← Quay lại trang sách

Chương 722 Chuẩn Bị Trước Cho Tình Huống Xấu Nhất

Dứt lời, đầu ngón tay cô gái nhẹ nhàng lướt qua chiếc túi xách nhỏ ở bên người, sau đó lấy ra một tấm thiệp mời dạ tiệc màu đen được khảm kim cương rồi đặt vào trong lòng bàn tay.

Giọng nói của cô vừa vang lên, bầu không khí trong tổ đội điều hành của Lục tiên sinh dường như đông cứng lại.

Tin tức tương ứng nhanh chóng được báo cáo lại.

"Để cô ấy đến đây đi."

Tim Lục Bình đập rộn lên, anh há miệng hít thở sâu mấy hơi. Hai tay chống lên tay vịn, dùng sức đứng lên. Lục Bình đi đến trước bồn tắm lớn, tùy tiện dùng khăn tắm lau qua, sau đó choàng áo tắm lên rồi bước tới trước cửa.

Nhìn thấy là Chu Nhĩ Vi đợi ở bên ngoài, anh liền nhẹ nhàng thở ra, kéo mở cửa phòng.

"Lục tiên sinh." Chu Nhĩ Vi còn không biết đã xảy ra chuyện ‌ gì, cung kính gọi một tiếng, sau đó báo cáo lại cảnh tượng bên ngoài hành lang.

"Tin tức mình đến Hồng Kông đã bại lộ rồi sao?" Lục Bình nghĩ như vậy.

Anh khắc chế nỗi sợ hãi, giả bộ bày ra dáng vẻ bình tĩnh, nói.

"Vâng!" Chu Nhĩ Vi đáp lại.

Lục Bình đưa mắt nhìn Chu Nhĩ Vi, điện thoại di động lại vang lên lần nữa. Lục Bình trầm ổn đóng cửa lại, hít sâu một hơi. Anh cầm điện thoại lên, ngồi trở lại trên ghế sô pha trong‌ phòng khách, thân thể hơi dựa vào sau, hai chân bắt chéo… Vào lúc này, Lục Bình bỗng dưng sững sờ. Vừa rồi tâm trạng quá khẩn trương nên không chú ý tới, hiện tại ngồi xuống rồi mới phát hiện, anh chỉ khoác mỗi chiếc áo tắm, ngoài đó ra thì không có mặc gì cả.

Điện thoại trong tay vẫn còn đang vang lên.

Bên ngoài gian phòng, người phụ nữ không rõ lai lịch đang đến gần.

"Hô!"

"Cứ như vậy đi."

Lục Bình điều chỉnh lại tư thế một chút, đảm bảo sẽ không bị lộ ra ngoài.

Vào lúc này, thành phố náo nhiệt phồn hoa bên ngoài cửa sổ đang ấp ủ một cơn bão, áp lực to lớn bao phủ trên người, cảm giác như đã sắp nghiền nát anh…Để chân trần và khoác áo tắm không hiểu sao lại khiến cho Lục Bình sinh ra một loại cảm giác không hiểu khác vào lúc này.

Không thể nói rõ, cũng không biết tả như nào, khiến cho người ta nhẹ nhàng vui vẻ, mà lại run rẩy.

"A lô?"

Nghĩ đến đây, Lục Bình nhận nghe điện thoại.

"Lục tiên sinh, là tôi."

Chiếc xe con màu đen lao nhanh trong màn đêm, sắc mặt Dương Chấn khó coi, trầm giọng đáp lại: "Tôi muốn nói xin lỗi với ngài."

"Hẳn là bên phía chúng tôi đã xảy ra vấn đề, khiến cho thân phận của ngài bị bại lộ.

Truyện được đăng tải duy nhất tại TruyenTV:"

Căn cứ theo ngược dòng tìm hiểu, trong nội bộ bọn họ có nội gián với chức vụ không thấp. Cũng chính bởi vì người này đã khiến cho Khoa học kỹ thuật Úy Lam muốn thúc đẩy trận biến đổi này sớm hơn.

"Thì ra là như vậy…"

"Tôi hiểu rồi."

Trong lòng Lục Bình âm thầm líu lưỡi. Tại nơi mà anh nhìn không thấy không biết còn đang cất giấu giao phong kịch liệt cỡ nào. Anh cảm nhận được nguy cơ, có một loại cảm giác bất an muốn lập tức chạy trốn về Trung Hải.

Lục Bình cố gắng nhẫn nhịn cảm xúc của mình.

"Cho nên, đã điều tra được về cô gái bên ngoài cửa hay chưa?”

Lục Bình đặt tay xuống bên cạnh, dùng đầu ngón tay vuốt ve, sau đó bình tĩnh hỏi ngược lại.

Chuyện đã xảy ra, trốn tránh không thể giải quyết được mâu thuẫn chủ yếu, vẫn nên nghĩ biện pháp để cố gắng tận dụng thêm được các thông tin tình báo hữu dụng thì hơn.

"Đã tra được."

"Tin tức bên ngoài của đối phương là thư ký của người đứng đầu vọng tộc Lý gia Hồng Kông, Lý Dụ Đồng, tên là Hạ Tranh Trân, thân phận trong bóng tối hẳn là một trong những người liên hệ giữa Lý gia và Khoa học kỹ thuật Úy Lam…"

Tốc độ nói của Dương Chấn rất nhanh, không ngừng nói ra.

Lục Bình nghiêm túc lắng nghe, liều mạng nhớ kỹ những tin tức hữu dụng. Đúng lúc này, bầu không khí yên tĩnh trong phòng tổng thống chợt bị tiếng gõ cửa phá vỡ.

Phía bên kia điện thoại, Dương Chấn ngậm miệng lại. Lục Bình nhìn về phía cửa phòng một chút, không có để ý tới, trầm giọng nói: "Tiếp tục."

Một hồi lâu sau.

Lục Bình giống như là nhớ ra cái gì đó, muốn nói lại thôi. Đây là vấn đề mà anh đã giấu kín trong lòng từ lâu:

"Trưởng quan Dương."

"Các người đã chuẩn bị trước cho tình huống xấu nhất chưa?"

Ý của anh là, thông qua vũ khí nóng để áp bức một phương.

Tiếng nói vang lên, hồi lâu sau không ‌có người trả lời.

"Không đến cuối cùng, chúng tôi sẽ không đi một bước này.”‌ Dương Chấn trầm giọng nói.

Khoa học kỹ thuật Úy Lam và dược phẩm Vĩnh Sinh đều đang nắm giữ lực‌ lượng cấm kỵ, còn không có điểm cuối. Bọn chúng không quan tâm nền văn minh của thế giới ở dưới ánh nắng này phồn vinh hay là đi xuống. Thậm chí, trong bọn chúng có lẽ còn có một nhóm người điên muốn tạo ra mâu thuẫn, hủy diệt thế giới, sau đó lại tạo ra một nền văn minh khác.

"Tôi đã biết." Lục Bình đáp lại.

⚝ ✽ ⚝

Lục Bình cúp điện thoại,‌ nhìn về phía trước cửa, trầm giọng nói:

"Vào đi."

------

Dịch: MBMH Translate