← Quay lại trang sách

Chương 1249 Ngọa tào! Giấc mộng này thật là đáng sợ!

Đạo Tôn Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong!

Khi tu vi Diệp Phong ổn định ở Đạo Tôn Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong, khí tức đột phá liên tiếp không ngừng đó mới hoàn toàn ngừng lại.

"Quá nhanh!"

"Tốc độ tăng tu vi lên của ta quá nhanh!"

"Bây giờ mới đến Hỗn Độn Giới mấy ngày mà đã đột phá đến Đạo Tôn Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong, nếu như lại ban thưởng ta đột phá hai cái đại cảnh giới, như vậy chẳng phải ta trực tiếp trở thành Cửu giai Hỗn Độn Chi Tổ!"

Khi Diệp Phong xem xét tu vi của mình bây giờ thì cũng thuận miệng nói ra một câu như vậy!

???

Mới đến Hỗn Độn Giới không được mấy ngày?

Thế nào, ngươi là từ Thần Giới phi thăng lên tới?

Còn nữa, nếu như ngươi từ Thần Giới phi thăng lên tới thật, chỉ mấy ngày mà từ Đạo Đồ Cảnh Nhất Trọng đột phá đến Đạo Tôn Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong?

Mà tốc độ tăng lên thoải mái như thế ngươi còn ghét bỏ quá nhanh?

Ngươi đang nói tiếng ngươi hay sao?

Vừa mới đi tới đang chuẩn bị hỏi một chút là tình huống như thế nào, Lệ Chấn Sơn nghe được Diệp Phong nói như vậy, cả người trực tiếp ngốc ngay tại chỗ!

"Lệ môn chủ!"

"Tại sao ngươi cũng tới đây?"

"Có chuyện gì sao?"

Lúc này, Diệp Phong cũng chú ý tới Lệ Chấn Sơn, sau đó mặt lộ vẻ hiếu kì hỏi thăm.

"Không có... không có việc gì!"

"Diệp thiếu!"

"Ta chỉ đi ngang qua!"

Nghe được Diệp Phong hỏi thăm, Lệ Chấn Sơn cũng lắp ba lắp bắp đáp lại.

"Lệ môn chủ!"

"Vậy nếu như không có gì khác thì ngươi có thể dẫn theo người của Thí Quỷ Môn rời khỏi đây!"

"Dù sao, Bại Gia Môn ta cũng đã xây dựng không sai biệt lắm!"

Nghe được Lệ Chấn Sơn nói như vậy, Diệp Phong trực tiếp nói ra ý nghĩ của mình.

Bành!

Lệ Chấn Sơn nghe xong trực tiếp quỳ xuống trước mặt Diệp Phong đồng thời vẻ mặt kiên định lên tiếng nói ra: "Diệp thiếu, Thí Quỷ Môn chúng ta muốn trở thành thế lực phụ thuộc Bại Gia Môn, hi vọng Diệp thiếu có thể cho chúng ta một cơ hội!"

"Không muốn!"

"Các ngươi có thể đi!"

Nghe được điều thỉnh cầu này của Lệ Chấn Sơn, Diệp Phong ngay cả do dự cũng không do dự, trực tiếp cự tuyệt.

Ai!

Nhìn thấy Diệp Phong cự tuyệt dứt khoát như thế, Lệ Chấn Sơn cũng bất đắc dĩ thở dài, sau đó vẻ mặt thất lạc đi đến nơi xa.

"Chủ nhân!"

"Sao ngươi lại cự tuyệt hắn dứt khoát như vậy?"

Sau khi Lệ Chấn Sơn rời khỏi đây, Diệp Tiểu Độc mặt lộ vẻ hiếu kì hỏi thăm.

"Cũng không có gì!"

"Chính là cảm thấy cái tên Thí Quỷ Môn của bọn họ không dễ nghe!"

"Cho nên ta trực tiếp cự tuyệt hắn!"

Nghe được Diệp Tiểu Độc hỏi thăm, Diệp Phong cũng thuận miệng giải thích một câu.

Hả?

Bởi vì tên tông môn người ta không dễ nghe, cho nên cự tuyệt?

Nghe được Diệp Phong giải thích, không chỉ có Diệp Tiểu Độc, ngay cả tám người còn lại xung quanh trên mặt cũng đều tỏ vẻ giật mình, bọn họ không ngờ được là lý do từ chối của Diệp Phong lại đơn giản như vậy!

"Đi!"

"Trời cũng sắp tối rồi, các ngươi nên làm cái gì thì làm cái đó đi!”

"Mà ta cũng phải về nghỉ ngơi!"

