← Quay lại trang sách

Chương 639 Thử Một Chút?

Lão Mã vừa giơ tay lên, hơn một nửa áp lực tới từ bốn phương tám hướng lập tức liền biến mất. Tiết Hoa Thanh vô thức thở phào một cái, trong chớp mắt ngắn ngủi vừa rồi, anh thậm chí chú ý tới có một số loại côn trùng và nhện bò ra từ bên trong ống quần ống áo của mấy người ở trong góc hẻo lánh.

Mấy thứ như cổ trùng này không có mơ hồ như trong tiểu thuyết, nhưng nếu không có chuẩn bị đầu đủ thì cũng vô cùng khó chơi.

Tiết Hoa Thanh đón lấy ánh mắt của lão Mã, trầm giọng nói ra. Anh hơi dừng lại một chút, sau đó lại tiếp tục nói: 'Mã tiên sinh chỉ cần nguyện ý, tôi nguyện để ngài đứng trên tôi."

"Mời Tiết tiên sinh về cho, thay tôi nói câu cảm ơn với Lục tiên sinh, nói là lão Mã tôi không có cái phúc khí này." Lão Mã hơi nâng cao giọng.

"Vậy liền thử một chút?"

Vừa dứt lời, người pha chế lão Mã mặc áo sơ mi trắng, áo khoác đen giống như là đọc được hàm nghĩa từ trên vẻ mặt của Tiết Hoa Thanh, mặt không biểu tình, trầm giọng nói.

Lợi dụ không thành, lão Mã càng không có ý định ra giá.

Vậy thì mỗi người cứ dựa vào thủ đoạn của mình mà thể hiện một chút đi.

Ở bên trong cái vòng tròn mạnh được yếu thua này có một quy tắc riêng cho trò chơi thu phục. Người cầm quyền phải có thể áp chế đối phương một cách toàn diện, thậm chí là xóa bỏ đối phương. Hơn nữa, hai bên đánh cược phải gìn giữ trật tự và khống chế sự hỗn loạn không để nó đi quá xa. Người ở vị trí thấp hơn muốn lật bàn, gây ra hỗn loạn… mà người cầm quyền không thể ngăn cản hỗn loạn bạo phát trước một bước thì sẽ được tính là thất bại, yêu cầu lập tức ngừng phân tranh!

"Mời!" Gương mặt Tiết Hoa Thanh lộ vẻ nghiêm túc, trầm giọng nói.

Trước khi vận dụng tình báo, hai bên đều muốn thử trình độ của nhau một chút, đây là quá trình hiển nhiên.

Đinh Thanh ngồi ở bên cạnh híp mắt lại, anh giống như là người đứng xem, ánh mắt dò xét nhìn về phía Tiết Hoa Thanh và người pha chế lão Mã.

Tiếng nói vừa dứt.

Trong chốc lát.

Bầu không khí của toàn bộ quán bar Ô Nha và Hoàng Quan lập tức trở nên thực sự nguy hiểm và và khẩn trương.

Phốc!

Đinh Thanh chỉ cảm thấy‌ bên cổ có chút lạnh, sau đó nghe thấy tiếng vang nhỏ bé đến mức không thể nhận ra. Lúc này, anh chú ý tới một cây kim bạc mảnh như sợi tóc xuyên qua quầy bar bên cạnh.

Đinh Thanh nhìn thoáng qua cây ngân châm, nhìn lại theo phương hướng quỹ tích. Đó là một cô gái tướng mạo không có gì đặc biệt, đối phương khẽ gật đầu với anh.

Xào xạc… mấy con rết bắt đầu bò ra khắp sàn nhà, sau đó nhanh chóng tản ra khắp nơi.

Tiết Hoa Thanh giơ chân lên, đạp xuống một cái, hai con rết lập tức bị giẫm nát, tua máu màu xanh biếc bắn ra. Nhưng vẫn có một số con nhanh chóng bò lên thuận theo chân ghế cao, những cái chân mang theo ý lạnh bò lên bắp chân của Tiết Hoa Thanh.

"Mã tiên sinh."

"Nếu như chúng tôi không thể đi ra thì tất cả mọi người trong quán bar này đều sẽ phải bồi táng cùng chúng tôi."

Tiết Hoa Thanh nhìn ống quần một cái, cảm nhận được những cái chân của rết đang xẹt qua làn da mình, lông tơ trên người không khỏi dựng lên.

Anh không có biểu hiện ra quá nhiều cảm xúc, chỉ ngẩng đầu nhìn chăm chú về phía lão Mã vẫn còn đang lau chén rượu, trầm giọng nói.

"Đây chính là điều mà các nhân vật lớn như các người luôn khiến cho người ta cảm thấy khó chịu."

"Động một tí liền muốn lật bàn." Giọng điệu Lão Mã bình tĩnh, nói ra.

"Bộ đội cơ giới sẽ không hành động, các người đã chống lại đội quân tinh nhuệ." Tiết Hoa Thanh không thèm chớp mắt, trầm giọng kể rõ lại.

Bên trong màn đêm, tại số 17A trên đường Than Đông, ánh đèn phía trước bảng hiệu quán bar Ô Nha và Hoàng Quan lóe ra tia sáng ảm đạm.

Tácg! Tách! Tách!

Tại góc đường vắng vẻ chợt vang lên tiếng súng bắn tỉa không biết đến từ chỗ nào, từng cây đèn đường dọc theo khu phố không ngừng bị bắn nát. Chỉ trong chớp mắt toàn bộ đường đi, ngoại trừ tấm biển quán bar Ô Nha và Hoàng Quan kia… thì đều trở nên tối đen như mực.

Cái bóng mờ ảo nhanh chóng đâm vào bốn phương tám hướng.

Góc tường… Ven đường…

Bên cạnh thùng rác, tiếng súng không ngừng vang lên, tiếng kim loại va chạm nối liền không dứt. Đó là một cuộc tranh đấu liều mạng bên trong bóng tối.

Tại những góc tối ở giữa những khe hở của tòa nhà, trong góc lờ mờ, hai anh em sinh đôi Tam Nhi và Tiểu Tứ nhìn nhau một chút. Ngay sau đó, ánh sáng của lưỡi dao loé lên, hai người lập tức ăn ý vồ giết về phía trước như là mãnh hổ!

⚝ ✽ ⚝

⚝ ✽ ⚝

⚝ ✽ ⚝

"Báo cáo! Điểm A1 bị sờ đến! ‌ Đã giao thủ!"

"Báo cáo! Điểm A2 bị sờ đến! ‌ Đã giao thủ!"

"Báo cáo! Điểm B1 bị‌ sờ đến! Đã giao thủ!"

Trong tai nghe không dây, giọng nói báo cáo trang nghiêm không ngừng vang lên ở bên tai Tiết Hoa Thanh và Đinh Thanh. Hai người nghe báo cáo, vẻ mặt không thay đổi, nhướng mày nhìn về phía lão Ma ở phía sau quầy bar, sau đó lại nhìn về bốn phía xung quanh. Bầu không khí rõ ràng là đã thay đổi, bao gồm cả người kể chuyện Thái lão vừa rồi. Sự chú ý của tất cả mọi người đều tập trung ở trên người hai người bọn họ.

------

Dịch: MBMH Translate