PHẦN THỨ NĂM Kỷ nguyên Boongke năm thứ 67, nhánh Orion, hệ Ngân Hà
Xem xét số liệu tọa độ là công việc của Ca Sĩ, phán đoán sự chân thành của tọa độ là niềm vui của Ca Sĩ.
Ca Sĩ biết công việc của mình chẳng phải to tát gì, chẳng qua chỉ là bổ khuyết mà thôi, nhưng đây là một việc cần phải làm, vả lại còn có niềm vui.
Nói đến niềm vui, khi Hạt Giống này khởi hành từ thế giới mẹ, đó vẫn còn là nơi tràn ngập niềm vui, nhưng về sau, từ khi cuộc chiến giữa thế giới mẹ với thế giới vùng ven nổ ra, niềm vui dần dần giảm bớt. Đến giờ, đã trải qua hơn mười nghìn hạt thời gian, dù ở thế giới mẹ hay ở trong Hạt Giống cũng đều chẳng còn bao nhiêu niềm vui, những niềm vui từ thời đại Cổ Điển đều được viết trong những bài ca dao cổ, hát những bài ca dao ấy cũng là một trong không nhiều niềm vui còn sót lại.
Lúc xem xét số liệu, Ca Sĩ đang ngâm nga một bài hát cổ:
Ta thấy tình yêu của ta Ta bay đến hên cạnh nàng Ta dâng lên lễ vật cho nàng Đó là một khối thời gian ngưng kết Trên thời gian có những đường vân đẹp đẽ Sờ mềm như bùn ở Biển Nông ...
Ca Sĩ không phàn nàn quá nhiều, vì tư tưởng và tinh lực cần dốc vào sinh tồn thì hơn.
Entropy [27] của vũ trụ đang tăng cao, hệ số trật tự đang giảm thấp, giống như cặp cánh màu đen dài vô biên vô tận của con chim cân bằng khổng lồ, đè xuống hết thảy mọi thứ đang tồn tại, đè xuống mãi. Nhưng các thực thể trị số entropy thấp thì khác, entropy của chúng vẫn đang giảm xuống, hệ số trật tự vẫn đang tăng lên, như ngọn lửa ma bùng lên trên mặt biển đen ngòm như mực, đây chính là ý nghĩa, ý nghĩa ở tầng cao nhất, cao hơn cả ý nghĩa của niềm vui. Muốn duy trì ý nghĩa này, các thực thể entropy thấp cần phải tồn tại và diễn sinh.
Còn về những tầng cao hơn của tòa tháp ý nghĩa này, không cần phải nghĩ ngợi, dẫu có nghĩ ngợi cũng không ra được gì, mà còn nguy hiểm nữa, càng không cần phải nhắc đến đỉnh của tòa tháp ý nghĩa, có lẽ, căn bản là không có cái đỉnh tháp đó.
Trở lại với các tọa độ, trong không gian có rất nhiều tọa độ lướt qua, giống như những loài côn trùng ma trận bay lượn trên bầu trời của thế giới mẹ vậy. Việc thu thập tọa độ là do Lõi Chính thực hiện, Lõi Chính thu lấy mọi thông tin lan tràn tản mạn trong không gian, màng trung, màng dài và màng nhẹ, có lẽ đến một ngày kia còn thu được cả thông tin màng ngắn. Lõi Chính ghi nhớ vị trí của tất cả các ngôi sao, nó sẽ đối chiếu thông tin với mô hình vị trí của các loại tổ hợp theo phương pháp ma trận điểm, tìm ra tọa độ trong đó. Nghe nói, Lõi Chính có thể đối chiếu với cả mô hình vị trí từ năm trăm triệu hạt thời gian về trước, Ca Sĩ chưa từng thử, chẳng có ý nghĩa gì cả. Ở thời đại xa xôi đó, các quần thể entropy thấp trong vũ trụ vẫn còn thưa thớt, cũng đều chưa tiến hóa ra gen giấu mình và gen thanh tẩy. Còn giờ đây...
Giấu mình cho kỹ, thanh tẩy cho sạch.
