← Quay lại trang sách

VỤ ÁN SỐ 5 NGHI ÁN NOURA GIẾT MẸ

Memphis là một thành phố cỡ trung ở bang Tennessee, Mỹ, là nơi khởi nguyện của dòng nhạc Rock’n Roll. Nhiều nhạc sĩ nổi tiếng đã từng sống ở Memphis, thí dụ như Elvis Presley.

Thứ Bảy ngày 5 tháng 6 năm 2005, hơn 5 giờ, nhân viên trực tổng đài 911 nhận được một cuộc điện thoại. Một cô gái khóc cuồng loạn, nói: “Tôi cần xe cứu thương, tôi cần xe cứu thương ngay lập tức! Có người xông vào nhà tôi! Mẹ tôi đang chảy máu. Mau đến đây giúp tôi. Ngay bây giờ!”

“Bà ấy còn thở không?”

“Không! Bà ấy không thở nữa, bà ấy không thở nữa… Ôi chúa ơi, chúa ơi, xin hãy giúp tôi, xin hãy cử người tới!” Tiếng kêu hòa cùng tiếng khóc và tiếng thở hổn hển.

Người gọi điện thoại là một cô gái 18 tuổi tên Noura Jackson.

Hôm đó, ở Memphis có một lễ hội Ý. Theo lời khai của Noura, cô cùng các bạn tham gia hoạt động này, đến nhà hai người bạn dự tiệc, đến tận 5 giờ sáng mới về nhà.

Về đến nơi, cô phát hiện tấm kính thứ hai trên cánh cửa nối giữa garage và phòng bếp bị vỡ. Nhưng nó không khiến cô cảnh giác ngay lập tức, bởi vì bà Jennifer - mẹ cô - đã từng có lần quên mang chìa khóa, phải đập vỡ kính mới mở cửa được.

Trên đường đi về phòng ngủ của mình, Noura phát hiện đèn phòng vệ sinh đang sáng, cửa phòng ngủ của mẹ mình mở toang. Chuyện này rất kì lạ vì bình thường Jennifer ngủ luôn đóng cửa.

Noura đi vào phòng ngủ của mẹ, phát hiện bà trần truồng nằm trên sàn nhà cạnh chân tường, toàn thân đầy máu, trên đầu úp một chiếc giỏ đan bằng cành liễu. Cô bỏ chiếc giỏ ra, sờ đầu và cánh tay mẹ, cố gắng lay tỉnh mẹ và phát hiện bà không có bất cứ phản ứng nào. Noura chạy sang bên kia đường, đập cửa nhà hàng xóm. Hàng xóm bị đánh thức, người chồng cầm một khẩu súng ngắn cùng vợ mình và Noura chạy sang nhà Noura.

Tiếp theo, Noura gọi cuộc điện thoại ở đoạn mở đầu.

Jennifer là một giao dịch viên chứng khoán có sự nghiệp thành đạt, bà cũng là tín đồ Cơ Đốc thành kính, nhiệt tình với các sự vụ của nhà thờ, rất thân thiện với mọi người xung quanh. Một người bạn của Jennifer kể bà là một trong những người “đẹp nhất” mà mình từng thấy trong hiện thực, bất kể là ngoại hình hay tâm hồn.

Con gái duy nhất của Jennifer - Noura - là ánh sáng của cuộc đời người mẹ đơn thân 39 tuổi này.

Sau khi biết tin, mọi người đều vô cùng bàng hoàng và cảm thông với Noura, bởi vì từ nay cô sẽ trở thành trẻ mồ côi.

Năm 2004, cha cô là Nazmi bị bắn vỡ đầu trong văn phòng của mình. Vụ án đó đến nay vẫn chưa được giải quyết, không ngờ chỉ 16 tháng sau, mẹ của cô đã bị sát hại tại nhà.

Pháp y phát hiện Jennifer bị đâm 51 nhát dao, vết thương trải khắp toàn thân. Trên bàn tay và cánh tay bà có vết thương phòng vệ, hiển nhiên bà đã giằng co với hung thủ.

Có thể bà đã bị tấn công bằng hai loại dao, một loại là dao kiểu răng cưa, một loại khác là dao không có răng cưa. Đầu bà có vết bầm tím như bị đánh mạnh bằng vật cùn. Bà không bị xâm hại tình dục, trước khi tử vong cũng không quan hệ tình dục.

Phần một: Tình tiết vụ án

1. Phá án.

Ý nghĩ đầu tiên của cảnh sát sau khi khám nghiệm hiện trường là có người lạ đột nhập trộm cắp. Trong nhà Jennifer hết sức bừa bãi giống như vừa bị cướp sạch. Vì vậy cảnh sát suy đoán kẻ trộm lục tìm đồ đạc đáng giá trong nhà, đánh thức Jennifer đang ngủ, sau khi hai người giằng co kẻ đó đã giết người diệt khẩu. Nhưng sau khi điều tra sâu hơn, họ nhanh chóng loại bỏ suy luận này. Đồ đạc có giá trị không hề mất, hơn nữa trong nhà lộn xộn như vậy lại là trạng thái bình thường, bởi vì đồ dùng cá nhân của Jennifer quá nhiều. Jennifer kiếm được rất nhiều tiền nhưng bà không những có hội chúng ám ảnh mua sắm mà còn có sở thích tích trữ, cho nên trong ngôi nhà ba phòng ngủ nàytất cả các phòng đều chất đầy những chiếc hộp và túi hàng đủ loại màu sắc.

Không phải đột nhập vào nhà trộm cắp, vậy có khi nào là người quen gây án? Cảnh sát lập tức “khóa” một đối tượng tình nghi, đó là bạn trai của Jennifer tên Mark, một mục sư công hội Giám lý 1 . Ngày Jennifer chết cũng là sinh nhật của Mark.

1 Công hội giám lý (Methodist): Nhóm cơ đốc giáo do John Wesley, Charles Wesley và George Whitefiled thành lập tại Anh vào thế kỉ XVIII.

Quan hệ của Jennifer và Mark không hài hòa, thường xuyên cãi nhau, lúc hợp lúc tan. Noura nói Mark là người biết thao túng tâm lí nhất, ham muốn kiểm soát mạnh nhất mà cô từng gặp. Ông ta khiến cô rất sợ. Các bạn của Jennifer cũng cho rằng tâm lí kiểm soát của Mark rất mạnh.

Theo lời Mark kể, khi đó hai người đã chia tay, ông ta chỉ có thể xem như bạn trai cũ. Bởi vì ngày 5 tháng 6 là sinh nhật của ông ta nên ngày 4, Jennifer chủ động gọi điện thoại cho ông ta, đề nghị hôm sau cùng đi chúc mừng sinh nhật nhưng bị Mark từ chối. Mark nói Jennifer rất tức giận gì chuyện này.

Cảnh sát phát hiện Mark từng gọi một cuộc điện thoại cho Jennifer vào đêm khuya ngày 4 tháng 6 nhưng không có người nghe máy, ông ta cũng không gọi lại. Vì sao ông ta tìm Jennifer muộn như vậy? Vì sao ông ta không gọi lại?

Mark khai ông ta muốn nói chuyện với Jennifer về lần tranh cãi trước đó, nhưng không chờ Jennifer bắt máy đã hủy cuộc gọi,bởi vì ông ta nhận ra khi đó đã quá khuya. Mark nói vào đêm xảy ra án mạng, ông ta ở nhà một mình, từ nhà ông ta đến hiện trường vụ án phải hơn 90 phút lái xe. Gọi điện thoại xong, ông ta đi ngủ, đến 7 giờ mới dậy. Mặc dù không có nhân chứng cung cấp bằng chứng ngoại phạm cho ông ta nhưng cảnh sát đã xác nhận lời khai của ông ta, có thể là thông qua định vị tín hiệu di động và kiểm tra lịch sử hoạt động trên điện thoại.

Sau ba tháng điều tra, không ngờ vụ án đột nhiên đảo ngược. Ngày 29 tháng 9 năm 2005, cảnh sát đột nhiên bắt giữ Noura. Sau đó, kiểm sát khởi tố Noura sát hại mẹ mình với tội danh giết người cấp độ 1.

Từ đầu đến cuối, Noura luôn khẳng định mình vô tội. Điểm đặc biệt của vụ án này nằm ở chỗ không có bất cứ bằng chứng vật lí nào chứng minh Noura sát hại mẹ mình. Vật chứng trong nhà và trên thi thể Jennifer đều được đưa đến phòng giám định, tất cả đều không phát hiện AND của Noura.

