← Quay lại trang sách

Chương 385 Lạc Nhật Tông

Nói xong, hắn nhìn đám thiếu nam thiếu nữ: "Hôm nay ta tới Kiếm Tông còn có một mục đích, đó là các thiên tài Lạc Nhật Tông nghe nói Kiếm Tông có rất nhiều thiên tài, muốn được lĩnh giáo, ta ngăn không được nên mới dẫn bọn họ tới đây."

Hắn không nói tiếp, nhưng Thất trưởng lão hiểu ý hắn.

Thất trưởng lão im lặng một lúc, sau đó gật đầu: "Được."

Thực ra, Thất trưởng lão không muốn đồng ý, nhưng nếu từ chối, người Lạc Nhật Tông còn tưởng Kiếm Tông sợ, vì vậy, hắn không thể không đồng ý.

Thất trưởng lão nói: "Đi theo ta."

Nói xong, hắn dẫn mọi người tới quảng trường.

Vương trưởng lão cười nham hiểm, quay lại nói với đám đệ tử: "Lát nữa luận bàn, chỉ cần không đánh chết là được."

Đám đệ tử nhìn nhau.

Bọn họ hiểu ý Vương trưởng lão.

Chỉ cần không đánh chết là được?

Vậy đánh tàn phế cũng không sao?

Tất cả đều cười nham hiểm.

Tin tức đệ tử Lạc Nhật Tông muốn giao đấu với đệ tử Kiếm Tông nhanh chóng lan truyền khắp Kiếm Tông.

Rất nhiều đệ tử Kiếm Tông tập trung tại quảng trường, tò mò nhìn đám người kia.

"Đệ tử Lạc Nhật Tông trông mạnh mẽ thật, nhưng ánh mắt bọn họ nhìn chúng ta thật khó ưa."

"Ta cũng thấy khó chịu, bọn họ coi thường Kiếm Tông chúng ta."

"Lát nữa ta sẽ cho bọn họ biết tay."

⚝ ✽ ⚝

Đệ tử Lạc Nhật Tông cũng đang đánh giá đối thủ.

"Kiếm Tông đông thật đấy, nhưng chẳng có ai ra hồn, toàn rác rưởi."

"Chẳng cần Mục Nhàn sư huynh ra tay, chúng ta muốn thắng cũng dễ như trở bàn tay."

"Bớt tự tin đi."

⚝ ✽ ⚝

Tất cả đệ tử Lạc Nhật Tông đều tỏ vẻ khinh thường, kiêu ngạo.

Hiển nhiên, bọn họ không coi đệ tử Kiếm Tông ra gì.

Lúc này, Thất trưởng lão bước ra giữa quảng trường, nhìn đám đệ tử: "Chắc hẳn mọi người đã biết chuyện gì xảy ra, ta không nói nhiều nữa, ai muốn ra trước?"

"Ta!"

Vừa dứt lời, một đệ tử Kiếm Tông xông ra.

“Là Chu Nguyên sư huynh!”

“Chu Nguyên sư huynh chính là thiên tài thứ bảy nội môn! Ổn rồi!”

“Chu Nguyên sư huynh cố lên!”

Tất cả mọi người cùng lên tiếng cổ vũ cho Chu Nguyên.

Chu Nguyên tay cầm trường kiếm, tóc dài phất phới, sắc mặt bình tĩnh nhìn đệ tử Lạc Nhật Tông đối diện, lạnh lùng nói: "Kẻ nào trong các ngươi dám đánh với ta một trận?"

Vừa dứt lời, một tên đệ tử Lạc Nhật Tông lập tức xuất hiện đối diện Chu Nguyên.

“Cái tên Hà Thanh Phong này xông nhanh như vậy!”

“Chậc, tên gia hỏa này, hi vọng hắn đừng làm Lạc Nhật Tông ta mất mặt.”

“Hẳn là không đâu, thực lực của Hà Thanh Phong cũng không tệ lắm.”

⚝ ✽ ⚝

Hà Thanh Phong nhìn Chu Nguyên, cười nhạt: “Ngươi không được.”

Chu Nguyên híp mắt, không nói gì, thân hình trực tiếp hóa thành một đạo kiếm quang hướng Hà Thanh Phong đánh tới, khí tức Thiên Tiên cảnh lục trọng từ trong cơ thể tỏa ra.

Sau một khắc!

Chu Nguyên hung hăng chém xuống một kiếm, kiếm quang vạn trượng chiếu rọi giữa thiên địa, vô số kiếm khí tuôn ra từ trong kiếm mang.

