Chương 631 Lâm Thu Nguyệt Thành Phó Tổng? Tới Gặp Lục Tiên Sinh!
Anh cũng cảm thấy cổ quái. Thực lực của Từ Mộng này vô cùng mạnh mẽ, ít nhất thì không hề kém cặp anh em sinh đôi kia của Tào Môn, có thể xác định được là đến từ một tổ chức nào đó. Nhưng bất kể như thế nào đều không thể điều tra được lai lịch phía sau của đối phương. Khả năng phản ứng thần kinh của cô gái này có chút chậm, thậm chí còn chậm hơn các cô gái bình thường khác.
[ Phản ứng của Mộng Mộng đối với anh Đại Thạch vừa rồi rõ ràng là không giống trước đây! ]
[ Dựa theo khứu giác của con gái bọn em, em cảm thấy, điểm tâm của chúng ta chỉ là thuận tiện mà thôi. ]
[ Anh Bình! ]
[ Anh nói xem anh Đại Thạch cố gắng như vậy, có phải là sắp thu được thành quả rồi hay không?!! Cô gái thần kinh thô như Mộng Mộng cuối cùng cũng đã bị anh Đại Thạch đả động rồi sao?!! ]
Bạn gái Trương Oánh Oánh hưng phấn giống như là đang gặm dưa.
[ Có lẽ vậy. ]
Mí mắt Lục Bình giật giật một cái, lần nữa nhìn thoáng qua bóng lưng của Từ Mộng. Anh biết rõ thân phận của cô gái này.
Nhưng mà, đối phương có lẽ là muốn quan sát mình? Nhưng mình làm sao lại không muốn quan sát đối phương.
Lục Bình nhìn thấy một đồng nghiệp mới khác được sắp xếp ngồi bên cạnh Từ Mộng trong văn phòng, anh khẽ khẽ lắc đầu với đối phương, ra vẻ mình không hiểu gì.
Chạng vạng tối.
Tan tầm.
Tại quảng trước trước tòa nhà Xuyên Hòa.
Lục Bình và bạn gái Trương Oánh Oánh nhìn chằm chằm về nơi xa. Dưới cái nhìn chăm chú của bọn họ, Cố Đại Thạch đang mất tự nhiên khi đứng đối diện với Từ Mộng.
"Đại Thạch!" Từ Mộng cúi đầu, nhếch miệng, hô một tiếng.
Gương mặt màu lúa mì của cô thật sự nhiễm lên một tầng hồng nhuận phơn phớt.
"Em… Em thích anh."
Ánh chiều tà chiếu xuống.
Từ Mộng khẩn trương nói ra.
Từ Mộng để một tay ở phía sau lưng, mặc niệm ở dưới đáy lòng: "Đây đều là vì nhiệm vụ. Từ Mộng, mày là đặc công ưu tú nhất!"
"Có lẽ không bao lâu nữa liền có thể rời đi! Sẽ không cần chờ đến lúc ở chung một chỗ hay là đến cái ngày sinh con gì đó!"
"Từ Mộng, chủ quản gọi cô."
"Được!"
"Tôi tới ngay đây."
Thời gian quay ngược lại vào buổi sáng hôm nay.
Từ Mộng lên tiếng, sau đó cầm lấy cuốn sổ trên bàn rồi đi ra bên ngoài phòng làm việc.
Lúc đối phương đứng dậy, Lục Bình có hơi nhướng mày một chút, sau đó tiếp tục đọc Binh pháp Tôn Tử.
Trước bàn làm việc của anh, Cố Đại Thạch chờ Từ Mộng hoàn toàn rời đi thì cũng đứng dậy, sau đó lén lút đi tới trước mặt Lục Bình, đưa tay gõ gõ cái bàn.
"A Bình, đi vệ sinh không?" Nói xong, anh còn không ngừng nháy nháy mắt.
"Đi." Lục Bình lặng lẽ đóng phần mềm đọc lại rồi lên tiếng.
Hai người hướng về phía phòng vệ sinh. Lúc đi ngang qua bên người bạn gái, góc áo sau lưng chợt bị một bàn tay lặng lẽ níu lại. Lục Bình cười một cái, nháy nháy mắt với bạn gái Trương Oánh Oánh đang đỏ mặt.
[ Báo cáo bất cứ lúc nào! ]
[ Nháy mắt. jpg]
[ Nháy mắt. jpg]
[ Nháy mắt. jpg]
Điện thoại trong ngực rung lên. Lục Bình ấn mở Wechat, khóe miệng có chút giương lên, soạn ra mấy chữ: Đã rõ.
Anh đi theo Cố Đại Thạch vào phòng vệ sinh.
Lục Bình nhìn về phía bồn cầu một cái, vô thức siết chặt nắm tay. Sau khi dừng lại một chút, anh cúi thấp đầu đứng song song với Cố Đại Thạch.
Sau một khoảng buông lỏng ngắn ngủi, hai người cùng nhau rùng mình một cái.
"A Bình! A Bình!"
"Sao thế?"
Cố Đại Thạch chẹp chẹp miệng, có chút khẩn trương hô.
"Tôi cảm thấy Mộng Mộng có điểm gì đó là lạ.” Anh thấp giọng nói ra.
Không đợi Lục Bình đáp lại, anh tiếp tục nói: "Cậu cũng biết đấy, đoạn thời gian này quan hệ giữa tôi và Mộng Mộng luôn ở trong tình trạng trên tình bạn dưới tình yêu. Cứ nửa vời như vậy. Nói thật thì, tôi đều có chút bối rối, cảm thấy cô ấy có phải là đang cố ý chơi đùa tôi hay không."
"Nhưng hôm nay lại khác!”
Gương mặt chất phác của Cố Đại Thạch đỏ lên. Anh vui sướng nhìn về phía Lục Bình, nói: "Tôi cảm thấy Mộng Mộng hình như đã tiếp nhận tôi rồi. Cậu nói xem, có phải là tôi cảm giác sai hay không?"
Anh khẩn trương xoa xoa tay.
"Yên tâm đi, không có cảm giác sai đâu." Lục Bình vỗ vỗ bả vai đối phương.
Trở lại văn phòng, Lục Bình cười rồi nhắn tin báo cáo lại cho bạn gái của mình.
Lục Bình đầu tiên là nhìn về phía bầu trời âm trầm ngoài cửa sổ một cái, sau đó giương mắt nhìn chăm chú về phía đám đồng nghiệp đang bận rộn. Cảm nhận được bầu không khí an bình này, Lục Bình chậm rãi thở ra một hơi. Anh xoa xoa huyệt thái dương hai bên, thư giãn thần kinh đang căng cứng.
Đọc Binh pháp Tôn Tử nửa giờ, Lục Bình lặng yên thay thế đến trước mặt bằng tin tức mà Tiết Hoa Thanh đã gửi tới hôm nay, chuẩn bị thay đổi một chút.
Bên trong bộ não còn đang phân tích về Cao gia, Ngô gia, và Kiều gia.
Lục Bình không làm được cái gì, dứt khoát mượn khe hở ngắn ngủi này để cho mình thở dốc một chút.
------
Dịch: MBMH Translate