← Quay lại trang sách

Chương 190 Dạy dỗ Tô Trần một chút!

Giờ khắc này, nàng thật sự choáng váng, nàng thật sự không rõ đến cùng xảy ra chuyện gì. Lực lượng trong cơ thể nàng vậy mà biến mất một cách khó hiểu!

Sắc mặt Tô Trần bình tĩnh, sau đó tay phải đột nhiên dùng sức, chậm rãi nhấc Tần Dao lên.

Mặt Tần Dao đỏ bừng, không thở nổi, hai tay nắm chặt lấy tay Tô Trần, cố gắng tách bàn tay của Tô Trần ra.

Tần Tử Huyên ở bên cạnh đã ngây người, chuyện vừa mới xảy ra quá đột ngột, nàng cũng không kịp phản ứng.

Nàng phản ứng lại, vội vàng nhìn về phía Tô Trần, lo lắng nói: "Thả tỷ tỷ của ta ra!"

Nói xong, nàng chuẩn bị vận chuyển lực lượng trong cơ thể, nhưng vào lúc này, một cỗ lực lượng kinh khủng trong nháy mắt ép về phía nàng, thân thể nàng lập tức cứng đờ tại chỗ, cảm giác sợ hãi tràn ngập sinh ra.

Tần Tử Huyên nhìn Tô Trần, cả người không ngừng run rẩy.

Lúc này, nàng chỉ cảm thấy Tô Trần là một sát thần không có tình cảm, nếu nàng dám có bất cứ hành động nào, vậy kết cục chỉ có một, đó chính là chết!

Tần Dao nhìn sát ý trong mắt Tô Trần, lập tức luống cuống, trong mắt tràn ngập sợ hãi.

Tô Trần thật sự sẽ giết nàng!

Thật sự sẽ!

Lúc này, Tô Trần đột nhiên buông tay, bình tĩnh nói: "Đừng tới làm phiền ta nữa." Nói xong, hắn bước ra một bước, biến mất tại chỗ.

Muốn hắn, Tô Trần, chịu trách nhiệm?

Không có khả năng!

Đời này cũng không thể phụ trách!

Cùng lúc đó, khí tức khủng bố đè lên người Tần Tử Huyên cũng biến mất không thấy đâu nữa.

Cả người Tần Dao tê liệt ngã xuống đất, thở hổn hển từng ngụm từng ngụm, trên trán toát ra từng tia mồ hôi lạnh, vừa rồi nàng chỉ cảm thấy mình đi một chuyến từ Quỷ Môn quan!

Tần Tử Huyên vội vàng đi tới bên cạnh Tần Dao, lo lắng nói: "Tỷ, tỷ không sao chứ?"

Tần Dao lắc đầu, ánh mắt nhìn về phía nơi Tô Trần vừa biến mất, trong mắt lộ ra kiêng kị, một lát sau, nàng nói: "Muội muội, người này có thể cũng không đơn giản như chúng ta nghĩ."

Tần Tử Huyên gật đầu, không có phản bác, cỗ lực lượng khủng bố vừa rồi đặt ở trên người nàng thật sự là quá kinh khủng, cho dù nàng ở chỗ phụ thân, cũng chưa bao giờ cảm nhận được lực lượng khủng bố như thế.

"Haiz~"

Tần Dao thở dài, sau đó chậm rãi đứng lên, "Chúng ta trở về tìm phụ thân thương lượng một chút đi."

Nghe vậy, Tần Tử Huyên do dự.

Tần Dao nói: "Hiện tại không có cách nào, nếu để cho thánh tử Vân Tiêu thánh địa phát hiện tấm thân xử nữ của muội bị phá, tuyệt đối sẽ giận dữ, cho nên chúng ta nhất định phải đi tìm phụ thân thương lượng một chút, xem phụ thân có biện pháp nào."

Tần Tử Huyên trầm mặc, không nói gì.

Tần Dao cũng không có gấp, cứ như vậy nhìn Tần Tử Huyên.

Sau một lát, Tần Tử Huyên gật đầu nói: "Chúng ta đi tìm phụ thân."

Tần Dao mỉm cười: "Yên tâm đi, phụ thân yêu thương muội nhất, người sẽ không trách muội.

