← Quay lại trang sách

Chương 280 Trọng Chú

Làm hư quy củ?

Mắt phượng Hải Lạc Sương lạnh lùng liếc về phía Diêm Côn Sơn.

- Diêm phó lâu chủ, ngươi thậm chí ngay cả quy củ Vạn Tinh Lâu ta cũng không làm rõ ràng, điểm này khiến cho ta rất thất vọng!

Diêm Côn Sơn một tấm mặt mo này lập tức tăng tới đỏ bừng.

- Bên trong mỗi một lâu của Vạn Tinh Lâu, ta đều...

- Lâu quy thứ hai mươi mốt của Vạn Tinh Lâu, nếu như phát hiện người hoặc chuyện gì có ảnh hưởng trọng đại đối với Vạn Tinh Lâu ta, mỗi người lâu chủ có thể tuỳ cơ ứng biến...

Hải Lạc Sương dùng âm điệu cực kỳ chậm rãi nói.

Thần sắc Diêm Côn Sơn đột ngột ngẩn người.

- Quả thật có như vậy một đầu, nhưng, Hải lâu chủ chớ quên một bộ phận phía sau lâu quy này, nhưng cần báo chuyện đó ra, sau đó cần báo cáo kỹ càng, nếu không thì coi như thất trách.

- Ta hiểu Hải lâu chủ có ý Trịnh Phù Vân này có ảnh hưởng trọng đại đối với Vạn Tinh Lâu, nhưng thứ cho ta ngu dốt, ta cũng không rõ, một gia hỏa vừa mới đột phá đến Hóa Linh cảnh, sao có thể có ảnh hưởng trọng đại đối với Vạn Tinh Lâu ta? Vẫn xin Hải lâu chủ nói rõ.

- Cuối năm, Hắc Long Cổ Địa sắp mở ra!

- Ah, đã hiểu! Nhưng, Hải lâu chủ cứ như vậy tự tin Trịnh Phù Vân này có thể sát nhập Hắc Long bảng, cũng lấy được thứ tự tốt hơn? Chẳng lẽ Hải lâu chủ không biết, đừng nói Hóa Linh cảnh nhất trọng, đến cả võ giả tu vi đạt tới Hóa Linh cảnh tam trọng thậm chí tứ trọng không có sát nhập Hắc Long bảng chẳng lẽ ít sao? Biển tuyển gây khó dễ đều có.

- Cái này, không cần thiết Diêm lâu chủ quan tâm, cuối năm khi Hắc Long Cổ Địa mở ra, tự sẽ thấy rõ ràng.

- Việc này, ta không quan tâm còn cao đến đâu! Nếu Hải lâu chủ tùy tiện kéo võ giả Hóa Linh cảnh tới, phải cho hắn thân phận bảy mươi hai Lưu Tinh. Đây chẳng phải hạ thấp tên tuổi của bảy mươi hai Lưu Tinh Vạn Tinh Lâu chúng ta sao?

- Nếu như thế, chẳng phải là làm cho những võ giả khổ kia khổ đợi mấy năm đều không thể tiến vào bảy mươi hai Lưu Tinh thất vọng đau khổ?

- Thất vọng đau khổ?

Ánh mắt Hải Lạc Sương đột nhiên mãnh liệt.

- Bọn hắn thất vọng đau khổ ta mặc kệ, đây là chức trách của lâu chủ ta! Hơn nữa, nếu trong những người kia có ai có thể có nắm chắc ghi tên vào trong Hắc Long bảng, lâu chủ ta đây lập tức sẽ cho hắn thân phận bảy mươi hai Lưu Tinh.

- Ba mươi sáu Hắc Long bảng, có ý gì? Hải lâu chủ, ngươi sẽ không cho rằng Trịnh Phù Vân có thể sát nhập vào trong danh sách ba mươi sáu Hắc Long bảng đó chứ?

- Đương nhiên, chuyện này, ta đã viết vào trong báo cáo. Nếu cuối năm Trịnh Phù Vân không thể sát nhập tên ba mươi sáu Hắc Long bảng. Vậy chính là thất trách của lâu chủ ta!

Nói đến đây, Hải Lạc Sương lườm Diệp Chân một cái, ý kia không thể hiểu rõ hơn được nữa, Diệp Chân, tiền đồ của ta đều đã đặt ở trên người ngươi. Ngươi phải thật cố gắng.

