← Quay lại trang sách

Chương 1250 Diệp thiếu, ngươi không thể như vậy, đã nói là nhân đạo mà?

Nghĩ đến đây, Diệp Phong trực tiếp kiểm tra sản phẩm bại gia đổi mới hôm nay!

Sản phẩm bại gia hôm nay: Thất Thải Đạo Liên *10000

Thất Thải Đạo Liên: Một trong số bảo vật đỉnh tiêm Hỗn Độn Giới, mà bên trong mỗi một hạt sen của Thất Thải Đạo Liên đều ẩn chứa một tia Tiên Thiên Hỗn Độn Chi Khí!

"Ngọa tào!"

"Không phải đâu!"

"Chỉ có một chút tin tức như thế?"

Khi Diệp Phong đọc tin tức về sản phẩm bại gia đổi mới hôm nay, thấy nó chỉ có một chút xíu như thế thì không nháy mắt trên mặt treo đầy hắc tuyến!

………………………………………………………………………………...

Một lát sau!

"Diệp thiếu!"

"Ngài tìm ta?"

Khi Hùng Thiên Địa đi vào nơi ở của Diệp Phong, trên mặt lộ vẻ bất an lên tiếng hỏi thăm!

"Tiểu Hùng!"

"Cho dù Hỗn Độn Giới trước đây hay là Hỗn Độn Giới đã xuống dốc bây giờ thì ngươi đều là cường giả top đầu!"

"Mà ta lại bắt ngươi tới Bại Gia Môn để trông cửa!"

"Đối với chuyện này có phải là ngươi cảm thấy ủy khuất hay không?"

Nghe được Hùng Thiên Địa hỏi như vậy, Diệp Phong không có lập tức hỏi thăm chuyện có liên quan tới Thất Thải Đạo Liên mà thuận miệng hỏi một câu như vậy!

"Ừm?"

"Tại sao Diệp thiếu lại hỏi câu này?"

"Mà ta phải nói thật lời trong lòng hay là vi phạm lòng mình nói ra lời nói dối?"

Nghe được Diệp Phong hỏi thăm bất thình lình như vậy, Hùng Thiên Địa cũng vẻ mặt sững sờ, sau đó cúi đầu trầm tư.

"Tiểu Hùng!"

"Đại gia đình chúng ta rất nhân đạo!"

"Cho nên đừng có lo lắng, cứ nói ra ý nghĩ chân thật ở trong lòng mình!"

Nhìn thấy Hùng Thiên Địa cả buổi mà vẫn không có trả lời mình, Diệp Phong cũng nở một nụ cười giải thích rõ.

"Diệp thiếu!"

"Nếu như ngươi nói như vậy thì ta cũng nói thật luôn!"

"Mặc dù thực lực của ta kém mấy người Tiểu Cước đại nhân nhưng ngoại trừ bọn họ, ta chắc chắn là người mạnh nhất!"

"Kết quả ta chỉ có thể ở đây trông cửa, nói thật, ta thật cảm thấy rất ủy khuất!"

Lúc này, Hùng Thiên Địa cũng nói thẳng ra ý nghĩ chân thật nhất ở trong lòng mình.

"Ừm?"

"Ta chỉ thuận miệng hỏi một chút!"

"Ngươi đúng là thấy ủy khuất thật!"

Nghe được Hùng Thiên Địa nói như vậy, Diệp Phong cũng mặt lộ vẻ giật mình lên tiếng nói.

"Chủ nhân!"

"Tiểu Hùng giao cho chúng ta đi!"

"Lát nữa, chúng ta sẽ dùng tốc độ nhanh nhất để cho hắn có thể hòa nhập vào đại gia đình chúng ta!"

"Chỉ cần hòa nhập vào đại gia đình chúng ta thì cho dù có để cho hắn làm gì hắn cũng sẽ vui vẻ chấp nhận!"

Đúng lúc này, giọng nói của Diệp Tiểu Độc vang lên ở bên ngoài phòng.

Ngay sau đó, chín người Diệp Tiểu Độc, Diệp Tiểu Quái, Diệp Tiểu Hắc đẩy cửa phòng ra, từ bên ngoài đi vào.

Mà trong ánh mắt mỗi người nhìn về phía Hùng Thiên Địa đều tràn ngập vẻ hưng phấn!

"Được!"

"Vậy ta sẽ giao hắn lại cho các ngươi!"

"Các ngươi nhất định phải giúp hắn đó!"

Nhìn thấy chín người đi tới, Diệp Phong cũng nhìn về phía Diệp Tiểu Quái lên tiếng nói.

