← Quay lại trang sách

Chương 683 Có Chút Mệt Mõi, Không Muốn Động

Anh rất muốn nói ra chuyện vừa rồi, lại cảm thấy hiện tại thời cơ không quá phù hợp, giống như là đang cố ý hỏi thăm ý kiến của đối phương vậy. Anh quyết định đợi ngày mai sẽ tìm cơ hội rồi lơ đãng nói ra.

Sau khi đáp một tiếng, Lục Bình liền cúp điện thoại.

Xe bình ổn xuyên qua ‌từng tòa nhà cao tầng.

Bốn phía là dòng xe tới lui, hoàn toàn nhìn không ra dấu vết của nhóm bảo an.

Không lâu sau, xe dừng lại ở trước một khu chung cư cao cấp.

Tầng hai mươi sáu, Xuân Hạ mặc một chiếc áo phông màu trắng rộng rãi, quần short jean, lộ ra hai cặp đùi ngọc thon dài.

Cô vừa chơi xong một ván game, duỗi lưng một cái, liên tục nói ra:

"Ừm —— "

"Các anh em, mệt rồi! Mệt rồi!"

"Không đánh nữa!"

Đều đã cái giờ này rồi mà nhiệt độ trong phòng trực tiếp của cô vẫn còn rất cao, rơi vào khoảng tầm hơn triệu, đưa mắt nhìn khắp toàn bộ nền tảng TikTok tuyệt đối có thể được xếp vào hàng đầu.

Xuân Hạ vốn là một streamer, hiện tại đương nhiên là không cần nữa. Có Lục tiên sinh, lúc cô trực tiếp hoàn toàn có thể tùy tâm, muốn nói cái gì liền nói cái đó, muốn làm cái gì thì làm cái đó, căn bản vốn không cần sợ hãi đắc tội ai cả.

Dạng phong cách này, khiến cho Xuân Hạ trực tiếp tạo thành một loại phong cách khác, vô cùng hút fans.

Ngoài ra.

Tiết Hoa Thanh đã sắp xếp nhân viên công tác bên trong phòng trực tiếp của Xuân Hạ, phụ trách chú ý tới mưa đạn mọi lúc, mọi tin tức không tốt đều sẽ lập tức bị xóa bỏ và cấm ngôn. Nếu như có người thật sự muốn kiếm chuyện, đều sẽ được cảnh cáo, không được sẽ tiến một bước xử lý.

Dưới hàng loạt nhân tố chồng chất này, bầu không khí trong phòng trực tiếp của Xuân Hạ khiến cho‌ toàn bộ giới streamer đều cực kỳ hâm mộ.

"Vậy thì nói chuyện với mọi người vậy." Xuân Hạ nhìn‌ về phía mưa đạn, nói ra.

"Hả?!"

"Muốn tôi nói‌ một chút chuyện liên quan tới tiên sinh nhà tôi sao?"

Một món quà hơn 3000 tệ lập tức hiện lên trên màn hình.

Xuân Hạ trợn tròn hai mắt, đọc lên bình luận kia.

"Không được!"

"Không được!"

Xuân Hạ vội vàng lắc đầu: "Thân phận của tiên sinh nhà tôi tương đối đặc thù, không thể lộ ra ngoài. Mọi người cũng không cần hỏi nữa, cẩn thận bị tìm đến cửa."

Mặc dù Lục tiên sinh không để lộ thân phận cụ thể, nhưng Xuân Hạ cũng không phải kẻ ngốc, đám anti fan dần biến mất khỏi phòng trực tiếp, đám streamer trong giới muốn giội nước bẩn cho mình…

"Hì hì!"

"Không cần nói như vậy, tiên sinh nhà tôi người rất tốt."

Xuân Hạ nhìn mưa đạn, nghiêm túc nó.

Vào lúc cô đang còn chuẩn bị nói thêm gì đó, chuông cửa bên ngoài phòng làm việc chợt vang lên:

Leng keng ——

Leng keng ——

Xuân Hạ có chút không phản ứng kịp, ngay sau đó, cô lập tức đứng dậy, bàn chân trần trụi trắng nõn liền xông tới trước cửa.

