← Quay lại trang sách

Chương 124 Tuyệt kỹ

Tuyệt kỹ! Lại có liên quan tới ẩm thực? Giang Tinh Thần nói xong, mọi người đều sửng sốt. Ban đầu quảng cáo có nói, Giang Tinh Thần sẽ biểu diễn _ tuyệt kỹ, mọi người đều nghĩ rằng có liên quan tới âm nhạc, dù sao Giang Tinh Thần nổi danh nhất là vũ nhạc. Nhưng giờ nghe hắn nói, rõ ràng là biểu diễn nấu nướng ma!

- Giang Tinh Thần còn biết nấu ăn, quả thật là khó tin! Rất nhiều người toát ra ý nghĩ này. Phùng Tuyển Chương cùng đại thần tài chính có chút kinh dị, bọn họ đều không ngờ tới, Giang Tinh Thần còn biết nấu ăn. Nguyên soái cùng Hoàng Thạch lại khác, người trước đã sớm nghe các quân đoàn trưởng nhắc tới, người sau lại ở Thanh Sơn thôn một thời gian, trong lòng còn đang nhớ nhung rượu cất nữa. Viên Hi Huyền cùng Viên Hạo cùng lúc ngừng nhai nuốt, nhìn nhau, quay lại nhìn Giang Tinh Thần, trong lòng gào thét: "Vũ nhạc, y thuật, phương pháp thống kê tài vật, thiết kế dụng cụ trồng trọt, hiện tại lại là nấu ăn... Còn có cái gì tên khốn này không biết?" Vốn dù cho nấu ăn tốt thế nào, cũng không mắc mớ gì tới bọn họ, nhưng bọn họ chính là không muốn thấy Giang Tinh Thần làm náo động, vũ nhạc còn thôi, má nó sao ngay cả nấu ăn mà người cũng dính vào, còn cho người ta lăn lộn nữa không! Định Bắc Hầu đứng trên đài, nhìn về kinh ngạc của mọi người, trong lòng cười hắc hắc: "Các ngươi còn không biết đó chứ, Giang Tinh Thần còn có thể xử lý được yêu thú!" Hậu trường đã chuẩn bị sẵn nguyên liệu nấu ăn, các đầu bếp sẵn sàng ra sân khấu cũng kinh ngạc, quá nửa người đều biết, phương pháp trừ mùi tanh trong thịt là Giang Tinh Thần làm ra, nhưng cái này không đại biểu tài nấu ăn của hắn sẽ cao, hôm nay ở đây toàn là đầu bếp chính thức. Điền Tam Kỳ cùng Hoắc Vân từ Đế đô càng hơn, bọn họ không biết phương pháp trừ mùi tanh của thịt là do Giang Tinh Thần làm ra, dù sao ban đầu ở Tử Kinh Dong Binh Đoàn, người gặp được Giang Tinh Thần toàn là thương nhân các lãnh địa lớn, sau đó Mạt Hồng Tiêm trực tiếp sang tay, tin tức truyền về đế đô đã không còn nhắc tên Giang Tinh Thần nữa. Không chờ mọi người nghĩ nhiều, trên đài, Giang Tinh Thần đi tới bếp lò ở giữa, lấy ra một cái chậu lớn đặt bên dưới, có trùm vải ướt. Bỏ vải ướt, bên trong lộ ra bột đã nhào săn. Hôm nay Giang Tinh Thần biểu diễn tuyệt kỹ, chính là kéo mì. Đời trước hắn ở nhà cũng làm thử, nhưng toàn kết thúc thất bại, thứ này đúng là kỹ thuật sống, nhào bột, ủ bột, nên bột, kéo sợi, toàn phải làm vừa phải mới được, nhất là vuốt sợi kéo sợi hoàn toàn dựa vào cảm xúc. Nhào bột dùng nước muối, sau đó bỏ thêm nước tro xoa, hết 3 bồn mới sang ủ, hơn nữa không thể quá lâu, thời gian vừa vặn hai khúc nhạc. - Hình như là bột nhào, hắn muốn biểu diễn tuyệt kỹ gì? - Có phải bao sủi cảo không, hôm trước trên Phố Mỹ Thực, có cô bé một tay cầm hai cây gỗ cán vỏ, có thể gọi là tuyệt kỹ. - Cái gì cây gỗ, đó là chài cán bột được chưa! Nhưng mà Giang Tinh Thần không thể biểu diễn cái đó, không thấy trong tay hắn không có chài cán bột hay sao? - Đúng là tò mò, vậy hắn lấy cục bột ra làm gì, có phải làm mỳ cắt? - Xem chừng cũng không phải, trong tay hắn đâu có dao bęp... - Đừng nói nữa, xem đi, Giang Tinh Thần sắp bắt đầu rồi! Tiếp theo, mọi người thấy Giang Tinh Thần lấy ra cục bột, mạnh mẽ nện lên tấm thớt rồi nhào nặn, sau đó kéo ra thành một đường