Chương 136 Vấn đề Đại Tần Vương Quốc
Tiểu tử! Phát minh máy gieo hạt, sử dụng súc vật kéo, tuyệt đối đủ để người tăng lên Nam tước nhất đăng! Ngươi là muốn trực tiếp phong thưởng, hay là muốn giống lần trước, tích lũy tiếp! Định Bắc Hầu nghiêm túc hỏi.
- Cái này... Giang Tinh Thần hơi trầm ngâm, hắn đương nhiên muốn giống như lần trước, tích lũy sau bạo phát! Như vậy chẳng những có thể thăng cấp, còn có thể lần nữa mở rộng lãnh địa. Nhưng mà, sau hai sự kiện Biểu diễn ca vũ tân xuân và | Lễ hội Mỹ Thực, khẳng định mình đã thành cái gai trong mắt Bộ quản lý Đế quốc, cho dù mình muốn tích lũy, chỉ sợ cũng không dễ dàng như vậy. - Tiểu tử! Dùng một lần bạo phát tuy rằng sảng khoái, nhưng lần này tuyệt không dễ dàng. Một khi chúng ta bên này chậm chạp không có động tĩnh, khẳng định Bộ quản lý | Đế quốc sẽ đề nghị, các lãnh địa lớn đều chờ mở rộng đấy! Đến lúc đó bọn họ trực tiếp dâng thư lên Đại Đế, yêu cầu phong thưởng cho ngươi, hết thảy đều hợp tình hợp lý, ai cũng không ngăn được... Định Bắc Hầu thấy Giang Tinh Thần trầm tư, liền giải thích một câu. Giang Tinh Thần nhíu mày, nói: - Nếu như vậy, cứ chờ một chút đi! Dù sao đến lúc đó bọn họ cũng sẽ thăng lên cho ta là Nam tước nhất đắng! Định Bắc Hầu giơ tay lên vỗ đầu Giang Tinh Thần một cái, nói: - Người nào nói cho người biết bọn họ sẽ phong ngươi là Nam tước nhất đăng? Một số lớn tài vật, hư chức Đế quốc, thậm chí treo một cái danh hiệu tại Học Viện Đế Quốc cho ngươi cũng có thể... Người mới 17 tuổi, nói ngươi tư lịch quá nông cạn, tránh khỏi ngươi nóng nảy kiêu ngạo, vì tương lai người phát triển, có khi là chụp mũ lên đầu ngươi... muốn đè ngươi xuống quả thực quá dễ dàng! - Như vậy a... Giang Tinh Thần có chút bất đắc dĩ, một cái Bộ quản lý quý tộc, thể nào lại quyền lực lớn như vậy! - Tiểu tử! Ta biết tâm tư của ngươi, không phải là muốn phát triển lãnh địa của người trở thành trấn nhỏ sao! Muốn vậy ngươi phải lên tới Tử tước tam đăng mới được, nhất định phải vượt qua cửa ải Nam tước nhất đằng này... cho dù người tiếp tục tích lũy, cùng tuyệt đối không có khả năng thắng cho người lên hai cấp. Ngoài ra khuếch trương lãnh địa, cộng thêm thăng lên lãnh địa hành chính! Giang Tinh Thần gật đầu, lại cân nhắc một lát, cau mày nói: - Ta hiểu rồi! Tuy nhiên, ta còn muốn chờ một thời gian. Bộ quản lý quý tộc dù đề cập chuyện này, ít nhất cũng phả đến sau thu hoạch vụ mùa đi! Chúng ta chạy trước khi thu hoạch vụ mùa không được sao... Mặt khác, dù không thể một bước đạt tới mục đích, có thể thăng cấp mở rộng cùng nhau cũng tốt mà! “Tiểu tử này, thật đúng là quật cường! Nhận đúng một con đường liền đi tới...” Định Bắc Hầu thầm than một tiếng, xoay chuyển ý nghĩ: “Giang Tinh Thần nói cũng có lý. Trước khi thu hoạch vụ mùa, chỉ cần mình không lên báo. Bộ quản lý quý tộc thật đúng là không có cớ để viện.” - Được rồi! Chúng ta liền kéo thêm hai tháng... người có