Chương 203 Xuất hiện
Cảm nhận được mấy vạn đạo khí tức kinh khủng sau lưng, thần sắc Tần Dao vô cùng khó coi, trong mắt lộ ra một tia tuyệt vọng.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn gì nàng cũng bị đuổi kịp!
Tần Dao nhìn Tần Tử Huyên trên lưng, cắn răng một cái, thiêu đốt thần hồn của mình, mà khí tức của nàng cũng vào thời khắc này điên cuồng tăng vọt!
Thiêu đốt thần hồn!
Thiêu đốt thần hồn giống như thiêu đốt thân thể, có thể thu được một cỗ lực lượng cường đại trong thời gian ngắn ngủi. Chỉ có điều, hai việc này vẫn có chút khác nhau, thân thể bị thiêu đốt có thể ngưng tụ lại, nhưng thần hồn bị thiêu đốt lại không thể ngưng tụ, nếu thần hồn bị thiêu đốt hầu như không còn, vậy cũng đồng nghĩa với cái chết.
Cho nên dưới tình huống bình thường, nếu không phải bị bức đến tuyệt cảnh, sẽ không có ai thiêu đốt thần hồn của mình.
Hai con ngươi Tần Dao đỏ bừng, cắn chặt răng, liều mạng chạy về phía trước, mà tốc độ của nàng so với trước đó, nhanh hơn không chỉ gấp mấy lần.
Một khắc đồng hồ sau, Tần Dao rốt cục bỏ rơi những cường giả phía sau, nhưng thần hồn của nàng cũng trở nên càng ngày càng suy yếu.
Nàng suy nghĩ một chút, sau đó phóng xuống mặt đất, tìm được một sơn động, nhìn Tần Tử Huyên trên lưng, sau đó nhẹ nhàng đặt nàng xuống đất.
Tần Dao ôn nhu xoa đầu Tần Tử Huyên, ôn nhu nói: "Muội muội, hi vọng muội có thể sống sót."
Nói xong, nàng chậm rãi đứng dậy, sau đó xoay người đi ra khỏi sơn động, đi tới đi tới, bước chân nàng dừng lại, sau đó quay đầu, cuối cùng nhìn Tần Tử Huyên.
Nàng mỉm cười, không do dự nữa, quyết đoán rời khỏi sơn động. Sau khi ra khỏi sơn động, nàng hít sâu một hơi, ngay sau đó phóng lên trời!
Khí tức của nàng cũng vào lúc này tràn ngập ra!
Mà cũng vào thời khắc này, mấy vạn đạo khí tức kinh khủng đang lấy tốc độ cực nhanh hướng phía Tần Dao mà đến.
Trong mắt Tần Dao mang theo kiên quyết, sau đó hóa thành một đạo lưu quang, biến mất không thấy gì nữa.
Ngay khi nàng vừa rời đi, mấy vạn cường giả khủng bố liền xuất hiện ở chỗ này.
"Nàng ta chạy về phía bên kia!"
"Đuổi theo!"
Mấy vạn cường giả không do dự, nhao nhao đuổi theo phương hướng Tần Dao vừa rời đi.
Nửa canh giờ sau.
Trong sơn động.
Tần Tử Huyên giờ phút này vẫn chưa tỉnh lại, lúc trước nàng bị thương rất nghiêm trọng.
Lúc này, bên ngoài sơn động truyền đến một tiếng bước chân, ngay sau đó, một lão bà đi vào sơn động.
Trong nháy mắt đi vào sơn động, bà ta liền chú ý tới Tần Tử Huyên, nhìn Tần Tử Huyên, trong mắt bà ta hiện lên một tia kinh ngạc: "Hàn Sương Thần Thể?"
Sau khi kinh ngạc, là hưng phấn.
"Ha ha ha!"
Lão bà cười lớn một tiếng: "Không ngờ, ta chỉ đến hạ giới này dạo một vòng đã gặp được một người sở hữu Hàn Sương Thần Thể, có lẽ đây chính là duyên phận! Ha ha ha!"
