Chương 629 Thân phận của nam tử áo đen!
Phượng Viêm khẽ lắc đầu, ánh mắt nhìn Ngao Vệ: "Vốn định cùng Long tộc liên thủ đối phó Tiêu Tĩnh, nhưng thái độ này của Long tộc trưởng, thật khiến lòng người lạnh lẽo, cho nên chúng ta không quấy rầy nữa, cáo từ."
Hắn không chút do dự, xoay người rời đi, một chút cũng không dây dưa dài dòng.
Phượng Thương Ngô nhướng mày, nhưng cũng không nói gì, cũng quay người rời đi.
Nhìn bóng lưng hai người, Ngao Vệ không khỏi nhíu mày, trầm tư một lát, hắn đột nhiên lên tiếng: "Chờ một chút!"
Phượng Viêm dừng bước, khóe miệng hơi giương lên, chỉ bất quá trong nháy mắt quay người, thần sắc liền trở nên lạnh lùng, hắn nhìn về phía Ngao Vệ, bình tĩnh nói: "Chuyện gì?"
Sắc mặt Ngao Vệ hơi có chút khó coi, nhưng cuối cùng vẫn nói: "Vừa rồi ngươi nói vậy là có ý gì?"
Phượng Viêm lạnh nhạt nói: "Ý trên mặt chữ."
Sắc mặt Ngao Vệ âm tình bất định, trầm giọng nói: "Hỏa Phượng tộc muốn liên thủ với Long tộc ta?"
Phượng Viêm gật đầu nói: "Ừm, nhưng thái độ này của Long tộc trưởng..."
Ngao Vệ đột nhiên nói: "Vừa rồi là ta không đúng, kính xin Phượng tộc trưởng chớ so đo."
Trên mặt Phượng Viêm lộ ra một nụ cười, "Nếu Long tộc trưởng đã nói như vậy, ta đây sao có thể không nể mặt?"
Ngao Vệ cười nói: "Mời ngồi."
Phượng Viêm gật đầu, sau đó tùy ý tìm một vị trí ngồi xuống.
Phượng Thương Ngô do dự một chút, sau đó cũng tìm một chỗ ngồi xuống.
Ngao Vệ nhìn về phía Phượng Viêm, nghi hoặc nói: "Phượng tộc trưởng sao đột nhiên muốn liên thủ với Long tộc ta cùng đối phó Tiêu Tĩnh? Ta nhớ rõ Hỏa Phượng tộc, hình như không có phát sinh xung đột gì lớn với hắn."
Phượng Viêm nhìn sắc mặt Phượng Thương Ngô không quá dễ nhìn, sau đó mới nói: "Trước đó không lâu, con trai của Hỏa Phượng tộc đại trưởng lão đã chết ở Huyễn Thành."
"Ồ?"
Ngao Vệ kinh ngạc, ánh mắt nhìn về phía Phượng Thương Ngô, nhìn sắc mặt Phượng Thương Ngô, hắn đoán chừng Phượng Viêm nói là sự thật.
Nam tử áo đen kia, trong mắt lóe ra tinh quang, không biết đang suy nghĩ gì.
Phượng Viêm đột nhiên nói: "Ta đã sớm nghe nói Long tộc và Tiêu Tĩnh có xung đột, cho nên mới cố ý đến đây, muốn liên thủ với Long tộc trưởng."
Ngao Vệ mỉm cười: "Được, nhưng ta rất muốn biết vì sao Tiêu Tĩnh dám giết người của Hỏa Phượng tộc? Còn là con của vị đại trưởng lão này."
Y liếc nhìn Phượng Thương Ngô.
Sắc mặt Phượng Thương Ngô càng thêm khó coi, trong lòng sinh ra lửa giận, hai tay nắm chặt, sắc mặt xanh mét.
Phượng Viêm lắc đầu nói: "Vấn đề này của Long tộc trưởng, ta cũng muốn biết."
Lúc này, nam tử áo đen đột nhiên nói: "Có lẽ ta biết nguyên nhân."
"Hửm?"
Phượng Viêm nhướng mày, nhìn về phía nam tử áo đen: "Ngươi biết?"
Phượng Thương Ngô cũng lập tức nhìn lại, thần sắc có chút kích động.
Ngao Vệ nhìn nam tử mặc hắc bào một chút, sau đó nói: "Giới thiệu một chút, vị này là người của Nhân tộc, cũng là thống lĩnh Huyễn Thành, họ Diệp.
