảy ra chuyện này.

“Dương đệ.”

“Long đệ.”

“Dùng Lạc Thần Minh Chỉ vẽ tranh, còn phải vẽ đến xấu cực hạn.”

“Nếu chuyện này truyền đi, sợ rằng chúng ta sẽ bị người mắng chết, dù sao toàn bộ Hỗn Độn Giới thật sự không có ai phá của như chúng ta vậy!”

Sau khi nghe được lời của Diệp Phong, Chu Trường Phong cũng toát ra nụ cười khổ, sau đó dùng thần thức truyền âm với Trịnh Dương và Tôn Tiểu Long nói ra ý nghĩ của mình lúc này.

“Phong ca.”

“Ngươi nói không sai.”

“Nhưng vì khen thưởng, cho dù bị chửi chúng ta cũng phải vẽ!”

Nghe được lời nói của Chu Trường Phong, Trịnh Dương lên tiếng trả lời.

“Hai vị ca ca chớ hoảng sợ.”

“Tuy tranh là chúng ta vẽ.”

“Nhưng đâu có ai biết.”

“Còn nữa, coi như chuyện này bị truyền ra ngoài, chỉ cần chúng ta không thừa nhận, vậy ngươi khác không thể mắng chúng ta được bởi vì bọn hắn không có chứng cứ.”

Đúng lúc này, thanh âm của Tôn Tiểu Long vang lên trong đầu hai ngươi Chu Trường Phong và Trịnh Dương.

“Ừm!”

Nghe được lời này của Tôn Tiểu Long, hai ngươi Chu Trường Phong và Trịnh Dương cũng tỏa sáng hai mắt, sau đó lộ ra vẻ nhẹ nhõm chuẩn bị bắt đầu vẽ tranh. Có thể nói, tâm tình bây giờ của bọn họ khá tốt.

“Đúng rồi!”

“Sau khi các ngươi vẽ xong, nhớ viết tên của các ngươi xuống bên dưới

nếu không làm vậy, khi khen thưởng và trừng phạt sẽ rất phiền phức.”

Đúng lúc này âm thanh của Diệp Phong vang lên.

“Hả?”

“Chúng ta vừa nghĩ đến chuyện này, ngươi đã chặn đường của chúng ta

“Tại sao phải làm tuyệt tình như thế?”

Khi nghe được câu nói của Diệp Phong, ba người đang bắt đầu vẽ tranh lập tức sụp đổ tâm tình.

“Ba vị.”

“Có chuyện ta phải nhắc nhở các ngươi một chút.”

“Đó chính là trước khi trời tối, nếu các ngươi không vẽ hết mười vạn tấm Lạc Thần Minh Chỉ này, hủy bỏ tất cả khen thưởng, trừng phạt gấp bội.”

Nhìn thấy ba người sững sờ tại chỗ, Diệp Phong lập tức lên tiếng nhắc nhở.

A! A! A!

Nghe được lời nhắc của Diệp Phong, ba người không còn do dự lập tức vẽ tranh.

Khi từng bức vẽ nhân vật xấu xí xuất hiện phía bên trái mặt bàn của ba người, Diệp Phong cũng chuẩn bị bắt đầu kế hoạch thứ hai của mình.

“Hệ thống!”

“Tên Tiểu Quái kia đứng ở một góc bí mật gần đây xem náo nhiệt sao?”

Sau đó Diệp Phong lập tức hỏi thăm hệ thống.

“Đinh! Kí chủ, Tiểu Quái đang đứng ở một nơi bí mật gần đây xem náo nhiệt đó.”

Khi câu hỏi của Diệp Phong vừa ra, thanh âm của hệ thống lập tức vang lên trong đầu hắn.

“Ta biết mà.”

“Nơi có náo nhiệt khẳng định không thoát được nàng.”

“Đi.”

“Gọi nàng tới đây, vừa vặn để nàng giúp ta làm chút chuyện.”

“Sau khi nghe được câu trả lời của hệ thống Diệp Phong cười ra lệnh.”

Trong bóng tối.

Mẹ nó!

“Chủ nhân tìm ta?”

“Còn nói để cho ta giúp hắn làm ít chuyện?”

“Đấy không phải là xong rồi sao?”

Lúc này Diệp Tiểu Quái hoảng rồi, dù sao Diệp tiểu phong tìm nàng làm chuyện gì cũng đều không phải chuyện tốt.

Một lát sau.

“Chủ nhân.”

“Ngài tìm ta?”

Khi Diệp Tiểu Quái đi đến trước mặt Diệp Phong, sắc mặt bất an hỏi.

“Tiểu Quái.”

“Ta lại làm ra một nhóm hàng mới.”

“Vừa vặn ngươi giúp ta thử hàng một chút!”

Nghe thấy Diệp Tiểu Quái hỏi thăm, Diệp Phong cũng cười nói.

???

Làm hàng mới?

Sau đó để ta thử hàng?

Nghe được lời này của Diệp Phong, Diệp Tiểu Quái bỗng nhiên có suy đoán không tốt, sau đó nhìn về phía Diệp Phong hỏi dò: “Chủ nhân, hàng mới này không phải có quan hệ với Oanh Thiên đan chứ?”

“Tiểu Quái.”

“Có nên nói ngươi có năng lực bói toán vô địch không?”

“Nói cái gì đúng cái đó.”

Sau khi Diệp Phong nghe được lời này của Diệp Tiểu Quái cũng cười lớn trả lời.

“Tiểu Quái.”

“Hàng mới lần này, là một nhóm giác ngộ Oanh Thiên đan.”

“Chỉ cần dùng nó, trong thời gian ngắn có thể nắm giữ được ý cảnh Oanh Thiên mạnh mẽ.”

“Mà chuyện ta cần ngươi làm, cũng là đưa ý ảnh Oanh Thiên mạnh mẽ này dung nhập vào trong những bức họa kia, làm như vậy ngươi khác sẽ có thể cảm nhận được lực lượng Oanh Thiên, khi đó bọn họ có thể đưa lực lượng của mình dung nhập vào trong lực lượng Oanh Thiên đó sau đó phóng xuất ra nhiều loại sức mạnh oanh thiên pháo.”

Ngay sau đó Diệp Phong liền nói rõ tình huống hàng mới này một cách đơn giản.

???

Giác ngộ Oanh Thiên đan?

Dung nhập ý ảnh Oanh Thiên vào trong bức họa?