dài chừng thước rưỡi, vừa kéo vừa run, một đường dài như bím tóc. - Đang làm gì vậy, Giang Tinh Thần đang chơi bột sao? Người dưới đài đều trừng thẳng mắt, lúc này bọn họ càng thêm tò mò, không biết Giang Tinh Thần muốn làm gì. Ngay cả Định Bắc Hầu, Lão gia tử, Triệu Đan Thanh cũng đang nhìn chằm chằm động tác của Giang Tinh Thần, bọn họ cũng không biết Giang Tinh Thần muốn biểu diễn cái gì, trước đó hỏi hắn cũng không nói. Chỉ có Mị Nhi, mặt nhỏ vẫn luôn tươi cười, trong lòng mong chờ phản ứng của những người khác. Mấy ngày trước nàng tận mắt thấy ca ca kéo mì, lúc đó làm nàng cả kinh không khép miệng được. "Hì hì, không biết lần này ca ca có thể kéo bao nhiêu lượt, lần trước là 16 lượt, sợi mì thật nhỏ..." Sau bếp lò, Giang Tinh Thần đã bắt đầu liên tục kéo nện, đường bột dài nện mặt bàn bồm bộp. Lòng hiếu kỳ của khán giả đã đến cực điểm, ngay cả Viên Hi Huyền cùng Viên Hạo trong lòng khó chịu cũng không khỏi mong chờ. Kéo bột cùng nện bột không phải lâu càng tốt, chỉ cần đủ mềm đủ dài là có thể kéo sợi, cái này tuyệt đối phải dựa vào cảm giác, đời trước Giang Tinh Thần liên tục thất bại, chính là ở một cửa này. Nhưng hiện tại hắn không cần lo, trận pháp nâng cao cảm nhận cùng tính linh hoạt lên cực hạn, khống chế lực lượng không kém một chút. Nện mấy lần liên tục, Giang Tinh Thần rải lên bột mì, bắt đầu kéo. Một lần, hai lần, ba lần... Sợi mì ngày càng nhỏ, mọi người nhìn, miệng cũng dần há ra, bây giờ cuối cùng họ hiểu được Giang Tinh Thần muốn làm gì. Nếu là trước kia, khẳng định bọn họ không rõ ràng, dù sao chưa bao giờ xuất hiện cách làm mì sợi. Nhưng 2 ngày qua bọn họ đã thấy vắt mì trên Phố Mỹ Thực. 11 lần, 12 lần, sợi mì đã rất nhỏ, nhưng Giang Tinh Thần vẫn tiếp tục. Mọi người kinh ngạc không nói lên lời, một cục bột cuối cùng biến thành thế này, nếu không tận mắt thấy điều thần kỳ như thế, bọn họ tuyệt đối không thể tin. 18 lần, Giang Tinh Thần cảm thấy đã đến cực hạn, đời trước hắn có tra tư liệu, nghe nói kỷ lục cao nhất là 20 lần, nhưng hiện tại hắn tuyệt đối không làm được. Cuối cùng Giang Tinh Thần kéo hai tay giang ra, rung lên hai cái, một đầu rải lên bàn, đầu kia giơ lên cao hơn đầu, tay phải khẽ lắc. - Oa... Toàn trường bùng phát tiếng kinh hồ, sợi mì còn nhỏ hơn sợi tóc, mượt như thác, làm người xem trợn mắt cứng lưỡi. Ở hậu trường, một đám đầu bếp khó tin thở dài: - Ôi trời đất ơi, người này khống chế sức quá mạnh! Sắc mặt Điền Tam Kỳ trịnh trọng, nhỏ giọng nói: - Quả thật có thể xưng là tuyệt kỹ, bản lĩnh như vậy, không khổ luyện mấy năm tuyệt đối không thể làm được! Hoắc Vân chầm chậm gật đầu: - Chỉ riêng chiều này, chúng ta đã kém hơn người ta... Nhưng mà, tên khốn này làm gì biếu xấu, căn bản là khoe tài mà! Một đám đầu bếp đều đồng cảm, đều gật đầu thật mạnh, đồng ý với Hoắc Vân. Lúc này Giang Tinh Thần cuối cùng bỏ mì trong tay xuống, lớn tiếng nói: - Tôi muốn làm phiền mọi người, có ai lên giúp tôi một chút... Giang Tinh Thần chưa nói hết, một đám thiếu nữ trẻ tuổi đã xông ra khỏi đám đông: - Tôi tới, tôi tới, tôi nè... "Trời ạ..." Thành viên đội trị an khóc không ra nước mắt, hôm nay hắn còn mệt hơn cả lúc Dự tuyển ca vũ tân xuân, tiếp tục chắn vậy. Cuối cùng, hai cô gái may mắn được chọn, trong một đám ánh mắt hâm mộ đố kỵ hận đi lên đài cao, hưng phấn đối mặt Giang Tinh Thần. Giang Tinh Thần