Truyện được đăng tải duy nhất tại TruyenTV:"

Tần Tử Huyên gật đầu: "Ừm!"

......

Hai nàng rời khỏi Minh Nguyệt lâu, về tới phủ thành chủ, giờ phút này, các nàng đang đứng ở một tòa đại điện.

Trong điện, ở trên đại điện có một vị nam tử trung niên đang ngồi, nam tử trung niên dáng người khôi ngô, toàn thân tản ra khí tức khủng bố.

Thành chủ Bạch Ngọc thành, Tần Thời!

Tần Thời nhìn hai nữ nhi, trên mặt hiện ra một nụ cười, "Hai người các ngươi gặp phải chuyện gì? Mặt mày ủ rũ."

Tần Dao nhìn Tần Tử Huyên đang trầm mặc ở một bên, sau đó hít sâu một hơi, nhìn về phía Tần Thời, chậm rãi mở miệng: "Phụ thân..."

Ngay sau đó, Tần Dao liền đem chuyện thân xử nữ của Tần Tử Huyên bị phá nói ra, sau đó lại đem chuyện xảy ra ở Minh Nguyệt Lâu nói ra.

Tần Thời càng nghe, trên mặt liền càng khó coi, hai cánh tay dần dần dùng sức, trán nổi gân xanh, lực lượng khủng bố trong cơ thể không chịu khống chế tràn ngập ra từ trong cơ thể. Một khắc đồng hồ sau, Tần Dao mới nói xong.

"Vô liêm sỉ!"

Tần Thời không khống chế được lửa giận trong lòng, lúc này gầm lên một tiếng, cả người đột nhiên đứng dậy, khí tức khủng bố đột nhiên bộc phát từ trên người hắn, trực tiếp hủy diệt vùng không gian này, nhưng mà, khí tức khủng bố này cũng không có thương tổn tới Tần Dao cùng Tần Tử Huyên.

Tần Dao cùng Tần Tử Huyên liếc nhau, sau đó yên lặng cúi đầu.

Hồi lâu sau, Tần Thời cưỡng ép chế trụ lửa giận trong lòng, ánh mắt nhìn về phía Tần Dao: "Người kia còn ở trong thành không?"

Tần Dao do dự một chút, sau đó nói: "Hẳn là còn."

Tần Thời gật đầu, sau đó nhìn về phía Tần Tử Huyên: "Tử Huyên, con yên tâm, phụ thân đi giết hắn cho con, trút giận cho con!"

Nghe vậy, Tần Tử Huyên vội vàng nói: "Không được!"

Khuôn mặt Tần Thời cứng đờ, sau đó không xác định nói: "Ngươi nói cái gì?"

Tần Tử Huyên cúi đầu, nhỏ giọng nói: "Vô luận như thế nào, con cũng là nữ nhân của hắn..."

Nói đến đây, nàng liền không tiếp tục nói nữa.

"Haiz~"

Tần Dao nhìn Tần Tử Huyên, lắc đầu. Nàng đã sớm biết Tần Tử Huyên đã thích Tô Trần.

Tần Thời cả giận nói: "Chẳng lẽ cứ bỏ qua như vậy sao!"

Tần Tử Huyên cúi đầu, không nói gì.

Sắc mặt Tần Thời tái xanh, hai nắm đấm nắm chặt, cả người vô cùng phẫn nộ.

Nữ nhi bảo bối mà mình cẩn thận che chở cứ như vậy bị tên khốn Tô Trần kia hủy đi sự trong sạch, hắn có thể không tức giận sao?

Hồi lâu sau, Tần Thời nguyên nắm chặt hai tay chậm rãi buông ra, hắn nhìn Tần Tử Huyên, "Phụ thân không giết hắn, được chưa?"

Tần Tử Huyên ngẩng đầu nhìn về phía Tần Thời, nhẹ gật đầu, trong nội tâm nhẹ nhàng thở ra.

Tần Thời nhìn nữ nhi của mình, lập tức có chút dở khóc dở cười, hắn lắc đầu, sau đó nói: "Không giết hắn thì được, nhưng nhất định phải cho hắn một chút giáo huấn."

Nghe vậy, Tần Tử Huyên gật đầu: "Cái này có thể."