Chương 353 Huyễn Ảnh Thần Chưởng
Xuy xuy xùy!
Chưởng ảnh Thiên Tuyệt Chưởng như nước thủy triều, liên tục không dứt, mỗi một đạo chưởng ảnh đều giống như sóng lớn, gần như muốn bao phủ Diệp Chân, nhưng Diệp Chân bổ ra từng đạo Phong Vân kiếm cương, lôi quang lấp lóe, bổ từng đạo chưởng ảnh đến vỡ nát.
Trong lúc nhất thời, Diệp Chân và Bộ Trường Thiên liều mạng ngang tay.
Một màn này lập tức làm cho mọi người thấy ngốc.
Tu vi Diệp Chân chỉ có Hóa Linh cảnh nhị trọng, lại có thể liều mạng ngang tay với chưởng tuyệt Bộ Trường Thiên tu vi cao tới Hóa Linh cảnh ngũ trọng đỉnh phong?
Chưởng tuyệt Bộ Trường Thiên cũng không phải võ giả Hóa Linh cảnh phổ thông.
Vừa rồi thanh âm nghị luận thắng bại lúc này đã toàn bộ biến mất, ánh mắt từng người không chuyển nhìn chằm chằm vào Lôi đài đầu rồng, sợ bỏ qua bất kỳ một quá trình nào.
Ngay cả Hoa Vô Song luôn luôn tự phụ, ánh mắt lúc này cũng nhìn về phía Lôi đài.
Nhưng mà, ánh mắt của Hoa Vô Song lại hoàn toàn tập trung trên chuôi Huyền Dương kiếm hiện đầy vết rạn màu đỏ trong tay Diệp Chân.
- Nếu như ta nhớ rõ không nhầm, Trịnh Phù Vân cũng dùng một thanh trường kiếm như vậy?
Khóe miệng của Hoa Vô Song tràn đầy lạnh lẽo.
Đại chấp sự Thanh Dực lơ lửng trên lôi đài số tám, thần sắc cũng biến thành ngưng trọng.
Nhất là quanh người Diệp Chân tán phát cái loại kiếm thế trang nghiêm này làm cho hắn dị thường kinh hãi, nếu nhắm mắt lại, dùng thần niệm cảm ứng, như vậy cảm ứng chính là một thanh trường kiếm kiếm khí xông tiêu, mà không phải người sống sờ sờ.
Loại cảm ứng này làm cho Thanh Dực có một loại cảm giác phi thường không tốt, cái này cần tu vi kiếm đạo cao tới trình độ nào mới có thể được như thế?
Thanh Dực tự nhiên không biết, đó là khí tức cảm ứng sau này Diệp Chân tiến vào Kiếm Tâm Thông Minh.
Sắc mặt Bộ Trường Thiên cũng biến thành vô cùng ngưng trọng, cho dù lúc quan chiến cảm thấy Diệp Chân cũng không mạnh lắm. Cho dù hắn có hơi biến thái thì như thế nào, nhưng sau khi đối chiến với Diệp Chân, hắn mới phát hiện, Diệp Chân còn biến thái hơn, còn cường đại hơn so với tưởng tượng của hắn.
Thiên Tuyệt Chưởng là tuyệt kỹ thành danh của hắn, chính là võ kỹ Địa Giai trung phẩm, ý cảnh của nó cũng sớm bị hắn tìm hiểu đến đại thành, võ giả bình thường đối đầu với chưởng ảnh như sóng lớn liên tục không dứt, chưa ra chiêu, trước đã sợ mất mật, sao có thể giống như Diệp Chân, thong giong ứng đối?
Đột nhiên, kiếm quang của Diệp Chân như hồng tật tiến, thân hình lại cấp tốc lui về phía sau, một tiến một lui lập tức tạo ra một khoảng thời gian trống.
Huyền Dương kiếm đột nhiên biến mất, hai tay nhanh chóng kết xuất một huyền ảo thủ ấn phức tạp.
- Bộ Trường Thiên, ngươi cũng tiếp ta một chiêu này thử đi!
Một ấn tỷ màu đỏ đột ngột từ trước ngực Diệp Chân bay ra, như thiểm điện xông về
Bộ Trường Thiên.
- Cẩn thận!
- Trường Thiên, mau lui lại!
Cơ hồ là đồng thời, thanh âm cảnh báo của Thanh Dực và Thiên Huyễn Ưng Vương đồng thời vang lên trong đầu Bộ Trường Thiên, coi như lấy tu vi của bọn hắn, thời khắc cảm ứng được lực lượng ba động kinh khủng ẩn chứa bên trong Xích Ngọc Ấn cũng từng kinh tâm không thôi.
