Chương 1244 Ngọa tào! Thuyền gỗ bọn họ chế tạo cũng quá kỳ hoa chứ! (2)
Nghe được Hồng Thiên Cương nhắc nhở, Hồng Soái cả người đều choáng váng, hắn không ngờ được là chỉ một cái tranh tài chèo thuyền phổ phổ thông thông mà lại bị Diệp Phong chơi đến trình độ như vậy!
Sau hai canh giờ!
"Ngọa tào!!!"
"Những người này chế tạo thuyền gỗ đều là thuyền gỗ kiểu quái gì thế hả!"
"Tạo hình cũng quá kì dị đi chứ!"
Khi Diệp Phong nhìn thấy thuyền gỗ do bảy người tạo ra thì kinh hãi tròng mắt suýt chút lòi ra ngoài!
Thuyền gỗ hình mũi voi!
Thuyền gỗ hình rùa đen!
Thuyền gỗ hình hai ngọn núi!
Thuyền gỗ hình thiêu hỏa côn!
...
Nhìn những thuyền gỗ tạo hình kì lạ này, trong lúc nhất thời Diệp Phong cũng không biết phê bình như thế nào!
"Chư vị!"
"Đẩy thuyền nhập hồ!"
"Giải thi đấu chèo thuyền, lập tức bắt đầu!"
"Mà ai có thể hoàn thành hành trình hai mươi vòng quanh hồ trước thì ngươi đó chiến thắng!"
Sau đó, Diệp Phong nhìn bảy người xa xa hô to lên.
Bành! Bành! Bành!
Theo từng chiếc từng chiếc thuyền gỗ tạo hình khác nhau bị đẩy vào trong hồ, Diệp Phong cũng lên tiếng hô lớn: "Giải thi đấu chèo thuyền, bắt đầu!"
"Ít!"
"Người tham gia vẫn quá ít!"
"Nhỏ!"
"Mê Hồn Chi Hồ này cũng quá nhỏ!"
"Nếu như nhiều người, hồ lớn, vậy thì tràng diện thi đua này tuyệt đối sẽ cực kỳ rung động!"
Nhìn thuyền gỗ của bảy người bắt đầu ngươi truy ta đuổi ở trong hồ, Diệp Phong mặt lộ vẻ thất vọng nói một câu như vậy.
Đáy hồ!
"Hồng Thiên Cương, chuẩn bị nã pháo!"
Thấy tranh tài đã bắt đầu, Diệp Tiểu Quái cũng nhìn Hồng Thiên Cương lên tiếng nhắc nhở.
"Tiểu Quái đại nhân!"
"Có nên thử trước một pháo xem sóng nước có mãnh liệt hay không không?"
Nghe được Diệp Tiểu Quái nói như vậy, Hồng Thiên Cương cũng lên tiếng hỏi thăm.
"Thử cái rắm!"
"Trực tiếp liên hoàn pháo!"
"Chuyện chúng ta phải làm là trực tiếp gia tăng độ khó!"
Nghe được Hồng Thiên Cương hỏi thăm, Diệp Tiểu Quái trực tiếp nói ra quyết định của mình, đồng thời thầm nghĩ trong lòng: "Ta đã thảm như vậy, bọn họ cũng đừng hòng có thể thoải mái chơi!"
Oanh! Oanh! Oanh!
Theo Hồng Thiên Cương và Diệp Tiểu Quái ờ dưới đáy hồ trực tiếp nã pháo, trong nháy mắt mặt hồ bình tĩnh trở nên sóng cả dâng trào!
Mà trong lúc tất cả mọi người còn chưa hiểu chuyện gì đã xảy ra thì từng cơn sóng lớn cao hơn mười mét đã xuất hiện ở trước mặt của bọn họ!
"Ngọa tào!!!"
"Một giải thi đấu chèo thuyền nhỏ nhỏ mà độ khó lại tăng lên nhiều như vậy!"
"Kết quả ở trong hồ này còn ẩn giấu thử thách khó khăn hơn nữa, con muốn để cho chúng ta vui sướng chơi đùa hay không vậy?"
Nhìn từng cơn sóng lớn đó, khi cảm nhận được thuyền gỗ của mình bắt đầu lung lay, giờ phút này tâm tính của tất cả mọi người triệt để sập!
Dù sao bọn họ vừa phát chèo thuyền vừa phải tát nước ra ngoài còn phải dựa vào chút Hỗn Độn chi lực bây giờ để ngăn cản trọng lực kết giới ảnh hưởng tới thân thuyền, chỉ bao nhiêu đó đã khiến cho bọn họ mệt mỏi cả thể xác lẫn tinh thần!