Nhưng chỉ có một phần trong vô số tọa độ ấy là chân thành. Tin vào những tọa độ không chân thành thường có nghĩa là thanh tẩy những thế giới sạch sẽ, làm vậy là lãng phí tinh lực, lại còn có hại nữa, vì những thế giới này về sau biết đâu lại hữu dụng. Thật không thể hiểu nổi những kẻ phát đi tọa độ không chân thành, bọn họ rồi sẽ bị quả báo.
Việc phán đoán mức độ chân thành của tọa độ có một số quy luật, ví dụ các tọa độ phát đi hàng loạt thông thường đều không chân thành. Nhưng những quy luật này đều rất sơ sài, muốn phán đoán hiệu quả thực sự, chủ yếu phải dựa vào trực giác. Điều này thì Lõi Chính của Hạt Giống không làm được, thậm chí cả Siêu Lõi ở thế giới mẹ cũng không làm được, đây chính là điểm khiến cho các thể sống entropy thấp trở nên không thể thay thế. Ca Sĩ có khả năng này, đây không phải tài năng thiên phú hay bản năng, mà là thứ trực giác được tích lũy qua cả hàng chục nghìn hạt thời gian. Một tọa độ, đối với kẻ không chuyên thì chỉ là một ma trận điểm đơn giản, nhưng trong mắt Ca Sĩ lại là vật sống, mỗi chi tiết của nó đều cho biết gì đó về bản thân, ví dụ như số lượng điểm quy chiếu, phương thức đánh dấu ngôi sao mục tiêu, ngoài ra còn cả những chi tiết vi diệu hơn nữa. Đương nhiên, Lõi Chính cũng sẽ cung cấp một số thông tin liên quan, ví như các ghi chép lịch sử về tọa độ đó, phương hướng của nguồn phát và thời điểm tọa độ được phát đi. Những thứ này hợp lại thành một chỉnh thể hữu cơ, làm hiện ra trong ý thức của Ca Sĩ chân dung bản thân kẻ phát đi tọa độ. Tinh thần của Ca Sĩ sẽ vượt qua thời gian và không gian, cộng hưởng với tinh thần của kẻ phát đi tín hiệu, cảm nhận nỗi sợ và sự lo lắng của nó, và còn cả những tình cảm mà thế giới mẹ không quen thuộc lắm, như là thù hận, đố kỵ, tham lam, nhưng chủ yếu vẫn là nỗi sợ, có nỗi sợ, tọa độ ấy sẽ có sự chân thành - đối với mọi thực thể entropy thấp, nỗi sợ chính là lời đảm bảo cho sinh tồn.
Đúng lúc này, Ca Sĩ thấy một tọa độ chân thành, ở ngay gần đường bay của Hạt Giống. Đây là một tọa độ được phát đi bằng màng dài, Ca Sĩ cũng không biết tại sao mình phán đoán nó là chân thành, trực giác là thứ không thể nói rõ được. Y quyết định thanh tẩy nó, đằng nào thì giờ cũng chẳng có gì để làm, mà chuyện này cũng không ảnh hưởng đến việc y đang ngâm nga bài hát cổ kia. Y đoán sai cũng chẳng sao hết, thanh tẩy chính là như thế, đây không phải công việc chính xác, không yêu cầu sự chuẩn xác tuyệt đối. Thanh tẩy cũng không phải công việc gấp gáp gì, làm sớm hay làm muộn cũng đều được. Chính vì thế mà đây chỉ là một chức vụ có địa vị rất thấp.
Ca Sĩ lấy trong kho của Hạt Giống ra một điểm khối lượng, sau đó hướng ánh mắt về phía ngôi sao mà tọa độ chỉ tới, Lõi Chủ chỉ dẫn cho đường nhìn của y, tựa như một thanh giáo dài lao đi giữa bầu trời sao. Ca Sĩ dùng xúc tu lực trường cầm lấy điểm khối lượng, chuẩn bị bắn ra, nhưng khi y nhìn thấy vị trí đó, xúc tu liền thả lỏng.
Ba ngôi sao đã thiếu mất một, có một mảng bụi sao màu trắng, trông như vật bài tiết của loài cá voi vực sâu.
