Chương 632 Lâm Tổng Đến Thị Sát!
Lục Bình."
"Giao việc này lại cho anh, anh bàn giao lại cho tôi trước khi tan làm vào ngày mai, không có vấn đề gì chứ?"
"Được!"
Tới gần giữa trưa, chủ quản Đàm Hồng gọi Lục Bình đến văn phòng, sau đó đưa ra một phần văn kiện.
Anh tùy ý mở ra, sau đó đáp lại một câu.
"Ừm, tôi rất yên tâm về anh."
Đàm Hồng hài lòng nhìn thanh niên trước mặt một cái, khen một câu.
Nói xong, cô dùng tay chống cằm, bắt chéo đôi chân bị đôi tất màu da bao vây. Dưới bàn làm việc, mũi chân đang không ngừng lắc lắc giày cao gót. Gương mặt nghiêm túc giống như là giáo viên chủ nhiệm phía sau cặp kính gọng đen lộ ra chút ý cười: "Thiết kế của anh gần đây càng ngày càng ổn định, điểm này rất không tệ."
"Tôi vẫn nên tiếp tục cố gắng hơn." Lục Bình khiêm tốn đáp lại.
"Được."
"Anh trở về đi."
Có lẽ là cảm thấy chán rồi, chủ quản Đàm đáp lại một câu, sau đó khoát tay áo.
⚝ ✽ ⚝
"Ai!"
"Vẫn là quá gấp gáp, đọc những kiến thức quốc học, mưu lược, tâm lý này tích lũy quá nhiều vấn đề. Cần tra Baidu để tìm kiếm một vài vấn đề, nhưng đều chỉ đạt được một chút mảnh vỡ tri thức."
Đến buổi trưa, Lục Bình để điện thoại di động xuống, thở dài.
Cũng không phải là không có thu hoạch hay là tiến bộ quá chậm. Dù sao anh cũng đã ngồi đến cái vị trí này rồi, quyền lợi to lớn và cục diện vòng xoáy đều khiến cho Lục Bình bị động thay đổi với tốc độ cao. Tầm mắt của anh, tư duy, thậm chí là cách bài bố cục diện bất tri bất giác đã được tích lũy rất nhiều. Trước kia nói không nên lời, hiện tại đọc kỹ những cuốn sách này, anh cảm thấy bản thân mình đã được khai sáng thêm ở rất nhiều chỗ.
Nhưng tiến bộ nhanh, đồng nghĩa với việc hoang mang càng nhiều.
"Thiếu danh sư."
"Đây đại khái chính là lý do tại sao các đại lão cổ đại cơ bản đều ở phụ tá bên người?"
Lục Bình cảm khái.
Trong lúc suy nghĩ, anh cầm lấy tập văn kiện mà chủ quản đưa ra cho mình, đứng dậy đi ra bên ngoài phòng làm việc.
Anh vừa đi vào thang máy đã nhìn thấy camera trong thang máy lóe lên ánh sáng màu lục, sau đó, nút tầng năm mươi tám tự động sáng lên. Lục Bình nhìn một cái, giống như là nhớ ra cái gì đó, trên mặt mang theo nụ cười bình thản, đưa tay nhấn vào tầng 48, đến đại sảnh tiếp đãi của Xuyên Hòa.
"Xin hỏi có thể giúp gì được cho ngài?"
"Không có việc gì, tôi đến từ Ngô Minh ở tầng dưới.
Vui lòng đặt phần văn kiện này ở đây, một lát nữa sẽ có người tới lấy."
Lục Bình đón lấy ánh mắt của nữ tiếp tân Xuyên Hòa, giơ văn kiện trong tay lên.
Hiện tại anh gần như đã không còn làm công việc thiết kế như trước đây nữa. Anh chỉ cần có thời gian liền bắt đầu đọc thêm về mưu lược, hoặc là tình báo, như vậy không phải là có tác dụng hơn sao. Càng ngày thì thời gian của anh cũng dần trở nên quý giá hơn nhiều.
"Đúng rồi, tổng thanh tra Lâm có đang ở công ty không?" Lục Bình chuẩn bị rời đi, bỗng nhiên lại hỏi.
"Tổng thanh tra Lâm?" Ánh mắt của nữ tiếp tân lộ ra vẻ nghi hoặc.
"Tổng thanh tra Lâm Thu Nguyệt."
"À?! Thì ra ngài đang nói đến Lâm phó tổng, Lâm phó tổng luôn ở công ty, nhưng mà chắc là đang bận rồi." Nữ nhân viên tiếp tân giật mình, vội vàng nói.
"Phó tổng?"
Lục Bình cười hỏi một câu: "Mấy ngày trước tôi đã báo cáo với tổng thanh tra Lâm… à, Lâm phó tổng rồi, còn chưa có sao?"
"Lâm phó tổng là người có năng lực mạnh mẽ, là nữ cường có tiếng của Xuyên Hòa chúng tôi. Cô ấy được Lý tổng thưởng thức, trước đây không lâu được nâng lên vị trí đối tác, trở thành người phụ trách của công ty chúng tôi."
Lúc nhắc đến phó tổng Lâm Thu Nguyệt, ánh mắt của nữ tiếp tân trẻ tuổi lập tức tỏa sáng long lanh. Cô kiêu ngạo nói: "Đây chính là Xuyên Hòa chúng tôi, người có năng lực đều sẽ được thăng chức, không có mấy cái mối quan hệ bám váy loạn thất bát tao kia. Lâm phó tổng đúng là người có năng lực, chỉ trong mấy tháng thôi mà đã nhảy liền ba cấp bậc thân phận. Với lại tôi nghe nói, sau đó không lâu Lâm phó tổng sẽ trở thành đối tác, được hưởng cổ tức hoa hồng."
"Ừm."
"Lâm phó tổng đúng là một người phụ nữ có năng lực." Lục Bình đồng ý gật đầu.
Anh đang chuẩn bị nói thêm gì đó thì sảnh đãi khách của Xuyên Hòa cách đó không xa bỗng truyền đến động tĩnh.
Tiếng giày cao gót va chạm vang lên, sau đó một nữ nhân viên đeo bảng tên trước người nhanh chóng xông ra, trong miệng không ngừng nói:
"Lâm tổng đến thị sát!"
"Lâm tổng đến thị sát!"
"Đều dừng công việc lại một chút…"
Lục Bình nhìn lại theo tiếng, vẻ mặt có hơi hoảng hốt. Anh còn nhớ rõ, lần đầu tiên anh và Cố Đại Thạch đến Xuyên Hòa đã từng gặp tràng cảnh tương tự. Chỉ là, lúc ấy Lâm Thu Nguyệt còn đứng ở vị trí viên chức, người đến thị sát là Lý tổng, Lý Ngọc Trân.
------
Dịch: MBMH Translate