Rất nhiều người tin tưởng Noura, bởi vì khi gọi điện thoại báo 911 hay trả lời phỏng vấn, cảm xúc đau khổ của Noura đều quá mức chân thành.

Vụ án được đưa ra xét xử vào tháng 2 năm 2009. Bồi thẩm đoàn gồm 8 phụ nữ và 4 nam giới căn cứ vào các bằng chứng gián tiếp, nhận định tội danh giết người cấp độ 2 của Noura được thành lập. Noura bị tuyên án tù 20 năm 9 tháng, không được bảo lãnh.

Nhiều năm qua, Noura vẫn kêu oan, không ngừng kháng án. Năm 2014, tòa án tối cao bang Tennessee lật lại vụ án, chuẩn bị xét xử lần nữa. Nhưng trước khi xét xử lại, Noura và viện kiểm sát đi đến thỏa thuận nhận tội, được ra tù sớm.

Điều khiến vụ án này hấp dẫn tôi là mặc dù đã có phán quyết về pháp luật nhưng vẫn có rất nhiều tranh luận. Người tin tưởng Noura là hung thủ hay vô tội đều cực kì kiên định với qun điểm của mình.

Vậy rốt cuộc Noura có phải là hung thủ giết mẹ hay không? Có những chứng cứ gián tiếp nào có thể định tội cô?

2. Người mẹ đơn thân xinh đẹp

Trước hết, giới thiệu một chút về nạn nhân Jennifer Jackson và con gái của bà - Noura Jackson.

Jennifer Jackson sinh ngày 10 tháng 11 năm 1965, có một chị và một em gái. Từ khi bà còn rất nhỏ, cha mẹ đã trải qua một vụ li hôn nhiều tranh chấp. Jennifer sống cùng cha. Sauk hi cha qua đời, bà chuyển đến sống với người mẹ đã tái hôn. Khi đó, mẹ của bà đã sinh một em trai cùng mẹ khác cha tên là Eric. Năm 1980, Jennifer và hai chị em gái chuyển đến Memphis sống cùng cô ruột. Từ nhỏ, Jennifer thông minh, tự lập, bà chỉ mất 3 năm để hoàn thành chương trình học trung học phổ thông 1 , 17 tuổi đã bắt đầu kiếm tiền tự nuôi mình. Trong thời gian học đại học công lập tại Memphis, bà làm thuê ở một khách sạn để trang trải học phí và sinh hoạt. Cũng chính tại khách sạn này, Jennifer gặp Nazmi - người đàn ông di cư đến từ Lebanon.

Nazmi kinh doanh một cây xăng. Ông ta nhanh chóng chú ý tới Jennifer trẻ trung xinh đẹp, còn Jennifer cũng bị sự tự tin của Nazmi hấp dẫn.

Yêu nhau không lâu, Jennifer phát hiện mình có thai, thế là hai người kết hôn vào tháng 12 năm 1986. 3 tháng sau khi cưới, ngày 17 tháng 3 năm 1987, con của họ - Noura - ra đời. Nazmi rất vui, dùng tên con gái đặt cho cây xăng và cửa hàng tạp hóa của mình.

Tuy nhiên sau khi có con, mâu thuẫn giữa hai vợ chồng ngày càng sâu, quan hệ dần đi tới đổ vỡ. Khi Noura mới 6 tháng tuổi, Jennifer đã nộp đơn li hôn lên tòa án. Sau đó, Nazmi chuyển về sống cùng hai mẹ con nhưng họ vẫn nảy sinh mâu thuẫn. Cho đến một ngày Nazmi động tay động chân với Jennifer, đẩy ngã bà. Sau lần xung đột đó, Jennifer xin tòa án lệnh hạn chế, không cho Nazmi đến gần mình và con gái.

Hai người tranh giành quyền nuôi con một thời gian rất dài, cuối cùng Jennifer giành được toàn bộ quyền nuôi dưỡng Noura. Bà đổi họ cho con gái theo họ của mình. Trong mấy năm sau, hai người lại nảy sinh nhiều tranh chấp vì phí chu cấp, rốt cuộc Nazmi gần như không được gặp con gái Noura nữa.

Lúc li hôn, Jennifer mới 22 tuổi. Là một người mẹ đơn thân còn trẻ, để nuôi sống mình và con gái, bà chỉ còn cách làm việc cực lực. Trong thời gian này, hai mẹ con nhiều lần chuyển nhà, đồng thời bà cũng hẹn hò với những người đàn ông khác.

27 tuổi, Jennifer quen biết một chủ nông trường sống tại bang Arkansas tên là Jaime và rơi vào bể tình. Tháng 12 năm 1992, Jennifer và Jaime kết hôn. Sau khi cưới, Jennifer đưa con gái Noura 5 tuổi chuyển đến bang Arkansas sống cùng Jaime. Nhưng cưới nhau chưa lâu, Jennifer lại phát hiện Jaime không những nghiện cờ bạc mà còn thường xuyên ngoại tình. Sau một thời gian đánh bạc, Jaime thua đến hơn 100.000USD. Đây là một khoản tiền lớn với giai cấp trung lưu đầu những năm 90 thế kỉ XX

Mặc dù Jennifer không muốn li hôn lần ahi, cố gắng nhân nhượng nhưng mâu thuẫn của hai vợ chồng vẫn gay gắt, Jaime từng đánh Jennifer ngay trước mặt Noura. Jennifer lại phải trai qua một cuộc chiến li hôn kịch liệt, Jaime thậm chí từng chĩa súng vào luật sư của Jennifer.

Năm 2001, hai người mới hoàn tất thủ tục li hôn. Jennifer 36 tuổi đưa con gái về Memphis, mua một ngôi nhà ba phòng ngủ (là nơi xảy ra án mạng), bắt đầu một thời gian tương đối ổn định trong cuộc đời.

Jennifer tìm được công việc giao dịch viên chứng khoán. Bà làm việc chăm chỉ, sự nghiệp càng ngày càng đi lên, nhưng cũng vì vậy mà bà lơ là chăm sóc con gái. Khi rảnh rỗi, bà thích đi dạo phố mua sắm để thư giãn. Các loại hộp đựng chất đống như núi trong nhà, tất cả phòng trống, nhà kho, nhà vệ sinh để không đều được dùng làm nơi chứa quần áo, giày và túi xách của bà.

Bởi vì Jennifer thường xuyên không ở nhà nên phần lớn thời gian của Noura ở cùng với bạn và người nhà của bạn.

Noura là một người thích tiệc tùng. Bạn bè vừa tiếp xúc với cô đã cảm thấy cô rất hướng ngoại, cởi mở, nhưng khi chơi thân mới nhận ta tâm tính cô rất thất thường. Có một lần, cô ra ngoài chơi với bạn đã xảy ra tranh cãi, cô trở nên mất kiểm soát, cố ý dùng Tylenol 1 quá liều. Khi đó cô mới đang học lớp chín.

1 Tylenol: Tên một loại thuốc giảm đau, hạ sốt có thành phần chính là Paracetamol (Acetaminophen).

Jennifer hết sức áy náy với tình hình của con gái, cho rằng vì gia đình đơn thân, cộng thêm việc bà lơ là dạy dỗ mới khiến Noura trở nên như vậy. Để bù đắp cho Noura, bà càng chiều chuộng cô hơn, yêu cầu gì cũng thỏa mãn chỉ để làm cho con gái vui vẻ.

3. Cái chết của cha

Ngày 26 tháng 1 năm 2004, khi Noura 17 tuổi, Nazmi bị bắn chết trong phòng làm việc tại cửa hàng tạp hóa của mình. Vụ án này vẫn chưa thể giải quyết.

Hình ảnh từ camera giám sát cửa hàng cho thấy đêm đó một người đàn ông ăn mặc kín mít đi vào tiệm ở sau cây xăng, Nazmi chào hỏi rồi hai người đi ra chỗ khuất camera. Hung thủ bất ngờ rút súng bắn một phát vào đầu Nazmi. Sau khi sát hại Nazmi, hung thủ lục tìm ngăn kéo trong phòng làm việc. Hắn còn lấy băng ghi hình trong máy quay ra bỏ vào túi áo khoác của mình, nhưng hắn không biết thực ra còn có sao lưu. Mãi đến trước khi ra ngoài, hắn mới vội vã lấy tiền mặt trong máy thu ngân.

