← Quay lại trang sách

Chương 1265 Diệp thiếu, ta bị chó đá! Hơn nữa còn không chỉ một lần!

Phong Nguyệt Đạo Táng Hoa?"

"Đồ chơi đó tốt, nếu như ta có thể lấy được một chút thì chẳng phải là có thể tiêu giảm một chút thiên phú của ta hay sao!"

"Mà một khi thiên phú giảm đi một chút thì ta cũng sẽ không cần phải gánh chịu nỗi thống khổ tịch mịch khi vô địch này!"

Nghĩ đến đây, Lạc Thiên triệt để hưng phấn lên!

Nếu như Diệp Phong biết ý nghĩ trong đầu của Lạc Thiên lúc này thì hắn tuyệt đối sẽ mắng một câu bệnh tâm thần, dù sao thì đây cũng không phải là ý nghĩ của một người bình thường nên có!

"Diệp thiếu!"

"Báo danh ở đâu?"

"Có thể giữ cho ta một vé tham dự hay không?"

Sau đó, Lạc Thiên vẻ mặt lo lắng nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.

"Ừm?"

"Lạc huynh, không phải ngươi nói người muốn tham gia đều là đầu óc bị chó đá hư hay sao?"

"Sao ngươi còn muốn tham gia nữa?"

Nghe được Lạc Thiên nói như vậy, Diệp Phong cũng giống như cười mà không phải cười nhìn đối phương, lên tiếng hỏi thăm.

"Diệp thiếu!"

"Không ngờ được là ta ẩn tàng sâu như vậy mà vẫn bị ngươi phát hiện!"

"Không sai!"

"Trước kia ta bị chó đá đầu!"

"Hơn nữa còn không chỉ một lần!"

Nghe được Diệp Phong trêu chọc, Lạc Thiên cũng cực kỳ không biết xấu hổ lên tiếng đáp lại.

"Ngọa tào!"

"Cái tên này không chỉ biết khoác lác mà còn mẹ nó có thể không biết xấu hổ như vậy!"

"Có thể nói là vô địch!"

Nghe được Lạc Thiên nói chuyện không biết xấu hổ như thế, trên mặt Diệp Phong cũng toát ra vẻ chấn kinh!

"Lạc huynh!"

"Báo danh cũng không cần!"

"Chỉ cần mặc quần áo của ăn mày trên người thì coi như là tuyển thủ dự thi!"

"Mà ta sẽ cho người giám sát tất cả tuyển thủ dự thi!"

"Ba ngày qua đi, ai trải nghiệm là tên ăn mày tốt nhất thì người đó có thể nhận được phần thưởng sau trận đấu!"

Sau khi hết khiếp sợ, Diệp Phong chú ý tới Lạc Thiên trơ mắt nhìn mình, hắn cũng bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó lên tiếng giải thích rõ cho hắn biết.

"Đơn giản như vậy?"

"Vậy bây giờ ta cũng là tuyển thủ dự thi rồi đúng không?"

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Lạc Thiên đầu tiên là sững sờ, sau đó triệt để hưng phấn lên, đồng thời trong lòng âm thầm nghĩ: "Giải thi đấu trải nghiệm lần này cho dù như thế nào đi nữa thì ta cũng phải lấy được Phong Nguyệt Đạo Táng Hoa!"

"Lạc huynh đang hưng phấn cái gì?"

"Có phải là hắn hiểu lầm gì đó rồi hay không?"

"Ta tổ chức giải thi đấu trải nghiệm làm ăn mày, hắn là một tên ăn mày đường đường chính chính, cho dù hắn có tham dự thi ta cũng sẽ không tính thành tích của hắn!"

"Làm sao bây giờ?"

"Ta chờ tranh tài kết thúc rồi mới nói cho hắn biết hay là trời sau khi tranh tài kết thúc rồi mới nói cho hắn biết!"

Xoắn xuýt một phen, Diệp Phong cũng cực kỳ chật vật làm ra quyết định, đó chính là chờ tranh tài kết thúc rồi mới nói cho hắn biết tin tức tốt này!

Oanh! Oanh! Oanh!

