Chương 180 - Thời Gian Chính Là Sinh Mệnh
Hoặc có lẽ là mặc kệ đã từng hứa như thế nào, tiếp theo đây, nếu như Lục tiên sinh không lấy ra đủ uy hiếp và lợi ích, ba con cáo già này sẽ không dễ dàng lội xuống nước.
Trong lòng Lục Bình hít một hơi thật sâu.
Áp lực đến từ ba vị đại lão vượt quá tưởng tượng của anh. Mỗi người bọn họ đều có tâm tư riêng, có tính toán sâu xa… Cho dù anh nắm giữ tình báo cặn kẽ và khủng bố của mỗi người thì cũng không thể hoàn toàn khống chế bọn họ.
"Triệu tiên sinh, một bước kia của ông, vĩnh viễn không thể quay đầu."
Lục Bình không có quá nhiều thời gian để phản ứng.
Anh hơi dừng lại một chút, sau đó liền nhìn về phía Triệu Chính Khiếu ôn nhuận như ngọc, chỉ trong chớp mắt, cố hết khả năng nhớ lại tình báo của đối phương. Khi bí mật của đối phương xuất hiện trước mắt đủ nhiều thì áp lực do thân phận mang tới sẽ giảm đi rất nhiều. Khóe miệng Lục Bình khẽ giương lên, giọng nói mang theo ẩn ý sâu xa.
Những lời này chính là nhắc nhở, cũng là cảnh cáo.
Anh vừa dứt tiếng, sắc mặt Triệu Chính Khiếu lập tức thay đổi, cung kính đáp: "Tiên sinh nói đúng."
Trong ba người, ông là người bị Lục Bình nắm chặt nhược điểm nhất, cũng là người dễ khống chế nhất.
"Rất tốt." Lục Bình khen ngợi.
Đồng thời, trái tim cũng đập nhanh hơn, máu nóng dưới làn da đang chảy dọc cuồn cuộn tới các bộ phận trong cơ thể.
Là sự cạnh tranh khổng lồ và hưng phấn điên cuồng.
Lục Bình là một kẻ điên.
Anh lộ ra nụ cười nhạt, ôn hòa nói:
"Tôi sẽ trợ giúp ông."
Lục Bình nói xong liền dời ánh mắt đi chỗ khác, nhìn về phía người có tuổi tác lớn nhất bên trong ba người Triệu Chính Khiếu, Ngô gia Hồng Lâu, 62 tuổi.
Bị Lục tiên sinh nhìn chăm chú như vậy, cho dù là Ngô gia cũng trở nên nghiêm túc hơn. Ông ta đang gây áp lực cho Lục Bình, tương tự, Lục tiên sinh cũng đang gây áp lực lại cho ông ta. Bất kể là lúc mới bắt đầu, Lục tiên sinh lập tức nói rõ thân phận lai lịch của ông, hay là chuyện Lý gia Yến Kinh dẫn động vòng xoáy cách đây không lâu; hoặc là một màn vừa nãy, chỉ mấy lời đơn giản đã khiến cho Triệu Chính Khiếu buông xuống tư thái.
Ngô gia hiểu rõ Triệu Chính Khiếu, biết đây là một người đàn ông kiêu ngạo.
⚝ ✽ ⚝
"Ngô gia."
"Tôi chỉ cho ông một cơ hội. Ông có dã tâm, nhưng lại muốn che giấu nó, hơn nữa còn đã ẩn giấu quá nhiều năm. Thế cho nên, rốt cuộc là thật sự có tâm thái như vậy, hay là vẫn còn sợ hãi chuyện năm đó, không thể thoát khỏi sự u ám.
Truyện được đăng tải duy nhất tại TruyenTV:"
Lục Bình cũng không khách sáo nữa, giọng nói được đề cao, trong giọng nói mang theo chút ý khiển trách.
Trung tâm màn biểu diễn tối nay của anh chính là- cao thượng.
Anh đang cảm thấy vô cùng phấn khích, càng muốn áp chế những kẻ đang cạnh tranh với mình.
"Lục tiên sinh nói đúng." Ngô gia thu liễm nụ cười trên gương mặt, vẻ mặt bình tĩnh có chút đáng sợ, nói.
Lục Bình nhìn chăm chú vẻ mặt của đối phương, trái tim chợt nhảy lên, sau khi khiển trách xong mới cảm thấy sợ hãi đến tê cả da đầu.
Từ sau lần gặp mặt với Ngô Thì Chương lần trước, anh đã đọc đi đọc lại tình báo của đối phương, những câu nói này xuất phát từ cơn ác mộng của Ngô gia.
Cha đối phương là bao tay trắng của Vương gia, nhưng lại bị Vương gia vứt bỏ như giày rách tại thời điểm đỉnh phong nhất.
Cảm giác ngạt thở giống như cuồng phong gào thét kia cho đến ngày nay vẫn khiến cho Ngô Thì Chương chợt tỉnh từ trong mơ.
Sau khi nghe đối phương đáp lời, Lục Bình nhìn thẳng vào ánh mắt của Ngô gia. Dựa vào đạo hạnh của anh, nào có thể nhìn ra được suy nghĩ và ý đồ thực sự từ trong đôi mắt của lão hồ ly này chứ.
"Mẹ kiếp!"
"Kệ con mẹ hắn vậy!"
"Phản ứng này rốt cuộc là như thế nào?"
"Rốt cuộc là đồng ý hay là không đồng ý?"
Lục Bình nghi ngờ không thôi.
Trong bầu không khí tĩnh mịch, Lục Bình không thèm quan tâm nữa. Anh cũng không có thời gian tiếp tục tính toán phản ứng của Ngô Thì Chương, trên mặt nở nụ cười nhạt, lạnh nhạt nhìn về phía Nhậm Xuyên Nam cuối cùng.
Người này là một ông chủ khiêm tốn, chuyên phát triển và kinh doanh năng lượng mặt trời.
Bắt đầu từ nhiều năm trước, đối phương đã chịu khó kết bạn khắp nơi, cho đến ngày nay, mặc dù bạn bè của Nhậm Xuyên Nam đều nằm trong tầng lớp chỉ có gia sản khoảng mấy tỷ, nhưng bọn họ đều là người mạnh mẽ thiết thực trong các lĩnh vực tương ứng.
Điều này hoàn toàn khác với vòng bạn bè của Ngô gia ‘Hương Giang Vọng Bắc Lâu, Trung Hải Nhìn Hồng Lâu’…
"Nhậm đổng."
"Ông chắc là cũng biết, tập đoàn xe hơi Dương Thành, phòng thí nghiệm năng lượng mới Silicon Valley… đều đang lần lượt bước chân vào đường đua này."
"Thời gian chính là sinh mệnh."
Lục Bình nhìn chăm chú về phía Nhậm Xuyên Nam.
Anh đang nhớ lại tình báo liên quan tới đối phương, không có sơ hở rõ ràng, cũng không đắc tội bất kỳ người nào. Nhưng nếu như muốn bắt được hắn, khả năng nói dễ dàng cũng dễ dàng, nói khó khăn sẽ khó khăn.