Thực tế, nếm qua thiệt thòi lớn của Xích Ngọc Ấn, thanh âm Thiên Huyễn Ưng Vương cảnh cáo càng có vẻ lo sợ hơn.
Khóe miệng Bộ Trường Thiên hơi nhếch lên, hiện lên một ý cười thần bí.
Trong thời gian ngắn, chưởng thế đột ngột biến đổi, một năm ngón tay thon dài cơ hồ cùng chân thật tay không giống nhau như đúc đại thủ ấn, lập tức ngưng hiện hư không, như thiểm điện che hướng về phía Xích Ngọc Ấn của Diệp Chân.
Chân Không Đại Thủ Ấn!
Những nơi thủ ấn đi qua, không khí đều nổi lên từng vòng gợn sóng, làm người ta kinh ngạc nhất chính là, bên trên Chân Không Đại Thủ Ấn lại tản ra một tia lực lượng Thần Hồn như có như không.
Dưới sự dẫn đường của lực lượng Thần Hồn như có như không, Chân Không Đại Thủ Ấn gắt gao tập trung về phương hướng Xích Ngọc Ấn, cho dù Xích Ngọc Ấn tiến lên như thế nào, nó đều có thể tùy theo sửa đổi phương hướng, cắn chặt.
- Ừm, không sai, linh lực bí thuật Chân Không Đại Thủ Ấn của tông môn, chỉ cần thôi động thoả đáng, dùng để đối phó Xích Ngọc Ấn này không gì thích hợp bằng.
Trên bầu trời, Thanh Dực vuốt râu mà cười, thần sắc căng cứng cuối cùng có chỗ buông lỏng.
- Nhìn đến cùng là Chân Không Đại Thủ Ấn của ngươi lợi hại hay Xích Ngọc Ấn của ta lợi hại!
Ánh mắt Diệp Chân mãnh liệt, đột nhiên hừ lạnh một tiếng.
- Xích Ngọc Ấn, trấn áp!
Thoáng chốc, Xích Ngọc Ấn đại phóng quang hoa, như mặt trời mới mọc bắn ra nghênh hướng Chân Không Đại Thủ Ấn, Chân Không Đại Thủ Ấn thì giống như năm ngón tay người, hung hăng bóp hướng về phía Xích Ngọc Ấn, muốn bóp vỡ Xích Ngọc Ấn!
Ba!
Năm ngón tay Chân Không Đại Thủ Ấn đụng phải Xích Ngọc Ấn giống như đao nóng vào tuyết, lập tức tan rã như băng tuyết, cơ hồ là đồng thời, toàn bộ Chân Không Đại Thủ Ấn đều tan rã dưới quang hoa của Xích Ngọc Ấn.
- Đi!
Trực tiếp trấn áp Chân Không Đại Thủ Ấn, Xích Ngọc Ấn nổ bắn ra quang hoa đột ngột vừa thu lại, lần nữa bay nhanh hướng về phía Bộ Trường Thiên.
Một màn này làm cho tất cả người đang xem cuộc chiến giật nảy mình.
Ai cũng không ngờ tới, Xích Ngọc Ấn này lại uy mãnh như thế, trực tiếp trấn áp Linh Lực bí thuật bí truyền của Huyễn Thần tông, còn có thể lần nữa đả thương người.
Những người khác kinh hô, nhân vật chính của trận chiến đấu này, thần sắc của Bộ
Trường Thiên càng chắc chắn.
Không sai, Chân Không Đại Thủ Ấn bị Xích Ngọc Ấn của Diệp Chân trực tiếp trấn áp, Diệp Chân Xích Ngọc đại thủ ấn xác thực vô cùng lợi hại, nhưng mà Chân Không Đại Thủ Ấn của hắn dưới cách trở có thể rất rõ ràng nhìn thấy, Xích Ngọc Ấn tán phát quang hoa và lực lượng ba động rõ ràng giảm bớt một mảng lớn.
Chân Không Đại Thủ Ấn của hắn cũng không phải vô dụng.
Trong nháy mắt tiếp theo, thân hình Bộ Trường Thiên chớp nhoáng, như giống như sao băng vòng quanh toàn bộ Lôi đài đầu rồng né tránh Xích Ngọc Ấn, đồng thời một đạo Chân Không Đại Thủ Ấn lần nữa chụp về phía Xích Ngọc Ấn của Diệp Chân.
Diệp Chân khẽ cau mày.
Liên tiếp hai đạo Chân Không Đại Thủ Ấn ngăn cản, uy lực Xích Ngọc Ấn của hắn đã bị cắt giảm ít nhất sáu thành, đã không đủ để uy hiếp được Bộ Trường Thiên.