Đúng lúc này, từng tiếng nổ vang bỗng nhiên vang lên ở trong quán rượu, sau đó từng bóng người trực tiếp đụng nát vách tường, nóc nhà của quán rượu, sau đó nhanh chóng bay ra bốn phương tám hướng bên trong thành!

Hơn nữa trên mặt của từng người đều lộ ra vẻ cuồng hỉ và khó có thể tin!

………………………………………………………………………………...

"Tin tức lớn!"

"Tin tức lớn a!"

"Có một vị đại thiếu thần bí cử hành một giải thi đấu trải nghiệm làm tên ăn mày!"

"Chỉ cần trên người ăn mặc quần áo của ăn mày thì coi như là tham gia vào giải đấu này, hơn nữa chỉ cần kiên trì được ba ngày thì có cơ hội lấy được phần thưởng sau trận đấu cực kỳ quý hiếm!"

Rất nhanh!

Tin tức về giải thi đấu trải nghiệm làm ăn mày thông qua những người này nhanh chóng lan truyền ở trong thành!

"Cái gì!"

"Phần thưởng sau trận đấu lại là Phong Nguyệt Đạo Táng Hoa và Lôi Minh Chi Diệp?"

"Hơn nữa mỗi loại đều có một trăm phần?"

"Đây là thật hay giả a!"

"Nếu là thật, vậy quá kinh khủng a!"

Không bao lâu!

Tình huống cụ thể về phần thưởng sau trận đấu cũng bắt đầu lan rộng ra, chuyện này khiến cho trước đó những người tu đạo vốn không xem cái này ra gì triệt để điên cuồng!

Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!

Tiến sẽ rách quần áo bắt đầu vang vọng ở khắp các ngõ ngách trong Vô Vọng Thành!

Bởi vì không có quần áo ăn mày thích hợp cho nên tất cả mọi người ngay lập tức xé rách quần áo của mình, mục đích là chế tạo ra quần áo ăn mày thuộc về mình!

"Đại ca!"

"Xin thương xót, cho ta chút gì ăn đi!"

"Mau mau cút!"

"Mẹ nó, bây giờ ta cũng là ăn mày, ta còn muốn ăn xin ngươi đây!"

"Hai tên ngốc các ngươi!"

"Bây giờ toàn bộ Vô Vọng Thành cũng chỉ có một quán rượu là Lạc Dương quán rượu là còn buôn bán bình thường!"

"Các ngươi không đi chỗ đó ăn xin, ở đây ăn xin lẫn nhau làm cái quái gì!"

"Hơn nữa, ở đó không những có thể ăn xin được đồ ăn mà còn có thể được dùng lời nói sỉ nhục và chà đạp tôn nghiêm đúng như một tên ăn mày, đó mới là chuyện quan trọng nhất!"

"Dù sao, muốn thắng được phần thưởng sau trận đấu thì không phải chỉ là giả dạng làm tên ăn mày mà còn phải trải nghiệm được tất cả những gì mà một tên ăn mày phải trải nghiệm trong cuộc sống hàng ngày, có thể nói phần thưởng này cũng không có dễ lấy như vậy đâu!"

...

Nghe được người chung quanh bàn tán và cãi lộn, Lạc Thiên trực tiếp nghe choáng váng, hắn không ngờ được là đám người này vì phần thưởng mà có thể làm được tới trình độ này!

Trong quán rượu!

"Ha ha ha!"

"Thoải mái!"

"Thật là quá sung sướng!"

"Trước đây những người tu đạo cao cao tại thượng đó bây giờ từng người đều chủ động cầu xin ta nhục nhã mắng nhiếc bọn họ, còn cầu xin ta đạp bọn họ mấy đạp, mà đối mặt với yêu cầu như vậy, người trời sinh hiền lành như ta sao có thể từ chối được!"

Nhìn tên ăn mày liên tục không ngừng tràn vào trong quán rượu, trên mặt Trương lão bản cũng toát ra vẻ hưng phấn, bởi vì càng nhiều người tham gia vào giải thi đấu trải nghiệm làm ăn bài này thì thắng mới có thể giữ được tính mạng đồng thời còn lấy được chỗ tốt mà Diệp Phong đã hứa, cho nên, hắn không sợ ăn mày đến đây ăn xin càng ngày càng nhiều mà là sợ không có người đến!