Chương 613 Lão Nhân Kỳ Qúai
Ngươi xem thường người già!
Lão nhân tức giận nói.
- Không có.
Thái Khả Khả phồng miệng.
Lão nhân vung quải trượng nện lên trên quầy, thở phì phò nói:
- Có, tiểu nha đầu ngươi dựa vào cái gì mà xem thường ta?
Phanh!!
Thái Khả Khả hoảng sợ nhảy dựng.
-..... Có khi nào Phó đội trưởng một tát chụp chết lão không?
Tạp Nhi Y co giật khóe mắt, Phó đội trưởng cũng không phải quả hồng mềm nha.
- Rất có khả năng.
Tạp Lý nuốt nước bọt.
- Lão nhân, đừng làm khó ta.
Thái Khả Khả nhíu mày.
- Hừ, ta phải vào Không quân.
Lão nhân dựng đứng lông mày.
Thái Khả Khả vẫn lắc đầu, xụ mặt từ chối:
- Không được.
- Ngươi không tôn trọng người già!
Ông lão tức giận đến mức miệng run rẩy.
Ánh mắt của Tạp Nhi Y lộ ra dị sắc, thầm nói:
- Kỳ quái, tại sao Phó đội trưởng còn có thể chịu đựng được?
- Ngươi đã vượt qua tuổi báo danh.
Thái Khả Khả nhẫn nại giải thích.
Mặt ông lão lộ ra vẻ khinh bỉ, lạnh lùng cười nói:
- Ngươi đừng lừa ta! Trên thông báo không viết chuyện này.
-.....
Thái Khả Khả tức giận đến nghiến răng, nhưng lại không thể phản bác.
Bởi vì trên thông báo đúng là không có viết giới hạn tuổi tác, nhưng đây là chuyện mọi người ngầm thừa nhận, ai mà nghĩ tới sẽ có một ông lão trên năm mươi tuổi tới báo danh Không quân.
- Nếu như ngươi có thể đánh thắng cô ấy thì ta sẽ để ngươi gia nhập Không quân.
Thái Khả Khả giơ tay chỉ về phía cô gái mắt hai màu.
- Nha đầu cấp 1 kia?
Ông lão nhìn về phía Tạp Nhi Y.
- A?
Thái Khả Khả sửng sốt, khuôn mặt hiện lên sự thận trọng, người bình thường sẽ không thể nhìn ra thực lực của Tạp Nhi Y.
- Nha đầu, tới so chiêu với ta đi.
Ông lão chống gậy tiến về phía cô gái mắt hai màu.
- Cái này…... Không tốt lắm đâu.
Tạp Nhi Y ngạc nhiên nhìn về phía phó đội trưởng.
- Lên đi.
Thái Khả Khả nâng cằm chỉ về phía trước.
- Tốt thôi.
Tạp Nhi Y thở dài một hơi.
Ông lão giơ cây gậy trong tay lên rồi đâm về phía cô gái mắt hai màu.
- Ài ài ài???
Tròng mắt của Tạp Nhi Y phóng to.
Cô ấy phát hiện mình không thể trốn thoát đòn công kích của ông lão kia, cây gậy trên tay hắn giống như khóa chặt cô ấy, đâm tới tấp về trước.
- Quả nhiên không phải người bình thường.
Thái Khả Khả nói thầm một tiếng.
Tạp Nhi Y vội vàng giơ tay chặn gậy, cơ thể lại bay ngược ra sau bởi vì quán tính.
- Em gái!
Tạp Lý lo lắng hô một tiếng, nhanh chóng lao ra đỡ cô gái mắt hai màu.
- Ha ha, xem ra là ta thắng rồi.
Lão giả cười ha ha.