Căn cứ vào hành vi của hung thủ sau khi giết người, cảnh sát phán đoán mục đích của hắn không phải cướp tài sản mà nhằm vào thứ khác.

Vậy rốt cuộc hắn đang tìm cái gì?

Cây xăng của Nazmi nằm ở giữa đồn cảnh sát và câu lạc bộ thoát y, có nhiều tin đồng nói rằng Nazmi bị cuốn vào một vụ giao dịch tình dục và ma túy.

Khi còn sống, Nazmi từng kể với một người bạn thân rằng có một viên cảnh sát từng mượn văn phòng của ông ta để quan hệ với vũ công thoát y.

Ngoài cây xăng, Nazmi còn có một công ty cho thuê xe sang. Bạn bè nghi ngờ trên xe của Nazmi cũng lắp camera, lén quay lại cảnh khách hàng quan hệ với gái mại dâm, sau đó ông ta tống tiền những vị khách này. Vậy có phải ai đó bị tống tiền, rất muốn lấy lại băng thu hình nên sẵn sàng thuê sát thủ giết người không?

Từ camera giám sát có thể thấy hung thủ dường như không tìm được thứ hắn cần, vậy có phải hắn đến nhà vợ cũ của Nazmi để tìm không?

Cũng theo đó, những người tin tưởng Noura vô tội cho rằng 16 tháng sau Jennifer bị hại ở nhà rất có thể là do cùng một hung thủ.

4. Nghi ngờ Noura

Thời điểm cuối cùng Jennifer còn sống được xác nhận là 0 giờ 20 phút, bà gọi điện thoại cho con gái Noura. Vì vậy, thời gian tử vong của bà trong khoảng từ 0 giờ 20 phút đến 5 giờ (thời gian Noura khai là phát hiện thi thể).

Trong quá trình điều tra, cảnh sát phát hiện ra nhiều điểm đáng ngờ ở Noura.

Khi gọi 911, cô khóc một cách cuồng loạn, nói: “Có người xông vào nhà tôi! Mẹ tôi đang chảy máu. Mau đến đây giúp tôi! Ngay bây giờ!”

Nhân viên trực tổng đài hỏi: “Có người trúng đạn không?”

“Không!” Cô gào lên: “Nhưng máu chảy khắp nơi!”

Lúc nghe lại cuộc điện thoại này, cảnh sát thấy lạ vì Noura nói “Không” một cách dứt khoát, bởi vì người bình thường nhìn thấy thi thể đẫm máu, máu còn ở khắp nơi như drag trải giường, sàn nhà… sẽ không thể đoán được nạn nhân trúng đạn hay bị đâm.

Sau đó, pháp y phát hiện thi thể Jennifer có 51 nhát dao, vết thương trải rộng khắp thân thể, từ cổ, tứ chi đến ngón tay. Họ cho rằng đây không giống người lạ nhất thời kích động gây án hay sát thủ chuyên nghiệp giết người diệt khẩu. Khi cha của Noura bị sát hại, hung thủ chỉ bắn một phát súng vào đầu, gọn gàng, dứt khoát, như vậy mới phù hợp với sát thủ gây án. Trong khi đó, vết thương của Jennifer giống như giết người cho hả giận, cho thấy khi đó hung thủ đang trong trạng thái điên cuồng, có giận dữ và thù hận cực lớn với nạn nhân.

Vậy từ 0 giờ 20 phút đến 5 giờ, Noura ở đâu? Có bằng chứng ngoại phạm không? Cô nói mình cùng bạn đến dự một buổi tiệc nhân dịp lễ hội Ý, sau đó lại cùng bạn đến hai buổi tiệc khác.

0 giờ 20 phút, Noura ở buổi tiệc nghe điện thoại của mẹ.

Khoảng 0 giờ 30 phút, bạn của cô và cô tách ra sau khi rời tiệc.

0 giờ 46 phút, hoạt động trên thẻ tín dụng cho thấy cô mua một bao thuốc lá.

Từ đó đến 4 giờ 20 phút, không có cách nào xác minh Noura làm gì, ở đâu. Căn cứ vào lời khai ban đầu của Noura, cô đến Taco Bell (chuỗi cửa hàng ăn của Mỹ) mua đồ ăn nhưng phát hiện ví tiền rơi ở nhà bạn, thế là cô lại quay về nhà bạn để tìm ví.

4 giờ 20 phút, hoạt động trên thẻ tín dụng cho thấy cô đổ xăng cho xe của mình.

Sau đó, cô đến nhà bạn E, nhưng cô không xuống xe mà hạ cửa sổ ở ghế lái, nói với E mấy câu.

5 giờ, cô về nhà và phát hiện thi thể mẹ.

Theo lời khai của Noura, cô đến TacoBell và đến nhà bạn tìm ví mất hơn 3 tiếng đồng hồ. Nhưng hai người bạn mà cô nhắc tới đều phủ nhận, nói cô không hề hỏi chuyển rơi ví, cũng không quay lại tìm ví. Nói cách khác, từ 0 giờ 46 phút đến 4 giờ 20 phút, hành tung của cô không thể được xác nhận.

Một trong những điều khiến cảnh sát nghi ngờ là trên mu bàn tay trái cô có một vết thương. Mặc dù Noura tỏ ra rất thành khẩn, không từ chối trả lời bất cứ câu hỏi nào nhưng khi hỏi đến vết thương này, cô ấp úng, muốn né tránh. Cô nói đây là do bị ngã trong bữa tiệc lễ hội, bị mảnh vỡ chai bia cắt vào tay.

Cảnh sát ban hành lệnh khám xét, tìm được một túi giất Walgreens (tên chuỗi siêu thị của Mỹ) trên xe của Noura, bên trong là đồ dùng y tế như băng cá nhân, thuốc sát trùng. Thế là họ điều tra Walgreens, tìm được chi nhánh nơi cô mua số vật dụng y tế đó. Họ xem camera giám sát, phát hiện 4 giờ 4 phút ngày 5 tháng 6, một mình Noura tới cửa hàng. Vết thương trên tay cô vẫn đang chảy máu, cô đã hỏi xin nhân viên thu ngân một ít khăn giấy để bịt vết thương. Sau đó, cô dùng tiền mặt mua đồ dùng y tế. Nhưng khu cảnh sát hỏi hoạt động sáng sớm hôm đó, cô lại che giấu chuyện mình đi mua băng y tế. Noura sử dụng tiền mặt có lẽ cũng là để che giấu chuyện này. Cô giải thích vì cảm thấy cảnh sát đặc biệt để ý đến vết thương của mình, sợ bị coi như nghi phạm nên không muốn nói.

Một điều nữa khiến cảnh sát nghi ngờ là quan hệ của hai mẹ con này không hề hòa hợp như bề ngoài. Gần đây, họ thường xuyên cãi nhau, mâu thuẫn chủ yếu là Noura không tập trung học hành, suốt ngày tiệc tùng, say rượu, dùng ma túy.

Theo lời người thân và bạn bè, Jennifer là một người mẹ cực kì bao dung, còn Noura đang trong độ tuổi dậy thì nhiều lần thách thức giới hạn của mẹ. Jennifer hi vọng có thể chung sống như bạn bè với con gái, nhưng Noura không tôn trọng mẹ khiến bà cảm thấy mình không thể kiểm soát con gái được nữa.

Ngày 9 tháng 2 năm 2009, vụ án được đưa ra xét xử. Bạn bè của Noura làm chứng, mô tả về một cô gái hoang dại, phóng túng, hút các loại ma túy, từ dược phẩm cấm dùng đến cocain.

Cũng có bạn của Noura làm chứng về sự mềm yếu của Jennifer. Có lần Noura dẫn một đám bạn ra vườn nhà hút cần sa, Jennifer được tan làm về sớm, khi về nhà đã bắt gặp. Mặc dù hết sức phản đối con làm việc này nhưng khi đó bà không thể hiện ra, vẫn nhiệt tình chiêu đãi các bạn của con gái, cố gắng giữ thể diện của Noura.

Hồi cấp ba, Noura chuyển trường 5 lần, đều là các trường tư, đến năm 18 tuổi cô vẫn còn học lớp 10, cuối cùng chỉ có thể tự học ở nhà. Điều này làm cho Jennifer rất đau lòng. Bản thân bà là một người có sự nghiệp, không muốn cuộc đời của con gái sa ngã như vậy. Thế là bà bắt đầu nghĩ cách đưa con gái vào khuôn khổ, chẳng hạn như thực hiện giờ giới nghiêm, quy định 0 giờ phải về nhà. Đối với Noura đã quen sống buông thả phóng túng, lúc này mẹ đột nhiên trở nên nghiêm khắc, hiển nhiên cô không thể thích ứng và chấp nhận. Thế là hai mẹ con xảy ra mâu thuẫn kịch liệt.