Thịnh danh trên người, quả nhiên không hư danh!
Chỉ dựa vào tiếp được chiêu Xích Ngọc Ấn này của mình, Bộ Trường Thiên đã vô cùng cao minh.
Ầm!
Khi đạo Chân Không Đại Thủ Ấn thứ ba đánh tới Xích Ngọc Ấn của Diệp Chân, quanh người Bộ Trường Thiên đột nhiên tán phát một loại khí tức cực kỳ huyền ảo.
- Ừm?
Thời khắc Diệp Chân giật mình, thân hình chưởng tuyệt Bộ Trường Thiên run lên, thân ảnh của hắn đột ngột vừa hóa thành hai, lại run lên, hai hóa thành bốn.
Trên lôi đài đầu rồng lập tức có thêm bốn Bộ Trường Thiên.
Con ngươi của Diệp Chân đột nhiên co rụt lại, lấy hắn duy trì tâm cảnh Kiếm Tâm Thông Minh, tự nhiên liếc mắt thấy cảm ứng được bốn Bộ Trường Thiên hư thực trên bầu trời, một tìm ra bản thể của Bộ Trường Thiên.
Nhưng là mà, khí tức ba huyễn ảnh khác tán phát ra lại không sai biệt lắm khí tức bản thể của Bộ Trường Thiên.
Loại hóa thân bí thuật này, Diệp Chân cũng đã biết, Bí thuật Linh Quang Hóa Ảnh trước mắt cũng có thể phân ra ba huyễn ảnh, nhưng so với huyễn ảnh của Bộ Trường Thiên lại không đồng dạng.
Huyễn ảnh chính là huyễn ảnh, hoàn toàn không có khả năng có khí tức không sai biệt lắm với bản thể.
Nhưng Bộ Trường Thiên hóa ra huyễn ảnh này lại hết lần này tới lần khác đã có được, Trong lòng Diệp Chân không khỏi cảnh báo!
- Huyễn Ảnh Thần Chưởng!
Trên bầu trời, Bộ Trường Thiên biến thành bốn đạo huyễn ảnh đồng thời miệng phun thanh âm. Đồng thời dâng lên ba động đồng dạng như linh lực giống như một khuôn mẫu đổ ra, bốn đạo huyễn ảnh đồng thời xuất chưởng.
Thoáng chốc, bốn đạo huyễn ảnh giao thoa hành động, vô số chưởng ảnh giống như khuynh tiết từ trên trời xuống mặt đất, từ bốn phương tám hướng đánh về phía Diệp Chân. Trong thời gian ngắn đã bao phủ Diệp Chân trong hải dương chưởng ảnh.
- Đáng tiếc.....
Dưới đài, Mạc Tâm Thủy nhẹ nhàng thở dài, hắn nhận ra Huyễn Ảnh Thần Chưởng này, cũng biết Huyễn Ảnh Thần Chưởng này chính là tuyệt kỹ bất truyền của Huyễn Thần tông, đại bộ phận trưởng lão trong tông môn đều không có cơ hội học được Huyễn Ảnh Thần Chưởng.
Nhưng chưởng tuyệt Bộ Trường Thiên là trụ cột bên trong đệ tử chân truyền của Huyễn Thần, càng được chưởng giáo Phù Đông Hưng xem như đời sau Huyễn Thần tông mà bồi dưỡng.
Phẩm giai của Huyễn Ảnh Thần Chưởng này cao tới Địa Giai thượng phẩm, nhưng uy lực của nó nghe nói có thể sánh với thần thông võ kỹ Thiên giai.
Mỗi một huyễn ảnh hóa ra đều có tám thành tả hữu lực công kích của bản thể, tương đương với Diệp Chân từ một đối một biến thành một đối bốn. Nghe nói, lúc Phù Đông Hưng thi triển Huyễn Ảnh Thần Chưởng này, năng lượng cao nhất đủ huyễn ra mười sáu Huyễn Ảnh Thần Chưởng.
Nhưng mà, Diệp Chân có thể làm cho Bộ Trường Thiên thi triển Huyễn Ảnh Thần Chưởng này cũng đủ để kiêu ngạo.
Ngay cả trong mắt Tả Tân - đệ tử Huyễn Thần tông cũng hiện lên một tia ghen ghét không hiểu.
Nếu hắn cũng có thể học được Huyễn Ảnh Thần Chưởng này, bây giờ hắn nói không chừng cũng có cơ hội tranh thủ đến ba vị trí đầu Hắc Long Bảng.
