← Quay lại trang sách

Chương 204 - Không Biết Khiêu Vũ

Lý Anh đi vào trong phòng.

Vừa bước ra mấy bước, dưới chân có chút lảo đảo.

Trong đầu cô có thể thản nhiên đối mặt với chân tướng lạnh như băng này, không có than trời trách đất như những cô gái bình thường. Cô bước vào nhà bếp rót một ly nước nóng, sau đó dùng khăn lông bọc lại… Cô ngồi xuống trên ghế sofa, rút đôi chân trắng nõn mượt mà ra khỏi đôi dép lê.

"Hô —— "

Lý Anh nhìn những ngón chân đỏ ửng của mình, hé miệng thổi thổi, sau đó dùng khăn lông chườm nóng.

Trong buổi luyện tập khiêu vũ tối nay, cô lúc bắt đầu đã xác định là sẽ bị giẫm đau. Nhưng mấy lần qua đi, Lý Anh lại cố ý bày ra phản ứng này ở trước mắt Lục tiên sinh.

"Mình là công cụ, là nơi Lục tiên sinh phát tiết áp lực… Cũng tức là, mình có thể nhìn thấy một mặt khác mà Lục tiên sinh không lộ ra ở trong cái vòng kia."

"Thân thể Lục tiên sinh không linh hoạt, không biết khiêu vũ —— đây là chuyện mà chỉ có mình biết!"

Lý Anh tiếp tục chải chuốt suy nghĩ, khóe môi giương cao, cẩn thận ghi lại phân tích của mình.

Cô còn đang chườm nóng.

Chợt như nhận thấy cái gì, gương mặt trắng nõn của Lý Anh bỗng dưng ngừng lại, cảm giác như có thứ gì đó chảy xuống, gò má đỏ hơn mấy phần. Cô không để ý đến chiếc khăn lông kia nữa, thỏ chân ngọc ra, bước nhanh đi vào trong phòng.

Buổi tối ngoại trừ luyện tập khiêu vũ, đương nhiên còn làm những chuyện khác.

⚝ ✽ ⚝

Hôm sau.

Trời nhiều mây.

"Ông chủ, anh xem nơi này của tôi thế nào? Khuyết điểm duy nhất chính là hơi xa một chút, nhưng diện tích lớn, tiền thuê cũng rẻ."

Lục Bình xin nghỉ nửa buổi sáng.

Anh có hẹn với chủ cho thuê nhà kho ở phía Đông thành phố.

Đi trong toà nhà cũ nát này cảm giác giống như là đã rất lâu rồi không có ai thuê. Lục Bình tùy ý đánh giá, sau đó nhìn về phía chủ nhà trung niên đầu trọc. Người đàn ông trung niên này đeo dây chuyền vàng, giọng nói rất lớn.

"Ông chủ."

"Nếu như anh muốn thuê thì tôi sẽ bớt thêm cho anh 20%! Nói thật thì, nếu như không phải tôi phải ra nước ngoài trong khoảng thời gian này, cần cho thuê lại gấp thì cho dù như thế nào cũng không thể cho anh thuê với giá như này được.”

Chủ nhà trung niên cao giọng nói.

"Được, vậy cho tôi thuê đi." Lục Bình trầm giọng nói.

Anh dùng một thân phận giả khác để ký hợp đồng. Sau đó, anh chuyển 60 ngàn tệ tiền thuê năm thứ nhất cho chủ nhà trung niên, trên mặt đối phương lập tức nở nụ cười, nào còn quan tâm đến chuyện xác minh tin tức.

Anh ta nhiệt tình đưa chìa khóa và giấy chứng nhận cho Lục Bình, sau đó ôm cái túi công văn, ngồi vào xe con màu đen, khởi động xe rồi rời đi.

"Lại chở một nhóm hàng qua đây, lấp đầy nhà kho."

Lục Bình đi lại bên trong nhà kho.

Đây là một nhà kho được dựng bằng khung kim loại, không gian thoáng đãng, có hai tầng, cầu thang bằng kim loại, có thể đứng ở trước hành lang ở tầng hai để nhìn ra xa,

Lục Bình tìm được mấy căn phòng nhỏ ở phía trước và phía sau xưởng chính, anh dự định cải tạo chỗ này thành sân bắn.

Anh tỉ mỉ xem kỹ một lần, sau đó đón xe trở về văn hóa Ngô Minh.

Buổi chiều.

Trong công ty.

Bầu trời bên ngoài cửa sổ nổi mây đen dày đặc, các đồng nghiệp dường như cũng bị ảnh hưởng, không ai có tâm trạng nói chuyện phiếm cả, chỉ nhìn chằm chằm vào bản vẽ trên máy tính.

Lục Bình nhàn rỗi.

Anh đang xem các loại tin tức. Đúng lúc này, điện thoại di động trong túi rung lên. Lục Bình liếc nhìn tin tức một cái, sau đó bấm vào một trang khác trong mục tìm kiếm.

Đây là một sự kiện gây chấn động giới tài chính và công nghiệp Trung Hải!

[ Ông trùm tài chính Triệu gia Triệu Chính Khiếu tuyên bố sẽ tiến quân vào thị trường xe hơi nguồn năng lượng mới, sẽ thành lập một công ty với cùng với người sáng lập công ty TNHH Tebidi- Nhậm Xuyên Nam - Thế giới mới! ]

Trong tin tức, cũng không có tin tức về Ngô Thì Chương của Hồng Lâu. Nhưng đối phương lại phát huy tầm ảnh hưởng của mình ở khắp nơi…

"Triệu Chính Khiếu có lực hiệu triệu cực kỳ cao trong giới đầu tư tài chính! Nhậm Xuyên Nam lại có giao tình thâm hậu với những người hoạt động trong dây chuyền lĩnh vực nguồn năng lượng mới."

"Ngô Thì Chương của Hồng Lâu sẽ bảo giá hộ hàng ở giai đoạn trước."

Lục Bình liếc nhìn đám đồng nghiệp, anh thu hồi ánh mắt, thấp giọng tự nói.

Tảng đá lớn đã bị ném vào trong vòng xoáy rồi!

Lục Bình là người chiếm cổ phần lớn nhất trong tập đoàn Thế giới mới vừa mới được thành lập này. Chỉ có điều, anh dùng thân phận của bên thứ ba.

"Tương lai rốt cuộc sẽ trôi về đâu đây?" Lục Bình hít một hơi thật sâu.

Thế giới mới được thành lập, anh hưng phấn, đồng thời lại mê man… Anh bị Triệu Chính Khiếu, Ngô Thì Chương và người khác xem như núi dựa, nhưng mà, chỉ có chính anh hiểu rõ, bản thân mình chỉ là một con Husky đang run rẩy ở trong bầy sói mà thôi.