Chương 193 - Võ Sĩ Bát Cực Quyền!
Anh chỉ là một nhân viên bình thường, nhưng đang không ngừng tự cải thiện bản thân, nắm giữ những năng lực mà bản thân vốn không nên có.
"Chỉ là, mình vẫn không thể đảm bảo độ chính xác khi bắn. Có lẽ có thể dành thời gian để thuê một nhà máy ở gần đây, sau đó bố trí thành sân tập bắn."
Lục Bình thì thầm tự nói.
Trước kia, anh luôn sống một cách vô tri vô giác, cảm giác thời gian quá nhiều không biết nên làm gì. Hiện tại lại phải học quá nhiều thứ, thời gian hoàn toàn không đủ dùng.
Anh đứng dậy, đi tắm.
Mấy phút sau, Lục Bình xách túi công văn, đứng thay giày ở bên cạnh tủ để giày. Anh liếc nhìn cửa phòng ngủ chính vẫn đang còn đóng chặt, không biết chị Mẫn Đan sao rồi nữa, đã đi làm mấy ngày rồi mà vẫn còn chưa trở lại.
Kết hợp với lời nói trước đó của chị Mẫn Đan thì kết quả cũng không khó đoán, không phải là đã lớn tuổi, không thở tiếp tục, đành nhận mệnh. Trở về quê đi xem mắt theo ý kiến gia đình, chấp nhận một cuộc sống bị sắp đặt.
"Đây chính là hình ảnh phản chiếu của những người trẻ tuổi trong toà đô thị này."
Lục Bình cảm khái một câu. Anh vốn dĩ cũng không khá hơn những thanh niên bình thường kia là bao.
Lục Bình thu hồi suy nghĩ, đẩy cửa phòng ra chuẩn bị đi làm. Trong lúc bước đi, Lục Bình có chút hoài niệm thân thể nở nang đẫy đà của chị Mẫn Đan trong đêm hôm đó, có thể nói là một đóa hoa nở rộ… Đương nhiên, đáy lòng anh cũng chỉ có chút thương tiếc, muốn anh giống như các nhân vật chính trong các cuốn tiểu thuyết trên mạng, giận dữ vì hồng nhan, vượt qua ngàn dặm để ôm chị Mẫn Đan về là chuyện không thể nào.
"Nếu như chị Mẫn Đan trở về thì có thể giúp đỡ chị ấy một chút."
Lục Bình vừa đi xe đạp công cộng vừa suy nghĩ.
⚝ ✽ ⚝
Giờ cao điểm buổi sớm
Lục Bình đứng trong tàu điện ngầm chật chội, Lục Bình mở màn hình điện thoại di động ra, tùy ý xem lướt qua. Anh chợt chú ý tới tin tức có thể thường xuyên quan sát giáo viên chuyên nghiệp của học viện hí kịch Trung Hải biểu diễn.
"Cố Kiện Ngô lão tiên sinh dạy bạn làm thế nào để diễn nhân vật một cách sống động?" Chỉ vừa nhìn thấy tựa đề, trong lòng Lục Bình đã có chút động lòng.
Tuy rằng trước mắt, Lục Bình và các nhóm đại lão còn chưa để lộ ra sơ hở rõ ràng.
Nhưng anh cảm thấy bản thân rõ ràng đang ngày càng càng cố hết sức. Hơn nữa, anh chỉ dựa vào việc giảm bớt cảm xúc để tạo nên cảm giác thần bí cao thâm. Điều này không thể đối mặt với các đại nhân vật lâu dài được.
"Nghe!"
"Phải đi nghe! Còn phải ghi chép cẩn thận nữa!"
Lục Bình lập tức đưa ra quyết định.
Anh bây giờ đang chạy thi cùng thời gian, nhất định phải bắt lấy mỗi một cơ hội nâng cao bản thân.
Trở lại công ty.
Buổi sáng, Lục Bình tiến hành công việc giống như những nhân viên bình thường, bạn gái Trương Oánh Oánh chợt nhỏ giọng gọi anh, "Anh Bình, anh Bình, Lý tổng của Xuyên Hòa đã trở về!"
Từ đợt mưa gió năm trước của Xuyên Hòa qua đi, Trương Oánh Oánh đã trở thành fan của Lý Ngọc Trân, xem đối phương thành thần tượng của mình.
Thậm chí nghe nói cả tòa nhà, mấy chục công ty còn có [ Hậu Viện Hội của Lý Ngọc Trân].
Lục Bình mở điện thoại di động ra.
Anh chú ý tới, trong toàn bộ group chat của công ty đều đang nghị luận về việc Xuyên Hòa vừa mới mở đại hội toàn thể nhân viên, trong hội nghị, Lý Ngọc Trân phong hoa tuyệt đại phát biểu nói chuyện.
"Trở về rồi."
Lục Bình cũng không ngoài ý muốn, sau khi biết chuyện của Lý gia ở Yến Kinh kết thúc, anh liền biết cô sắp trở về. Thành thật mà nói, đối với việc Lý Ngọc Trân trở về Trung Hải, bất an trong lòng anh vượt quá mong đợi. Trên người của đối phương liên quan đến quá nhiều vòng xoáy, đại biểu cho sự phiền phức. Ví dụ như lần trước, Tống gia Tống Tử Văn ngăn anh lại ở trong văn phòng, là lần anh cách tử vong gần đây nhất.
Lục Bình không tiếp tục chú ý đến chuyện này nữa. Anh để điện thoại di động xuống, chuẩn bị làm xong công việc trong tay.
Anh nhìn như không có gì khác biệt so với ban nãy, nhưng sâu bên trong ánh mắt lại bị áp lực bao phủ.
Giữa trưa, bốn người Lục Bình, Trương Oánh Oánh, Cố Đại Thạch ăn cơm trong tòa nhà. Lục Bình bưng đĩa thức ăn, đi qua các bàn ăn, ánh mắt không để lại dấu vết lướt qua bốn phía. Anh không ngừng nghe thấy mấy chữ như Lý tổng, Lý Ngọc Trân. Người phụ nữ kia chỉ vừa mới trở về, trong nháy mắt dường như đã trở thành tiêu điểm tuyệt đối, tất cả mọi người đều đang thảo luận về cô.
Biểu hiện của Lý Ngọc Trân trong đợt mưa gió của Xuyên Hòa quả thực quá hút mắt!
"Mau nhìn!"
"Lý tổng vậy mà còn có một vị hôn phu! Trưởng công tử nhà tài phiệt, đây chính là liên hôn cao cấp trong tiểu thuyết sao? Vị Tống công tử này cũng rất đẹp trai, cùng với Lý tổng quả thực chính là ông trời tác hợp?"
Lục Bình nghe thấy câu này, bước chân chợt dừng lại.
“Sao thế?" Bạn gái Trương Oánh Oánh quay đầu.
Tin tức không ngừng khuếch tán.