"Ừm?"

"Kiếm?"

"Búa?"

"Chùy?"

"Độc trùng?"

"Bàn chân lớn?"

"Bọn họ muốn làm gì ta?"

Theo Diệp Phong vừa nói dứt câu, Hùng Thiên Địa để ý thấy chín người đối diện trên mặt đều lộ ra vẻ hưng phấn lấy vũ khí hoặc làm món đồ đặc thù nào đó của mình ra, chuyện này khiến cho hắn cảm thấy rất là bất an.

"Thả ta ra!"

"Các ngươi muốn làm gì ta!"

"Diệp thiếu!!"

"Đã nói nhân đạo mà!"

"Tình huống này không đúng!"

Khi mọi người đi tới bên cạnh Hùng Thiên Địa, sau đó trực tiếp túm lấy hắn đi ra khỏi phòng, Hùng Thiên Địa triệt để luống cuống, sau đó trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi quay qua nhìn Diệp Phong hô to lên.

"Tiểu Hùng!"

"Bây giờ ngươi còn chưa hòa nhập vào đại gia đình này, điều đó chứng minh rằng bây giờ ngươi có vấn đề!"

"Mà bây giờ, tất cả mọi người đều chịu giúp ngươi mà không đòi hỏi gì cả, chẳng lẽ như vậy còn không phải là nhân đạo hay sao?"

Nghe được Hùng Thiên Địa hô to, Diệp Phong cũng vẻ mặt nghiêm túc giải thích rõ cho hắn biết.

???

Mẹ nó, cái này mà là nhân đạo cái quỷ gì!

Nếu như ta biết trước nhân đạo mà ngươi nói là nhân đạo như vậy!

Thì cho dù có đánh chết ta ta cũng sẽ không nói ra lời trong lòng!

Nghe được lời giải thích này của Diệp Phong, Hùng Thiên Địa tâm thái trực tiếp sập, hắn cảm thấy mình là đồ ngu

"Tiểu Cước!"

"Ngươi khoan hãy đi!"

"Bây giờ ngươi còn phải theo ta đi một chỗ!"

Đúng lúc này, Diệp Phong bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, sau đó lên tiếng gọi Diệp Tiểu Cước đi sau cùng lại.

"Chủ nhân!"

"Có dặn dò gì?"

Nghe được tiếng la của Diệp Phong, Diệp Tiểu Cước không có đi theo mấy người khác rời khỏi đây mà là đi tới trước mặt Diệp Phong, trên mặt lộ ra vẻ hiếu kỳ lên tiếng hỏi thăm.

"Đi với ta đến Vô Vọng Thành một chuyến!"

"Ta muốn đến đó để tìm đệ tử thân truyền cuối cùng của ta!"

Nghe được Diệp Tiểu Cước hỏi thăm, Diệp Phong cũng cười giải thích.

Hả?

Tìm đệ tử thân truyền cuối cùng?

Đó không phải là người thừa kế của lão Thất sao?

Sau khi biết được tình huống này, Diệp Tiểu Cước lại tỏ vẻ thất vọng, bởi vì một khi người thừa kế của lão Thất xuất hiện, như vậy cũng chứng tỏ là lão Thất cũng sắp ra rồi!

Không gian nào đó!

"Ta không có lên xe!"

"Ta còn chưa lên xe đâu!"

"Tại sao các ngươi lại từng người từng người bỏ lại ta mà đi?"

"Phải biết, người thừa kế của ta còn chưa xuất hiện, bây giờ chỉ còn lại có một mình ta, ta phải làm như thế nào mới có thể khiến cho chủ nhân chú ý!"

Lúc này, lão Thất mới từ trong hôn mê tỉnh lại phát hiện ra ở chỗ này chỉ còn lại có một mình thắng thì tâm tính trực tiếp sập!

"Ừm?"

"Chủ nhân muốn đi tìm người thừa kế của ta?"

"Hạnh phúc tới đột nhiên như vậy sao?"

Đúng lúc này, khi lão Thất phát hiện tình huống này, hưng phấn phá lên cười, hắn không ngờ được là hạnh phúc lại tới đột nhiên như thế, trực tiếp đánh cho hắn trở tay không kịp!

...

Vô Vọng Thành!

"Ừm?"

"Giả hả?"

"Tên ăn mày đang ngồi bên đó chính là đệ tử thân truyền cuối cùng mà ta đang muốn tìm?"

"Mẹ nó, như vậy cũng quá giả đi chứ!"