Chương 101 - Xuyên Hòa Sẽ Không Thua
Lục Bình đeo mắt kính lên, đầu ngón tay gõ lên mặt bàn, ánh mắt lộ ra vẻ trầm ngâm. Người này không có tài sản to lớn hay là gia tộc mạnh mẽ, nhưng địa vị cực kỳ đặc biệt. Một tay ông ta thúc đẩy và lập ra quy tắc và văn hóa của giới giải trí Triệu Quốc. Tất cả nhóm nghệ sĩ hàng đầu đầu tiên đều từng được đối phương dìu dắt.
"Tạ Yến Thanh là một ông lão vô cùng cố chấp."
"Ông ta từ chối việc dùng nhân tình của mình để mang đến lớn ích cho bất cứ ai! Cho dù là con gái của ông ta cũng không được hưởng một chút lợi ích hay quyền lợi nào!"
Lục Bình nhớ lại tình báo.
"Chỉ có một người có thể khiến cho Tạ Yến Thanh phá vỡ quy tắc của mình."
"Người duy nhất khiến cho cả đời ông ta cảm thấy áy náy, cho dù là vào quan tài thì cũng không thể nhắm mắt được, trong lòng vẫn luôn day dứt không thôi!"
⚝ ✽ ⚝
"Hạ Đình."
Tầng 58, trong văn phòng.
Lý Ngọc Trân ấn xuống nút gọi, trầm giọng kêu.
"Lý tổng!" Thư ký thứ ba Hạ Đình nhanh chóng xuất hiện, cung kính đáp.
"Trấn an toàn thể đồng nghiệp, bảo bọn họ tiếp tục hoàn thành tốt công việc trong tay của mình, nói cho bọn họ biết —— Xuyên Hòa sẽ không thua!"
Lời nói của Lý Ngọc Trân hơi dừng lại, cô hất cằm lên, ánh mắt sáng ngời, giọng nói hùng hồn vang dội.
"Vâng!" Hạ Đình đáp.
"Ngoài ra, hiện tại chuẩn bị xe cho tôi, tôi phải đi ra ngoài một chuyến."
"Chú ý bảo mật."
Lý Ngọc Trân nói với giọng điệu ra lệnh, vào giờ phút này, cô nhất định phải quán xuyến tất cả, chỉ cần cô lộ ra chút mềm yếu nào thì đều sẽ ảnh hưởng đến lòng tin của một số người.
"Tôi sẽ đi làm ngay!"
Hạ Đình nghe vậy cũng cảm nhận được sức mạnh được truyền đi từ giọng điệu, vẻ mặt và động tác của Lý Ngọc Trân. Vẻ mặt bất an của cô lập tức trở nên sống động, giọng nói đáp lại cũng trở nên có lực hơn nhiều.
Lúc cô quay người rời đi, tiếng giày cao gót giẫm ở trên sàn nhà dường như còn tạo nên một tiết tấu dễ nghe.
Năm phút sau.
Lý Ngọc Trân ngồi trong một chiếc ô tô màu đen, lặng yên không tiếng động rời khỏi tòa nhà.
"Đây đều là cái gì?"
"Hay lắm, có một loại cảm giác không hiểu nhưng lại rất lợi hại…"
Trong văn phòng.
Lục Bình ngồi ở trước bàn làm việc, màn hình tản ra ánh sáng lạnh lẽo chiếc vào gương mặt anh. Tâm trạng của anh đang thấp thỏm lo được lo mất. Anh biết rõ, lúc này, bên ngoài căn phòng làm việc này, các thế lực khắp nơi đang đánh cờ từ xa. Anh cũng biết, mấy người Tiết Hoa Thanh đều đang tích lũy thực lực.
Đến lúc này rồi, anh cũng không thể làm được gì cả.
Những thay đổi đang đến. Lục Bình hiểu rõ, đại lão chân chính nhất định sẽ vẫn bình tĩnh làm chuyện của mình. Anh cũng có thể như vậy, anh tranh thủ một chút thời gian để đọc sách, để tính toán tình báo, soạn ra văn án. Nhưng mà nước đã đến chân, anh đã không thể làm được gì nữa, căn bản là không thể tập trung được sự chú ý của mình.
Anh điều chỉnh hô hấp, thử bình tĩnh lại, dùng lý tính điều khiển đại não.
..
Thất bại!
Cũng chính vào lúc này, điện thoại di động rung lên, Tiết Hoa Thanh gửi tới một loạt văn kiện đã được mã hóa.
Lục Bình nhìn thấy cái tên thì nhịp tim lập tức tăng tốc, ngẩng đầu nhìn về phía văn phòng, đám đồng nghiệp bình thường không có ai chú ý tới anh cả. Anh thở ra một hơi, cẩn thận mở văn kiện ra.
Đây là tin tức mà Tiết Hoa Thanh thu thập, báo cáo phân tích liên quan đến dư luận của các nền tảng.
Đủ loại số liệu…
Biểu đồ tư duy…
Đánh dấu xanh đỏ khác nhau…
Lục Bình tỉ mỉ quét qua, trong lòng trầm mặc.
"Năng lực thu thập tin tức của Tiết tiên sinh vẫn xuất sắc như vậy, chúng ta thưởng thức nhất chính là điểm này của anh."
Không đưa ra yêu cầu.
Chỉ biên tập một đoạn văn tự, ấn vào rồi gửi đi.
Lục Bình nhìn tin nhắn đã gửi đi, nhếch miệng.
Gần như là đồng thời.
Sau khi Đinh Thanh mã hóa tin tức cũng gửi đến điện thoại di động của Lục Bình, tâm tư của hai người rất thú vị, đều là gửi nội dung cho Lục Bình trước, sau đó mới là Lý Ngọc Trân.
"Ài!"
"Đều là cái gì?!"
"Hiệu suất này chắc là có thể xem như là rất cao rồi đi?"
Lục Bình nhìn tin tức.
Trong tin tức là Đinh Thanh điều động tàu chở hàng, nội dung vô cùng cặn kẽ mỗi một số thứ tự của tàu chở hàng, số lượng chuyên chở, quỹ tích chuyến đi…
Lục Bình không thể xác định được ý nghĩa chính xác của những tin tức này.
"Chuyện Viên Thái Bình không làm được, anh có thể làm được."
Anh nhắn tin đáp lại.
Trên thực tế, anh chỉ có tình báo về Viên Thái Bình, chỉ có đánh giá và ấn tượng liên quan đến Đinh Thanh của Viên Thái Bình. Một Đinh Thanh chân thật liệu có như Viên Thái Bình đánh giá hay không, Lục Bình cũng không thể biết được.
Nghĩ đến tình báo, anh soạn một đoạn tin nhắn mơ hồ rồi gửi đi.
"Tính toán một chút."
"Lý Ngọc Trân chắc là đã sắp đến."
Lục Bình lấy chiếc điện thoại dự phòng ra, mở app chỉ đường lên, quan sát tuyến đường bên trong.