← Quay lại trang sách

Chương 778 Giờ Phút Này, Tất Cả Mọi Người Đều Phải Ngước Nhìn Quyền Lợi Của Lục Tiên Sinh!

Dương Thành là thành thị mới quật khởi từ lúc cận đại cho đến nay."

"Nó đang điên cuồng bành trướng trong khoảng thời gian rất‌ ngắn."

"Cũng bởi vậy —— "

"Nó có mười một gã tài phiệt khổng lồ, được cho rằng là mười một vọng tộc. Trong đó, Tống gia, Văn gia, Thái gia và Mã gia là 4 nhà dẫn đầu."

Suy nghĩ điên cuồng phun trào.

Kể cả khi chỉ là trông bầu vẽ gáo, nối liền các chiến lược trong đội ngũ não bộ lại với nhau.

Nhưng khi Lục Bình làm rõ mạch suy nghĩ này và nhớ lại mục đích của mỗi một động tác thì hai bên huyệt thái dương vẫn luôn không ngừng căng đau.

Bởi vì cái gọi là, lấy chiến ‌mới có thể nuôi chiến!

Ngồi tại vị trí này, lấy Dương Thành, Macao, và Hồng Kông làm bàn cờ, lấy từng nhà vọng tộc quy mô nghìn tỷ làm quân cờ. Năng lực của Lục Bình đang bị động được nâng cao với một loại tốc độ không thể tưởng tượng nổi!

Trong khán phòng của trung tâm văn hóa Hồng Kông.

Lục Bình dựa vào trước sô pha, ánh mắt rũ xuống, phảng phất như đang quan sát từng thành phố lớn.

⚝ ✽ ⚝

"Dương Thành, Thái gia."

"Trong tình báo cơ mật màu đỏ không có tin tức về gia tộc này. Nhưng thông qua tình báo của các gia tộc khác tại Dương Thành cũng có thể rút ra được rất nhiều tư liệu liên quan tới Thái gia."

"Thứ nhất."

"Thái gia và các đồng minh đang duy trì cái gọi là trung lập."

"Thứ hai."

"Khoa học kỹ thuật Úy Lam và dược phẩm Vĩnh Sinh lấy Tống gia làm chủ, vẫn luôn lợi dụng, uy hiếp, hoặc là thẩm thấu vào liên minh Thái gia."

"Bức bách! Giải pháp Lão Tiết đưa ra là giả bộ thành dáng vẻ của Khoa học kỹ thuật Úy Lam và Tống gia, nhóm lửa và thẩm thấu vào bên trong liên minh Thái gia từ sớm. Bức bách Thái gia đứng về bên phía chúng ta."

Ánh mắt Lục Bình bình tĩnh, nhìn về phía khán phòng.

Chỉ trong mấy phút ngắn ngủi, lưng anh đã bị mồ hôi thấm ướt. Trong bóng đêm, Lục Bình không biết liệu sự cân bằng phía trên bầu trời kia liệu có bị thay đổi hay không.

Ba thành phố lớn đều lần lượt thả xuống từng quân cờ.

⚝ ✽ ⚝

"Được rồi!"

"Tôi đã biết phải làm thế nào!"

"Xin tổ chức yên tâm!”‌

Tại một tòa nhà chọc trời của Thái gia ở Dương Thành.

Thái Triều Huy với gương mặt uy nghiêm, khí độ bất phàm, là nhân vật số ba của Thái gia, hiện đang cung kính đứng thẳng. Trên gương mặt luôn luôn không giận tự uy của ông chợt hiện lên một tia hưng phấn và vui mừng.

Điện thoại bị cúp máy.

Thái Triều Huy nắm chặt nắm đấm, dùng sức quơ quơ.

Ông đã chờ đợi ngày hôm nay quá lâu.

"Tình thế bên phía Hồng Kông đang dần trở nên hỗn loạn, cho nên sinh ra phản ứng dây chuyền, mình cần nhanh chóng nắm giữ Thái gia trong lòng bàn tay mới được." Thái Triều Huy nói nhỏ.

Trong lòng của ông không hề có một chút nghi ngờ nào. Bởi vì, trong toàn bộ hệ thống thẩm thấu vào Thái gia, không có ai biết ông cũng là một quân cờ quan trọng. Mỗi một lần, Thái Triều Huy cũng chỉ liên hệ với một người ở tuyến trên. Tất cả đều cực kỳ kín đáo mà cẩn thận.

"Được rồi."

"Cô có thể chết."

Trong màn đêm sáng chói tại Dương Thành.

Tại một nhà trọ bình thường.

Đặc công của bộ phận bí mật giơ súng lên, nhìn về phía người phụ nữ bị trói chặt hai tay hai chân, và bịt kín miệng.

Bọn họ nhận được mệnh ‌lệnh, lẻn vào căn nhà trọ này.

Sau khi khống chế người phụ nữ này, bọn họ đã đào được đường dây âm thanh và thiết bị của đối phương. Dựa theo yêu cầu của phía trên, bọn họ đã gọi điện thoại cho Thái Triều Huy.

Pằng!

Tiếng súng vang lên.

Viên đạn sau khi được giảm thanh bay thẳng vào trước trán người phụ nữ.

Vào thời khắc cuối cùng trước khi tử vong, trong ánh mắt của người phụ nữ đang giãy dụa kia không khỏi lóe lên một tia mê mang. Cô không biết, mình đã để lộ ra ở khâu nào.

Bắt đầu từ Thái Triều Huy, càng ngày càng có nhiều đặc công và nhân viên công tác của cơ quan bí mật điên cuồng đổ dầu vào lửa.

Khi gió lạnh trong đêm thổi qua tòa thành phố này.

Vọng tộc Thái gia nhanh chóng cảm nhận được một loại cảm giác ngạt thở!

Đó là một âm mưu động trời đang nhằm vào Thái gia trong bóng tối, giống như là một bàn tay lớn đang lao tới từ bốn phương tám hướng!

Nhà chính Thái gia ——

Đèn đuốc sáng trưng.

Tiếng chuông gấp rút không ngừng vang lên.

Nguy cơ của Thái gia điên cuồng bùng nổ ở các nơi chỉ trong vòng năm phút đồng hồ ngắn ngủi, dày đặc khiến cho người ta không thở nổi.

Gương mặt của gia chủ Thái gia, Thái Đan Thanh bảy mươi mấy tuổi lộ vẻ tức giận.

"Ba!"

"Mấy người Lão Tăng cũng xảy ra vấn đề."

"Đây là đang muốn dồn chúng ta vào chỗ chết!" Sắc mặt Thái Thành Hán đen như mực, trầm giọng nói ra.

"Chắc chắn là bởi vì Hồng Kông."

"Hai gã khổng lồ trong bóng tối kia hiện tại không cho phép chúng ta tiếp tục duy trì hiện trạng nữa." Thái Đan Thanh nói.

"Chúng ta…" Thái Thành Hán ‌lộ vẻ chần chờ, đáp lại.

"Con nhìn tình hình hiện tại đi."

"Cho dù chúng ta hiện tại có muốn đầu hàng thì cũng đã không còn kịp. Người ta đã chuẩn bị trước cho việc tu hú chiếm tổ chim khách, muốn nâng đỡ người phát ngôn mới của Thái gia."

------

Dịch: MBMH Translate