cái gì... Định Bắc Hầu mới nói tới đây, chợt có tiếng gõ cửa phòng, Đường Sơ Tuyết và La Vũ đi vào. Đường Sơ Tuyết cũng không có nhiều lời, lập tức giải thích với Giang Tinh Thần chuyện Lạ Vũ. Vấn đề rau cải của Thú nhân, càng giải quyết sớm càng tốt, đây chính là liên lụy đến đại sự liên minh giữa song phương. Giang Tinh Thần nghe qua, cũng không khỏi thầm khen một tiếng, La Vũ đừng xem là một tên ham ăn thuần khiết, nhưng làm được chuyện như vậy đúng là tốt đẹp, quả thật giọt nước không lọt. Trực tiếp tìm mình nói chuyện lớn như vậy, danh không chính ngôn không thuận thông qua Để quốc cưỡng chế càng không được, tìm tới Đường Sơ Tuyết thì lại khác, thân phận của nàng đủ để gánh chịu được đại sự như vậy rất tốt... Mà liên quan đến an nguy của Đế quốc, đương nhiên Đường Sơ Tuyết sẽ vì nghĩa không chối từ. Định Bắc Hầu nghe qua cũng là vẻ mặt ngưng trọng, chuyện này ảnh hưởng đối với Đế quốc, quả thật còn lớn hơn so với Thú Nhân Liên Minh! Một khi Thú nhân nghiêng về phía Huyền Nguyên Thiên Tông, thì quả là phiền toái lớn. - Đại Tần Vương Quốc rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Định Bắc Hầu Ngưng Mi cau mày, sắc mặt âm trầm. - Ta hỏi một câu, nhưng cũng không dám bảo đảm... Vạn nhất Đại Tần Vương Quốc thật xảy ra vấn đề gì, hiện tại không có biện pháp bán rau cải cho Thú nhân, thì ta cũng không có năng lực! Giang Tinh Thần nói dứt lời, liền cầm bút lên vội viết thư cho Tần Mạn Vũ. Chính hắn thật ra có thể trồng rau cải, nhưng mình ăn không có vấn đề, cung ứng cho Thú Nhân Liên Minh, còn là kéo dài! Chuyện đó phải động viên toàn bộ Đế quốc mới được. Cho dù hắn có thể giải quyết vấn đề hạt giống rau cải, nhưng làm thế nào giải thích ra phía ngoài, bí mật của mình cho ra ánh sáng ư? Làm không tốt sẽ bị người ta cắt miếng ra nghiên cứu! - Chuyện này phải lập tức nói cho Đế quốc biết, Thú nhân nơi đó, bất kể như thế nào cũng không thể để bọn họ nghiêng về phía Huyên Nguyên Thiên Tông! Định Bắc Hầu nói. - Hiện tại Giang Tinh Thần đã gửi thư cho Hãng buôn Thiên Hạ, chuyện đó liền không có quan hệ, trước tiên liên hệ hỏi rõ nguyên nhân, Đế quốc cũng sẽ không cưỡng ép... Ta lập tức thông báo cho Nguyên soái đại nhân! Đường Sơ Tuyết gật đầu, rời đi. - Tiểu tử! Lần này đúng là một cơ hội tốt, hãy giải quyết vấn đề này... Định Bắc Hầu trong mắt chợt lóe sáng. - Ta biết! Nhưng cũng phải biết rõ rốt cuộc là chuyện gì xảy ra đã! Giang Tinh Thần cười khổ lắc đầu, Định Bắc Hầu lại có vẻ còn gấp gáp hơn so với hắn. Định Bắc Hầu rất dễ dàng liền từ trong ánh mắt Giang Tinh Thần đọc ý tứ loại: hoàng thượng không với thái giám gấp kia, lập tức kêu la như sấm, giơ tay lên liền gõ tới một cái... Viết xong thư gửi đi ngay trong đêm, La Vũ nói xong chuyện cũng không có ở lại, nói lời cảm tạ Giang Tinh Thần một hồi, rồi vội vã rời đi. Sau một phen náo nhiệt ôn ào, cả sơn thôn nhìn như khôi phục bình tĩnh, nhưng