Diệp Chân lại có chút khó chịu nhếch miệng. Nói thật, đối với thân phận bảy mươi hai Lưu Tinh cái gì đó, Diệp Chân cũng không phải quá sốt ruột, có hay không cũng không đáng kể.

Thậm chí, nếu không phải nguyên nhân Hải Lạc Sương, khi bị Diêm Côn Sơn làm khó dễ như vậy, Diệp Chân đã sớm quay người rời đi, thứ đồ gì, ta không gia nhập có được hay không?

Nhưng, Diệp Chân không thể.

Bây giờ Hải Lạc Sương có đại ân đối với hắn.

Không khoa trương chút nào mà nói, Hải Lạc Sương đưa tới một tấm thiệp mời, cơ hồ quyết định con đường võ đạo tương lai của Diệp Chân.

Nếu không có Hải Lạc Sương đưa tấm thiệp mời này, tu vi Diệp Chân hiện tại còn vây ở Dẫn Linh cảnh đỉnh phong không nói, tương lai, sáu phần mười hi vọng đột phá đến Hóa Linh cảnh cũng vô cùng xa vời.

Thậm chí năm, sáu năm sau cưỡng ép đột phá đến Hóa Linh cảnh, khả năng ngưng tụ hạt giống Linh Lực thất bại cũng vô cùng lớn.

Có ân tất báo, đây là bản tính của Diệp Chân, bằng không, trong đầu Diệp Chân này, liền sẽ rất không thoải mái, suy nghĩ càng không thông suốt đạt.

Cho nên, Diệp Chân chỉ có thể nhìn.

Về phần Hải Lạc Sương nói tên ba mươi sáu Hắc Long bảng, trước mắt Diệp Chân cũng không có khái niệm gì, chắc có lẽ không rất khó? Dù sao trong tay Diệp Chân có đại sát khí Chiến Hồn Huyết Kỳ.

- Tốt, Hải lâu chủ hào khí tốt! Lại tin tưởng một tiểu tử Hóa Linh cảnh nhất trọng có thể tại cuối năm giết vào ba mươi sáu Hắc Long bảng, còn hạ trọng chú như thế!

Nói đến đây, Diêm Côn Sơn đột nhiên quay đầu chuyển hướng Diệp Chân.

- Tiểu tử, ngươi có biết, ba mươi sáu người đứng đầu trong Hắc Long bảng, võ giả tu vi thấp nhất đều là Hóa Linh cảnh ngũ trọng, người Hậu Thiên linh thể đại thành càng vô số kể hay không.

Thời khắc Diệp Chân ngạc nhiên, Diêm Côn Sơn lại cười lên.

- Hải lâu chủ cũng đã nói như vậy, ta đây cũng không thể nói gì hơn. Hi vọng chuyện thất trách như vậy sẽ không xuất hiện trên người Hải lâu chủ.

Có Hải Lạc Sương cam đoan, Diêm Côn Sơn sảng khoái đáp ứng.

Diệp Chân lại đột nhiên phát hiện, tiến vào danh sách top ba mươi sáu Hắc Long bảng cũng không phải một chuyện đơn giản.

- Vậy cứ như thế, Trịnh Phù Vân trực tiếp tấn bảy mươi hai Lưu Tinh thứ sáu mươi bảy vị, bài danh khác thuận theo sau....

- Đợi một chút!

- Thế nào?

- Hải lâu chủ, bài danh bảy mươi hai Lưu Tinh luôn luôn chú ý thực lực vi tôn, ngươi để cho Trịnh Phù Vân trực tiếp xếp hạng thứ sáu mươi bảy, hình như không quá hợp quy củ.

- Lúc trước hắn đã giao thủ với Đổng Hiên, trực tiếp thay thế thứ tự Đổng Hiên, có gì không thể?

- Hải lâu chủ, hắn giao thủ với Đổng Hiên chúng ta lại không nhìn qua, huống hồ, Đổng Hiên chính là người của ngươi..

- Ngươi có ý gì?

Đôi mi thanh tú của Hải Lạc Sương lập tức bắt đầu dựng ngược.

