Chương 638 Đánh Cược Ở Giữa Bóng Tối!
Tiết Hoa Thanh mặc kệ phản ứng của lão Mã, không tiếp tục vòng vo nữa. Ánh mắt của anh nhìn chăm chú vào người pha chế trung niên trước mặt, sau đó đưa ra lời mời. Sau một lúc chậm rãi kéo dài lời nói, anh lại nghiêm túc nói:
"Phục vụ cho Lục tiên sinh!"
Câu nói này vừa vang lên.
Cho dù là Đinh Thanh đang trong dáng vẻ bất cần đời thì cũng lập tức trở nên nghiêm túc.
Lão Mã thu hồi nụ cười vẫn luôn treo trên mặt, sự đạo đức giả như thể lộ ra chỉ trong nháy mắt. Trong lúc giơ tay nhấc chân đều lộ ra cảm giác khoảng cách hiếm thấy. Sự lém lỉnh luôn tản mát ra tử trên người một tay pha chế biến mất không thấy gì nữa, thay vào đó là sự lạnh lùng, là nguy hiểm. Ánh mắt sắc bén đối diện với ánh mắt của Tiết Hoa Thanh, trầm giọng nói:
"Chỉ vì một câu nói kia của anh?"
"Dĩ nhiên không phải."
Tiết Hoa Thanh quan sát kỹ người pha chế này. Anh hiểu được, dáng vẻ mạnh mẽ và không sợ hãi chút nào hiện tại của lão Mã mới chính là dáng vẻ thật sự của đối phương. Anh cũng không có tức giận bởi vì phản ứng của đối phương. Anh nhớ lại một tin tình báo, sau đó cười khẽ một tiếng. Anh bưng chén rượu lên, nhấp một ngụm, sau đó khẽ lắc đầu.
Lúc đọc tình báo được cất trong kho rương kia, anh ngẫu nhiên phát hiện ra dấu vết liên quan tới người pha chế này. Chính là bởi vì như vậy, anh mới có nắm chắc việc có thể kéo đối phương vào trong đội ngũ não bộ của Lục tiên sinh.
⚝ ✽ ⚝
Cùng lúc đó.
Trước các hàng ghế dài có không ít người nhận ra được sự thay đổi của lão Mã pha chế.
Quán bar Ô Nha và Hoàng Quan này… một giây trước còn ồn ào náo nhiệt, một giây sau tất cả những âm thanh kia liền lập tức biến mất không còn tăm tích. Ánh mắt của tất cả mọi người đều rơi vào trên người lão Mã cùng Tiết Hoa Thanh, Đinh Thanh. Bầu không khí bắt đầu trở nên quỷ dị và khẩn trương.
Tại giờ phút này, Tiết Hoa Thanh và Đinh Thanh chân chính cảm nhận được ý nghĩa của lão Mã tại cái quán bar này.
"Lão Tiết đã đi?"
Trong giảng đường vắng tanh, khóa học đã kết thúc từ lâu, chỉ còn lại Lục Bình vẫn còn đang đọc sách ở trong góc. Anh vừa đọc vừa so sánh với những ghi chép tâm đắc ở trong cuốn sổ tay, phải sắp xếp và ngẫm nghĩ lại tri thức nhân lúc còn nóng mới được.
Qua hồi lâu, anh chuyên chú ghi chép lại suy nghĩ của mình.
"Hô!"
Lục Bình khép kín đôi mắt, chậm rãi thở ra một hơi. Chỉ sau khoảng hai giờ nghe giảng lại khiến cho anh có một loại cảm giác như thu hoạch không ít.
Lục Bình biết, loại trạng thái tiến bộ cao tốc này là do nhiều loại nguyên nhân cộng đồng thúc đẩy, có nguyên nhân tích lũy thâm hậu, có nguy cơ không ngừng tới gần đốc thúc, còn có cả nguyên nhân là xuất phát điểm thấp.
Nơi xa, bên cạnh cửa phòng học, Viên Lợi Quân chú ý tới Lục tiên sinh liền lập tức bước nhanh đi đến trước mặt, thấp giọng báo cáo.
"Quán bar Ô Nha và Hoàng Quan là nơi tụ hội của giang hồ hiện đại. Nếu như lão Tiết thật sự có thể bắt được thì phải ghi nhớ đại công này của anh ấy rồi." Lục Bình vừa thu dọn sách vở vừa ôn hòa nói ra.
Anh nhớ lại lần đầu tiên mình tới quán bar kia, lần đầu tiên nhìn thấy dáng vẻ của lão Mã. Lúc ấy anh cáo mượn oai hùm, lừa gạt được một cái máy tính bảng ghi chép lượng lớn tin tức. Không nghĩ tới mới chỉ qua một đoạn thời gian thôi mà người dưới tay anh đã bắt đầu nghĩ biện pháp chiêu mộ đối phương rồi.
Nói xong, Lục Bình đeo balo đi đến cạnh cửa phòng học, sau đó vươn tay tắt hết ánh đèn bên trong, cuối cùng quay người bước vào bên trong hành lang lờ mờ.
"Nói với lão Tiết, tôi sẽ dành cho đối phương sự ủng hộ lớn nhất."
Xuyên qua hành lang, lúc sắp đi xuống cầu thang, Lục Bình đột nhiên dừng chân, trầm giọng nói một câu.
"Vâng!" Sau lưng, cách đó không xa, Viên Lợi Quân không cao không thấp đáp lại.
⚝ ✽ ⚝
Cái gì là giang hồ?
Bên trong khái niệm xuất hiện sớm nhất, người rời xa triều đình và kẻ thống trị dân gian đều được coi là giang hồ!
Khoảng thời gian sau đó, giang hồ và triều đình phát triển song song, trở thành lưỡng cực, giang hồ cũng tức là thế giới bên trong, là bầu trời bên trong màn đêm! Triều đình là bầu trời bên ngoài sáng! Nhưng trong thế giới của thế lực đỉnh cấp, từ một góc độ nào đó thì có thể xem như là chùa miếu… đã hoàn toàn trái ngược với khái niệm giang hồ lúc đầu!
Quán bar Ô Nha và Hường Quan hội tụ các loại người dưới giang hồ, là đám người ở tầng dưới cùng trong các lĩnh vực khác nhau, rồng rắn lẫn lộn. Từ một mức độ nào đó mà nói thì nó gần với giang hồ nguyên thủy nhất về mặt ý nghĩa.
"Đây là ý của Lục tiên sinh?"
Lão Mã liếc nhìn hai người trước mặt một chút, sau đó ánh mắt nhìn quanh quán bar, hơi gật đầu với mọi người một cái. Đám hung đồ vẻ mặt bất thiện lúc này mới nhao nhao ngồi xuống.
Anh cầm một cái ly đế cao lên, chuyên chú lau lau, không bao lâu sau mới bình tĩnh hỏi.
"Lục tiên sinh cần nhiều sự giúp đỡ hơn."
"Tôi càng nghĩ càng cảm thấy Mã tiên sinh là lựa chọn thích hợp nhất."
------
Dịch: MBMH Translate