Chương 787 Xin Hoắc Lão Gia Tử Ăn Nói Cẩn Thận
Lục Bình và hai người không có thân phận là Hà gia Hà Sinh Nhạc và Quách Thế Huân ngồi song song ở hàng ghế phía sau.
"Hai vị đã từng nghĩ tới kết cục hôm nay chưa?" Trông thấy vẻ mặt của hai người, khóe miệng có chút giương lên, hỏi.
"Lục tiên sinh thúc đẩy hết thảy mọi chuyện?"
Quách Thế Huân, người đã từng là nhà từ thiện hàng đầu Hồng Kông, đè xuống cánh tay muốn run rẩy, trầm giọng nói.
Ông chìm đắm ở trong ánh sáng thánh nhân kia cả nửa thế kỷ, đã sớm si mê và hưởng thụ loại cảm giác được tất cả mọi người quỳ bái và khao khát… Thậm chí, tại nơi không có bất kỳ người nào nhìn thấy, lúc ông ta cưỡng hiếp một chàng trai trẻ, trong lòng không khỏi vì thế mà cảm thấy điên cuồng! Ông ta là thánh nhân bên dưới ánh sáng, lại là ma quỷ bên trong bóng tối!
"Quách tiên sinh, quá khen."
"Chỉ là làm một chút việc nhỏ không có ý nghĩa gì mà thôi." Lục Bình cười tủm tỉm nói.
Câu nói kia rơi xuống, ánh mắt Quách Thế Huân và Hà Sinh Nhạc nhìn về phía đối phương trở nên dữ tợn, hận không thể ăn thịt, uống máu của người kia…
Còn muốn nói chút gì đó, trong phòng họp chợt xuất hiện động tĩnh.
Người hầu dâng trà, mấy người nhấp nhẹ một ngụm.
"Bắt đầu đi." Hoắc lão gia tử trầm giọng nói.
Ánh mắt của Lý gia Lý Dụ Đồng nhìn về phía Hoắc lão gia tử, hơi dừng lại một chút, sau đó bình tĩnh nói: “Được."
Trước bàn tròn, từng màn hình lần lượt sáng lên——
Hội nghị online, phát ra tín hiệu.
Hồng Kông, mười vọng tộc.
Macao, bốn vọng tộc.
Dương Thành, mười một vọng tộc.
Tổng cộng 25 người xuất hiện ở trong màn hình. Bóng dáng của Hoắc lão gia tử và mấy người Lý Dụ Đồng cũng nhanh chóng xuất hiện.
Gia chủ vọng tộc ở các nơi cũng lần lượt online.
Nhưng vẫn còn có một số người chưa kết nối được.
Không có người nói chuyện.
Mọi người đều đang đợi.
⚝ ✽ ⚝
"Hô!"
"Hô!"
"Sau khi chuyện hôm nay kết thúc, ngày mai hẳn là có thể về nhà." Lục Bình nhìn về phía bàn tròn, suy nghĩ lưu chuyển.
Sư phụ Lý đã ra đi.
Nhưng mà những chuyện khác cơ bản có thể xem như đang phát triển theo chiều hướng tốt. So sánh với từng sự thay đổi này thì cái chết của sư phụ Lý Đại Chung, người đã từng càn quét các băng đảng quyền anh ở nước ngoài, thực sự là quá nhỏ bé. Phải biết răng, trong vòng mấy giờ đồng hồ ngắn ngủi kia, ngay cả đặc công chiến lực cấp AA cũng không chỉ có một người xuống, ngay cả gia chủ vọng tộc đều có tận hai người bị kéo xuống.
"Nhưng mà… ảnh hưởng của sư phụ Lý đối với mình, đối với các học viên trong trại huấn luyện có thể nói là không thể đo lường."
"Chờ sau khi trở về nhất định phải hiệu triệu các học viên mặc niệm và dành cho đối phương sự vinh dự cao nhất."
"Có lẽ…"
"Trong tương lai mình sẽ không còn là một con cừu non khoác lên mình lớp da thú nữa, mà sẽ chân chính trở thành một gã khổng lồ bên trong thế giới. Đến lúc đó, một quyền sư bình thường không có gì đặc biệt như sư phụ Lý sư sẽ trở thành một biểu tượng được các học viên mỗi một thời đại kính ngưỡng."
Cảm xúc của Lục Bình dao động rất lớn đối với cái chết của sư phụ Lý.
Đối phương không phải chết vì chiến đấu, mà là chết vì dư âm của trận chiến.
Trong lúc Lục Bình còn đang suy nghĩ lung tung, biến cố lại xảy ra lần nữa!
Cộc cộc cộc ——
Cửa phòng họp chợt bị gõ vang.
Trước bàn tròn, ánh mắt của các vị đại lão ngưng tụ lại, không khỏi liếc nhau một cái.
"Vào đi."
Tiếng nói vang lên.
Chỉ nhìn thấy, quản gia hoặc là thư ký của Hoắc lão gia tử, Lý Dụ Đồng và mỗi một vị gia chủ vọng tộc ở đây vội vàng đi vào với vẻ mặt nghiêm túc.
Không chỉ có bọn họ.
Trong màn hình, gia chủ của các vọng tộc online cũng đồng thời nhận được tin tức gì đó.
Quản gia nối đuôi nhau mà đến, bước nhanh chạy chậm đến bên cạnh chủ nhân của mình, khẩn trương báo cáo cái gì đó.
Bầu không khí trong phòng họp bỗng chốc trở nên nặng nề với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được.
"Đã xảy ra chuyện gì?" Lục Bình nín thở.
Ngay cả khi bầu trời của Hà gia Macao và Quách gia Hồng Kông thay đổi vào lúc nãy cũng không có hỗn loạn và ngưng trọng như lúc này.
Suy nghĩ này vừa hiện lên ——
Phanh!
Sắc mặt Hoắc lão gia tử tái nhợt, đột nhiên đưa tay vỗ mạnh lên bàn một cái.
Ánh mắt sắc bén bình tĩnh nhìn chăm chú về phía Lý Dụ Đồng, giọng nói mang theo sự tức giận vang lên: "Lý Dụ Đồng!"
"Các người điên rồi!"
Trước bàn tròn cùng với trong màn hình máy tính, tất cả gia chủ vọng tộc thu được tình báo đều không ngừng ngẩng đầu, ánh mắt cách không rơi vào trong phòng họp tại Hồng Kông này.
"Ồ?"
"Xin Hoắc lão gia tử ăn nói cẩn thận."
"Tôi cảm thấy vô cùng tiếc nuối đối với thảm án của mấy nhà kia, đồng thời cũng bày tỏ sự khiển trách mạnh mẽ…" Lý Dụ Đồng nhướng mày, ôn hòa nói.
"Chỉ là, xuất hiện chuyện lớn như vậy rồi…"
"Xem ra cuộc bỏ phiếu đêm nay không thể thành công được rồi."
Trên mặt ông ta lộ ra vẻ tiếc hận, tiếp tục nói.
⚝ ✽ ⚝
⚝ ✽ ⚝
⚝ ✽ ⚝
------
Dịch: MBMH Translate