Chương 1242 Phụ thân, ta không có lén bắt đầu phiên giao dịch mà là đang gấp đóng thuyền!
Đi rừng cây nhỏ làm gì!"
"Không phải chỗ này có sẵn đại thụ sao?"
Nghe được lão giả râu trắng nói như vậy, Diệp Phong cũng mặt xạm lại lên tiếng nói.
???
Nơi này ngoại trừ mấy trăm gốc Không Minh Hồn Diễm Thụ đó ra thì làm gì còn có đại thụ khác?
Chẳng lẽ chúng ta phải dùng mấy trăm cây Không Minh Hồn Diễm Thụ này chế tạo thuyền gỗ?
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, sáu người cũng đều toát ra vẻ mặt không hiểu, bởi vì bọn họ cảm thấy Diệp Phong nếu như là người bình thường thì sẽ không cho bọn họ dùng Không Minh Hồn Diễm Thụ chế tạo thuyền gỗ!
"Diệp thiếu!"
"Nơi này ngoại trừ Không Minh Hồn Diễm Thụ thì không có đại thụ khác!"
"Chẳng lẽ chúng ta phải dùng mấy trăm cây Không Minh Hồn Diễm Thụ này chế tạo thuyền gỗ?"
Sau đó, lão giả râu trắng lại đứng dậy, sau đó nhìn Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm lần nữa.
"Đúng a!"
"Nếu không ta lấy ra nhiều Không Minh Hồn Diễm Thụ như vậy làm gì?"
"Ta rảnh quá nên khoe của hay sao!"
Nghe được lão giả râu trắng hỏi thăm, Diệp Phong cũng mặt xạm lại lên tiếng đáp lại.
"Chúng ta cho là ngươi đang khoe của!"
"Ai mà ngờ được ngươi muốn cho chúng ta dùng những Không Minh Hồn Diễm Thụ này để đóng thuyền, ý nghĩ này hoàn toàn cũng không phải là một người bình thường nên có!"
Nghe được Diệp Phong trả lời như vậy, đám người cũng đều gượng cười, ở trong lòng điên cuồng chửi bậy!
"Diệp thiếu!"
"Mặc dù những Không Minh Hồn Diễm Thụ này là của ngươi, mà ngươi muốn sử dụng như thế nào thì chúng ta cũng không có tư cách hỏi!"
"Nhưng ta muốn nói là nếu như dùng những Không Minh Hồn Diễm Thụ đã tuyệt tích này để đòng thuyền thì đúng là quá phá của!"
"Dù sao xung quanh Mê Hồn Chi Hồ này đều là đại thụ phổ thông, chúng ta hoàn toàn có thể dùng những đại thụ phổ thông đó để đóng thuyền!"
Lúc này, lão giả râu trắng đứng dậy lần nữa, sau đó nói thẳng ra ý nghĩ của hắn.
Mà người ở chung quanh nghe hắn nói như vậy thì cũng đều tán đồng khẽ gật đầu!
Dù sao, Không Minh Hồn Diễm Thụ là thiên tài địa bảo cấp cao nhất có thể tăng lên thần hồn và chữa trị thần hồn, hơn nữa còn có một không hai, mà nếu để cho bọn họ tự tay hủy chí bảo thần hồn đỉnh cấp này, bọn họ sẽ đau lòng chết, dù những Không Minh Hồn Diễm Thụ này không thuộc về bọn họ!
"Chư vị!"
"Nếu như các ngươi đều có ý tưởng này!"
"Vậy ta cần phải giới thiệu mình một lần nữa!"
"Ta, Diệp Phong, là một thần hào phá của!"
"Ta thích hưởng thụ niềm vui sướng khi phá của!"
"Cho nên, các ngươi chỉ có thể dùng Không Minh Hồn Diễm Thụ để đóng thuyền, bởi vì ta muốn cho các ngươi cũng cảm nhận được cảm giác vui sướng khi phá của này!"
Nghe được lão giả râu trắng nói như vậy, lại nhìn vẻ mặt của mấy người xung quanh một chút, Diệp Phong cũng cười nói ra nguyên nhân mình muốn làm như vậy.
???
Ngươi là thần hào phá của?
Ngươi thích hưởng thụ niềm vui sướng khi phá của?