- Cũng không có ý gì! Trịnh Phù Vân này có thể trực tiếp tấn bảy mươi hai Lưu Tinh, nhưng bài danh, chỉ có thể là người thứ bảy mươi hai, đương nhiên, nếu không thoả mãn bài danh này, thì phải theo tới quy củ bên trong Vạn Tinh Lâu ta!

Diêm Côn Sơn quát.

- Thực lực vi tôn đúng không?

Lúc đôi mi thanh tú Hải Lạc Sương đứng đấy đang muốn mở miệng, Diệp Chân đột nhiên tiến lên trước một bước.

- Như chỉ là như vậy, vậy thì mời Diêm phó lâu chủ an bài cho ta một đối thủ, địa vị này, vẫn nên để tự ta đến giành lấy!

Trong mắt Diệp Chân, tràn đầy rào rạt chiến ý, nói thật, sau khi tu vi đột phá, Diệp Chân còn không rõ ràng chiến lực của mình tiêu thăng đến trình độ gì, đang muốn thử một lần đây.

Còn nữa, tượng đất cũng có ba phần hỏa khí, Diệp Chân lần đầu tiên nhịn thời gian dài như vậy.

Ánh mắt Diêm Côn Sơn nhìn về phía Diệp Chân đột nhiên nhiều hơn một phần ngạc nhiên, nhưng càng nhiều là một loại ý cười trò vui.

- Quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên! Trịnh thiếu hiệp sảng khoái, Diêm Côn Sơn ta cũng không đùa hư với ngươi! Nếu muốn tăng lên bài danh, ta đây sẽ an bài cho ngươi một võ giả tu vi chỉ cao hơn ngươi một trọng, ngươi cảm thấy thế nào!

- Tùy ý!

Diệp Chân đáp ứng sảng khoái, Hải Lạc Sương lại khẩn trương, trong mắt Diêm Côn Sơn càng hiện lên một tia ý cười âm mưu được như ý.

- Đã như vậy, Nhạc Kỳ, tu vi ngươi chỉ có Hóa Linh cảnh nhị trọng, sẽ giao thủ mấy chiêu với Trịnh thiếu hiệp?

- Vâng!

Sau lưng Diêm Côn Sơn, một võ giả ôm trường kiếm đột ngột tiến lên, trong ánh mắt nhìn về phía Diệp Chân tràn đầy khinh thường.

- Diệp thiếu hiệp, ngươi bị lừa rồi, bị Diêm Côn Sơn này hố.

Hải Lạc Sương than tiếc truyền âm vang lên trong đầu Diệp Chân.

- Nhạc Kỳ này mặc dù chỉ có tu vi Hóa Linh cảnh nhị trọng, nhưng cũng là thiên tài không xuất thế như ngươi. Nhạc Kỳ mới vào trong lâu đã có tu vi Hóa Linh cảnh nhất trọng, thu được thứ sáu mươi ba trong bảy mươi hai Lưu Tinh.

- Hai tháng trước, hắn càng lấy tu vi Hóa Linh cảnh nhị trọng liên tiếp đánh bại hai cao thủ Hóa Linh cảnh tam trọng đỉnh phong, càng có một võ giả tu vi vừa mới đột phá đến Hóa Linh cảnh tứ trọng cũng bị hắn đánh bại.

- Bây giờ, thứ hạng Nhạc Kỳ trong bảy mươi hai Lưu Tinh xếp ba mươi tám, dưới tình huống bình thường, võ giả Hóa Linh cảnh tam tứ trọng, mới có thể có được cái bài danh này...

- Bị lừa, đánh qua mới biết được, còn nữa, ai hố ai còn không nói chắc đây!

- Diêm phó lâu chủ, ta muốn biết bài danh Nhạc Kỳ huynh này tại bên trong bảy mươi hai Lưu Tinh là bao nhiêu?

Diệp Chân biết rõ còn cố hỏi.

Trên mặt Diêm Côn Sơn hiện lên một tia không được tự nhiên, người biết tình huống, tự nhiên biết chuyện này hắn làm được không chân chính, có điều, vì chèn ép khí diễm Hải Lạc Sương, đã không lo được.

- Xếp hạng thứ ba mươi tám! Nếu ngươi có thể đánh bại hắn, bài danh của ngươi trong bảy mươi hai Lưu Tinh sẽ có thể trực tiếp tấn thăng đến thứ ba mươi tám, nếu thất bại, ngươi phải thành thật treo giày theo đuôi.

