Chương 1246 Rút thăm lần nữa, lão đại và lão Thất gấp!
Lúc này, Diệp Phong cũng nghĩ đến cái gì, sau đó lên tiếng nhắc nhở Hoa Ngữ Mộng.
"Sư tôn!"
"Ngàn vạn hạ giới, tuy rằng mấy người chúng ta vẫn luôn nỗ lực phát triển bại gia môn đồ nhưng vẫn còn cách mục tiêu hơi xa!"
"Cho nên bây giờ còn chưa phải là lúc chúng ta rời đi!"
"Chờ đến khi chúng ta cảm thấy thời cơ chín mùi thì nhất định sẽ nhanh chóng tăng cao tu vi sau đó phi thăng lên Hỗn Độn Giới phục thị sư tôn!"
Nghe được Diệp Phong nhắc nhở, Hoa Ngữ Mộng cũng nói rõ tình huống của bọn họ!
"Được!"
"Vậy ta ở Hỗn Độn Giới chờ các ngươi!"
"Hi vọng các ngươi đừng để ta chờ quá lâu!"
Nghe được Hoa Ngữ Mộng nói như vậy, Diệp Phong cũng cười đáp lại.
Một lát sau!
"Chủ nhân!"
"Ngài gọi chúng ta tới có chuyện gì không?"
Khi sáu người Diệp Tiểu Hắc, Diệp Tiểu Đường, Diệp Tiểu Bạch, Diệp Tiểu Cước đều đi tới trước mặt Diệp Phong, Diệp Tiểu Hắc mặt lộ vẻ hiếu kì lên tiếng hỏi thăm.
"Bởi vì trong thành viên của đội hộ vệ bại gia chính thức còn có lão Đại và lão Thất chưa đi ra!"
"Cho nên ta muốn rút thành một lần nữa!"
"Bất quá, vì bảo trì tính công bằng công chính của lần rút thăm này, ta sẽ cho các ngươi tham dự!"
"Mà Tiểu Kiếm và Tiểu Quái ở Mê Hồn Chi Hồ phụ trách giải thi đấu chèo thuyền!"
"Cho nên không cần bọn họ!"
Nghe được Diệp Tiểu Hắc hỏi thăm, Diệp Phong cũng cười giải thích rõ cho hắn biết.
"Chủ nhân!"
"Chúng ta cũng phải tham dự rút thăm sao?"
"Như vậy thì rút thăm như thế nào?"
Nghe đến đây, Diệp Tiểu Hắc cũng mặt lộ vẻ hưng phấn hỏi thăm, mà trên mặt năm người còn lại cũng đều xuất hiện vẻ tò mò!
"Rất đơn giản!"
"Chúng ta chia nhau viết tên của bọn họ lên trên mười tờ giấy!"
"Sau đó bảy người chúng ta, mỗi người rút một tờ giấy, cùng kiểm tra coi trên tờ giấy được rút ra, tên của ai nhiều nhất!"
"Mà người có tên nhiều nhất chính là người có thể đi ra hóng gió!"
"Thế nào, có đơn giản hay không, có công bằng hay không?"
Nghe được Diệp Tiểu Hắc hỏi thăm, Diệp Phong trực tiếp nói ra ý nghĩ của mình.
"Chủ nhân!"
"Không thể không nói, quy tắc rút thăm này đúng là quá công bằng công chính!"
"Cho dù có muốn tìm khuyết điểm cũng không tìm ra khuyết điểm gì!"
Nghe Diệp Phong nói xong, Diệp Tiểu Hắc cũng vội vàng đáp lại, hơn nữa hắn nói như vậy cũng không phải là đang nịnh nọt mà là lời nói thật lòng!
Bởi vì quy tắc và cách rút thăm này thật sự rất là công bình công chính!
Trong không gian nào đó!
"Xong xong xong!"
"Lần rút thăm này lại công bằng công chính như thế!"
"Như vậy nếu dựa vào vận may không được tốt của ta thì chắc chắn sẽ không có truyện của ta rồi!"
Biết được phương thức rút thăm lần này thì trên mặt của lão đại cũng lộ ra vẻ sụp đổ, dù sao lần rút thăm trước, Diệp Phong chăm sóc nàng, chỉ còn thiếu nước trực tiếp thả nàng ra thôi mà kết quả là nàng vẫn không có bị rút trúng!
Cho nên nàng cũng không có hy vọng gì với vận may của mình!
"Đại tỷ đại!"