Đã được thanh tẩy rồi, thanh tẩy rồi thì bỏ qua, Ca Sĩ cất điểm khối lượng về kho.
Nhanh thật.
Y khởi động một chương trình Lõi Chính nhằm truy tìm nguồn gốc điểm khối lượng đã giết chết ngôi sao đó. Tỷ lệ thành công gần như bằng không, nhưng theo quy trình vẫn phải thực hiện. Chương trình kết thúc rất nhanh, cũng như mọi lần, không có kết quả.
Ca Sĩ nhanh chóng biết được tại sao nó lại bị thanh tẩy nhanh thế. Y trông thấy ở gần thế giới đó có một màn sương chậm, màn sương chậm ấy cách thế giới đó chừng nửa độ dài cấu tạo, giả sử chỉ nhìn nó riêng lẻ, quả thực khó mà phán đoán ra nguồn gốc, nhưng khi đối chiếu với tọa độ được phát đi, chỉ lướt qua là nhận ra được nó thuộc về cái thế giới kia. Màn sương chậm chứng tỏ rằng đó là một thế giới nguy hiểm, vì vậy sự thanh tẩy diễn ra rất nhanh. Xem ra còn có thực thể entropy thấp sở hữu trực giác nhạy bén hơn cả y. Điều này cũng chẳng có gì lạ, như Trưởng Lão đã nói, trong vũ trụ, ngươi có nhanh mấy cũng có kẻ nhanh hơn, ngươi có chậm mấy cũng có kẻ chậm hơn.
Thông thường, mỗi tọa độ được phát đi rốt cuộc cũng đều bị thanh tẩy, chỉ là vấn đề sớm hay muộn mà thôi. Có thể ngươi cho rằng tọa độ ấy không chân thành, nhưng trong hàng triệu triệu thế giới entropy thấp có hàng triệu triệu triệu kẻ thanh tẩy, thế nào cũng có kẻ cho rằng nó chân thành. Thể sống entropy thấp đều có gen thanh tẩy, thanh tẩy là bản năng của chúng. Vả lại, thanh tẩy chỉ là một việc rất đơn giản, khắp nơi trong vũ trụ đều có sức mạnh tiềm tàng, chỉ cần kích thích để chúng làm việc cho ngươi là được, gần như không hao phí gì cả, cũng không làm lỡ dở việc ca hát.
Nếu Ca Sĩ nhẫn nại chờ đợi, những tọa độ chân thành cuối cùng đều sẽ bị những thể sống entropy thấp khác mà y không biết thanh tẩy sạch sẽ, nhưng như thế không có lợi cho cả thế giới mẹ lẫn Hạt Giống, dẫu sao thì y đã nhận được tọa độ, còn một lần nhìn vào thế giới mà tọa độ ấy chỉ tới, vậy là đã xác lập nên một mối liên hệ nào đó với thế giới ấy. Nếu cho rằng mối liên hệ ấy chỉ là một chiều thì thật quá ấu trĩ, phải nhớ kỹ quy luật vĩ đại về tính có thể nghịch đảo của do thám: nếu ngươi có thể nhìn thấy một thế giới của thể sống entropy thấp, thế giới đó sớm hay muộn cũng có thể nhìn thấy ngươi, chỉ là vấn đề thời gian, vì vậy, chuyện gì cũng đợi người khác làm là rất nguy hiểm.
Việc tiếp theo cần làm, chính là bỏ tọa độ đã vô dụng này vào ngăn dữ liệu được gọi là “hầm mộ”, đây cũng là việc cần phải làm theo quy trình. Đương nhiên, các ghi chép có liên quan với nó cũng phải bỏ vào cùng một lượt, giống như di vật của người chết được bồi táng vậy, nói chung thì tập tục của thế giới mẹ là như thế.
