Chương 638 Biến cố bất ngờ! (2)
Nữ tử không thể áp chế nỗi đau trong lòng nữa, nỗi bi thương như hồng thủy vỡ đê tràn vào trong lòng. Thân thể nàng run nhè nhẹ, đầu tiên là phát ra từng tiếng nức nở kiềm chế, sau đó hoàn toàn gào khóc. Nước mắt như hạt châu đứt dây lăn xuống, tiếng khóc quanh quẩn trong không khí.
Bầu không khí xung quanh lúc này chỉ còn lại bi thương vô tận. Tiêu Tử Yên ôm chặt nữ tử vào trong lòng, trên mặt tràn đầy vẻ đau lòng.
Nữ tử nức nở, run giọng nói: "Tỷ, là... Có phải là muội còn không... Không đủ ưu tú? Cho nên... Hắn mới chướng mắt muội?"
Tiêu Tử Yên than nhẹ một tiếng: "Muội muội ngốc, muội còn không nhìn ra sao? Tô Trần công tử kia, vốn dĩ không cùng một thế giới với chúng ta, muội yêu hắn, kết quả nhất định là bi thương."
Giọng nói của nàng rất dịu dàng, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của nữ tử, tiếp tục nói: "Muội muội, muội phải tin vào giá trị của bản thân. Muội là độc nhất vô nhị, không cần phải phủ định bản thân vì một người không thuộc về muội. Tương lai tràn ngập vô số những điều không biết, một lần tỏ tình thất bại có đáng là gì đâu? Mặc dù muội không thể ở bên Tô Trần công tử, nhưng thế gian này nhất định có người phù hợp với muội hơn, người đó, cũng đã định sẵn sẽ ở trong thế giới mênh mông này, chờ đợi gặp được muội, cho nên, đừng buồn nữa."
Tâm tình của nữ tử tựa hồ được trấn an, nàng cố nén tiếng khóc nói: "Nhưng... Nhưng mà, muội đã gặp qua nam tử ưu tú nhất thế gian, từ nay về sau, còn có nam tử nào có thể lọt vào mắt của muội? Muội nhất định sẽ lấy hắn ra so sánh với nam tử khác."
Tiêu Tử Yên muốn nói cái gì đó, đôi môi hơi mở ra, nhưng lời đến bên miệng, lại không biết nên mở miệng như thế nào.
Đúng lúc này, dị biến nổi lên!
Từng luồng khí tức mạnh mẽ mênh mông như đại dương cuồn cuộn ập đến, thiên địa chấn động, tựa như động đất, tất cả mọi người trong thành đều kinh hãi, cùng nhau ngẩng đầu nhìn lên.
Chỉ thấy phía chân trời, từng đạo thân ảnh lóng lánh hào quang thần bí như sao băng xẹt qua bầu trời. Mấy vạn cường giả Long tộc trùng trùng điệp điệp mà đến. Long uy mênh mông cuồn cuộn, chấn động chín tầng trời. Tiếng long ngâm đáng sợ liên tiếp vang lên, như muốn chấn vỡ cả bầu trời. Một đôi long mục sắc bén lộ ra bá khí bễ nghễ thiên hạ, nơi chúng đi qua, không gian đều đang run rẩy, phảng phất như không thể thừa nhận nổi khí thế cường đại này.
Cùng lúc đó, trên bầu trời một bên khác, mấy vạn Hỏa Phượng tộc cường giả cũng như một biển lửa rực rỡ bao phủ tới. Hỏa Phượng cánh rực rỡ mà sáng chói. Mỗi một chiếc lông vũ đều thiêu đốt hỏa diễm nóng bỏng, tản mát ra nhiệt độ cao làm người ta sợ hãi. Tiếng phượng hót thanh thúy mà to rõ, phảng phất đang hướng toàn bộ Tiên giới tuyên cáo uy nghiêm cùng thần thánh cùng cao quý của chúng.
Cuối cùng, bất kể là Long tộc, hay là Hỏa Phượng tộc, tất cả đều dừng lại ở phía trên Huyễn Thành.