Sau đó, vì để cho chúng ta cũng cảm nhận được niềm vui sướng khi phá của, cho nên nhất định phải để chúng ta dùng Không Minh Hồn Diễm Thụ để đóng thuyền?
Sau khi nghe được Diệp Phong nói như vậy, đám người trực tiếp mộng!
"Diệp thiếu!"
"Nhưng chúng ta không cảm nhận được niềm vui sướng khi phá của a!"
"Nếu dùng Không Minh Hồn Diễm Thụ để đóng thuyền thật, vậy chúng ta chỉ cảm nhận được đau lòng, hơn nữa còn là lòng như đao cắt, dù sao Không Minh Hồn Diễm Thụ chính là vô thượng chi bảo đối với những tu sĩ chuyên tu thần hồn như chúng ta!
Sau khi tỉnh táo lại, tên tráng hán đầu trọc trước đó nhìn Diệp Phong nói ra ý nghĩ của mình.
Bạch!
Vù vù!
Theo tráng hán đầu trọc vừa nói dứt câu, ba đạo huyết sắc kiếm khí từ trước mắt mọi người lóe lên, mà trên người tráng hán đầu trọc cũng xuất hiện ba đạo vết thương nhỏ xíu!
"Ngươi tên là Lưu Quang đúng không!"
"Ngươi vừa mới nói cái gì, ta không có nghe rõ!"
"Ngươi có thể lặp lại một lần nữa sao?"
Nhìn thấy Diệp Tiểu Kiếm đã ra tay, Diệp Phong cũng nhìn tráng hán đầu trọc cười dò hỏi.
"Diệp thiếu!"
"Ta nói là ta muốn hưởng thụ niềm vui sướng khi phá của lâu rồi!"
"Cho nên cảm ơn Diệp thiếu có thể cho ta một cơ hội như vậy!"
Nhìn ba đạo vết thương nhỏ bé trước ngực, tráng hán đầu trọc cũng không có chút do dự nào, trực tiếp thay đổi lí do thoái thác của mình, dù sao so với tính mạng thì nó chả là cái gì cả!
Mà năm người đang đứng bên cạnh thấy cảnh này thì trên mặt cũng đều toát ra vẻ may mắn, bọn họ may mắn mình không có làm chim đầu đàn!
Sau đó!
Sáu người dự thi được mời và Hồng Soái bắt đầu lợi dụng mấy trăm cây Không Minh Hồn Diễm Thụ chế tạo thuyền gỗ của mình!
...
Ông! Ông! Ông!
Đang chế tạo thuyền gỗ, Hồng Soái phát hiện Truyền âm Thạch trong ngực có phản ứng, lập tức thả thần thức kích hoạt Truyền âm Thạch.
"Hồng Soái!!!"
"Tên tiểu tử thối nhà ngươi, có phải lại lén đi ra ngoài khai bàn hay không!"
"Ta cho ngươi biết, ngươi tốt nhất trở về trước khi ta chưa có nổi giận, nếu không chân của ngươi sẽ bị ta đánh gãy!"
Sau khi Hồng Soái kích hoạt Truyền âm Thạch, một giọng nói tràn ngập lửa giận từ vang lên trong đầu của hắn.
"Phụ thân!"
"Hôm nay ta đi ra ngoài, không có khai bản!"
"Mà là nhận một đại ca tốt!"
"Sau đó, đại ca tốt của ta cử hành một giải thi đấu chèo thuyền đặc thù, mà ta đang bận đóng thuyền!"
Nghe được phụ thân giận dữ mắng mỏ, Hồng Soái cũng bị hù đến toàn thân đột nhiên run lên, sau đó vội vàng giải thích, dù sao hắn rất e ngại phụ thân của hắn, bởi vì phụ thân hắn xuống tay đánh hắn thật!
Mê Hồn Chi Thành, phủ thành chủ!
???
Không có đi khai bản?
Nhưng lại nhận một đại ca tốt?
Sau đó, đại ca tốt đó còn cử hành giải thi đấu chèo thuyền cứt chó gì đó, mà bây giờ ngươi đang bận đóng thuyền?
Nghe được Hồng Soái giải thích như vậy, Hồng Thiên Cương trực tiếp mộng!
"Hồng Soái!!!"
"Ta mặc kệ ngươi nhận hay không nhận đại ca tốt!"
"Ta cũng mặc kệ ngươi có đang đóng thuyền thật hay không!"