Chương 643 Muốn Mạng!
Trong chiếc Alphard màu đen.
Sư phụ Lý đưa tay điều chỉnh thanh tiến độ của giám sát, cẩn thận quan sát người đàn ông trung niên một lần nữa. Nói thực, dựa vào nhãn lực của anh thì hoàn toàn không nhìn ra chút khác thường nào.
"Giấu được bề ngoài, nhưng không giấu được xương cốt."
Chú Lê mặc một bộ vest màu xanh, hai tay cắm ở trong túi. Tốc độ đi đường của anh rất nhanh, trong lúc đi lại còn không ngừng liếc nhìn xung quanh. Sau khi nghe thấy câu hỏi trong tai nghe thì bình tĩnh đáp lại.
Giờ phút này.
Khoảng 10 giờ 35 phút tối.
Trên con đường dành riêng cho người đi bộ trước sau dài khoảng 2 km cùng một số nơi hẻo lánh ở bốn phía đang không ngừng diễn ra cảnh tượng mèo bắt chuột… chuột ăn thịt người!
Giao thủ và đánh cược không ngừng tiến hành, đồng thời càng ngày càng kịch liệt!
Người phụ nữ trẻ tuổi xinh đẹp kéo tay một người đàn ông trung niên mập mạp đi dạo dọc ven sông. Ánh mắt toát ra vẻ phong tình, quan sát những học sinh đang lướt qua người… Cô rõ ràng là không có động tác dư thừa nào, nhưng lại khiến cho người ta cảm thấy nụ cười cực kỳ mê người.
Trong bóng đêm, gió từ bờ sông thổi tới làn váy của cô gái, cô lập tức dùng tay che váy, gương mặt trắng nõn trở nên hồng hào.
"Này!"
Cách đó không xa.
Ngô Mỹ Ngọc chẳng biết đã đến gần từ lúc nào, cô đột nhiên hô một tiếng.
Ba, năm sinh viên trẻ tuổi dừng bước lại, đầu tiên là nghi hoặc nhìn nhau một cái, sau đó là nhìn lại theo tiếng.
"Ban đêm phải chú ý an toàn." Ngô Mỹ Ngọc đột nhiên nói.
Nói xong, cô đối diện với ánh mắt của người phụ nữ trẻ tuổi kia. Hai người nhìn nhau trong phút chốc, đều ngửi được mùi hương quen thuộc từ trên người đối phương. Đó là hương vị phong trần…
Màn đêm đen kịt giống như là mở ra một cái miệng máu khổng lồ. Trước con đường dành riêng cho người đi bộ, không ngừng có chuột bị bắt lại.
Ba người!
Năm người!
Bảy người!
⚝ ✽ ⚝
"Hả?"
"Luôn cảm thấy là lạ!"
Trên ghế dài bên đường, chàng thanh niên trẻ đến Trung Hải du lịch đột nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía ánh đèn trên phố đi bộ nơi xa, lông mày khẽ nhíu, kỳ quái nói nhỏ một tiếng.
⚝ ✽ ⚝
"Đáng chết."
"Đối phương có cao nhân. McDonald's, hướng mười giờ, cao chừng một mét bảy mươi hai, quần áo xanh đen… nhất định phải đánh rụng người này."
"Chú ý khống chế khoảng cách, không cần điều động cơ bắp trước. Mặt khác, chú ý xung quanh mục tiêu ít nhất có tới ba bảo an.
”
Hạ cửu lưu, Phong Môn: An Tọa Tử.
Trước đó là một thầy bói mù, hiện tại thì lại đang trong dáng vẻ cán bộ kỳ cựu về hưu. Đối phương đi lại giữa lòng đường, ánh mắt buông lỏng đảo qua ở trong màn đêm. Anh ta có thể cảm nhận được bầu không khí đang dần trở nên gấp gáp và áp bách.
Anh ta lộ ra vẻ mệt mỏi rồi ngồi xuống, ngẩng đầu nhìn về phía chiếc xe dừng ở ven đường cách đó không xa. Trong kính chiếu hậu, có thể nhìn thấy ba tên hạ cửu lưu đang không ngừng tới gần. Nhìn ra vòng tròn bên ngoài một chút, nơi đó cũng có ba tên hạ cửu lưu để mắt tới bảo an. Lưỡi đao sắc bén khúc xạ ánh sáng màu vàng của cửa hiệu McDonald's, lao về phía Thần Nhãn chú Lê từ ba phương hướng.
Bang!
Vị quyền sư truyền võ còn lại- Thường Tân không quản việc cánh tay đang bị cắt vào, lập tức ngăn ở trước mặt chú Lê vào thời khắc quan trọng…
"Muốn mạng!" An Tọa Tử mắng một tiếng.
⚝ ✽ ⚝
Quán bar Ô Nha và Hoàng Quan.
Trận bắt giết trên con đường dành riêng cho người đi bộ vẫn còn đang tiếp tục.
"Ván thứ ba." Vẻ mặt Tiết Hoa Thanh không thay đổi, bắt đầu tiến hành vòng thứ ba.
Anh lấy điện thoại di động trong túi áo ra, ấn mở giao diện bản đồ, đầu ngón tay tùy ý nhấn vào, bản đồ vệ tinh nhanh chóng thu nhỏ rồi xoay tròn… ngón tay chợt nặng nề rơi xuống!
"Số 182, đường Ngô Ương, phường Tam Nhai." Anh khẽ cười nói.
Nói xong, Tiết Hoa Thanh và lão Mã đồng thời phát ra tín hiệu!
Điện thoại bị đẩy đến trước mặt lão Mã. Ánh mắt Lão Mã đối diện với ánh mắt của Tiết Hoa Thanh, đầu ngón tay cũng tùy ý lướt qua bản đồ, cũng chợt rơi xuống mà không có dấu hiệu nào.
Phương hướng hoàn toàn ngược lại.
"Số 100, đường Đường Phong, khu Đông Thành.” Lão Mã nâng cao giọng.
Hai người lần lượt ấn vào một vị trí bất kỳ trên bản đồ. Bọn họ ngẫu nhiên nhanh chóng xác định hết vị trí này tới vị trí khác với phương hướng hoàn toàn trái ngược. 100, 200, thậm chí là 300 địa chỉ tựa như những ngôi sao dày đặc trải rộng khắp các khu vực của Trung Hải.
Cùng lúc đó, sau khi đầu ngón tay của hai người rơi xuống, bên trong tòa thành phố Trung Hải rộng lớn này không ngừng có người chạy về phía 300 địa chỉ kia.
Lần này là khảo hạch về tính cơ động!
Ai đến vị trí chỉ định nhanh nhất, chính xác nhất chính là người thắng!
Thời gian trôi qua từng phút từng giây.
⚝ ✽ ⚝
Sau mười phút.
Tiết Hoa Thanh nhận được thông báo của vòng thứ nhất, anh lộ vẻ kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn chăm chú về phía lão Mã!
------
Dịch: MBMH Translate