Việc cha của Noura - Nazmi - qua đởi càng khiến mâu thuẫn giữa hai mẹ con gay gắt thêm. Noura thừa kế một phần tài sản của cha, bao gồm nhiều xe sang. Nhưng bởi vì khi đó cô chưa tròn 18 tuổi nên số tài sản này do mẹ đứng tên thay.

Một người hàng xóm làm chứng nói bà từng hai lần nghe thấy Noura nổi cáu với mẹ mình. Một lần bà dắt cho đi dạo bên ngoài, gặp Noura và mẹ đi về nhà. Cô không ngừng gào lên: “Cho tôi tiền! Mẹ kiếp! Cho tôi số tiền đó!”. Jennifer chỉ nói nhỏ: “Nhỏ thôi, chúng ta về nhà nói chuyện”. Một lần khác, Noura cũng la hét: “Trả lại tất cả tiền của tôi cho tôi!”, Jennifer chỉ nói nhỏ: “Mẹ sẽ làm, mẹ sẽ làm”. Người hàng xóm này rất kinh ngạc, Noura tỏ ra cực kì giận dữ, thái độ nói chuyện với mẹ rất thiếu tôn trọng.

Jennifer kể với chị gái rằng bà định chờ thêm một năm nữa, đến khi Noura tròn 18 tuổi, sẽ giao toàn bộ số tài sản thừa kế cho cô.

Vậy có phải do Noura không muốn đợi lâu không?

Căn cứ vào những bằng chứng gián tiếp nói trên, cảnh sát cho rằng Noura có mức độ tình nghi lớn nhất.

Vậy trước và trong ngày xảy ra vụ án, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

5. Trước khi xảy ra vụ án

Đầu năm 2005, một người bạn thân của Noura là Anne gặp tai nạn giao thông và qua đời. Đây là một cú sốc lớn với Noura. Cô rơi vào trầm cảm, bắt đầu xăm mình, uống rượu điên cuồng.

Một ngày tháng 5 năm 2005, Jennifer tổ chức sinh nhật cho Eric - em trai cùng mẹ khác cha của Noura - ở nhà, Noura về nhà muộn, hơn nữa có vẻ mới dùng ma túy. Jennifer hết sức tức giận, hai mẹ con xảy ra cãi vả. Noura kiên quyết không thừa nhận mình dùng ma túy, Jennifer đe dọa, nói phải dẫn con gái đi làm xét nghiệm.

Một cuối tuần cuối tháng 5 năm 2005, cũng chính là một tuần trước ngày xảy ra vụ án, ba mẹ con lái xe đến bang Florida thăm chị em của Jennifer. Trước khi xuất phát, Jennifer nhận được kết quả xét nghiệm của Noura, kết quả là dương tính. Vì thế, hai mẹ con tranh cãi suốt cả kì nghỉ.

Lúc chuẩn bị trở về, Jennifer nhận được điện thoại của hàng xóm, cuộc điện thoại này không khác nào thêm dầu vào lửa. Thì ra trước khi họ lên đường đi nghỉ, Noura không xin phép mẹ mà đã đưa chìa khóa nhà cho bạn trai Perry và cho phép cậu ta mở tiệc trong nhà mình. Perry gọi 40, 50 người đến nhà Jennifer mở tiệc điên cuồng, gây ồn ào hàng xóm xung quanh, cảnh sát cũng bị gọi tới.

Lần này, Jennifer thực sự bị chọc giận. Bà định bắt Noura nhập ngũ hoặc sống trong kí túc xá ở trường, tóm lại bà không thể cho con gái ở nhà nữa.

Căn cứ vào lời khai của Eric, trên đường về, ban đầu hai mẹ con vẫn lạnh lùng, không nói chuyện với nhau. Nhưng sau đó, Noura vốn không hứng thú với công việc của mẹ đột nhiên hỏi mẹ về chuyện bảo hiểm nhân thọ và thu nhập của mẹ.

Jennifer không cảnh giác, nói với Noura mình đã chuẩn bị kĩ càng, chẳng may mình có chuyện bất trắc thì bảo hiểm nhân thọ sẽ thanh toán 1,5 triệu USD cho người thu hưởng là Noura. Nghe đến đây, thái độ của Noura bỗng dung có chuyển biến tốt. Jennifer cảm thấy rất vui, trên đường còn mua cho con gái một đôi giày thể thao hiệu New Balance mới.

Jennifer vừa về đến nhà đã lập tức tìm bạn trai của con gái đòi lại chìa khóa nhà và đe dọa sẽ xin lệnh hạn chế của tòa án, không cho cậu ta đến gần nhà mình nữa. Sau khi xin lỗi Jennifer, Perry bất mãn ra về.

Trước đó, Perry và Noura vẫn lúc hợp lúc tan. Lần này Perry không vui, lại đòi chia tay Noura, vì vậy Noira cực kì oán hận mẹ mình.

Ngày 4 tháng 6, một ngày trước khi xảy ra vụ án, lễ hội Ý được tổ chức, Noura dự định dành cả ngày để làm lành với Perry.

Vậy trong ngày đã xảy ra chuyện gì? Rốt cuộc Noura có phải là hung thủ sát hại mẹ mình hay không? Vì sao bản án của cô bị lật lại?

Phần hai: Phân tích

1. Hoạt động của hai mẹ con trước khi xảy ra vụ án

Tôi đã đọc lời khai của rất nhiều người tham gia buổi tiệc. Bởi vì những người này tạo thành nhiều nhóm nhỏ, một đêm tham gia mấy buổi tiệc nên kí ức về mặt thời gian không thống nhất, tôi chỉ có thể dùng cách kiểm tra chéo để sắp xếp tuyến thời gian đại khái.

Ngày 4 tháng 6 năm 2005, mười mấy tiếng đồng hồ trước khi xảy ra vụ án, Jennifer và bạn trai Mark mới chia tay xảy ra xích mích. Trước đó, quan hệ của họ cũng luôn ở trạng thái không ổn định, nhiều lần chia tay, nhiều lần tái hợp.

Ngày 5 tháng 6 là sinh nhật Mark, Jennifer nghĩ cách cứu vãn tình cảm nên đã đề nghị tổ chức sinh nhật cho Mark nhưng bị ông ta từ chối.

Trong lúc đó, Noura cũng một lòng muốn nhân lễ hội để thu hút sự chú ý của Perry, tìm cách làm lành với cậu ta. Hôm đó, cô đi làm nail, sơn toàn bộ mười móng bằng màu trắng. Những móng tay sơn trắng này trở thành lí do để rất nhiều người tin tưởng Noura vô tội.

Buổi chiều, cô cùng một vài người bạn đến bể bơi nhà bạn tên Cole.

Hơn 15 giờ, Noura và bạn rời khỏi nhà Cole. Sau khi đi đến nhà một người bạn khác, họ vốn dịnh đến nhà Noura chơi nhưng phát hiện xe của Jennifer đậu bên ngoài nên lướt qua luôn.

Cũng trong lúc này, Jennifer lái xe ra ngoài tập thể dục để điều chỉnh tâm trạng.

Noura đi mua mấy lon bia, thấy có một chỗ tặng mèo con miễn phí, cô vào chọn một con mèo màu đen mới đẻ.

Hơn 16 giờ, Noura về nhà lần nữa, phát hiện xe của mẹ không còn ngoài cửa, bèn cùng Cole về nhà mình. Cole ở nhà Noura vừa uống bia, chơi với mèo vừa đợi Noura trang điểm. Để phối với móng tay mới sơn, Noura thay váy màu trắng, áo không tay màu vàng và một đôi xăng đan cùng màu áo.

16 giờ 30 phút, hai người rời khỏi nhà Noura, đến dự tiêc ở vườn sau nhà Carter và chơi ở đó 3 tiếng đồng hồ. Trong thời gian này, cả đám hút thuốc và hút cần sa, đến tận khi bà nội của Carter về nhà đuổi cả đám đi.