trong đêm tối rất nhiều người cũng không có ngủ. Định Bắc Hầu, Đường Sơ Tuyết, liên đới Giang Tinh Thần, đều đang suy nghĩ chuyện của Thú Nhân Liên Minh, dù sao tin tức này tới quá đột ngột, tạo thành ảnh hưởng cũng quá lớn. Giang Tinh Thần thậm chí cũng không có vận dụng cách hít thở để phát triển trận pháp. Một là, quả thật trong lòng có chuyện; hai là, hắn cũng lo lắng ảnh hưởng phạm vi nguyên khí quá lớn ra ngoài, sẽ khiến cho Lão gia tử bọn họ chú ý. Suốt đêm không nói chuyện, sáng sớm ngày sau, Mạt Hồng Tiệm cùng Triệu Đan Thanh dẫn đoàn lính đánh thuê của mình quay trở về Hồng Nguyễn Thành, trong thôn khối phục bình thường, các thợ thủ công tiếp tục xây nhà, các thôn dân ra đồng làm việc, Giang Tinh Thần thì bắt đầu làm thùng nuôi ong. Đường Sơ Tuyết cùng Định Bắc Hầu đều chưa rời đi, điều này làm cho những người khác có chút kỳ quái, bọn họ cũng không biết đêm qua mấy người nói chuyện gì. Suốt một ngày, Giang Tinh Thần làm ra hơn mười thùng nuôi ong, sau đó cùng tiểu miêu nữ đặt trên sườn núi phía sau. Khi mọi người quay trở lại, thư của Tần Mạn Vũ cuối cùng đã gửi tới. Nóng vội mở ra, Định Bắc Hầu, Đường Sơ Tuyết, còn có Lão gia tử đều lại gần cùng xem. - Thì ra là như vậy! Vừa đọc xong nội dung bức thư, Định Bắc Hầu, Đường Sơ Tuyết lập tức nhíu mày. Trên thư nói, mỏ muối lớn nhất của Đại Tần Vương Quốc xảy ra vấn đề, hiện tại đào ra muối tất cả đều là muối đắng, không có cách nào ăn được! Hiện tại Huyền Nguyên Thiên Tông đề xuất, có thể cấp cho Đại Tần Đế Quốc muối ăn, nhưng yêu cầu đổi lấy một | lượng lớn rau cải mùa đông, đồng thời yêu cầu Hàng buôn Thiên Hạ thổi lui ra khỏi tuyến đường sa mạc. - Là vấn đề này ư? Giang Tinh Thần hoàn toàn bất đồng với Định Bắc Hầu và Đường Sơ Tuyết, có vẻ có chút không cho là đúng. - Này? Đường Sơ Tuyết nhướn đuôi lông mày lên, ngạc nhiên hỏi: - Ngươi có biện pháp gì giải quyết sao? - Chúng ta cung cấp muối ăn cho Đại Tần Vương Quốc không được sao! Đâu cần dùng của Huyền Nguyễn Thiện Tông chứ? Giang Tinh Thần cười nói. - Đây là biện pháp người nghĩ ra ư? Định Bắc Hầu hỏi với vẻ mặt kỳ quái. - Đúng vậy! Thế nào? Giang Tinh Thần chớp chớp mắt hỏi. - Ngươi không biết, muối ăn của Càn Khôn Đế Quốc chúng ta, còn có một phần nhỏ là phải mua từ Đại Tần Vương Quốc sao? - Hả! Như vậy a... Giang Tinh Thần lập tức tắt lời, trong lòng mắng to một trận: “Huyền Nguyên Thiên Tông người ta muốn cái gì có cái đó, thế nào Càn Khôn Đế Quốc lại nghèo thành như vậy, muộn gì cũng không có vậy chứ...” Trong lòng vừa kêu rên, Giang Tinh Thần vừa nói: - Thú Nhân Liên Minh bên kia thì sao, ba vương quốc trung lập kia thì sao? - Ngươi lúc bình thường thật thông minh, thế nào hiện tại ngốc như thế a! Lão gia tử vỗ nhẹ nhẹ đỉnh đầu Giang Tinh Thần, cười nói: - Quốc gia khác nếu có thể sản xuất nhiều muối như vậy, Đại Tần Vương Quốc sẽ cắt đứt rau cải với Thú Nhân Liên Minh, giao