← Quay lại trang sách

Chương 1566 Kẻ Gây Chuyện P/S: Cầu đề cử, kim phiếu bộ Toàn Dân Lãnh Chúa: Binh Chủng Của Ta Biến Dị (Dịch), đẩy từ 20kp trở lên team mình sẽ bão chương Ta Xây Gia Viên Trên Lưng

Huyền Vũ (Dịch), và gửi mã giảm giá bộ này cho các đạo hữu nha.

Tiểu Quả lắc đầu, cô bé cúi đầu nhỏ giọng nói:

- Mẹ không cần ta nữa, bà ta đã chạy theo người đàn ông khác mất rồi, bây giờ ta chỉ sống một mình.

Ngải Lỵ Na cau mày, thấp giọng nói thầm một câu:

- Mẹ ngươi thật không phải là con người.

- Vậy cha của ngươi đâu?

Ngôn Băng nhẹ giọng hỏi.

Tiểu Quả chậm rãi ngẩng đầu nhỏ lên, đôi mắt đỏ hoe nói:

- Hắn là Kỵ Sĩ, đã chết trận khi Trăng Máu giáng lâm.

- Thật đáng thương!

Ngải Lỵ Na sinh lòng thương hại, nhẹ nhàng xoa đầu bé gái, dịu dàng nói:

- Tốt, ngươi đứng chờ ở một bên đi, một chút nữa trở về thành Huyền Vũ với chúng ta.

- Vâng.

Tiểu Quả hít nước mũi, ngoan ngoãn đứng bên cạnh bàn gỗ.

Ngôn Băng nhìn nàng một cái, nhẹ giọng hỏi:

- Có thứ gì ngươi muốn trở về thu dọn sao?

Tiểu Quả lại lắc đầu lần nữa, nhỏ giọng nói:

- Sau khi mẹ rời đi thì nhà đã người khác chiếm đoạt, ta không có thứ gì cả.

- Ai làm chuyện này?

Đôi mắt màu tím của Ngôn Băng thoáng qua một tia lạnh lẽo.

- Một kẻ không quen biết.

Tiểu Quả nắm chặt vạt áo, nàng cắn chặt môi dưới, lộ ra dáng vẻ kiên cường.

Giọng của Ngôn Băng trở nên lạnh lùng hơn:

- Sau khi kiểm tra hôm nay kết thúc, ngươi mang ta đến nhà ngươi.

- Chị gái xinh đẹp muốn giúp ta sao?

Tiểu Quả ngẩng đầu lên nhìn cô gái tóc tím.

- Ngươi đã là người của thành Huyền Vũ, tự nhiên là chúng ta muốn giúp ngươi lấy lại công đạo.

Ngôn Băng bình tĩnh nói.

Tiểu Quả suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn lắc đầu nói:

- Chị gái xinh đẹp, bọn hắn rất lợi hại, ngươi không cần đến đó.

Ngôn Băng bình thản nói:

- Ngươi chỉ cần lo dẫn đường, chuyện khác không cần ngươi bận tâm.

- Tốt.

Tiểu Quả ngoan ngoãn gật đầu.

- Còn có ai muốn khảo thí linh tính không?

Ngải Lỵ Na hỏi.

- Ta!!

- Ta cũng muốn.

- Ta nguyện ý gia nhập vào thành Huyền Vũ, chỉ cần ta có thể có linh tính.

Có thể do Tiểu Quả là người đầu tiên kiểm tra ra linh tính, điều này khiến cho những người vây xem đều động tâm, chẳng mấy chốc thì trước bàn dài đã vây quanh rất nhiều khuôn mặt trẻ tuổi.

Ngôn Băng bước tới trước một bước, lạnh lùng nói:

- Tất cả xếp thành hàng, từng người tiến lên, nếu gây sự thì cút hết cho ta.

- Xếp hàng, chúng ta lập tức xếp hàng!

- Đừng có đẩy ta, ta đứng ở trước ngươi!!

Trong một mảnh ầm ĩ, đội ngũ mới từ từ trở nên có trật tự.

…….

- Ngôn Băng, ngươi nói xem hôm nay chúng ta có thể tuyển được bao nhiêu người?

Ngải Lỵ Na khoanh tay rồi quay đầu nhìn về phía cô gái tóc tím không nói một lời.

Ngôn Băng lắc đầu, bình tĩnh nói:

- Không biết, xem vận khí thôi, tối thiểu sẽ không ít hơn một người.

- Dĩ nhiên là không rồi.

Ngải Lỵ Na nói rồi nhìn thoáng qua Tiểu Quả đứng bên cạnh bàn dài.

Cô ngước mắt nhìn một hàng dài trước bàn, lúc này đã có hơn ba trăm người và xung quanh càng ngày càng có nhiều người vây xem.

Ngôn Băng nhìn về phía Thành Phòng Quân, dặn dò:

- Mọi người xốc lên tinh thần, đề phòng xảy ra chuyện bất ngờ.

- Vâng!

Thành Phòng Quân đồng thanh đáp lại.

Lúc này, phía trước Đá Ma Pháp, một cô gái mười bảy tuổi đang chạm tay vào Đá Ma Pháp, đã qua hơn một phút mà cô ta vẫn không thể khiến Đá Ma Pháp phát sáng.

Ngải Lỵ Na nhẫn nại nói:

- Thời gian đã đủ lâu rồi, ngươi không có linh tính, có thể rời đi.

- Không thể nào! Ta nhất định có linh tính.

Cô gái kia thét lên một tiếng, mặt mũi tràn đầy không tin tưởng.

Ngải Lỵ Na hơi nhướng mày, kinh ngạc hỏi:

- Vì sao ngươi lại khẳng định như vậy?