Noura thỏa nguyện nhìn thấy Perry ở buổi tiệc này. Nhưng điều khiến cô vừa thất vọng vừa tức giận là Perry mới chia tay mình đã dẫn một cô gái khác đến. Noura và Perry xảy ra cãi vã, cô cho Perry một cái tát trước mặt mọi người. Sau đó, cô gái mà Perry dẫn đến bỏ về trước, Noura, Perry và các bạn khác ở lại tiếp tục tiệc tùng. Lúc này, mọi người tán gẫu, nói về mẹ của nhau. Khi các bạn đều nói rất thích mẹ mình, Noura đột nhiên bảo: “Mẹ tôi là một con điếm, bà ta phải xuống địa ngục”. Một bạn gái nghe thấy câu này đã đứng ra làm chứng.

Hơn 17 giờ, Jennifer tập thể dục về, trang điểm xong xuôi, chuẩn bị đi dự hôn lễ.

18 giờ, Jennifer cùng một bạn nam tên Jami tới hội trường hôn lễ.

Từ 19 giờ 30 phút đến 20 giờ, đám bạn tiệc tùng ở nhà Carter chuyển đến buổi tiệc nhân lễ hội Ý.

20 giờ, Jennifer và Jami rời khỏi hôn lễ, đến quán bar. Jami nói Jennifer khi đó thoạt nhìn tâm trạng rất tốt, bà ấy chỉ uống một chút rượu, không hề uống say.

Từ 20 giờ đến 23 giờ, Noura ở buổi tiếc lễ hội Ý.

23 giờ, cả đám Noura lại chuyển từ buổi tiệc lễ hội đến tiệc tại nhà Perry. Không biết tại sao lúc này Noủa vào xe của mình, thay chiếc váy jean ngắn sẫm màu và đôi xăng đan màu đen. Sau đó, Noura đi nhờ xe của bạn đến nhà Perry tiếp tục dự tiệc. Bạn của Noura làm chứng đêm đó cô không giống bình thường cho lắm, mặt không cảm xúc, rất ít nói.

Trước đó, Perry bị Noura cho một cái tát. Có lẽ để trả thù Noura, đêm đó cậu ta cố gắng quyến rũ một cô gái mà cả mình và Noura đều biết. Noura nhìn thấy tất cả những chuyện này, trong lòng tràn đầy đố kị nhưng không thể hiện ra.

23 giờ 6 phút, Jennifer dùng thẻ tín dụng trả tiền rượu, bà và Jami rời khỏi quán bar. Sau đó, Jami đi về nhà mình.

23 giờ 30 phút đêm, Jennifer về đến nhà.

0 giờ 10phút và 0 giờ 20 phút, Jennifer gọi điện cho Noura, nói đã đến giờ giới nghiêm, giục Noura về nhà và nhắc nhở con gái sáng hôm sau còn cùng đi nhà thờ. Cuộc gọi đầu tiên kéo dài 5 phút, cuộc gọi thứ hai không đến 1 phút.

Có thể Noura đang bực bội nên không muốn nghe điện thoại của mẹ. Lúc cuộc điện thoại thứ hai gọi đến, cô và bạn bè cùng rời khỏi nhà Perry. Một người bạn lái xe đưa Noura đến chỗ xe của cô rồi cho cô xuống.

Khoảng 0 giờ 30 phút, không lâu sau khi rời khỏi nhà Perry, Noura gọi điện thoại cho cậu ta, nói muốn quay lại.

0 giờ 46 phút, hoạt động của thẻ tín dụng cho thấy Noura mua một bao thuốc. Trong 3 tiếng sau đó, không ai biết Noura đã đi đâu, làm gì.

0 giờ 58 phút, một bạn nam của Noura tên Andrew nhận được tin nhắn mà cô gửi tới.

0 giờ 59 phút, điện thoại di động một bạn nam khác của Noura tên Clark đổ chuông 5 giây, số gọi đến là số máy bàn nhà Noura.

1 giờ 9 phút, Noura lại dùng điện thoại di động gọi cho Clark, còn để lại tin nhắn thoại.

Viện kiểm sát cho rằng những manh mối này đủ để chứng minh thực ra mua thuốc lá xong, Noura về nhà ngay. Sau khi dùng máy bàn của nhà gọi điện thoại, có thể cô lập tức ý thức được việc này sẽ để lộ minh đang ở nhà nên lập tức cúp máy, chuyển sang gọi bằng di động. Có ý thức đề phòng như thế cho thấy khi đó cô đã có ý định gây án.

Khoảng 1 giờ, Noura một lần nữa nhắn tin cho Perry yêu cầu tái hợp, khi đó Perry đang bận tham gia một buổi tiệc khác.

2. Hoạt động trong và sau khi xảy ra vụ án

Noura nghiện điện thoại di động, gần như bất cứ lúc nào cũng không ngừng nhắn tin và gọi điện cho bạn bè. Nhưng từ 1 giờ đến 3 giờ sáng, điện thoại di động của cô không có bất cứ hoạt động nào.

Ban đầu, Noura khai từ 1giờ đến 5 giờ, cô lái xe đi qua nhà, thấu trong nhà tối, cho rằng mẹ đã ngủ nên lại lái xe đi. Cô đến quá Taco Bell, phát hiện mình quan mang ví tiền nên gọi cho Perry hỏi mình có đánh rơi ví ở nhà cậu ta hay không. Tuy nhiên Perry phủ nhận chuyện nhận được điện thoại. Sau đó, cô gọi cho Carter và tìm lại được ví ở nhà cậu này. Dù vậy, Carter cũng phủ nhận chuyện nhận được điện thoại và tìm lại được ví tiền của Noura.

Sau khi rời khỏi nhà Perry, 0 giờ 46 phút, Noura quẹt thẻ mua thuốc, điều này cho thấy ví tiền (ít nhât là thẻ tín dụng) khi đó ở trên người cô. Vậy tại sao khi cô đến Taco Bell, ví tiền lại quên ở bữa tiệc? Đây là một sơ hở rõ ràng.

Sau đó, Noura đổi lời khai. Cô nói thực ra mình không đi lấy ví mà một mình lái xe đi dạo và hút cần sa. Vì đây là việc vi phạm pháp luật, cô không muốn gây phiền phức cho nên mới nói dối.

3 giờ 58 phút ngày 5 tháng 6, Andrew nhận được một tin nhắn của Noura. Sau đó, hai người nhắn tin qua lại rất nhiều. Noura còn gọi điện thoại cho cậu ta. Khi ra tòa làm chứng, Andrew tự nhận khi đó mình là bạn tình của Noura.

4 giờ 6 phút, Noura vào Walgreens, dùng tiền mặt mua bông băng y tế. Mới đầu cô che giấu chuyện này, quần áo cô mặc lúc đó khác bộ quần áo thứ hai cô mặc ở buổi tiệc. Mặc dù thời tiết nóng bức nhưng cô mặc áo dài tay, áo khoác, váy jean ngắn sáng màu, đi đôi giày New Blance mà mẹ mới mua cho.

4 giờ 20 phút, Noura dùng thẻ tín dụng để đổ xăng.

Khoảng 4 giờ 40 phút, Noura lái xe đến nhà bạn E, hai người đứng ngoài cửa nói chuyện 1 phút, sau đó Noura rời đi.

(Tác giả: Tôi muốn nói là nhóm học sinh học cấp ba này hình như toàn tiệc tùng suốt đêm, không cần ngủ)

Lúc gần 5 giờ sáng, khoảng thời gian phát hiện thi thể, Noura và Andrew không ngừng nhắn tin cho nhau. Noura nhắn với Andrew rằng cô ở cửa nhà mình, bảo cậu ta đến và cùng vào nhà. Andrew khai mình cảm thấy kì lạ nên không đến.

(Tác giả: Tôi chú ý tới chi tiết khi Andrew ra tòa làm chứng, Noura trên ghế bị cáo lạnh lùng nhìn cậu ta).

Trong ngày Jennifer qua đời, chị em ruột của bà lập tức đến an ủi cháu gái. Nhưng họ phát hiện Noura không muốn ở bên họ, lúc thì cô nói phải đi mua sắm, lúc lại nói phải đi mua sắm, lúc lại nói phải đi xem phim, còn bảo phải mở một buổi tiệc. Họ thuê một căn hộ cho Noura, hỗ trợ kinh tế cho cô. Nhưng mẹ mất chưa được vài ngày. Sau đó không lâu, cô bị bắt.

