← Quay lại trang sách

Chương 379 Thất Chuyển Dưỡng Hồn Thuật

----

Sưu!

Một tia sáng màu đỏ từ trong tầng mây chợt lóe lên, thân hình Diệp Chân đột nhiên biến mất tại chỗ.

Chín đóa thủy hỏa linh hoa đánh về phía Diệp Chân đã mất đi mục tiêu, nhưng, chín đóa thủy hỏa linh hoa cũng không giống như ruồi không đầu mà đụng vào nhau.

Ngón tay Hoa Vô Song nhảy một cái, phương hướng chín đóa thủy hỏa linh hoa phi hành hơi thay đổi, lao qua hướng khác.

Trong đó, năm đóa treo ngưng trên không trung tìm kiếm thân ảnh Diệp Chân, bốn đóa khác lại như thiểm điện thu hồi, như hộ thuẫn xoay tròn quanh người Hoa Vô Song, bảo vệ chủ nhân an toàn.

Ngân Tuyến Thiểm của Diệp Chân quỷ dị, Hoa Vô Song đã sớm chứng kiến qua, nên hắn không thể không cẩn thận.

Ngoài ngàn mét, thân hình Diệp Chân hiển hiện từ trong hư không, trán đã chảy ra một tầng mồ hôi lạnh tinh mịn, bị gió lạnh trên bầu trời lướt qua, lập tức thổi thành một tầng sương trắng thật mỏng, khiến cho người ta vô cùng khó chịu.

Vừa rồi chín đóa thủy hỏa linh hoa đồng thời oanh đến, dọa cho Diệp Chân kêu to một tiếng, nếu thật đánh trúng, Diệp Chân hắn nhẹ nhất đều hài cốt không còn.

- Diệp Chân, tuyệt học Hoa Mãn Thiên Hoa gia ta hương vị như thế nào?

- Đủ mạnh!

Cánh chim linh lực to lớn sau lưng Diệp Chân từ từ phe phẩy, ánh mắt như chim ưng tìm kiếm, tìm kiếm khả năng tiến công.

Hoa Mãn Thiên xác thực rất mạnh, ngưng trong hư không để cho Diệp Chân có một loại cảm giác khó có thể hạ thủ.

- Nhưng, ta nghĩ mãi không rõ, tuyệt kỹ bực này, vì sao không dùng trong khi thi đấu bài danh Hắc Long Bảng?

Ánh mắt Hoa Vô Song vốn ngưng tụ, sau đó buông lỏng.

- Với một kẻ hấp hối sắp chết như ngươi, nói bí mật này ra cho ngươi biết cũng không có gì!

- Thi triển tuyệt kỹ Hoa Mãn Thiên, ta cần phải phối hợp một bí thuật khác của Hoa gia mới có thể ngưng kết ra linh hoa và siêu viễn cự ly khống chế. Nhưng, sau khi thi triển bí thuật này, người thi thuật sẽ có thời gian suy yếu nhất định... Cần ba ngày mới có thể khôi phục!

- Chính là bí thuật vừa rồi ngươi dùng để tăng chiến lực?

Do dự một chút, Hoa Vô Song gật đầu.

Thời khắc gật đầu, Hoa Vô Song lần nữa động, bước ra một bước, thân hình như sao băng bắn mạnh, thủy hỏa linh hoa bị mười ngón hắn khống chế như mũi tên bắn thẳng đến Diệp Chân.

Trong thời gian ngắn, Diệp Chân bị Hoa Vô Song thôi động thủy hỏa linh hoa đuổi theo chạy trốn tán loạn.

Thủy hỏa linh hoa tiềm ẩn uy lực quá kinh khủng, còn có chín đóa, Diệp Chân không dám cứng đối cứng.

Nhưng, mặc dù Diệp Chân bị đuổi cho chạy tán loạn, nhưng nhờ vào thiên phú thần thông Ngân Tuyến Thiểm của Ngân Tuyến Ma Điêu Vương, ứng đối coi như nhẹ nhàng.

- Diệp Chân, ngươi còn có thể tránh bao lâu?

- Ta cũng không tin, bí thuật độn không này của ngươi có thể kéo dài?

