← Quay lại trang sách

Chương 672 Khủng Bố!

"Không cần khẩn trương, tôi tự mình làm là được rồi." Một giây sau, trên mặt Lục Bình lộ ra ý cười ôn hòa, lạnh nhạt nói.

Anh rót rượu, ‌gắp mấy khối đá thả vào trong chén.

Lục Bình vuốt vuốt chén rượu, bỗng nhiên lần ‌ nữa lên tiếng gọi: “Sư phụ Lý."

“Nói rõ ràng một chút."

“Ừm." Lý Đại Chung vội vàng thu hồi tiểu tâm tư, nghiêm túc lên tiếng.

Anh nuốt xuống ngụm nước bọt, sau đó tiếp tục nói: “Vị quyền sư kia trong video hẳn là đi theo con đường Hình Ý Quyền, cảnh giới Minh Kính trung kỳ… Nhưng mà, tôi chú ý tới, trên người mỗi vị sư phụ kia hình như đều được một tầng kim loại bao trùm tại trước mỗi bộ vị yếu hại."

"Còn có, mặc dù không có quan sát chính xác được, nhưng tôi suy đoán, mấy chỗ trước phần xương cốt, bộ phận nơi bắp chân rất có thể cũng bị xương bằng kim loại thay ‌thế."

Lý Đại Chung vừa đưa tay ra hiệu vừa nói.

"Cho nên…"

“Thực lực của võ giả sau khi được cải tạo sẽ được đề cao bao nhiêu?" Lục Bình hững hờ hỏi.

“Có thể nói như này, đối mặt với võ giả cùng thực lực, quyền sư sau khi cải tạo có thể giết chết đối thủ còn sống dễ như trở bàn tay."

"Là như nào?"

“Lúc trước khi còn trà trộn ở trong cái vòng tròn đen ở nước ngoài, tôi đã từng loáng thoáng nghe nói qua có một số phòng thí nghiệm đang thông qua thủ đoạn khoa học kỹ thuật để gia tăng chiến lực cá thể, bây giờ nhìn lại, có lẽ, bọn họ đã có được thành quả rất đột xuất."

Nghe thấy một câu nói kia, Lục Bình nhớ lại lần đầu tiên nhìn thấy sư phụ Lý, đối phương cũng đã nói lời tương tự.

Vẻ mặt quyền sư sư phụ Lý bị một loại cảm xúc phức tạp bao phủ. Anh đưa tay rót rượu cho mình, lúc bưng chén rượu lên, cánh tay rõ ràng là đang run run. Phải biết, anh là quyền sư, trình độ nắm giữ đối với cơ bắp và kình lực cực kỳ khủng bố.

"Thật xin lỗi."

“Bên trong vòng tròn này, loại cải tạo thân thể này sẽ mang đến một trận gió tanh mưa máu trên khắp toàn cầu. Nhưng vẫn khó mà chân chính sinh ra biến đổi, mà nếu như những tên điên này…"

Sư phụ Lý nuốt mấy chữ tên điên còn chưa nói ra trở vào. Anh kính sợ nhìn về phía Lục tiên sinh, mặc dù đối phương hỏi thăm anh, nhưng người nào mà biết được thế lực phía sau Lục tiên sinh có tham gia nghiên cứu hay không.

"Nếu như những nghiên cứu viên này thật sự nghiên cứu ra phương pháp thông qua khoa học kỹ thuật để tăng tốc phản ứng thần kinh. Đó chính là chân chính —— "

"Khủng bố!"

Vốn dĩ cảm thấy hết thảy những chuyện này chẳng qua chỉ là chuyện hoang đường.

Nhưng bây giờ, sư phụ Lý lại cảm thấy hoài nghi.

Anh chỉ mới dự đoán loại tình cảnh ‌kia xuất hiện thôi, lông tơ đã dựng thẳng hết cả lên, xương cốt đều đang run sợ.

Lượng lớn năng lực phản ứng thần kinh cấp A, cấp AA, cộng với quyền sư được cải tạo thân thể, lại phân phối cho nhóm người này súng ống hiện đại…

"Đặt ở cổ đại, đó chính là từng tổ đội võ giả phiên bản cấp Tông sư."

"Đây con mẹ nó là thế giới huyền huyễn gì vậy? Hay là phim khoa học viễn tưởng?!!"

Lý Đại Chung ‌cố gắng ném từng cảnh tượng kinh dị kia ra khỏi đầu. Nếu như thực sự thành sự thật, có lẽ cái thế giới này sẽ chân chính thay đổi.

Thời đại đang bùng nổ!

Lục Bình cẩn thận quan sát từng phản ứng của sư phụ Lý.

Anh thực sự quá quen thuộc đối với việc đối phương đang cố gắng cất giấu sợ hãi kia.

Anh thu hồi đôi mắt, bưng chén rượu lên, thân thể dần dần dựa về phía sau.

Lục Bình ngẩng đầu nhìn về phía ánh đèn mông lung trong phòng, trong đáy lòng chỉ có một cái ý niệm: "Xong đời. Cái thế giới hỗn đản gì thế này!"

Không lâu sau, Tiết Hoa Thanh cũng chạy tới.

Lục Bình đặt những suy nghĩ kia ra sau đầu, cười giơ chén rượu lên.

Chỉ muốn say một trận!

⚝ ✽ ⚝

"Lục tiên sinh, đến rồi."

"Tôi đưa ngài lên?"

Xe con màu đen dừng sát trước khu dân cư cũ kỹ ở Đông Thành.

Viên Lợi Quân xuyên qua kính chiếu hậu, nhìn về phía Lục tiên sinh đang trong men say, trầm giọng nói.

"Không cần."

Lục Bình mở mắt ra, ánh mắt trắng đen rõ ràng vô cùng thanh tỉnh.

Nói xong, anh đẩy ra cửa xe, mang theo cặp công văn, đâm vào trong bóng đêm. Anh đi vào khu dân cư, xuyên qua dòng xe hỗn loạn, thả chậm bước chân dưới anh đèn lờ mờ, để cho mình có thể đắm chìm ở trong bóng tối kia lâu hơn một chút.

"Hô!"

Trước căn nhà thuê chung, Lục Bình hít vào một hơi thật sâu, sau đó mở cửa trong tiếng leng keng giòn vang. ‌

⚝ ✽ ⚝

⚝ ✽ ⚝

⚝ ✽ ⚝

Trong căn phòng thuê chật chội.

Dưới ánh đèn màu da cam.

Lục Bình hoàn toàn đứng tấn theo quá trình như trước đây. Chỉ có những lúc nâng cao bản thân mình, anh mới có thể ngăn chặn tất cả bất an và mê mang trong một khoảng ngắn ngủi. Dù cho những sự nâng cao này vô cùng nhỏ bé trước những biến cố huy hoàng.

Hôm sau.

Trời nắng.

"Hô!"

"Thời tiết sắp nóng lên.”

Lục Bình mang theo cặp công văn, đi ra từ cửa tàu điện ngầm.

------

Dịch: MBMH Translate