Điều khiến chị em của Jennifer bất mãn là Noura vẫn không nói mình ở đâu từ 1 giờ đến 4 giờ sáng hôm xảy ra vụ án. Dì Cindy của Noura nói bà sẵn sàng mời luật sư cho cháu gái, chỉ cần cô giải thích rõ ràng trong thời gian xảy ra vụ án, cô đã ở đâu, với ai. Nhưng Noura chỉ nói một câu: “Cháu không biết”. Câu trả lời của cô khiến Cindy tức giân. Bởi vì không có người nhà nộp 500.000 USD tiền bảo lãnh, Noura đã phải ngồi tù hơn ba năm trước khi vụ án được đưa ra xét xử.

Từ đầu đến cuối, vết thương trên mu bàn tay Noura rốt cuộc từ đâu mà ra vẫn chưa được làm rõ. Về chi tiết này, cô khai đến năm phiên bản khác nhau. Noura khai tay cô bị mảnh vỡ chai bia cắt khi ngã ở lễ hội Ý ngày 3 tháng 6 (lễ hội này kéo dài 2 ngày). Cô nói với dì rằng vết thương mình bị bỏng khu nấu ăn. Cô nói với Andrew rằng mảnh kính cắt phải tay mình khi bắt mèo ở nhà ngày 4 tháng 6. Cô nói với bạn B mình bị thương khi đuổi mèo con ra khỏi garage.

Năm 2017, Noura nhận phỏng vấn của một chương trình đài ABC, cô giữ nguyên lời khai ban đầu với cảnh sát. Nhưng trong ngày 4 tháng 6, không ai nhìn thấy trên tay cô có vết thương.

Năm 2009 khi phiên tòa được mở, phía cơ quan công tố có hơn 10 nhân chứng ra tòa, họ là thân nhân, bạn trai cũ, bạn gái, bạn học của Noura, bao gồm chú Eric và di Cindy của Noura. Có thể nói cô bị tất cả mọi người xa lánh. Gần như tất cả họ đều chứng minh quan hệ giữa Noura và mẹ có vấn đề, Noura có cuộc sống riêng tư thác loạn, và cô căm hận mẹ mình. Phía luật sư bào chữ không biết do chủ quan hay không tìm được lựa chọ thích hợp mà họ không mời được nhân chứng nào ra tòa.

3. Thuyết vô tội

Căn cứ vào tuyến thời gian mà tôi sắp xếp ở trên, Noura đã nói dối trong vấn đề then chốt, điều này là không thể nghi ngờ. Những người tin rằng Noura vô tội chủ yếu căn cứ vào: “Thứ nhất là chứng cứ tại hiện trường, thứ hai là biểu hiện “chân thành” của Noura khi gọi điện thoại cho 911 và trong rất nhiều lần phỏng vấn sáu đó.

Chứng cứ tại hiện trường:

[1]: Jennifer bị đâm 51 nhát dao, chảy rất nhiều màu, máu cũng bắn tung tóe khắp nơi. Nếu là Noura làm thì cô cũng phảu dính máu khắp người mới đúng. Nhưng trong và xung quanh nhà không phát hiện bất cứ quần áo nào có thể xét nghiệm ra vết máu, cũng không tìm được hung khí. Cảnh sát phát hiện hai giọt máu của Jennifer trên bậc cửa chính nên cho rằng đây là hung thủ để lại khu mang thứ gì đó rỏ máu ra ngoài để phi tang, nhưng họ không hề tìm được thứ gì bị vứt ở gần đó. Có người nói Noura mang hung khí hoặc quần áo dính máu lên xe, lái đến nơi xa để phi tang, nhưng trên xe cũng không phát hiện bất cứ vết máu nào.

[2]: Trong trường hợp bình thường, nếu Noura đâm Jennifer 51 nhát dao, hai người có vật lộ thì hiện trường phải lưu lại ADN của cô. Nhưng cảnh sát khám nghiệm cả căn phòng, bất kể là vỏ gối, drap trải giường, quần áo hay vật dụng khác đều không thể phát hiện vết máu hoặc ADN của Noura. Nếu vết thương trên mu bàn tay cô xuất hiện khi sát hại mẹ thì chính cô cũng chảy rất nhiều máu, vậy tại sao máu của cô lại không được tìm thấy ở hiện trường?

[3]: Tại hiện trường vụ án, cảnh sát phát hiện hai mẫu ADN lạ trộn lẫn với AND của Jennifer. Một trong hai mẫu ADN hoàn chỉnh của phụ nữ chưa rõ danh tính được tìm thấy trên drap trải giường. Chuyên gia cho rằng mẫu ADN hoàn chỉnh như vậy thường đến từ mẫu vật khá lớn, có thể là da tróc, mồ hôi, nước bọt hoặc máu.

Mẫu ADN còn lại ở trên gối gần đầu giường.

Hai mẫu ADN này vẫn không thể xác định là của ai.

[4]: Một chiếc vỏ bao cao su được tìm thấy trên sàn nhà, dấu vân tay trên đó không phải của Noura, cũng không phải của Jennifer. Cảnh sát điều tra được loại bao cao su mà hai mẹ con thường dùng đều không cùng nhãn hiệu với vật chứng.

[5]: Hai bàn tay Jennifer nắm mấy sợi tóc màu vàng, trong khi đó tóc Noura màu nâu. Cơ quan công tố cho rằng những sợi tóc vàng chính là của Jennifer nên không mang đi xét nghiệm ADN. Điểm này bị luật sư bào chữa bám vào để chỉ trích và cho rằng có thể là tóc của hung thủ.

[6]: Một điểm mà những người ủng hộ Noura thường nhắc tới nhất là: Nhìn vào bức ảnh hôm xảy ra vụ án, móng tay sơn trắng Noura vừa làm vẫn hoàn hảo không tì vết. Luật sư bào chữa của Noura biện hộ hung thủ và Jennifer vật lộn, nếu Noura nắm chặt hung khí đâm nhiều nhát thì sao móng tay của cô không có bất cứ hư hại nào, cũng không có vết máu khô nào.

Mặc dù không có bằng chứng thực tế có thể chứng minh Noura giết mẹ nhưng bồi thầm đoàn vẫn quyết định tội danh được thành lập.

Tuy nhiên, trong quá trình này, cơ quan công tố phạm phải 2 sai lầm về thủ tục, trở thành lí do để Noura được tha.

Thứ nhất, khi kết thúc buộc tội, kiểm sát viên nói to với Noura: “Vì sao cô không nói với chúng tôi đêm đó cô ở đâu? Nói với chúng tôi đêm đó rốt cuộc cô ở đâu!”.

Noura đã không thể trả lời câu hỏi này. Sau đó, luật sư của Noura nói rằng kiểm sát viên đang ám chỉ Noura chột dạ nên không dám trả lời, điều này khiến bồi thẩm đoàn hiểu lầm và vi phạm quyền không được đứng trên bục nhân chứng để làm chứng của bị cáo.

Thứ hai, sau khi tuyên án, luật sư bào chữa mới phát hiện ngày 13 tháng 6 năm 2005, người duy nhất có thể chứng minh Noura ở nhà khi xảy ra vụ án Andrew đã viết thư cho cảnh sát, nói lời khai của cậu ta lúc trước đều không đúng. Cậu ta nói đêm đó mình dùng thuốc gây ảo giác nên khi đó không cầm điện thoại di động bên người, cậu ta không gửi cho Noura những tin nhắn đó. Cậu ta còn nói khi đó mình đang ở cùng một “người khác”. Nhưng cảnh sát nhanh chóng phát hiện “người khác” này đang ở thành phố khác, cho nên lời khai này chắc chắn là nói dối. Bất kể thế nào, cơ quan công tố đã che giấu lời khai này của cậu ta, thuộc về Vi phạm Brandy (Brandy violation) 1 .

1. Vi phạm Brandy (Brandy violation): Là hành vi vi phạm hiến định của công tố viên khi không cung cấp cho bên bào chữa thông tin, bằng chứng có lợi cho bị cáo trong một vụ án hình sự.

Năm 2014, tòa án tối cao bang Tennessee căn cứ vào 2 vi phạm về tố tụng hình sự nói trên để bác bỏ lời định tội trước đó, chuẩn bị xét xử lại vụ án này. Tuy nhiên, tháng 1 năm 2015, Noura và cơ quan công tố đạt được thỏa thuận Nhận tội Alford (Alford Plea).

Alford Plea là một thỏa thuận kì lạ, cho phép bị cáo khẳng định mình vô tội nhưng vẫn phải thừa nhận cơ quan công tố có đầy đủ chứng cứ định tội mình. Thực tế, sau khi kí thỏa thuận, bị cáo thường nói: “Tôi không thừa nhận tôi phạm tội, chỉ vì không có tiền tiếp tục kiện tụng, để được ra tù nên tôi mới kí”. Còn cơ quan công tố trình bày: “Chúng tôi có đầy đủ chứng cứ định tội bị cáo, chỉ là không muốn lãng phí tài nguyên tư pháp, vì vậy chúng tôi để bị cáo chủ động nhận tội và thả người.”