Truyện được đăng tải duy nhất tại TruyenTV:"
Khóe miệng nam tử áo đen nhếch lên, sau đó gã vén mũ lên, lộ ra khuôn mặt quen thuộc, người này, chính là Diệp thống lĩnh bị Tiêu Tĩnh đuổi ra khỏi Huyễn Thành!
⚝ ✽ ⚝
Trong chớp mắt, khí tức đáng sợ của Tiên Đế cảnh lan tràn ra từ trong cơ thể Phượng Thương Ngô, Phượng Thương Ngô đỏ mắt, vẻ mặt phẫn nộ nhìn Diệp thống lĩnh, toàn thân tràn ngập sát ý, ngay sau đó, hắn đánh ra một chưởng!
Sắc mặt Diệp thống lĩnh đại biến, một cỗ khí tức tử vong trong nháy mắt bao phủ lấy gã, khiến cho hai chân gã mềm nhũn, tê liệt ngã xuống đất, sợ hãi trong mắt, gần như ngưng tụ thành thực chất.
"Hừ!"
Ngao Vệ hừ lạnh một tiếng, hắn lập tức vung tay lên, một cỗ lực lượng kinh khủng như thủy triều mãnh liệt, hung hăng đụng vào chưởng lực kia.
⚝ ✽ ⚝
Phượng Thương Ngô hoàn toàn không phải đối thủ, hắn bị cỗ lực lượng kinh khủng này hất bay ra ngoài, cả người bị khảm nạm trong tường.
"Phụt!"
Phượng Thương Ngô phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trở nên trắng bệch, nhìn không thấy một chút huyết sắc nào, hắn nhìn Ngao Vệ, trong mắt tràn ngập kiêng kị.
Ánh mắt Ngao Vệ lạnh như băng nhìn Phượng Thương Ngô, trong mắt lóe lên sát ý.
Phượng Viêm đột nhiên đứng dậy, ôm quyền nói: "Thật ngại Long tộc trưởng, con trai của hắn chết ở Huyễn Thành, cho nên khi biết vị này là người của Huyễn Thành, mới có thể đột nhiên mất khống chế, mong Long tộc trưởng hiểu cho, ta biết, đây là hắn không đúng, cho nên sau này ta sẽ nghiêm khắc trừng phạt hắn."
Sắc mặt Ngao Vệ dần dần hòa hoãn vài phần, thu hồi ánh mắt, nhìn Phượng Viêm: "Ừm."
Phượng Viêm nhìn về phía Phượng Thương Ngô: "Còn không mau xin lỗi Long tộc trưởng."
Phượng Thương Ngô thoát ly khỏi vách tường, cả người cực kỳ suy yếu, hắn cung kính hành lễ với Ngao Vệ, "Xin lỗi."
Mặc kệ là Phượng Viêm hay Phượng Thương Ngô, Nhân tộc ở trong mắt bọn họ chỉ là sinh vật cấp thấp, cho nên muốn để Phượng Thương Ngô xin lỗi Diệp thống lĩnh, gần như không có khả năng.
Ngao Vệ cũng không nói chuyện, nhưng sát ý trong mắt đã tiêu tán.
Trong lòng Phượng Viêm thở phào nhẹ nhõm, sau đó nhìn về phía Diệp thống lĩnh đã bị dọa vỡ mật, hắn lập tức cười lạnh nói: "Bị dọa thành như vậy rồi sao? Nhân tộc chính là Nhân tộc, quả thực là phế vật."
Sắc mặt Diệp thống lĩnh vô cùng khó coi, hai tay nắm chặt, trong lòng tuôn ra lửa giận cùng biệt khuất ngập trời.
Ngao Vệ nhìn Diệp thống lĩnh một cái, hắn lập tức biến mất tại chỗ, lúc xuất hiện, đã đi tới trước người Diệp thống lĩnh, ngay sau đó, một cước đá ra.
⚝ ✽ ⚝
Vẻ mặt Diệp thống lĩnh trong nháy mắt trở nên vặn vẹo, thân thể thành hình chữ cung, sau đó cả người trực tiếp bay ra ngoài, cuối cùng nặng nề rơi xuống mặt đất.
Gã cuộn mình trên mặt đất, hai tay ôm bụng, khóe miệng không ngừng chảy ra máu tươi, vẻ mặt cực kỳ thống khổ, trán nổi gân xanh.
Hiển nhiên, một cước này đã khiến gã bị thương không nhẹ, ít nhất xương cốt trong cơ thể đã gãy vài cái.