- Không sai, đủ mạnh! Có Huyễn Ảnh Thần Chưởng này, gia hỏa này cũng xứng có thể làm đối thủ của ta! Ba!
Khóe miệng của Dã Nguyên cười một tiếng, thần sắc có hưng phấn không hiểu.
Ba người Hoa Vô Song, Diệp Chân, Bộ Trường Thiên thật sự làm cho hắn hưng phấn!
Nhìn thấy Bộ Trường Thiên thi triển ra Huyễn Ảnh Thần Chưởng, cho dù Thanh Dực hay Thiên Huyễn Ưng Vương đều thở dài một hơi.
Mặc dù Nhị trưởng lão Tề Vân tông Kế Xa và Thất trưởng lão Chung Ly nói muốn đi đến xem lôi đài Mai Nguyên Câu và Ô Minh Đạt, nhưng trận một màn này Diệp Chân, vẫn như cũ nắm lòng của bọn hắn.
Khi bọn hắn nhìn thấy Diệp Chân bị chưởng ảnh của Bộ Trường Thiên bao phủ, cũng gấp.
Nhưng liếc qua Thải Y, trong thời gian ngắn lại an tâm.
Ánh mắt của Thải Y yên tĩnh mà an tường, ánh mắt bình tĩnh nhìn chằm chằm lôi đài, không nhìn thấy một tơ một hào lo lắng.
Bên trong toàn bộ Tề Vân tông, muốn nói hiểu rõ thực lực Diệp Chân nhất, chính là Thải Y, chỉ cần Thải Y không nóng nảy, bọn hắn sẽ không lo lắng.
Chỉ là, bọn hắn không rõ, Diệp Chân lấy cái gì vượt qua Huyễn Ảnh Thần Chưởng của Bộ Trường Thiên?
Trên lôi đài đầu rồng, bị bốn Bộ Trường Thiên bổ ra tới huyễn ảnh chưởng ảnh bao phủ Diệp Chân biểu hiện, lần nữa giật nảy cả mình.
Dù chưởng ảnh như mưa, như hắt nước, Diệp Chân ở bên trong ngàn vạn chưởng ảnh, vẫn như cũ có một loại cảm giác đi bộ nhàn nhã.
Không phải Diệp Chân toàn thân né qua ngàn vạn chưởng ảnh, cái kia căn bản không có khả năng.
Giữa Diệp Chân và Bộ Trường Thiên, bản thân đã có chênh lệch tu vi to lớn, bây giờ đối mặt với bốn Bộ Trường Thiên, áp lực trong đó có thể nghĩ.
Diệp Chân không phải thần, làm sao có thể tránh qua được.
Trên lôi đài đầu rồng, âm thanh Diệp Chân phanh phanh phanh trúng chưởng liên tiếp vang lên.
Uy lực của Huyễn Ảnh Thần Chưởng này cũng cao minh, mỗi một chưởng, cũng có thể làm cho Xích Ngọc Linh Giáp của Diệp Chân quang hoa lấp lóe, nếu trúng hai chưởng, có thể làm cho Xích Ngọc Linh Giáp của Diệp Chân nổi lên hiện vết rạn.
Nhưng mà, dưới sự cảm ứng siêu cường của Kiếm Tâm Thông Minh, Diệp Chân lâu không vận dụng thần bí khó lường bộ pháp Truy Tinh Bộ cũng lần nữa thi triển, Huyền Dương kiếm kiếm ra như điện, đại bộ phận Huyễn Ảnh Thần Chưởng đều có thể bị Diệp Chân né qua.
Lúc tránh cũng không thể tránh, Diệp Chân mới có thể dùng thân thể chọi cứng.
- Hừ, thân pháp không tệ lắm!
Trên bầu trời, Bộ Trường Thiên đột ngột cười lạnh.
- Diệp Chân, tử kỳ của ngươi đến!
Đột nhiên, trên bầu trời đạo thân ảnh của Bộ Trường Thiên giăng khắp nơi bốn, đột ngột cùng nhau đánh về phía Diệp Chân.
Thân ảnh của Bốn Bộ Trường Thiên khẽ động, đánh phía trung tâm nhất Diệp Chân sở tại địa điểm chưởng ảnh, giống như nước sai tiết, đột ngột dày đặc hơn bốn lần trở lên.
Trong thời gian ngắn, trong lòng Kế Xa, Chung Ly hai người nâng lên cổ họng chỗ, ngay cả trên gương mặt của Thải Y vốn tĩnh mịch cũng nổi lên một tia lo lắng.
- Hừ, thật sao? Là tử kỳ của ai, còn chưa nhất định đâu!
Tạo Hóa Chi Vương -