Qua nhiều năm như thế, da mặt Diêm Côn Sơn đã luyện được rất dầy.

Làm cho tất cả mọi người ngoài ý muốn chính là, Diệp Chân đột nhiên lộ ra một tia vẻ kinh ngạc.

- Bài danh ba mươi tám, thật cao! Lúc trước ta chỉ tranh thủ bài danh sáu mươi bảy, không ngờ, Diêm phó lâu chủ lại an bài cho ta một đối thủ bài danh cao như vậy!

Nghe vậy, không chỉ có Hải Lạc Sương mỉm cười, mấy Phụ Tinh và Lưu Tinh ở đây đều lộ ra một nét mặt cổ quái, nét mặt cổ quái của đám người cái này làm cho da mặt Diêm Côn Sơn có chút phát sốt.

- Thế nào, sợ sao? Ngươi nếu sợ, ta sẽ đổi lại đối thủ cho ngươi!

Diêm Côn Sơn dùng tới phép khích tướng.

- Sợ, làm sao có thể như vậy? Ta đang nghĩ, tiến hành chiến đấu thực lực cách xa như thế là phi thường tốn sức, không biết có chỗ tốt gì?

Khi Diệp Chân khiêng đầu, tất cả đám người đều ngạc nhiên, nhất là bộ thái độ ăn chắc kia của Nhạc Kỳ.

- Hừ, cuồng vọng, chỉ bằng ngươi cũng muốn thắng ta? Muốn chiến thì chiến!

Phi thân đi, Nhạc Kỳ bị Diệp Chân chọc giận, vọt đến quảng trường rộng lớn.

- Chỗ tốt? Ha ha ha, chỗ tốt, cũng có đó! Thành viên của bảy mươi hai Lưu Tinh, mười tám Phụ Tinh, ba đại Trấn Tinh bên trong Vạn Tinh Lâu tiến hành thi đấu bài danh, bên thắng có thể thu hoạch được một thành tinh điểm của bên thua!

- Một thành tinh điểm? Thịt muỗi cũng là thịt!

Lầm bầm một câu, thân hình Diệp Chân lóe lên, lướt đến đối diện Nhạc Kỳ.

- Muốn ăn thịt? Trước tiên cần phải chiến thắng ta mới được!

Hít sâu một hơi, nộ khí dày đặc trên mặt Nhạc Kỳ lập tức tiêu tán không còn thấy bóng dáng tăm hơi, thời khắc hô hấp trở nên cân bằng, Linh Lực lóe lên, một thân linh cương hộ thể Kim linh tinh mịn dày đặc tràn ra.

Khanh!

Trường kiếm trong tay đột nhiên ra khỏi vỏ, trực chỉ Diệp Chân.

Nhìn thấy Nhạc Kỳ như thế, thần sắc Diệp Chân đột nhiên rùng mình, khỏi cần phải nói, chỉ dựa vào cái điểm Nhạc Kỳ có thể khống chế tâm tình của mình này, chính là đối thủ đáng giá coi trọng.

Vẻ trịnh trọng từ trong mắt Diệp Chân hiện lên, thần niệm khẽ động, lực lượng Thần Hồn của Diệp Chân rơi xuống phía trên kiếm mạch thứ nhất.

Ông!

Kiếm mạch thứ nhất ông thanh mọc chấn, thời khắc khí thế quanh người Diệp Chân tăng vọt, Diệp Chân không có tiến vào cảnh giới Kiếm Tâm Thông Minh, trên gương mặt Diệp Chân hiện ra một nụ cười khổ, xác suất đồ chơi này, có đôi khi thực sự không đáng tin cậy.

Kiếm Tâm Thông Minh chú mạch sáu thành rưỡi, nhưng trên thực tế, bên trong mười lần có hai ba lần có thể tiến vào Kiếm Tâm Thông Minh cũng rất không tệ.

- Mời!

Huyền Dương kiếm của Diệp Chân đột nhiên ra khỏi vỏ!

Xuy xuy xuy xuy!

Cơ hồ là đồng thời, cổ tay Nhạc Kỳ trùng xuống, trên trăm đạo kiếm quang dày đặc như mưa đánh về phía Diệp Chân!