← Quay lại trang sách

Chương 686 Bên Phía Hồng Kông Xảy Ra Chút Vấn Đề…

[ Anh Bình, hôm qua không có nghỉ ngơi tốt?‌ ]

Đầu ngón tay trắng nõn gõ mặt bàn một cái, sau đó trông thấy một tờ giấy được đẩy đến trước mặt.

Anh nhìn bạn gái Trương Oánh Oánh một cái, cầm bút lên, cười đáp lại:[ Đúng vậy, hôm qua quá mệt mỏi, ngược lại có chút mất ngủ. ]

Câu này là nói thật, không có nói sai. ‌

Trương Oánh Oánh nghiêm túc nhìn về phía tờ giấy, cô có chút đau lòng nhìn về bạn trai nhà mình, sau đó tiếp tục:

[ Không cần mệt mỏi như vậy! (๑ˉ∀ˉ๑ )…]

Nét bút thanh tú, còn nghiêm túc vẽ một cái emoji đáng yêu.

[ Đã rõ!]

Trong văn phòng, sau khi trò chuyện với bạn gái trong chốc lát, Lục Bình lập tức lấy lại tinh thần, ấn mở thiết bị đọc do Tiết Hoa Thanh đưa tới. Bên trong thiết bị đọc này càng ngày càng tinh tế hóa, ngoài trừ tinh chỉnh những thông tin bên trong tình báo cơ mật màu đỏ ra, còn tích hợp cả những thông tin được gửi đến điện thoại di động của Lục tiên sinh vào mỗi sáng trước đây.

Lục Bình theo lệ cũ, xem tin tức sáng sớm mỗi ngày trước.

[ Trung Hải hôm qua]

[ Triệu Quốc hôm qua]

Và quan trọng nhất, thông tin tình báo thu được từ các thế lực xung quanh Lục tiên sinh, bao gồm tập đoàn Thế giới mới, dược phẩm Bạch Trạch, tập đoàn Xuyên Hòa… còn có Tào Môn, ba nhà Thôi gia.

"Trại huấn luyện thứ hai của Đinh Thanh đã bắt đầu."

"Lão Tiết đúng là sinh ra để làm những chuyện như này."

Lục Bình cẩn thận đọc qua, một‌ lát sau, trong lòng không khỏi cảm thán.

Bắt đầu từ Lục Nhĩ, mạng lưới tình báo dưới tay Tiết Hoa Thanh đang càng ngày càng tiến bộ, càng ngày càng kín đáo và hệ thống hóa.

Lục Bình đè xuống những ý nghĩ này, tiếp tục xem xét.

Khi từ từ đi sâu vào trong, ánh mắt Lục Bình hơi lấp lóe, chỗ sâu trong đôi mắt hơi trầm xuống. Giống như định luật Murphy, càng sợ hãi chuyện gì thì chuyện đó sẽ càng có khả năng xảy ra…

Hôm qua, tập đoàn Thế giới mới và dược phẩm Bạch Trạch vừa tổ chức buổi họp báo qua, quả nhiên, bên trong hệ thống liền bắt đầu xảy ra một chút nhiễu loạn, hoặc là do dây chuyền sản xuất, hoặc là xuất phát từ nội bộ công ty.

Vấn đề không tính là trí mạng, mà càng‌ giống như là một loại cảnh cáo.

Không chỉ có hai tập đoàn này, cuộc đánh cược giữa Xuyên Hòa và Tống Tử Văn cũng đang không ngừng được thăng cấp.

"Ai!" Trong lòng Lục Bình không khỏi cảm thấy bất an.

Trong máy đọc tình báo, chú thích màu đỏ là do Tiết Hoa Thanh tự mình viết xuống: Thế giới mới và dược phẩm Bạch Trạch sẽ phải trải qua trận lịch kiếp đầu tiên xoanh quanh việc ra mắt lô sản phẩm đầu tiên, dự tính đếm ngược 15 ngày; kết thúc của truyền thông Xuyên Hòa sẽ tùy thuộc vào ngày kết thúc đánh cược của Lý Ngọc Trân và Tống Tử Văn, dự tính đếm ngược hai tháng lẻ ba ngày.

Lục Bình nhìn chăm chú vào đếm ngược màu đỏ, thậm chí có một loại cảm giác bị đòi mạng.

"Ai!"

"Vẫn còn năm lá Tarot là còn chưa tìm được."

"Đây chỉ là một quả bom có liên quan trực tiếp đến mình mà thôi."

"Cho đến tận lúc này, mình vẫn không biết cái vòng xoáy sắp quét sạch toàn quốc kia lúc nào sẽ chân chính bạo phát. Đây là sự tiếp nối của những thay đổi của giữa thế kỷ trước, liên quan đến đánh cược của cơ quan bí mật của chính phủ, với thế gia vọng tộc, cùng Khoa học kỹ thuật Úy Lam và dược phẩm Vĩnh Sinh."

Dưới ánh nắng tươi đẹp, bức tường rèm của tòa nhà Xuyên Hòa phản chiếu ánh sáng rực rỡ.

Không ngừng thu nhỏ thị giác, công ty bình thường, văn phòng lớn bình thường, hơn hai mươi nhân viên… tại một góc hẻo lánh không thu hút, một thanh niên áo sơ mi trắng đeo kính đen đang bất lực dựa vào trước lưng ghế.

Trầm mặc.

Tiếp tục trầm mặc.

Sau đó, Lục Bình đột nhiên ngồi dậy, nắm chặt nắm đấm, anh nghĩ tới biện pháp phá vỡ thế cục:

"Mình là củi mục thì có sao?"

"Chỉ cần có càng nhiều ‌lão Tiết!"

"Chỉ cần có càng nhiều ‌tinh anh!"

"Chiêu mộ tinh anh! Nhất định phải‌ chiêu mộ tinh anh nhanh hơn một chút!"

⚝ ✽ ⚝

Thời gian trôi qua từng phút từng giây.

Chạng vạng tối, sau khi tan việc.

"Lục tiên sinh, uống trà."

"Cảm ơn."

Lục Bình lần nữa đi tới bên trong đội ngũ não bộ. Trước bàn dài là ba người Lão Mã, giáo sư Hoàng Thạch Mặc và Lê Đình Đình. Tiết Hoa Thanh tự mình mang trà tới trước mặt.

Lục Bình nhấp một ngụm, ánh mắt mang theo ý cười chậm rãi lướt qua mỗi một người trong phòng, đầu ngón tay gõ gõ mặt bàn mang theo cảm giác tiết tấu.

"Đúng rồi."

"Lão Tiết, còn có các vị."

"Vào đêm qua, tôi nhận được một ủy thác hợp tác thú vị, muốn trưng cầu ý kiến của các vị một chút."

Lục Bình dừng động tác lại, bắt chéo hai chân, trên mặt mang theo một tia cảm giác thần bí khiến cho người ta nhìn không thấu. Anh khống chế tốc độ nói, không nhanh không chậm nói ra.

Lời nói này lập tức thu hút sự chú ý của bốn người, bọn họ nhạy cảm phát hiện được bầu không khí‌ không giống bình thường.

"Là như thế này." Lục Bình thấy‌ thế, tiến một bước khiến cho giọng điệu của mình trở nên thoải mái:

"Cơ quan bí mật của chính phủ Triệu Quốc đã tìm tới tôi.”

"Nói là, bên phía Hồng Kông xảy ra chút vấn đề…"

------

Dịch: MBMH Translate