Trong số “di vật” có một thứ làm Ca Sĩ cảm thấy hứng thú, đó là ghi chép về ba lần liên lạc của kẻ đã chết với một tọa độ khác, sử dụng màng trung. Màng trung là loại màng có hiệu quả truyền tin thấp nhất, cũng được gọi là màng nguyên thủy. Màng dài được sử dụng nhiều nhất, nhưng nghe nói màng ngắn cũng có thể dùng để truyền thông tin, nếu thế thật thì quả là thần kỳ. Nhưng Ca Sĩ thích màng nguyên thủy, y cho rằng màng nguyên thủy có một vẻ đẹp cổ kính, tượng trưng cho thời đại tràn đầy những niềm vui. Y thường đem những thông tin màng nguyên thủy biên soạn thành bài hát, hát lên lúc nào cũng thấy rất hay, dĩ nhiên, thông thường thì nghe chẳng hiểu gì cả, mà cũng không cần thiết phải hiểu. Ngoài tọa độ ra, thông tin màng nguyên thủy không có quá nhiều thứ hữu dụng, chỉ cảm nhận vần điệu của nó là được rồi. Nhưng lần này, Ca Sĩ không ngờ lại hiểu được một chút thông tin, vì một phần trong đó lại có cả hệ thống tự dịch! Ca Sĩ chỉ hiểu được chút ít, một đường nét lờ mờ, song lại đủ để nhìn ra được một quá trình khó mà tưởng tượng nổi.
Đầu tiên, tọa độ kia phát ra một thông tin, phát đi qua màng nguyên thủy, thể sống entropy thấp của thế giới đó (Ca Sĩ gọi nó là Kẻ Gẩy Sao) đã vụng về gẩy vào ngôi sao của chúng, giống như những người du ca thời cổ đại ở thế giới mẹ gẩy cây đàn quê thô sơ để truyền đi tin tức. Chính mẩu thông tin này có chứa hệ thống tự dịch.
Mặc dù hệ thống tự dịch cũng rất vụng về và rất nguyên thủy, nhưng cũng đủ cho Ca Sĩ đối chiếu với mô thức văn bản của mẩu thông tin mà thế giới đã chết phát đi ngay sau đó, hiển nhiên là để hồi đáp cho thông tin được phát đi rộng rãi kia. Chuyện này đã rất khó tin rồi, nhưng Kẻ Gẩy Sao phát đi thông tin lúc đầu không ngờ lại tiếp tục trả lời.
Rất thú vị, rất thú vị!
Ca Sĩ quả thực có nghe nói đến những thế giới của thể sống entropy thấp không có gen giấu mình và cũng không có bản năng giấu mình, nhưng đây là lần đầu tiên y gặp được. Đương nhiên, ba lần liên lạc giữa hai thế giới đều không tiết lộ tọa độ tuyệt đối của chúng, nhưng lại làm lộ ra khoảng cách tương đối giữa hai thế giới, nếu khoảng cách này mà xa thì cũng không nói làm gì, nhưng lại rất gần, chỉ có 416 độ dài cấu tạo, gần đến mức sát sạt với nhau. Như thế, nếu tọa độ của một trong hai thế giới bị lộ, cái còn lại tất nhiên cũng sẽ lộ ra, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Tọa độ của Kẻ Gẩy Sao vậy là đã lộ ra.
Chín hạt thời gian sau ba lần liên lạc đó, lại xuất hiện một bản ghi chép, Kẻ Gẩy Sao lại gẩy lên ngôi sao của chúng để phát đi một thông tin, đây... không ngờ lại là một tọa độ! Lõi Chính đã xác định nó là tọa độ. Ca Sĩ đưa mắt nhìn về phía ngôi sao mà tọa độ ấy chỉ tới, phát hiện nó cũng đã bị thanh tẩy, vào khoảng ba mươi lăm hạt thời gian trước. Ca Sĩ cho rằng vừa nãy mình đã nhầm, Kẻ Gẩy Sao rốt cuộc vẫn có gen giấu mình, vì nó có gen thanh tẩy, không thể nào lại không có gen giấu mình. Nhưng cũng giống như tất cả những kẻ phát đi tọa độ, bản thân nó không có năng lực thanh tẩy.
Rất thú vị, rất thú vị.