Kết quả bây giờ bọn họ còn phải đối mặt với sóng lớn khủng bố như vậy, đây là muốn chơi chết bọn họ hay sao!
Mà bọn họ còn quên một chuyện là trận pháp đặc thù ảnh hưởng tay phải và tay trái còn chưa có mở ra!
"Được rồi!"
"Tạm thời không mở ra trận pháp đặc thù!"
"Nếu bây giờ mở ra thì tất cả bọn họ đều sẽ lật thuyền!"
Lúc này, nhìn thấy bảy người trong hồ đang cố gắng thao túng thuyền gỗ, sau đó ngăn cản một đợt lại một đợt sóng lớn trùng thiên, Diệp Tiểu Kiếm cũng tạm thời từ bỏ ý nghĩ mở ra trận pháp đặc thù.
Một bên khác!
"Ngọa tào!!!"
"Nã pháo uy lực mãnh liệt như vậy sao?"
"Trực tiếp tăng độ khó rất nhiều?"
Lúc này, Diệp Phong nằm trên ghế xích đu nhìn thấy cảnh này thì trên mặt cũng lộ ra vẻ chấn kinh, hắn không ngờ được lại hai người Diệp Tiểu Quái và Hồng Thiên Cương lập tức chơi như vậy!
"Được rồi!"
"Bọn họ muốn chơi như thế nào thì chơi như thế đó đi!"
"Ta phải thừa dịp này giải quyết hơn ba trăm cây Không Minh Hồn Diễm Thụ còn lại mới được!"
Nghĩ đến đây, Diệp Phong trực tiếp gọi Diệp Tiểu Kiếm đang đứng cách đó không xa tới.
...
Bại Gia Phong, Bại Gia Môn!
Ngọc thạch trắng noãn bày khắp đại địa!
Cực phẩm Hỗn Độn Tinh Thạch dựng thành sân luyện võ, chỗ ở, đại điện và các kiến trúc khác, bọn chúng giống như là măng mùa xuân mọc lên ở khắp nơi trên đỉnh núi!
Trong một khu rừng nhỏ rậm rạp, bên trong tràn đầy nhiều loại Hỗn Độn Chi Thụ, Hỗn Độn Chi Thảo hi hữu và các loại thiên tài địa bảo đỉnh cấp!
Ma Linh Thiên Tinh dựng nhà tranh!
Thanh Minh Chi Thủy hình thành sông nhỏ!
Vọng Nguyệt Chi Thạch dựng thành từng tòa giả sơn!
...
Sau khi Diệp Phong nhìn thấy thay đổi lớn như vậy thì trên mặt cũng lộ ra vẻ chấn kinh, hắn hoàn toàn không ngờ được là người của Thí Quỷ Môn có thể chế tạo ra Bại Gia Môn trong thời gian ngắn như vậy!
"Chủ nhân!"
"Ngài về đến rồi!"
Phát hiện được khí tức của Diệp Phong, Diệp Tiểu Hắc cũng lập tức đi tới trước mặt Diệp Phong.
"Tiểu Hắc!"
"Gọi Lệ môn chủ tới một chuyến!"
Nhìn Diệp Tiểu Hắc trước mắt, Diệp Phong trực tiếp ra lệnh.
Một lát sau!
"Diệp thiếu!"
"Ngài tìm ta?"
Khi Lệ Chấn Sơn đi tới trước mặt Diệp Phong, mặt lộ vẻ bất an lên tiếng hỏi thăm, bởi vì hắn cũng không biết Diệp Phong bỗng nhiên gọi hắn đến là bởi vì chuyện gì!
"Lệ môn chủ!"
"Người của Thí Quỷ Môn các ngươi đầu tiên là giúp chúng ta dọn dẹp cỏ dại, đá vụn trên đỉnh núi này, sau đó lại giúp chúng ta chế tạo tông môn, có thể nói là vất vả cho các ngươi!"
"Mà để tỏ lòng biết ơn các ngươi, ta có một số thứ muốn cho các người!"
Nói xong, Diệp Phong lấy hai cái Hỗn Độn giới đưa cho Lệ Chấn Sơn!
Hả?
Chúng ta không phải tù nhân sao?
Làm việc cho các ngươi không phải là chuyện đương nhiên hay sao?
Tại sao phải đưa đồ cho ta?
Chẳng lẽ đây là một cái bẫy?
Nghĩ đến đây, Lệ Chấn Sơn cực kỳ quả quyết lên tiếng cự tuyệt nói: "Diệp thiếu, chúng ta có thể làm việc cho ngài là vinh hạnh của Thí Quỷ Môn chúng ta, cho nên không cần biết là ngài đưa cho ta cái gì ta cũng sẽ không nhận!"
Ổn!