Chương 755 Chém Giết Phạm Vi Lớn Như Mưa Giông Gió Bão!
Lục Bình không mù, biên độ né tránh và phản ứng của đám người giữa làn mưa đạn trên không trung kia tuyệt đối không thể là người bình thường.
"Lục tiên sinh thì đương nhiên là đáng giá." Sư phụ Mã ngẩng đầu, nói.
"Xin Lục tiên sinh yên tâm."
"Chúng ta sẽ đến đúng giờ."
"Hửm?"
Lục Bình nghe vậy, không chỉ không cảm thấy được an ủi, sâu trong ánh mắt không khỏi lộ ra vẻ kinh nghi.
Thật đúng là vòng thử nghiệm thứ nhất?
Cái chiến trận này thật chỉ là thử nghiệm?!!
Lục Bình cảm thấy tê dại.
Có trời mới biết được, anh chỉ là muốn biểu hiện ra sự bình tĩnh cùng thong dong của bản thân cho nên mới biên soạn ra câu nói kia!
"Làm phiền sư phụ Mã rồi." Lục Bình cười nói.
Trong chủ xe giống như là xe tăng lần nữa khôi phục lại sự yên tĩnh, bình ổn và nhanh chóng đi xuyên qua thành phố.
Trên quãng đường tiếp theo, các loại công kích quy mô nhỏ không ngừng tuôn ra từ trong bóng tối, nhưng đều bị nhấn xuống một cách dễ như trở bàn tay. Đội xe hộ vệ xung quanh Lục Bình hệt như là một chiến hạm cưỡi gió đạp sóng, có thể xử lý mọi sóng gió một cách bình ổn và nhanh chóng.
⚝ ✽ ⚝
"Lục tiên sinh." Sư phụ Mã nhìn về phía kính chiếu hậu, kêu:
"Xuyên qua thành Cửu Long Thành phía trước là đến."
"Ừm." Lục Bình đáp một tiếng.
Anh nhìn về phía ngoài cửa sổ, thành phố Cyberpunk hiện đại khắc sâu vào trong đáy mắt, toàn bộ tia sáng tới gần phảng phất như đều mờ đi rất nhiều.
"Toàn thể tiến vào tình trạng báo động cấp một." Sư phụ Mã nhấn xuống nút call, giọng nói nghiêm túc vang lên.
Đội xe tiếp tục chạy, lông mày Lục Bình khẽ nhíu lại, anh đã nhận ra chỗ không thích hợp. Bầu không khí lúc này đang dần trở nên khẩn trương mà ngưng trọng.
Đầu ngón tay gõ gõ tay vịn.
Ánh mắt trắng đen rõ ràng không ngừng lấp lóe, anh chợt hiểu rõ ra cái gì đó.
Đội xe tiến vào đường lớn bên cạnh thành Cửu Long, chim chóc đậu trên cột điện bốn phía lập tức bị kinh động bay đi ——
"Sư phụ Mã." Lục Bình ôn hòa kêu một tiếng.
"Lục tiên sinh."
Cơ bắp trên người sư phụ Mã đang phát lực, cả người giống như là một con mãnh thú hung bạo. Anh nghe thấy tiếng gọi, ánh mắt sắc bén lập tức nhìn về phía kính chiếu hậu.
"Thông báo lại với bên trên."
"Tôi cần một chút bồi thường."
Lục Bình ngồi bắt chéo hai chân, nụ cười trên gương mặt không thay đổi, chầm chậm nói ra.
"Tôi sẽ báo cáo lại với bên trên!" Giọng nói của sư phụ Mã vang dội, đáp lại.
Anh biết, đây là thỏa thuận ngầm giữa cơ quan chính phủ và Lục tiên sinh.
Lần đánh giết này là Khoa học kỹ thuật Úy Lam và dược phẩm Vĩnh Sinh thúc đẩy. Nhưng chuyện quan trọng nhất là địa điểm đánh giết, là ở trong thành phố phồn hoa nhất, hay là khu vực tương đối yên tĩnh và không có quá nhiều người?
Đây chính là vấn đề giằng co giữa các người đánh cờ.
Thế là ——
Thành Cửu Long này đã trở thành đấu trường chính thức của đội giám thị thế giới bên trong!
Phải biết, việc duy trì trật tự của thế giới dưới ánh nắng mặt trời là điều mà chính phủ Triệu Quốc coi trọng nhất!
Lục Bình với tư cách là hạt nhân quan trọng nhất, ngồi ngay ngắn ở giữa, thu hút sự tranh phong từ bốn phía.
Cạch!
Cạch!
Cạch!
Trong buồng xe lờ mờ, Lục Bình gõ gõ tay vịn.
Anh hơi nghiêng đầu, ánh mắt bình tĩnh nhìn chăm chú về phía thành Cửu Long ở ngoài cửa sổ. Dưới bóng đen của con quái vật khổng lồ kia, Lục Bình mơ hồ trông thấy được chút dáng vẻ trong đó.
"Lục tiên sinh."
"Q tiên sinh muốn trò chuyện cùng ngài."
Xe sắp qua phần giữa của con đường.
Tại chỗ ngồi kế tài xế, sư phụ Mã nhận được một tín hiệu từ bên trong tai nghe không dây.
Nghe thấy mệnh lệnh, anh lập tức xoay người nhìn về phía Lục tiên sinh, trầm giọng nói ra.
"Q tiên sinh?"
Ý cười trong giọng nói của Lục Bình đậm hơn một phần. Ánh mắt anh không ngừng quan sát vị sư phụ Mã này, lại không thể nhìn ra bất kỳ thứ gì. Nhưng câu nói "Q tiên sinh muốn trò chuyện cùng ngài" kia của đối phương…ngữ cảnh của nó dường như đã thiết lập một điều kiện tiên quyết là mình hẳn phải biết vị Q tiên sinh này?
Sau khi tiếp nhận chiếc điện thoại vệ tinh và áp sát vào bên tai, trong đầu Lục Bình đã lấp lóe vô số suy nghĩ!
Mình nên đáp lại như thế nào đây?
Hay là chờ bên kia mở miệng rồi lại tùy cơ ứng biến?
"Q tiên sinh."
Suy nghĩ trong đầu không hề ảnh hưởng tới phản ứng của Lục Bình. Chỉ nhìn thấy, trong xe, Lục Bình nhếch miệng lên, cười kêu một tiếng.
Không phải là giọng điệu tôn kính, càng không phải là xưng hô đối với người xa lạ, mà là giống như đang gọi một người bạn cũ.
"Lục tiên sinh."
Yến Kinh cổ lão, bộ phận bí mật.
Trong phòng chỉ huy cầu thang rộng lớn, hàng ngàn cặp mắt đang nhìn chăm chú về phía màn hình chiếm nguyên một vách tường ở trước mặt.
Bộ phận chủ yếu của màn hình chính là đội xe đang di chuyển ở Cửu Long Thành.
Tối nay, hàng vạn nhân viên công tác ở phòng tổng chỉ huy đều đang chú ý tới trận biến đổi xảy ra ở Hồng Kông.
------
Dịch: MBMH Translate