28 tuổi, Noura ra tù. Trong mắt một số người, cô là người bị hại do án oan điển hình.

Sau khi ra tù, cô vẫn rất tích cực, không hề kiêng kị, đàm luận về vấn đề này. Cô rời khỏi Memphis, thay đổi khuynh hướng tính dục, sống chung với bạn gái. Cô hợp tác với dự án Người vô tội, nói hi vọng có một ngày cảnh sát tìm được chủ nhân của các mẫu ADN tại hiện trường, bắt được hung thủ thật sự đã sát hại mẹ cô.

Bà Jennifer để lại khối tài sản gần 2 triệu USD, sau khi ra tù, Noura đã tranh giành tài sản với các chị em của mẹ.

4. Một số suy luận

Tôi đọc được một số lí luận sau:

[1]: Noura giết mẹ.

[2]: Mark sát hại bạn gái. Jennifer muốn chia tay nhưng ông ta không chịu. Sau khi lái xe đến giết bạn gái, ông ta về nhà. Bởi vì ông ta có chìa khóa nhà Jennifer nên vào được. Ông ta cũng không có bằng chứng ngoại phạm đáng tin.

[3]: Hơn một năm sau, sát thủ đã sát hại cha của Noura lại giết mẹ cô để tìm món đồ gì đó.

[4]: Bằng chứng ngoại phạm của Andrew vào đêm định mệnh đó không được xác nhận, rất nhiều bạn bè của cậu ta nói sau khi xảy ra án mạng, cậu ta hơi kì lạ. Thậm chí hôm đó khi về nhà, cậu ta đi một đôi giày không phải của mình. Cảnh sát cũng xét nghiệm ADN của cậu ta nhưng không trùng khớp với 2 mẫu ADN ở hiện trường.

Sau khi nghe lại ghi âm của điện thoại Noura gọi 911, rất nhiều người không thể tin cô là hung thủ. Giọng nói của cô có vẻ cực kì hoảng sợ, tuyệt vọng, bi thương, kích động…

Có bình luận về đoạn ghi âm này:

“Sao có người nghe xong file ghi âm này lại cho rằng cô ấy có tội!”

“Ngay cả Meryl Streep 1 cũng không thể diễn giống thật như vậy được, Chúa ơi!”

“Cô gái đáng thương. Tôi rất đồng cảm với cô ấy.”

Khi nghe ghi âm Noura gọi điện báo cảnh sát và xem video phỏng vấn cô, tôi cũng phải cảm động. Cô ấy rất thẳng thắn, rất chân thành. Đáng tiếc, tôi vẫn có khuynh hướng cho rằng cô ấy là hung thủ.

Nguyên nhân như sau:

[1]: Sau khi mấy phiên bản về vết thương trên mu bàn tay Noura bị vạch trần, cô không chịu nói rõ mình đã làm gì trong khoảng thời gian từ 1 giờ đến 3 giờ khi Jennifer bị sát hại. Có lẽ có người cho rằng cô ấy có nỗi khổ tâm riêng, nhưng cô đang đối mặt với tội danh giết người cấp độ 1. Cô không thể nói ra rốt cuộc mình đi đâu, làm gì, rất có thể vì cô có mặt ở hiện trường nên thật sự không bịa được.

[2]: Cánh cửa bị đập vỡ kính nằm giữa garage và phòng bếp, nhưng cảnh sát phát hiện của garage và các cửa sổ mở ra bên ngoài đều bị khóa, không có dấu vết bị cạy phá. Vậy hung thủ đi vào nhà thế nào? Chỉ ba người có chìa khóa là Jennifer, Mark và Noura, đương nhiên không loại trừ khả năng Perry từng bí mật nhân bản thêm. Bình thường còn có một chiếc dự phòng để ở dưới chậu hoa.

Ô kính bị đập vỡ trông như làm giả. Chỉ có ô kính thứ hai bị vỡ, trong khi đó ổ khóa bên ngoài nằm ở ô kính thứ ba, cho nên người không quen ngồi nhà này muốn mở khóa hẳn nhiên sẽ chọn đập vỡ ô kính này. Vì sao lai đập vỡ ô kính thứ hai? Bởi vì bên cạnh ô kính này có một ổ khóa chìm không thể nhìn thấy từ bên ngoài, chỉ người quen với ngôi nhà này mới biết.

Mặc dù điều này không thể chỉ ra Noura gây án nhưng ít nhất có thể xác định không phải người lạ đột nhập vào nhà trộm cướp mà là người quen gây án.

[3]: Điểm này cũng là điểm quan trọng nhất. Jennifer tử vong, trên đầu úp một chiếc giỏ đan bằng cành liễu. Nhân viên cấp cứu bỏ chiếc giỏ ra, thấy hai mắt Jennifer trợn trừng. Thân thể bà hoàn toàn trần truồng không che đây, chỉ có mặt bà bị che lại. Điều này cho thấy hung thủ không chịu được việc bị Jennifer nhìn như vậy.

Tuy nhiên, vấn đề xuất hiện. Noura nói sau khi phát hiện thi thể mẹ, cô bỏ chiếc giỏ ra, cố gắng lay mẹ dậy.

Dưới đây là lời khai mà cảnh sát công bố:

I walked into (the victim’s) room and I took the basket off of her head. I tried to talk to her bút she would’t talk. Then I tried to feel a pulse. I kept shaking… (Tôi đi vào phòng (của nạn nhân) và bỏ chiếc giỏ ra khỏi đầu bà ấy. Tôi thử nói chuyện với bà ấy nhưng bà ấy không nói gì. Tôi kiểm tra mạch đập của bà ấy. Tôi không ngừng lay bà ấy…)

Sau đó, Noura đi gọi vợ chồng hàng xóm sang nhà mình. Căn cứ vào lời khai của bà Cork hàng xóm, lúc bà đi vào phòng thì thấy gương mặt của Jennifer đã đông cứng. Jennifer đã chết. Điều này cho thấy khi đó trên mặt Jennifer không có giỏ, điều này phù hợp với lời khai của Noura, cô đã bỏ chiếc giỏ ra.

Nhưng hơn 10 phút sau, nhân viên cấp cứu Helbert đi vào phòng, phát hiện chiếc giỏ lại che kín đầu, cổ và ngực thi thể. Điều này cho thấy trong thời gian chờ cảnh sát và cấp cứu đến, có người đã đậy lại chiếc giỏ lên đầu nạn nhân. Đây là hành vi rất không tôn trọng nạn nhân và phá hoại hiện trường. Vì sao người đó phải làm như vậy? Trong hai người ở đây, bà Cork không chạm vào thi thể vì sợ, vậy ngoài Noura còn có thể là ai? Có người cho rằng cô sợ nhìn thấy hai mắt mẹ trừng trừng vì áy náy, nhưng tôi cho rằng chủ yếu là vì chột dạ, dẫn tới sợ hãi, giống như làm việc trái với lương tâm sợ ma gõ cửa. Bởi vì đôi mắt trợn trừng này biết cô là hung thủ.

[4]: Sau khi ra tù, Noura vẫn khẳng định mình bị thương ở tay trong lễ hội Ý một ngày trước (ngày 3 tháng 6), nhưng rạng sáng ngày 5 tháng 6, lúc cô đến Walgreens mua băng keo cá nhân, camera giám sát cho thấy vết thương của cô chảy máu không ngừng. Vì vậy, rất có thể cô mới bị thương sáng sớm ngày 5 tháng 6, nhưng không có ai cùng tham gia tiệc tùng nhìn thấy vết thương của cô.

Tôi cho rằng vết thương của Noura có thể xuất hiện khi đâm mẹ mình, cũng có thể là mảnh kính làm bị thương lúc đập ô kính cửa để tạo hiện trường giả sau khi gây án.

[5]: 4 giờ 4 phút, lúc Noura xuất hiện trong camera giám sát tại Walgreens, cô đã thay bộ trang phục khác. Nếu không phải về nhà để thay,chẳng lẽ trên xe của cô chuẩn bị sẵn nhiều đồ như vậy?

[6]: Vì sao trên giường nạn nhân có ADN của người lạ?