Tại sao thực thể entropy thấp đã thanh tẩy kẻ chết kia lại không thanh tẩy Kẻ Gẩy Sao? Có rất nhiều nguyên nhân. Có thể chúng không chú ý đến ba lần liên lạc này, thông tin màng nguyên thủy thường không thu hút sự chú ý lắm. Nhưng trong triệu triệu thế giới thế nào cũng có kẻ chú ý đến, Ca Sĩ chính là một trong số đó. Kỳ thực, giả sử không có Ca Sĩ, nó cũng sẽ bị thể sống entropy thấp khác chú ý đến, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Có lẽ chúng đã từng chú ý đến, nhưng độ nguy hiểm của thể sống entropy thấp không có gen giấu mình không lớn, chẳng bõ công thanh tẩy.
Nhưng sai hoàn toàn! Chỉ nói sơ sơ thế này, giả sử Kẻ Gẩy Sao thực sự không có gen giấu mình, nó không sợ tiết lộ sự tồn tại của bản thân, thì sẽ bành trướng và tấn công mà không kiêng sợ gì.
Ít nhất là trước khi nó chết.
Nhưng cụ thể trong trường hợp này, tình hình phức tạp hơn một chút. Ba lần liên lạc trước, thêm một lần phát tọa độ, rồi sau sáu mươi hạt thời gian nữa, lại có một lần phát đi tọa độ của kẻ đã chết qua màng dài từ một nơi khác. Một chuỗi sự kiện này tạo thành một bức tranh bất tường, thể hiện sự nguy hiểm. Cuộc thanh tẩy kẻ đã chết đã qua được mười hai hạt thời gian, Kẻ Gẩy Sao hằn đã ý thức được tọa độ của mình đã lộ ra, vậy lựa chọn duy nhất lúc này là bọc mình trong màn sương chậm, để tỏ ra mình có vẻ an toàn, thế thì không ai để ý đến nó nữa. Có lẽ thế giới ấy không có khả năng này, nhưng từ việc nó có thể gẩy sao để phát ra thông tin qua màng nguyên thủy, khoảng thời gian này đủ để nó sở hữu khả năng đó, có lẽ nó chỉ không muốn làm như vậy mà thôi.
Nếu là về sau, vậy thì Kẻ Gẩy Sao cực kỳ nguy hiểm, còn nguy hiểm hơn kẻ đã chết rất nhiều.
Giấu mình cho kỹ, thanh tẩy cho sạch.
Ca Sĩ hướng ánh mắt về phía Kẻ Gẩy Sao, y thấy đó là một ngôi sao rất bình thường, tuổi thọ ít nhất còn chừng một tỷ hạt thời gian nữa. Nó có tám hành tinh, trong đó bốn hành tinh lớn ở thể lỏng, bốn hành tinh thể rắn. Theo kinh nghiệm của Ca Sĩ, thể sống entropy thấp phát thông tin qua màng nguyên thủy cư trú trên một hành tinh thể rắn. Ca Sĩ khởi động chương trình con mắt lớn, y rất hiếm khi làm vậy, đây là hành vi vượt quyền.
“Ngươi làm gì vậy? Con mắt lớn đang rất bận.” Trưởng Lão của Hạt Giống nói.
“Có một thế giới entropy thấp, tôi muốn nhìn nó gần hơn một chút.” Ca Sĩ trả lời.
“Công việc của ngươi, chỉ cần liếc nhìn từ xa đã đủ rồi.”
“Chỉ là hiếu kỳ.”
“Con mắt lớn còn có mục tiêu quan trọng hơn cần quan trắc, không có thời gian thỏa mãn tính hiếu kỳ của ngươi, làm tốt việc của ngươi đi.”
Ca Sĩ không tiếp tục thỉnh cầu, kẻ thanh tẩy có địa vị thấp nhất trên Hạt Giống, luôn bị coi thường, cho rằng đây là công việc vặt vãnh dễ dàng. Những kẻ coi thường lại quên mất một điều rằng, các tọa độ bị phát đi thường đều là nguy hiểm, nguy hiểm hơn đại đa số những tọa độ đang ẩn giấu kia.