Một kiếm này, thật khủng bố!

Thế nhưng, Hà Thanh Phong đối mặt một kiếm này, cả người không chút hoảng hốt, chỉ thấy hắn cười lạnh một tiếng, nắm tay phải siết chặt.

Sau một khắc!

Hà Thanh Phong đột nhiên tung ra một quyền!

Một quyền đáng sợ, ẩn chứa quyền ý cực kỳ khủng bố, không gian bốn phương tám hướng trong nháy mắt bị chấn nát!

Cảnh tượng vô cùng kinh người!

⚝ ✽ ⚝

Theo một tiếng vang thật lớn, sóng xung kích đáng sợ quét ra bốn phía.

Chu Nguyên bạo lui đến hơn mấy chục vạn dặm!

Hắn ổn định thân thể, trong miệng tràn ra máu tươi, ngay sau đó, Chu Nguyên nhịn không được nữa, phun mạnh ra một ngụm máu tươi.

Hắn nhìn Hà Thanh Phong phía xa, trong mắt đầy vẻ khiếp sợ: “Thiên Tiên cảnh cửu trọng đỉnh phong!”

Lời vừa nói ra, toàn trường lập tức sôi trào.

“Cái gì! Hắn là Thiên Tiên cảnh cửu trọng đỉnh phong?”

“Khó trách, khó trách hắn có thể một quyền đánh bại Chu Nguyên sư huynh!”

“Thật mạnh!”

⚝ ✽ ⚝

Giờ khắc này, trong mắt các đệ tử Kiếm Tông tràn đầy vẻ ngưng trọng.

Bọn họ tuyệt đối không nghĩ tới, Lạc Nhật Tông chỉ phái ra một người, lại có thực lực Thiên Tiên cảnh cửu trọng đỉnh phong!

Thiên tài Thiên Tiên cảnh cửu trọng đỉnh phong!

Kiếm Tông bọn họ cũng không có mấy vị!

Điều này khiến bọn họ không thể không ngưng trọng.

Trong mắt Chu Nguyên tràn đầy không cam lòng.

Hắn biết, bản thân khẳng định không phải là đối thủ của Hà Thanh Phong.

Bởi vì bản thân chỉ là Thiên Tiên cảnh lục trọng!

Hà Thanh Phong là Thiên Tiên cảnh cửu trọng đỉnh phong!

Thế này thì đánh thế nào?

Nhưng đệ tử Kiếm Tông hắn chưa từng chủ động nhận thua!

Mạnh hơn ta thì đã sao? Vẫn cứ đánh!

Chu Nguyên lau đi máu tươi nơi khóe miệng, chân phải giẫm mạnh một cái, cả người lần nữa lao về phía Hà Thanh Phong!

⚝ ✽ ⚝

Hà Thanh Phong nhếch miệng cười một tiếng, thân ảnh lập tức biến mất. Hắn di chuyển với tốc độ như chớp giật, tung ra một quyền cực kỳ khủng bố, hung hăng đánh về phía Chu Nguyên.

Cảm nhận được uy thế khủng bố của một quyền này, sắc mặt Chu Nguyên đại biến, không dám khinh thường, vội vàng giơ kiếm lên đỡ.

⚝ ✽ ⚝

Răng rắc!

Kiếm ý vỡ vụn!

Chu Nguyên trực tiếp bị một quyền kia đánh bay ra ngoài, trong lúc hắn bay ra, Hà Thanh Phong đột nhiên xuất hiện.

Trên mặt hắn lộ ra nụ cười tàn nhẫn.

Chu Nguyên thấy thế, đồng tử co rút lại, một cỗ nguy cơ dâng lên trong lòng.

Quả nhiên, chỉ thấy Hà Thanh Phong tung một cước đá thẳng vào đầu Chu Nguyên.

Một cước này cực nhanh, Chu Nguyên căn bản không kịp né tránh.

⚝ ✽ ⚝

Một cước kia của Hà Thanh Phong, nặng nề đá vào mặt Chu Nguyên!

Răng rắc!

“A!”

Chỉ nghe thấy một tiếng xương gãy, Chu Nguyên hét thảm một tiếng, thân thể bay ra ngoài như một quả đạn pháo.

Bay xa mấy chục vạn dặm, hắn mới rơi xuống mặt đất, lúc này, toàn bộ khuôn mặt đã lõm vào, xương cốt lộ ra ngoài, máu tươi đầm đìa, trông vô cùng thê thảm.