ADN có thể lưu lại rất lâu nên có khả năng nó xuất hiện khi án mạng xảy ra hoặc từ trước đó.

Trong một tuần trước khi xảy ra vụ án, bạn trai Perry của Noura tổ chức tiệc với mấy chục người tham dự trong sân sau nhà Noura. Mặc dù Perry nói khi đó mọi người không vào nhà, nhưng thông thường loại tiệc tùng này đến cuối cùng sẽ thành quá khích. Có thể một cặp đôi vào phòng ngủ chính của Jennifer, quan hệ trên giường của bà. Họ cởi hết quần áo nên để lại rất nhiều vết ADN. Vì vậy cảnh sát mới phát hiện ADN của phụ nữ chưa biết danh tính trên giường, nhưng đối chiếu kiểu gì cũng không tìm được người trùng khớp. Vỏ bao cao su tìm được trong phòng đó có thể cũng là đôi tình nhân này không dọn dẹp, bởi vì nó rơi ở góc khuất nên Jennifer không phát hiện.

[7]: Vì sao móng tay Noura không có vết xước sát?

Có thể trước khi vào phòng gây án, cô đã đeo găng tay cao su dùng để dọn dẹp phòng bếp, găng tay có vai trò bảo vệ nhất định nên không để lại vân tay và ADN.

[8]: Có người cho rằng có thể sau khi dùng ma túy, Noura phát điên nên giết mẹ. Tôi đã dành thời gian tìm hiểu xem ma túy mà cô ấy dùng là loại gì. Kết hợp với lời khai của bạn bè Noura, bình thường cô chủ yếu uống rượu và hút cần sa. Năm 2003, cô hút cocain nhưng đến năm 2005, trước khi xảy ra vụ án, gần như đã bỏ. Thỉnh thoảng cô ấy dùng nấm gây ảo giác hoặc Lortab (một loại thuốc giảm đau) quá liều. Hôm xảy ra vụ án, Noura uống rượu và hút cần sa ở nhà Carter. Có bạn bè nhìn thấy cô dùng ba viên Lortab. Căn cứ vào biểu hiện của cô sau đó tại buổi tiệc lễ hội Ý và ở nhà Perry, cô ấy không hề hút nhiều hay say rượu.

Mọi người cho rằng ma túy làm con người trở nên điên khùng, sinh ra ảo giá, có tính tấn công, bạo lực, giết người. Thực ra quan điểm này không chính xác.

Hút, hít những loại ma túy khác nhau sẽ có hiệu quả khác nhau. Có một số ma túy kích thích trung khu thần kinh như Methamphetamine, làm người dùng trở nên hưng phấn, xuất hiện ảo giác có tính tấn công. Hiện nay không có nghiên cứu nào chứng minh cần sa có liên quan với tội phạm bạo lực, Lortab cũng vậy.

Bây giờ nhìn lại, hôm đó Noura rất tỉnh táo, không hề có dấu hiệu dùng ma túy là điên cuồng thác loạn, tỉnh thuốc lại uể oải chán nản.

Từ các chứng cứ gián tiếP, Noura có mức độ tình nghi lớn nhất. Khi tôi xem lại biểu hiện của Noura, nhìn cô vừa khóc vừa kể lể về tình cảm dành cho mẹ trước ống kính, trong đầu tôi chỉ hiện ra những từ lạnh lùng, ích kỉ, dối rá…

Có lẽ Noura thật sự đã lừa gạt cả bản thân mình, không ngừng tẩy não chính mình: Tôi không làm gì hết. Nhưng vết thương trên mu bàn tay luôn đẩy cô về hiện thực, không ngừng nhắc nhở cô đã làm chuyện gì. Đây cũng là nguyên nhân vì sao cô đặc biệt để ý đến vết thương này, sau khi xảy ra vụ án lập tức thay áo dài tay, hơn nữa khi trả lời thẩm vấn luôn cố gắng né tránh nhắc đến vết thương.

5. Quan hệ giữa các nhân vật đằng sau vụ án

Vụ án này có lẽ không đủ quanh co phức tạp, nhưng tôi sẵn sàng dành thời gian viết về nó là bởi quan hệ giữa các nhân vật mà nó phản ánh. Vận mệnh của một người thường được dệt trong một tấm lưới quan hệ lớn, mà quan hệ là sự hợp tác hoặc đối kháng với người có ý chí độc lập, chính vì thế chúng ta thường có cảm giác bất lực với cuộc đời mình.

Jennifer xinh đẹp, xuất sắc, chưa từng được hưởng thụ sự ấm áp của gia đình trong cuộc đời ngắn ngủi của mình. Cha mẹ bà li hôn khi bà còn nhỏ, hai cuộc hôn nhân của bà đều kết thúc bằng những tranh cãi kịch liệt.

Trước khi bà qua đời, bà kí thác tình cảm của mình vào cô con gái Noura. Vài ngày trước khi xảy ra vụ án, bà còn vui mừng nói với con gái 18 tuổi rằng mình chọ cô làm người được thụ hưởng bảo hiểm nhân thọ và 400.000 USD lương hưu của mình. Rất có thể chính hành động này đã dẫn bà tới họa sát nhân.

Trong mắt Noura, mẹ là chướng ngại vật, ngăn cản cô mặc sức thỏa mãn ham muốn của mình. Đột nhiên mẹ siết chặt quản thúc, gây trở ngại việc hưởng thụ của cô, mẹ không sớm chuyển di sản của cha cho cô, những việc này đều khiến Noura cực kì căm hận mẹ. Tôi nghĩ Noura đã quá nhiều lần tưởng tượng về việc giết chết mẹ, loại bỏ chướng ngại vật ngăn mình làm những việc sung sướng.

Hôm xảy ra vụ án, điều khiến nỗi căm hận của cô lên đến đỉnh điểm là quan hệ của cô với Perry đổ vỡ. Cô trút hết những đau khổ thất tình của mình lên mẹ, cho rằng tất cả đều là lỗi của bà. Đặc biệt là khi cô muốn ở lại, tiếp tục tham gia tiệc tùng với Perry, mẹ không ngừng gọi điện thúc giục cô về nhà lại càng khiến cô giận dữ hơn.

Hung thủ đâm Jennifer 51 nhát dao cho thấy khi đó hắn đang cực kì căm hận.

Trước khi chết, Jennifer trợn trừng mắt, giật đứt tóc của hung thủ có thể là biểu hiện của sự kinh ngạc, hối hận và đau khổ tột độ. Có thể bà chưa bao giờ căm hận mình đến vậy.

Một vấn đề khác trong vụ án này khiến tôi suy nghĩ rất lâu, đó là thất bại trong tình yêu có thật sự truyền từ đời này sang đời khác không?

Cha mẹ Jennifer trở mặt sau khi li hôn. Mẹ bà nghiện rượu, sau đó chuyển đến Orlando. Jennifer cùng hai chị em sống cùng cha. Đến khi cha qua đời, ba chị em mới phải đến sống cùng mẹ. Khi đó, mẹ của họ đã sinh một đứa con trai với người khác, không rõ bà có đi bước nữa hay không. Nhưng hiển nhiên mẹ của bà không hề chăm sóc con cái, bởi vì ba cô gái lại nhanh chóng chuyển đến Memphis sống với gia đình cô ruột. Từ nhỏ, Jennifer đã chứng kiến cuộc hôn nhân đổ vỡ của cha mẹ, không nhận được tình thương của mẹ và thiếu cảm giác an toàn.

Khi tìm bạn đời, những người thiếu cảm giác an toàn thường sẵn sàng hạ thấp tiêu chuẩn, hi sinh một số điều kiện trên các phương diện khác để theo đuổi cảm giác an toàn. Cho nên xét về điều kiện, những người đàn ông mà Jennifer hẹn hò đều không xứng với bà. Để giành được “nữ thần”, ban đầu những người đàn ông điều kiện không tốt thường dùng lời ngon tiếng ngọt, hứa hẹn giả dối, theo đuổi rất nhiệt tình.

Bà si mê cảm giác an toàn giả tạo này, thường “dũng cảm” theo đuổi và hứa hẹn. Thí dụ như bà kết hôn và mang theo con gái chuyển đến sống với một chủ nông trường mà bà không hiểu biết nhiều ở bang khác, sau khi cưới mới phát hiện ông ta nghiện cờ bạc.

Về người bạn trai cuối cùng của bà, Mark, tôi đã xem video khi ông ta ra tòa, là một người kiêu ngạo, giả nhân giả nghĩa. Tôi không