Nói xong, Diệp Phong trực tiếp trở về chỗ ở của mình.

...

"Bây giờ!"

"Ta đã có được hai mươi bốn cái mảnh vỡ Hỗn Độn Bổ Thiên Thạch!"

"Khoảng cách một trăm cái mảnh vỡ Hỗn Độn Bổ Thiên Thạch có thể nói là càng ngày càng gần!"

Sau khi trở lại chỗ ở, Diệp Phong nằm ở trên giường tự lẩm bẩm.

"Hệ thống!"

"Tuyên bố một nhiệm vụ cho ta đi!"

"Tốt nhất là loại nhiệm vụ có thể lấy được một lượng lớn mảnh vỡ Hỗn Độn Bổ Thiên Thạch!"

Sau đó, Diệp Phong trực tiếp nói cho hệ thống biết ý nghĩ của mình.

"Đinh! Tuyên bố nhiệm vụ phá của, mời túc chủ lấy phương thức phá sản chinh phục vị đệ tử thân truyền cuối cùng của ngài, nhiệm vụ thành công, có tỉ lệ cực lớn ban thưởng một lượng lớn mảnh vỡ Hỗn Độn Bổ Thiên Thạch, ban thưởng ngẫu nhiên đột phá mấy cái tiểu cảnh giới, nhiệm vụ thất bại, không trừng phạt, thời gian nhiệm vụ, ba ngày!"

Theo Diệp Phong vừa nói dứt câu, tiếng tuyên bố nhiệm vụ của hệ thống cũng vang lên ở trong đầu của hắn.

Hả?

Lấy phương thức phá sản đi chinh phục vị đệ tử thân truyền cuối cùng của ta?

Nhiệm vụ này được!

Dù sao tại cũng đang định đi tìm vị đệ tử thân truyền cuối cùng này!

Nghe được hệ thống ban bố nhiệm vụ phá của này, Diệp Phong cũng toát ra vẻ mặt cực kỳ hài lòng.

"Đi!"

"Nhiệm vụ phá của, ngày mai rồi nói sau!"

"Hôm nay ngủ một giấc trước!"

Nói xong, Diệp Phong lấy một cái chăn mền mới tinh từ trong không gian của hệ thống ra sau đó lập tức tiến vào mộng đẹp đi tìm thất tiên nữ chơi đùa!

Sáng sớm ngày thứ hai!

"Mẹ nó!"

"Đám khốn kiếp các ngươi, đừng có đuổi theo ta nữa!"

Theo một tiếng chửi rủa vang lên, Diệp Phong cũng đột nhiên ngồi bật dậy!

Bành!

Ngay sau đó, cửa phòng bị người ta mãnh lực đá văng, sau đó, chín người Diệp Tiểu Độc, Diệp Tiểu Quái, Diệp Tiểu Hắc từ bên ngoài vọt vào!

"Chủ nhân!"

"Xảy ra chuyện gì!"

Lúc này, Diệp Tiểu Độc cũng vẻ mặt khẩn trương nhìn về phía Diệp Phong hỏi thăm.

"Không có... không có việc gì!"

"Chính là gặp được ác mộng thôi!"

Nghe được Diệp Tiểu Độc hỏi thăm, Diệp Phong cũng mặt lộ vẻ lúng túng giải thích một câu.

"Mẹ nó!"

"Tối hôm qua ta đi ngủ, là muốn đi tìm thất tiên nữ chơi đùa!"

"Ai mà ngờ được mẹ nó ta mơ tới bảy chú lùn và bảy anh em hồ lô!"

"Mẹ nó, bọn họ rượt ta chạy rơi cả giày!"

"Giấc mơ đó cũng quá mẹ nó đáng sợ!"

Lúc này, Diệp Phong cũng mặt mũi tràn đầy nghĩ mà sợ âm thầm nghĩ tới, ác mộng như thế này hắn cũng không dám nói ra!

"Chủ nhân!"

"Nếu không có chuyện gì thì chúng ta đi ra ngoài trước?"

Nhìn thấy Diệp Phong cả buổi mà vẫn không có phản ứng gì, Diệp Tiểu Độc cũng lên tiếng hỏi thăm.

"Ừm!"

"Các ngươi đi ra ngoài trước đi!"

Nghe được Diệp Tiểu Độc hỏi thăm, Diệp Phong khẽ gật đầu, sau đó lên tiếng nói.

Hô!

Sau khi tất cả mọi người rời khỏi đây, Diệp Phong cũng thở ra một hơi thật dài, sau đó tự lẩm bẩm: "Một giấc mơ này khiến cho ta có bóng ma tâm lý!"

"Không được!"

"Nên di chuyển sự chú ý!"