Nói xong, bà ta lại cười lớn một tiếng, sau đó chậm rãi nâng tay phải lên, điểm vào không trung, trong phút chốc, thời không bị xé rách!
Lão bà đi tới trước người Tần Tử Huyên, trên mặt lộ ra nụ cười, sau đó, bà ta ôm lấy Tần Tử Huyên, đi vào khe hở thời không, mà khi bà ta đi vào, khe hở thời không cũng biến mất không thấy.
......
Tần Dao giờ phút này đang dùng tốc độ nhanh nhất của mình, mà nàng cũng trở nên càng ngày càng hư ảo, phảng phất như một giây sau sẽ tiêu tán trong thiên địa này.
Tần Dao cắn răng: "Nhanh lên, nhanh lên nữa!"
Bất kể nàng có cố gắng thế nào, tốc độ của nàng cũng không thể nhanh hơn, thậm chí còn đang chậm lại.
Rất nhanh, Tần Dao dần dần cảm thấy cố hết sức, tốc độ chậm lại, mà cũng đúng vào lúc này, giữa sân đột nhiên xuất hiện mấy vạn tên cường giả!
Mấy vạn cường giả không do dự, trực tiếp bao vây Tần Dao lại, trong mắt tràn ngập sát ý.
Có kẻ tựa hồ phát hiện ra điều gì, bèn lên tiếng: "Còn thiếu một người!"
Nghe vậy, các cường giả có mặt cũng bừng tỉnh.
"Ả ta chắc chắn đã giấu nàng ta đi rồi!"
"Nói mau! Ngươi giấu nàng ta ở đâu?"
⚝ ✽ ⚝
Vô số ánh mắt sắc bén của các cường giả ghim chặt lấy Tần Dao, khí tức kinh khủng trực tiếp bao phủ lấy nàng.
Tần Dao đứng yên tại chỗ, nhìn quanh đám đông, khó khăn lắm mới nặn ra được một nụ cười: "Nằm mơ!"
Dứt lời, nàng liền cảm thấy ý thức mơ hồ, không thể chống đỡ được nữa, từ không trung rơi xuống.
Thế nhưng, khi nàng sắp chạm đất, một bàn tay đã kịp thời đỡ lấy eo nàng.
Tần Dao yếu ớt mở mắt, cố gắng dùng chút sức lực cuối cùng ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy một góc mặt đẹp như tranh vẽ.
Nhìn gương mặt tuấn mỹ ấy, Tần Dao ngây người: "Là... Ngươi..."
Lời còn chưa dứt, nàng đã biến mất với tốc độ chóng mặt.
Trên mặt Tần Dao hiện lên nét bi thương, nhưng không hề sợ hãi cái chết, xem ra nàng đã sớm biết kết cục này và chuẩn bị tâm lý kỹ càng.
Tô Trần cúi đầu nhìn Tần Dao, ánh mắt vẫn điềm tĩnh như trước, sau đó đưa một ngón tay điểm lên mi tâm nàng.
Trong nháy mắt, một luồng khí tức vô cùng thần bí tiến vào cơ thể Tần Dao.
Tần Dao kinh ngạc, nàng nhận ra nhục thân và thần hồn của mình đang nhanh chóng ngưng tụ lại, chỉ trong chớp mắt đã khôi phục như ban đầu!
Chứng kiến cảnh tượng này, tất cả mọi người đều ồ lên kinh ngạc.
"Cái quỷ gì thế này?"
"Thủ đoạn gì đây?"
"Có thể giúp người ta ngưng tụ thần hồn và nhục thân sao?"
⚝ ✽ ⚝
Tất cả cường giả đều trợn tròn mắt, vẻ mặt không dám tin.
Tần Dao cũng ngơ ngác, chưa kịp phản ứng gì thì Tô Trần đã buông tay, nàng không may ngã xuống đất.
Tần Dao đen mặt, bay lên từ mặt đất, nhìn Tô Trần với vẻ khó hiểu, sau đó là tò mò.
Giúp người ta ngưng tụ nhục thân và thần hồn, đừng nói là thấy, nàng còn chưa từng nghe nói đến, bởi vì từ trước đến nay, chưa từng có ai làm được điều đó.