- Ha ha, Diệp Chân, ngươi hẳn rất may mắn! May mắn đối thủ của ngươi là ta! Bằng vào tu vi bây giờ của ta, chỉ có thể thi triển Hoa Mãn Thiên thôi động chín đóa thủy hỏa linh hoa, chỉ có thể thi triển ra uy lực nhập môn của Hoa Mãn Thiên, nếu thúc tổ của ta, dưới ba mươi sáu đóa thủy hỏa linh hoa, ngay cả cường giả

Chú Mạch cảnh cũng phải nhượng bộ lui binh!

- Thật sao? Hoa Vương thi triển Hoa Mãn Thiên, mạnh cỡ bao nhiêu?

Diệp Chân một bên trốn tránh, một bên thờ ơ lạnh nhạt, tìm kiếm lấy cơ hội tiến công.

- Chín chín tám mươi mốt đóa! Hoa Vương thi triển Hoa Mãn Thiên, mới thật sự là Hoa Mãn Thiên!

- Hoa Vương kia đâu, rời đi Hoa gia đã bao nhiêu năm!

- Bốn trăm.... làm sao ngươi biết Hoa Vương đã rời đi?

Sắc mặt Hoa Vô Song đột nhiên biến đổi, Hoa Vương rời đi Hoa gia ra ngoài tìm kiếm đột phá là tuyệt mật của Thiên Nam Hoa gia, ngoại trừ dòng chính Hoa gia ra, ai cũng không biết.

Nhưng vào lúc này, ánh mắt Diệp Chân đột nhiên run lên, chính là lúc này!

Sưu!

Cánh chim linh lực sau lưng trong thời gian ngắn nhanh như thiểm điện, thân hình Diệp Chân đột ngột biến mất tại chỗ, một đạo xích quang, nhanh chóng lấp lóe trước mắt Hoa Vô Song.

Hưu hưu hưu hưu!

Thanh âm chín đóa thủy hỏa linh hoa phá không, thê lương vang dội. Phát hiện Diệp Chân dùng Ngân Tuyến Thiểm tập kích mình, Hoa Vô Song trước tiên điều khiển chín đóa thủy hỏa linh hoa lui về!

Thân ảnh Diệp Chân có chút mơ hồ, đột nhiên hiển hiện sau lưng Hoa Vô Song mười mét, ánh mắt khẽ động, ngón tay muốn điểm ra lại biến thành trảo!

Keng!

Thanh âm Huyền Dương kiếm ra khỏi vỏ đột ngột vang lên, Hoa Vô Song hối hả quay người, chín đóa thủy hỏa linh hoa như sao băng hướng về Diệp Chân lao đến.

Oanh!

Một đạo kim sắc bản nguyên kiếm quang dài đến vài chục trượng đột ngột bay ra từ bên trên Huyền Dương kiếm, khi kim sắc bản nguyên kiếm quang bay ra, vẻ kinh hãi cũng hiện lên trong đôi mắt Diệp Chân.

Kim sắc bản nguyên kiếm mạch vừa ra, kiếm khí lạnh thấu xương, chỉ là kiếm khí tán phát ra cũng khiến cho hư không bắt đầu run rẩy, những nơi kim sắc bản nguyên kiếm mạch kiếm khí đi qua, mây trắng phía dưới cách Diệp Chân chừng mấy thước nhanh chóng bị đánh tan, ngay cả Vân Dực Hổ cũng bị kiếm khí đâm vào ngao ngao la to.

- Thần thông!

- Còn là bản nguyên thần thông, không thể nào?

Con mắt Hoa Vô Song trừng to.

Khi kinh ngạc lên tiếng, hắn bị kim sắc bản nguyên kiếm mạch to lớn đánh trúng, đối diện kim sắc bản nguyên kiếm mạch to lớn, hộ thể linh cương của Hoa Vô Song như giấy.

Tiếng nổ kịch liệt đột ngột vang vọng, sống chết trước mắt, một thủy hỏa linh hoa bay nhanh nhất bay tới trước người Hoa Vô Song, đột nhiên nổ tung, theo sau, Hoa Vô Song hét thảm một tiếng, thanh âm lưỡi dao vào thịt đột ngột vang lên.

Khi tiếng kêu thảm thiết của Hoa Vô Song vang lên, tám đóa thủy hỏa linh hoa khác dã đã mất đi khống chế, từ từ tiêu tán trong không khí.