Đầu tiên là ghé vào trước mắt mèo, chờ sau khi xác nhận thân phận liền vui vẻ kéo cửa chống trộm ra. Hiện tại lúc Xuân Hạ xem những bộ tranh đấu cung đình kia thì luôn có rất nhiều cảm xúc. Cô cảm thấy mình phảng phất như đã trở thành phi tần của Hoàng đế, ngày ngày chờ đợi được lật thẻ. Chỉ là, cô không biết thân phận của hoàng hậu và những phi tử khác, càng không có biện pháp lục đục với bọn họ.

"Hơi mệt chút, tới nghỉ ngơi một chút."

Làn gió thơm phả vào mặt, nhuyễn ngọc trong ngực.

Một lúc lâu về sau, gương mặt Lục Bình lộ ra ý cười, cúi đầu nhìn về phía cô gái đang ngẩng đầu lên trong ngực, ôn hòa nói ra.

Con mèo quýt mập mạp cạnh cửa cũng lắc lắc cái đuôi, đi tới‌ bên chân.

"Hả?!"

"Lục tiên sinh, nhanh vào trong."

Xuân Hạ phản ứng lại, nàng cuống quít mời Lục tiên sinh vào nhà. Cô đưa dép lê lên, sau đó nhận lấy cặp công văn trong tay đối phương.

Lục Bình giang hai tay ra, cô gái thanh xuân xinh đẹp với đôi chân trắng nõn hoàn mỹ đã lập tức tiến lên giúp anh cởi áo khoác âu phục.

"Lục tiên sinh…”‌

"Hả?"

Xuân Hạ cầm âu phục, rụt rè đứng đấy, đôi chân trắng nõn chậm rãi khép lại, giữ chặt sàn nhà.

Chỉ thấy cô khẽ cắn bờ môi căng mọng, gương mặt hồng nhuận phơn phớt, chợt lên tiếng gọi, sau đó mang theo chút hồn nhiên nói: "Ngài là muốn tắm rửa trước, hay là muốn ăn… ăn tôi trước đây?"

Lục Bình thoáng sửng sốt, sau đó cười ra tiếng.

"Cô vừa rồi đang làm cái gì?"

"Trực…Trực tiếp. Chơi xong mấy ván game, có hơi mệt một chút." Xuân Hạ cúi đầu nói.

"Chơi trò chơi gì?"

"Đúng lúc để tôi cũng chơi vài ván."

Dứt lời, Lục Bình liền làm bộ hướng về phía phòng làm việc của Xuân Hạ. Anh đứng ở trước cửa, chờ Xuân Hạ điều chỉnh tốt thiết bị, sau đó mới đi vào trong phòng, ngồi ở trước chiếc máy vi tính màu hồng đang trực tiếp.

"Vậy thì chơi trò ăn gà này đi." (ăn gà: pubg)

Lục Bình nhìn về phía giao diện trong máy vi tính, nở nụ cười, nói ra.

Làn mưa đạn trong phòng trực tiếp sau một khoảng yên tĩnh ngắn ngủi liền lập tức điên cuồng đổi mới:

"Là đại lão tới rồi ‌sao?!"

"Đại lão muốn trực tiếp chơi game cho chúng ta?"

"Chờ một chút!"

"Ăn gà, ý của tôi là, câu nói này có khả năng là không phải nói cho chúng ta nghe hay không?!‌!"

"Không nói cho chúng ta nghe? Này sẽ là ai???! Tôi con mẹ nó!"

"Nữ thần Xuân Hạ! Van cầu cô, không cần!!!”

⚝ ✽ ⚝

Xuân Hạ nháy mắt chú ý đến những bình luận kia.

"Tôi có chút mệt mỏi, không muốn động." Lục tiên sinh, bỗng nhiên lần nữa nói ra.

Ở bên cạnh anh, Xuân Hạ lập tức hiểu rõ, nhu thuận gật đầu.

------

Dịch: MBMH Translate