dịch với Huyền Nguyên Thiên Tông sao! Giang Tinh Thần bị Lão gia tử giáo dục có chút không nhịn được mặt đều đỏ, dùng sức đánh rớt tay lão, lớn tiếng nói: - Tần Mạn Vũ gởi thư nói, vấn đề sa mạc Hãng buôn Thiên Hạ còn chưa có hạ quyết định cuối cùng đầu, điều này đã nói lên, Đại Tần Vương Quốc còn chưa có đạt thành hiệp nghị với Huyền Nguyên Thiên Tông! - Hừ! Lão gia tử cười lạnh một tiếng nói: - Vậy thì thế nào, hiện tại ai cũng không giải quyết được vấn đề muối ăn của Đại Tần Vương Quốc! - Ai nói không giải quyết được, không phải là mỏ muối thôi sao... Giang Tinh Thần phất tay nói. - Thế nào, ngươi có biện pháp gì sao? Lão gia tử lập tức nở nụ cười hỏi tới. - Hã! Giang Tinh Thần trong nháy mắt tỉnh ngộ, dường như mình trúng kế lão già này rồi. Lúc này, Định Bắc Hầu, Đường Sơ Tuyết cũng đều nhìn lại, đều hiểu ý của lão gia tử. Mặc dù còn ôm hoài nghi Giang Tinh Thần có thể giải quyết vấn đề muối ăn, nhưng mấy ngày nay, hắn đúng là liên tiếp thể hiện ra chỗ thần kỳ, gần như không có chuyện gì không thể giải quyết. Vốn là có một chút hy vọng, lại nghe Giang Tinh Thần bị trúng kế của Lão gia tử phát ra lời nói hùng hồn kia, hai người nhất thời lộ ra vẻ chờ mong. - Cái gì... chuyện mỏ muối này, có chút... Giang Tinh Thần nổi lên nói cà lăm, hắn hùng hồn nói ra một nửa cầu, mới nhớ ở đây cũng không phải là Trái Đất, cách lọc, cách kết tinh rốt cuộc có tác dụng hay không, hắn cũng không biết. Những lời đã nói ra, kết quả không thu lại được, vậy thì phiền toái rồi! - Tiểu tử! Dường như nhìn thấu Giang Tinh Thần do dự, Lão gia tử thu lại nụ cười, nghiêm mặt nói: - Không quản có được hay không, ngươi cũng phải thử một lần xem! Đây chính là đại sự liên quan tới toàn bộ Đế | quốc! Định Bắc Hầu cũng gật đầu nói: - Nếu như chuyện này có thể thành công, kiện công lao này còn lớn hơn so với bảng thống kê tài vật của người kia! - Giang Tinh Thần! Giải quyết được chuyện này, ta sẽ liên hệ với mấy vị quân đoàn trưởng, cùng thỉnh cầu Đại Đế ghi công cho ngươi! Đường Sơ Tuyết cũng nói. Giang Tinh Thần một trận không có lời để nói. Ta cũng không có nói gì đâu, chỉ là phát ra một nửa câu hùng hồn mà thôi, các người còn đến mức như vậy sao, đặt tất cả hy vọng trên người ta, có biết áp lực lên ta rất lớn hay không!? Tuy rằng nghĩ như vậy, nhưng không thể phủ nhận, hắn đã động tâm! Nếu như công lao này thành, cộng thêm máy gieo hạt, để lãnh địa khuếch trương thêm chút nữa hắn là không có vấn đề đi... Có lẽ, có thể giải quyết vấn đề dân cư đây... - Được rồi! Giang Tinh Thần gật đầu, nói: - Để ta thử xem, nhưng không dám bảo đảm a! “Tiểu tử ngươi cứ thử xem, bình thường không phải đều thành công hay sao?!” Lão gia tử thầm nghĩ trong lòng, cùng Đường Sơ Tuyết, Định Bắc Hầu liếc nhìn nhau, đều lộ ra vẻ tươi cười như trút được gánh nặng. Mà cùng lúc đó, tại đô thành Đại Tần Vương Quốc, Tần Mạn Vũ vẫn là vẻ mặt hết đường xoay xở...