Chương 621 Anh Muốn Làm Gì?
Một khung video mới lại hiện lên, ánh mắt anh lập tức nheo lại… Trong màn hình là một số bộ phận tại thành phố Trung Hải đang chấp hành hành động, không ngừng có các thành viên của tòa sạn bị mang đi! Nhưng tương tự, cũng không ngừng có người tiến hành phản kháng!
Chợt… ánh mắt Q ngưng tụ lại.
Xe con màu đen bị chặn đường, tổng biên tòa soạn dáng vẻ mập mạp và người đàn ông trung niên trả lời điện thoại ngồi ở hàng sau. Người đàn ông trung niên áo đen tướng mạo phổ thông xuống xe từ vị trí ghế phụ. Quyền sư chiến lực cấp A, nhưng trong lúc bọn họ tiến hành chém giết, Q rõ ràng chú ý tới, sư phụ phía bên mình lấy hai địch một nhưng vẫn là bị ngăn chặn…Nơi xa, tay súng phụ trợ nổ súng, ngọn lửa hung mãnh nhanh chóng bắn về phía người trung niên áo đen.
Keng!
Người đàn ông trung niên áo đen kia không có tránh né, chỉ hơi điều chỉnh vị trí một chút. Đạn bắn vào bả vai người trung niên. Không có cảnh tượng máu me như trong dự đoán, mà là vang lên một tiếng kim loại va chạm!
Lông mày Q khẽ nhíu, sắc mặt trầm xuống.
Đúng lúc này, trước cánh tay của người trung niên áo đen chợt xuất hiện một lưỡi đao kim loại! Lưỡi dao duỗi ra, chặt đứt vũ khí của các sư phụ trong tổ chức, ngay sau đó liền nhanh chóng phá vỡ yết hầu của đối phương!
Keng!
Keng!
Những tiếng súng với các quỹ đạo khác nhau liên tiếp vang lên, nhưng ngay sau đó lại chỉ nghe thấy tiếng kim loại va chạm. Tại vị trí trái tim và đầu gối của người trung niên áo đen đúng là lộ ra ánh sáng của kim loại… Chỉ trong thoáng chốc, tất cả nhân viên chặn đường đã bị tàn sát sạch sẽ, xe con màu đen dần biến mất khỏi camera giám sát.
"Đã chế tạo người bằng kim loại đến loại trình độ này rồi sao?"
Q đưa tay vân vê một lọn tóc trước trán, dùng ngón cái và ngón trỏ tinh xoa xoa. Anh đưa tay gõ bàn phím, vị trí đầu gối, trái tim và bả vai của người trung niên áo đen trong ảnh chụp màn hình được phóng đại. Vòng tròn màu đỏ nhanh chóng phân tích chi tiết, phân tích tương ứng nhanh chóng hiện lên.
Trên thế giới này, quyền sư truyền võ của Triệu Quốc, thiền định của Thiên Trúc Quốc, kỵ sĩ của đất nước mặt trời không bao giờ lặn… đều có kỹ xảo khống chế cơ bắp, gia tăng lực bộc phát tức, và đề cao phản ứng thần kinh riêng. Từ xưa đến nay, các quyền sư hàng đầu và các võ giả đều là giết người bình thường như giết gà… Sau khi tiến vào thời kỳ hiện đại, vũ khí hiện đại phát triển, bộ đội cơ giới xuất hiện, đã làm suy yếu địa vị của võ giả ở một mức độ nhất định.
Nhưng tương tự, vẫn có rất nhiều thế lực đang thăm dò và khai thác cách để khiến cho võ giả có thể nắm chặt vũ khí.
Trong đó, phòng tuyến chính của Khoa học kỹ thuật Úy Lam chính là chế tạo võ giả thành binh khí hình người!
Ý đồ dùng mạng lưới tín hiệu điện thần kinh nhân tạo để nâng cao tốc độ phản ứng thần kinh của võ giả, từ đó chế tạo ra lượng lớn võ giả có chiến lực cấp A!
Ý đồ thay thế xương của võ giả bằng titan có trọng lượng gần bằng trọng lượng của xương người, dùng titan để làm một lớp da chống đạn ở bên ngoài tại các vị trí chí mạng… vân vân!
Đó chính là một nhóm kẻ điên đang có ý đồ khống chế thế giới!
"Thế giới sắp bùng nổ rồi."
Q ngồi chồm hổm ở trên ghế, đôi chân trần kẹp chặt vào da ghế. Anh chuyển động thân thể, ánh mắt nhìn về phía bầu trời âm u bên ngoài cửa sổ.
Thế giới bên ngoài đang bị bọn họ xâm chiếm với một tốc độ cực nhanh.
Phạm vi Đông Nam Á, vùng đất cổ lão này sắp trở thành tịnh thổ duy nhất. Mây đen sắp che phủ bầu trời, lúc ngọn hải đăng cuối cùng tại phương Đông ngã xuống, tấm mặt nạ đang che phủ thế giới sẽ hoàn toàn lộ ra.
⚝ ✽ ⚝
⚝ ✽ ⚝
⚝ ✽ ⚝
Khác với bầu trời đầy mây đen tại Yến Kinh.
Trung Hải, trời xanh mây trắng, ánh nắng tươi đẹp ánh xuống sàn nhà và cửa kính trong suốt.
Lục Bình ngồi bắt chéo hai chân, khẽ cười, nhìn chăm chú về phía Tống Tử Văn. Anh thu hồi ánh mắt, ôn hòa nói với Hứa Chấn Văn trong điện thoại:
"Không cần đâu."
"Sau khi Chu tiên sinh phát biểu xong thì nói cho đối phương biết đối phương đã bị để mắt tới. Được rồi, cứ như vậy đi.”
Nói xong, Lục Bình cúp điện thoại.
Một câu nói kia của anh vừa mang ý nghĩa kiểm tra, cũng tương đương với việc kéo Chu Thành Đông xuống khỏi thuyền của Tống Tử Văn.
Trước sau, chỉ hai cuộc điện thoại đã đánh vào điểm trí mạng của Tống Tử Văn.
"Anh muốn làm gì?" Tống Tử Văn thu liễm cảm xúc, nhìn chằm chằm Lục Bình, trầm giọng hỏi.
"Có hai chuyện." Lục Bình giơ hai ngón tay lên, đáp.
"Thứ nhất, chuyện đêm ấy còn có những ai tham dự? Anh yên tâm, nếu như tôi muốn điều tra ra những người khác thì cũng không phải là chuyện khó khăn gì."
"Thứ hai, trả giá." Ánh mắt Lục Bình bình tĩnh, ôn hòa nói.
"Lục tiên sinh, anh có thể điều tra đến nơi này, chắc là cũng hiểu rõ tồn tại phía sau lưng tôi. Chúng ta đều là người thuộc cái vòng này, anh thật sự dám xé rách da mặt với tôi?" Tống Tử Văn không có trả lời, mà là nghênh đón ánh mắt của Lục tiên sinh, lạnh giọng hỏi.
"Anh không thể đại biểu cho tất cả."
"Anh thua, chỉ là anh thua mà thôi."
Lục Bình cười khẽ một tiếng, lời ít ý nhiều nhắc nhở: "Có lẽ Tống gia sẽ bị bỏ rơi cũng nên."
Tiếng nói vừa ra, con ngươi phía sau cặp kính gọng vàng của Tống Tử Văn chợt phóng đại, trên gương mặt anh tuấn lộ ra vẻ nguy hiểm.
------
Dịch: MBMH Translate