Ánh mắt chúng nhìn chăm chú xuống phía dưới, trong mắt lộ ra vô tận lạnh lùng cùng lệ khí.
Trong thành, đám người vốn náo nhiệt phi phàm, giờ phút này trong nháy mắt an tĩnh lại, mọi người hoảng sợ nhìn lên bầu trời. Cường giả Long tộc đen nghịt cùng cường giả Hỏa Phượng tộc lóng lánh hỏa quang, giống như một mảnh mây đen tận thế bao phủ phía trên thành trì, mang đến cảm giác áp bách cùng thần uy làm cho tất cả mọi người trong thành không cách nào hô hấp.
Sắc mặt mọi người trở nên trắng bệch, trong mắt tràn ngập sợ hãi vô tận. Kẻ nhát gan thì hai chân như nhũn ra, ngồi bệt xuống đất, giữa ống quần chảy ra thứ nước màu vàng nhạt.
Tiêu Nguyệt Nhi nhìn chằm chằm vào không trung, sắc mặt khó coi: "Không ngờ Hỏa Phượng tộc lại liên thủ với Long tộc!"
Tiêu Tử Yên ở một bên vẻ mặt ngưng trọng, không nói gì, chỉ im lặng nắm chặt hai tay, nhưng nàng tựa hồ nghĩ tới cái gì, thần kinh vốn căng thẳng dần dần thả lỏng, lo lắng trong mắt cũng không còn sót lại chút gì.
Tiêu Nguyệt Nhi nhìn về phía tỷ tỷ, nhíu mày: "Tỷ tỷ, tỷ không lo lắng sao?"
Tiêu Tử Yên trả lời: "Muội quên Tô Trần công tử rồi sao?"
Tiêu Nguyệt Nhi sững sờ, lập tức trầm mặc.
Thấy thế, Tiêu Tử Yên khẽ thở dài một tiếng, lắc đầu, ánh mắt nàng nhìn về phía không trung.
"Ha ha ha!"
Lúc này trên không trung truyền đến một tiếng cười điên cuồng, ngay sau đó, một vị nam tử trung niên đột nhiên đứng ở phía trước Long tộc. Nam tử trung niên không cần giới thiệu quá nhiều, chính là Ngao Vệ.
Ngao Vệ chắp tay sau lưng, đứng thẳng trên bầu trời, ánh mắt nhìn phía dưới, khóe miệng nhếch lên: "Tiêu Tĩnh, hôm nay chính là ngày chết của ngươi!"
Một bên khác, thân ảnh Phượng Viêm xuất hiện trong hư không. Phượng Thương Ngô thì đi theo phía sau hắn.
Lúc này, Phượng Thương Ngô nhìn xuống phía dưới, thân thể run nhè nhẹ, đế uy đáng sợ cực kỳ nóng nảy, mơ hồ có chút mất khống chế.
Phượng Viêm nhìn hắn một cái, nhưng chỉ nhìn thoáng qua, liền thu hồi ánh mắt.
⚝ ✽ ⚝
Cùng lúc đó, trên không trung đột nhiên xuất hiện sáu đạo thân ảnh, cầm đầu là một vị nam tử trung niên, nam tử trung niên chính là Tiêu Tĩnh. Về phần năm người khác, chính là năm vị Tiên Đế trong thành.
Lúc này, Tiêu Tĩnh cùng năm vị Tiên Đế Nhân tộc mặt đầy ngưng trọng nhìn mấy vạn cường giả Long tộc cùng Hỏa Phượng tộc đối diện, trong lòng không khỏi trầm xuống.
Long tộc và Hỏa Phượng tộc liên thủ, quả thật có chút ngoài dự liệu của bọn họ, nhưng nghĩ lại, lại hợp tình hợp lý, dù sao, lúc trước bọn họ đã giết con trai của Hỏa Phượng tộc Đại Trưởng lão, mà Long tộc vốn có thù với Huyễn Thành bọn họ, cho nên Long tộc và Hỏa Phượng tộc liên thủ, ngược lại cũng bình thường, chỉ là khiến bọn họ không nghĩ tới chính là, Long tộc và Hỏa Phượng tộc động tác nhanh như vậy.