Chương 671 Thời Đại Bùng Nổ Đáng Chết Này!
Xe chưa trở về nhà, mà là khiêm tốn lái vào quán bar Sắc Giới.
Xuyên qua ánh đèn xa hoa truỵ lạc, bóng người chập chờn quần ma loạn vũ, đi vào phòng khách chính.
Lục Bình nở nụ cười, đẩy cửa phòng ra.
"Lục tiên sinh!"
"Lục tiên sinh!"
Trong phòng, Đinh Thanh và sư phụ Lý, còn có một số cô gái uyển chuyển đều lập tức đứng dậy, đồng thời cung kính kêu.
"Ngồi!"
"Tất cả ngồi xuống đi!"
Lục Bình sải bước đi vào, thả lỏng ngồi xuống. Ánh mắt nhìn lướt qua trong đám người, ngay sau đó hỏi: "Lão Tiết còn chưa tới?"
"Lão Tiết đoán chừng còn cần vài phút nữa."
"Tên gia hỏa này đúng là biết cách giày vò." Đinh Thanh cũng nở nụ cười, đáp lại.
"Thanh Tử, đêm nay anh chính là nhân vật chính, toàn bộ Trung Hải đều là sân khấu của anh." Lục Bình đón lấy ánh mắt của đối phương, đưa tay cầm lấy chén rượu ở trước bàn: "Đến, chúng ta uống một chút."
Đinh Thanh trực tiếp cầm bình rượu lên, dùng hai tay nhẹ nhàng đụng với chén rượu của Lục tiên sinh, sau đó ngửa đầu lên uống sạch bình rượu. Rượu thuận theo cằm theo cổ thấm ướt một thân âu phục và áo sơmi quý giá trên người anh.
"Sư phụ Lý."
"Cạn."
Lục Bình lần nữa giơ chén lên.
Ba người không ngừng uống rượu.
Không lâu sau đó, bầu không khí bên trong phòng không còn khẩn trương như lúc vừa tới nữa. Lục Bình híp mắt lại, âm thầm hỏi thăm: "Sư phụ Lý, ngài đã xem video mà tôi gửi cho ngài chưa?"
Quyền sư Lý Đại Chung giật mình trong lòng, sau đó lập tức đáp lại:
"Xem rồi!"
"Nói một chút đi."Lục Bình tiếp tục nói.
Bên cạnh Lục Bình và sư phụ Lý, Đinh Thanh cũng thả chậm động tác uống rượu, tập trung tinh thần.
Đát!
Đát!
Đát!
Máy bay trực thăng thừa dịp bóng đêm đáp xuống sân bay bí mật nào đó tại Yến Kinh.
Bốn phía sân bay, đội ngũ thiết huyết nghiêm nghị đứng thẳng như nhưng cây giáo. Người đàn ông tướng quân trung niên đứng ở vị trí trung tâm, anh mắt sáng như đuốc nhìn chằm chằm về phía máy bay trực thăng.
Bên trong bầu không khí yên tĩnh, tiếng cửa máy bay trực thăng bị đẩy ra lộ ra vẻ vô cùng rõ ràng.
Đúng lúc này.
Chỉ nhìn thấy, một người đàn ông trung niên cả người đầy máu được đỡ ra ngoài. Đối phương đón lấy ánh mắt của tướng quân, bờ môi run rẩy không nói ra lời.
Bầu không khí trở nên bi tráng mà nặng nề.
Đinh linh linh!
Chiếc điện thoại màu đỏ chợt vang lên tiếng chuông.
Điện thoại lập tức được kết nối.
"A lô."
"Là tôi."
"Được, tôi đã biết."
Cho dù là người này, sau khi nghe thấy báo cáo trong điện thoại cũng lâm vào trong sự im lặng ngắn ngủi. Ngay sau đó, ông đáp lại bằng giọng nói ôn hòa.
"K!"
Bộ phận bí mật tại Yến Kinh, trong văn phòng ở tầng cao nhất. Q với cái đầu ổ gà, mắt đầy quầng thâm cung kính mà cuồng nhiệt đứng lên, mặt ngó về phía màn hình, kêu một tiếng.
"Hiện tại hoàn cảnh bên ngoài càng ngày càng kém."
"Ngay tại mười lăm phút trước, bên phía Hồng Kông xảy ra chuyện…"
Giọng nói bình tĩnh không ngừng vang lên.
Không biết là nghe thấy được cái gì, sắc mặt Q thay đổi, đột nhiên ngẩng đầu lên: "Còn có biện pháp hay không?"
"Chúng ta không có bạn bè. Mảnh đất này sắp trở thành Tinh Hỏa duy nhất, hành động của bọn chúng dường như còn nhanh hơn một chút so với dự đoán của chúng ta."
Q siết chặt nắm đấm, mím miệng thật chặt. Bên trong thế giới nơi mà ánh nắng không thể chiếu tới, Khoa học kỹ thuật Úy Lam và dược phẩm Vĩnh Sinh đang nhanh chóng bành trướng, cắn nuốt tất cả.
Thời gian trôi qua từng phút từng giây.
Không lâu sau, điện thoại liền bị cúp máy.
"K!"
"Có lẽ vị Lục tiên sinh kia có thể cung cấp cho chúng ta một chút trợ cấp tại Hồng Kông."
Q chợt trầm giọng nói.
"Lục tiên sinh?" Trong màn hình truyền đến một giọng nói thuật lại.
Việc này can hệ trọng đại, sao có thể tuỳ tiện dính đến phạm vi thế lực không biết được. Thậm chí, bọn họ còn không biết vị Lục tiên sinh kia có đến từ Khoa học kỹ thuật Úy Lam và dược phẩm Vĩnh Sinh hay không? Đủ loại nguyên do không ngừng hiện lên ở trong suy nghĩ:
"Tôi sẽ cân nhắc."
⚝ ✽ ⚝
"Tôi cũng là lần đầu tiên nhìn thấy… quyền sư truyền võ bị cải tạo thành như này."
Trong bóng đêm.
Quán bar Sắc Giới.
Sư phụ Lý nhớ lại đoạn video không dài kia, anh nhìn về phía Lục tiên sinh đang mỉm cười, không biết đối phương hỏi như vậy là có dụng ý gì. Sau khi hít sâu một hơi, anh cân nhắc từ ngữ, cẩn thận mở miệng nói.
Lục Bình nhìn ra đối phương đang che. Anh thu hồi ánh mắt, đưa tay cầm lấy bình rượu… Cô gái bồi rượu ngồi ở bên cạnh cuống quýt đứng dậy, muốn chủ động rót rượu cho vị tiên sinh thần bí này. Nhưng mà, cô còn chưa có động tác gì, chỉ thấy ánh mắt của Lục tiên sinh bỗng nhiên trở nên khiếp người. Cô gái uyển chuyển sợ hãi dừng động tác lại, làn da trắng nõn nháy mắt nổi lên một tầng da gà, cứng ngắc tại chỗ không dám động đậy.
------
Dịch: MBMH Translate