xé một nắm mì, đưa cho hai cô gái, lại nhỏ giọng nói mấy câu, Hai cô gái đầu tiên là kinh ngạc, sau đó hưng phấn gật đầu, xoay người đi tới bên đài. Tiếp theo, cảnh tượng xuất hiện làm mọi người trợn mắt cứng lười, một cô gái tay cầm sợi mì, lại thoải mái xuyên qua lỗ kim. Còn một cô gái khác, cầm mồi lửa để dàng đốt chạy một túm mì. - Á đù... Hiện trường bùng phát một trận chửi đổng, bọn họ đều biết sợi mì rất mạnh, nhưng không có ấn tượng trực quan, bây giờ thì thấy rồi. Dễ dàng xuyên qua lỗ kim, vậy còn không giống sợ tóc sao, càng khó tin là cháy được, trong mì có nước mà... Sửng sốt hồi lâu, trong sân bùng nổ tiếng vỗ tay như sám. - Tuyệt kỹ, thật tuyệt kỹ không cách nào tưởng tượng, Giang Tinh Thần quả thật quá thần kỳ. Mọi người đều đưa ra đánh giá này, ngay cả Viên Hệ Huyền cũng phải thừa nhận, chiều tuyệt kỹ sở trường này quá đặc sắc. Lão gia tử nhìn chằm chằm Giang Tinh Thần trên đài, trong lòng cảm thán: "Tiểu tử này rốt cuộc còn có chiều số gì, mỗi lần đều làm ra thứ mà người ta không tưởng được!" Khóe miệng Mạt Hồng Tiêm mim cười, biểu tình đắc ý: "Lúc trước Uyển Nhu thật nói đúng, kết giao anh hùng từ thuở hàn vi, có bạn bè như thế, quả thật may mắn, người này quả thật không gì không làm được..." Lúc trước Giang Tinh Thần lấy ra mười mấy bí phương món ăn, làm nàng cả kinh không biết trời trăng. Triệu Đan Thanh cũng cảm thấy may mắn, lúc trước cứu Mị Nhi, hắn cũng không ngờ Triệu Gia Dược Nghiệp sẽ được Giang Tinh Thần giúp đỡ, phát triển đến trình độ này. Đương nhiên, cảm thấy may mắn nhất, phải kể tới Định Bắc Hầu, đây là hắn nhận tài trong lãnh địa của hắn. Nhìn một đám lãnh chúa nhìn chằm chằm Giang Tinh Thần, ánh mắt sáng rực, hắn không khỏi đắc ý: "Các ngươi không kéo Giang Tinh Thần đi được..." Tiểu nha đầu Mị Nhi nhìn phản ứng của mọi người quả nhiên giống như nàng mong chờ, không khỏi cười đắc ý, kiêu ngạo thầm nghĩ: "Đây là ca ca của ta!" Sau đó, Giang Tinh Thần bỏ sợi mì vào nồi, trụng qua nước sôi, nhúng vào là chín! Sau đó vớt ra chia làm mấy chén nhỏ, đổ nước thịt bò hầm săn vào chén, cho người đưa tới chỗ các giám khảo. Vì cám ơn hai cô gái hỗ trợ, Giang Tinh Thần còn cố ý để lại hai chén cho họ. Hai cô gái nhận lấy, cười hết sức rạng rỡ, nếu không phải ở trước công chúng, các nàng đã muốn hung hăng hôn | Giang Tinh Thần. Các cô gái không có cơ hội lên đài, nhìn hai nàng hút mì sồn sột, đố kỵ đến phát điên. - Sợi mì mềm mại, vào miệng là tan, nước canh mùi hương nồng đậm, thật là hiếm thấy! Nguyên soái đưa ra đánh giá như vậy, rất nhiều người đều gật đầu phụ họa. Một đám hám ăn phía dưới nhìn các giám khảo trên đài hưởng thụ ra mặt, không nhịn được nuốt nước miếng, phát ra một mảnh tiếng vang ực ực. - Đáng tiếc, không được hoàn mỹ, chính là không được dai lắm! Viên Hi Huyền nhàn nhạt nói. - Nói nhảm, mì mảnh như thế, người còn muốn dai, cho là gân thú hay sao? Mặt Định Bắc Hầu lập tức đen xuống. Giang Tinh Thần lại không để ý, lớn tiếng nói: - Chút tài mọn bêu xấu mà thôi, tiếp theo mời các vị đấu huẩn bị, bọn họ mới là nhân vật chính hôm nay! Đầu bếp ở mặt sau nghe vậy, trong lòng thầm mắng "Gặp qua vô sỉ, chưa thấy vô sỉ đến thế! Còn nói chúng ta là vai chính, tên khốn kiếp người đã cướp hết danh tiếng rồi còn gì..." Sau đó, Giang Tinh Thần xuống đài, các đầu bếp chuẩn bị từ trước dồn dập ra sân.