Phần việc còn lại chỉ là thanh tẩy, Ca Sĩ lại lấy từ trong kho ra điểm khối lượng kia. Y đột nhiên nghĩ ra là không thể dùng điểm khối lượng để thanh tẩy Kẻ Gẩy Sao, cấu tạo của hệ sao này khác với hệ sao đã chết kia, có góc chết, dùng điểm khối lượng có khả năng không thể thanh tẩy sạch sẽ, như thế là toi công, phải dùng lá hai chiều mới được. Nhưng Ca Sĩ không có quyền hạn lấy lá hai chiều trong kho, phải xin phép Trưởng Lão.
“Tôi cần một tấm lá hai chiều, để thanh tẩy.” Ca Sĩ nói với Trưởng Lão.
“Lấy đi.” Trưởng Lão lập tức giao cho Ca Sĩ một tấm.
Lá hai chiều lơ lửng trước mặt Ca Sĩ, ở trạng thái niêm phong kín, sáng lóng lánh. Tuy đây chỉ là một thứ rất bình thường, nhưng Ca Sĩ rất thích nó. Y không thích những thứ công cụ đắt đỏ, quá hung tợn, y thích sự mềm mại cứng rắn nhất của lá hai chiều, một kiểu duy mỹ có thể biến cái chết thành một bài ca.
Nhưng Ca Sĩ cảm thấy hơi bất an, “Lần này sao ngài lại đáp ứng nhanh vậy?”
“Đây cũng không phải thứ quý giá gì.”
“Nhưng thứ này nếu dùng quá nhiều, rốt cuộc cũng...”
“Trong vũ trụ khắp nơi đều đang dùng.”
“Vâng, khắp nơi đều đang dùng, nhưng chúng ta trước đây ít nhiều vẫn có chút tiết chế, giờ...”
“Có phải ngươi đã nghe ngóng được điều gì?” Trưởng Lão lục lọi trong tư tưởng của Ca Sĩ, khiến y run lên. Trưởng Lão nhanh chóng tìm được cái tin mà Ca Sĩ nghe được, đây cũng chẳng phải tội lỗi gì, đều là bí mật công khai ở Hạt Giống.
Đó là tin về cuộc chiến giữa thế giới mẹ và thế giới vùng ven, trước đây, liên tục có tin tức về cuộc chiến truyền tới, sau rồi không có nữa, chứng tỏ chiến sự không được thuận lợi, thậm chí còn rơi vào nguy cơ. Nhưng thế giới mẹ và thế giới vùng ven không thể nào cùng tồn tại, cần thiết phải hủy diệt thế giới vùng ven đó đi, bằng không bản thân sẽ bị hủy diệt. Nếu chiến tranh không thể giành được thắng lợi, vậy thì chỉ có thể...
“Có phải thế giới mẹ đã chuẩn bị chuyển sang hai chiều?” Ca Sĩ hỏi, thực ra, Trưởng Lão đã biết câu hỏi của y.
Trưởng lão không trả lời, có lẽ là ngầm thừa nhận.
Nếu đúng vậy, nỗi bi ai ấy lớn biết chừng nào. Ca Sĩ không thể tưởng tượng nổi cuộc sống kiểu đó, trên tòa tháp ý nghĩa, sinh tồn cao hơn hết thảy, đứng trước lựa chọn sinh tồn, tất cả thể sống entropy thấp trong vũ trụ đều chỉ có thể lựa chọn điều ít tồi tệ hơn.
Ca Sĩ loại bỏ những ý nghĩ này khỏi tư tưởng mình, đây không phải là điều mà y nên nghĩ đến, chỉ tổ tự chuốc lấy phiền não. Điều y cần nghĩ đến lúc này là khi nãy đã hát đến khúc nào, một hồi lâu sau mới nhớ ra được, y ngâm nga tiếp:
Trên thời gian có những đường vân đẹp đẽ Sờ mềm như bùn ở Biển Nông Nàng bôi thời gian khắp thân thể Rồi kéo ta bay về bên rìa tồn tại Đó là chuyến bay của linh thể Trong mắt chúng ta, các ngôi sao tựa bóng ma Trong mắt các sao, chúng ta cũng tựa bóng ma ...
Trong tiếng ca, Ca Sĩ dùng xúc tu lực trường cầm tấm lá hai chiều lên, hờ hững quăng về phía Kẻ Gẩy Sao.