"Lần trước chủ nhân vì chăm sóc ngươi mà ném tờ giấy có viết lão Bát tờ giấy đi, chỉ chọn một trong hai người chúng ta, ngươi cũng không có bị rút trúng!"
"Có thể nói, vận may của ngươi đúng là yếu phát nổ!"
"Mà lần rút thăm này còn công bằng công chính như thế, ta cảm thấy ngươi triệt để không có cơ hội!"
Đúng lúc này, giọng nói tràn đầy vẻ cười trên nỗi đau của người khác của lão Thất vang lên bên cạnh.
"Lão Thất!"
"Ngươi chớ đắc ý!"
"Dù sao ai thua ai thắng còn chưa có chắc đâu!"
Nghe được giọng điệu tràn đầy vẻ cười trên nỗi đau của người khác của, lão đại cũng là không chút khách khí đỗi lại!
………………………………………………………………………………...
Một bên khác!
"Tiểu Hắc!"
"Tất cả mọi người rút thăm!"
"Ngươi xem tên lão Đại và lão Thất bao nhiêu?"
Lúc này, khi tất cả mọi người rút thăm xong, Diệp Phong quay qua nhìn Diệp Tiểu Hắc ra lệnh.
"Chủ nhân!"
"Ta lập tức kiểm tra!"
Nghe Diệp Phong ra lệnh như vậy, Diệp Tiểu Hắc lập tức tra xem số phiếu của hai người!
"Chủ nhân!"
"Chênh lệch có chút lớn a!"
"Lão đại hai phiếu, lão Thất năm phiếu!"
Khi Diệp Tiểu Hắc tra xét xong, vẻ mặt quái dị nhìn Diệp Phong nói ra số phiếu của hai người!
"Ừm!"
"Xem ra là lão Thất là chiếm cứ ưu thế tuyệt đối thắng được a!"
"Nhưng mà ta vừa mới cẩn thận suy nghĩ lại, nếu đã gọi tất cả các ngươi qua, nếu không gọi Tiểu Kiếm và Tiểu Quái tới, ta sợ hai người bọn họ sẽ có ý kiến a!"
Nghe được Diệp Tiểu Hắc nói như vậy, Diệp Phong ra vẻ trầm tư nói một câu như vậy.
"Chủ nhân!"
"Vậy ý của ngươi là!"
"Gọi Tiểu Kiếm và Quái tỷ đến, sau đó rút một lần nữa?"
Lúc này, Diệp Tiểu Hắc cũng hỏi.
"Không sai!"
"Gọi hai người bọn họ về đi!"
"Sau đó chúng ta rút một lần nữa!"
Nghe được Diệp Tiểu Hắc nói như vậy, Diệp Phong cũng cười khẽ gật đầu!
Không gian nào đó!
"Cái gì a!"
"Đây là tình huống như thế nào a!"
"Tại sao ta cảm thấy kịch bản này có chút quen thuộc?"
Khi Diệp Tiểu Hắc đọc lên số phiếu, lão Thất đã chuẩn bị ra ngoài hóng gió, nhưng mà khi hắn nhìn thấy Diệp Phong đưa ra quyết định này thì cả người trực tiếp ngẩn ra tại chỗ!
"Lão Thất!"
"Từ bỏ đi!"
"Khi chủ nhân bắt đầu khuynh hướng ta thì vận mệnh đã quyết định ngươi là bên thua!"
"Dù Nhị muội và Lục đệ trở về, ngươi vẫn có thể thắng ta một phiếu, nhưng chắc chắn chủ nhân cũng sẽ tìm cớ khác rút thăm một lần nữa!"
Đúng lúc này, giọng nói của lão đại vang lên bên cạnh.
"Ai!"
"Thật ra thì nhìn thấy kịch bản quen thuộc này!"
"Ta đã chuẩn bị tinh thần thất bại!"
"Nhưng ta không đã hiểu, tại sao chủ nhân lại đối xử với ngươi tốt như vậy!"
Nghe lão đại nói như vậy, lão Thất cũng gượng cười đáp lại.
"Lần trước rút thăm!"
"Ta cũng không hiểu, tại sao chủ nhân lại chăm sóc ta như vậy!"
"Nhưng mà ta suy đoán có thể là bởi vì ta là lão đại đội hộ vệ bại gia cho nên chủ nhân không muốn để cho ta là người cuối cùng ra ngoài!"
"Nhưng lần này!"
"Chủ nhân chăm sóc ta như thế, thật ra là bởi vì người thừa kế của ta!"
"Nhưng mà lão Thất không biết là lần này chăm sóc cũng có hạn, cho nên bây giờ ta cũng rất hoảng a!"