- Thế nào.... Uy lực tăng vọt nhiều như vậy...

Nhìn kim sắc bản nguyên kiếm mạch biến mất, Diệp Chân cũng trợn tròn mắt.

Kim sắc bản nguyên kiếm mạch này, trước kia Diệp Chân cũng dùng qua, nhưng chỉ có mấy trượng, hơn nữa, căn bản không có phát ra kiếm khí. Lần này, kim sắc bản nguyên kiếm mạch tản ra kiếm khí đặc hữu của nó.

- Uy lực này, tăng lên gấp ba còn chưa hết....

Miệng Diệp Chân há thật to, nỉ non.

Về phần tại sao lại xuất hiện loại nguyên nhân này, Diệp Chân nghĩ không ra nguyên nhân khác, chỉ có thể đổ cho hào quang kim sắc hình rồng Hắc Long Bảng ban thưởng.

Hào quang kim sắc hình rồng khiến cho chiều dài kiếm mạch thứ nhất của Diệp Chân tăng lên gấp ba. Mà thông qua kiếm mạch thứ nhất, uy lực bản nguyên kiếm mạch Kiếm Tâm Thông Minh lại mạnh đến gấp ba.

Cũng bởi vậy, mới có một kích mà có thể khiến cho Hoa Vô Song trọng thương.

- A, Hoa Vô Song đâu?

Lúc này, Diệp Chân mới nhớ tới tìm kiếm bóng dáng Hoa Vô Song.

Một đóa mây trắng từ từ bay lên, lại là Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu ngưng tụ một đoàn vân khí nâng Hoa Vô Song trọng thương sắp chết từ từ bay lên bầu trời, khi bay lên tới, vân khí lần nữa tụ lại, không lưu một tia bóng dáng.

Lúc này, Hoa Vô Song lại không còn chú như bộ dáng công tử đệ nhất thiên hạ.

Một vết kiếm từ vai trái đến eo phải, máu chảy như suối, bọt máu không ngừng tuôn ra ngay ngực, phổi cũng bị vỡ, xương sườn cũng bị chặt đứt, thậm chí loáng thoáng có thể nhìn thấy nội tạng cũng có vết thương.

Về phần bên hông, ruột chảy ra, vô cùng thảm.

Nhưng coi như như thế, sinh mệnh lực của Hoa Vô Song vẫn cực kỳ ương ngạnh, mặc dù hô hấp có chút dồn dập, nhưng có thể nhìn thấy, nội phủ giữa ngực và bụng đã bắt đầu nhúc nhích co vào, chủ động cầm máu, trên vết thương chảy ra máu tươi cũng càng ngày càng ít.

Đây chính là chỗ cường đại của Hậu Thiên linh thể, thương thế này nếu đổi thành người bình thường, hẳn phải chết không nghi ngờ, nhưng đổi thành Hậu Thiên linh thể đại thành trên người võ giả, chỉ cần có đầy đủ thời gian, nhất định có thể khôi phục.

- Hoa Vô Song, lên đường đi....

Đơn chưởng Diệp Chân dựng thẳng, định một chưởng vỗ nát đầu Hoa Vô Song.

- Không. Đừng, ngươi không thể....

Hoa Vô Song đột nhiên trợn mắt, vô lực giơ lên hai tay, trong ánh mắt nhìn về phía Diệp Chân thậm chí có một tia cầu xin.

Cuối cùng, ở trước tử vong, Hoa Vô Song buông xuống mọi tôn nghiêm!

Trên đời này, có thể lạnh nhạt chịu chết, vẫn là số ít.

- Ngươi không thể giết ta.... Diệp Chân. Ngươi giết ta, sẽ có đại họa....

- Đừng có giết ta. Ta sẽ cho ngươi đầy đủ thù lao, bí thuật. Bí thuật Thiên Nam Hoa gia.... Ngươi không phải.... Vẫn luôn chú ý thấy được khôi phục bí thuật có sức khôi phục kinh người à, ta cho ngươi, thậm chí cấp cuối bí thuật Thiên Nam Hoa gia, ta đều.... Có thể cho ngươi....

- Ta có thể phát hạ.... Thề độc, thậm chí.... lời thề Linh hồn.... Về sau tuyệt đối sẽ không truy cứu ngươi, sẽ không đối với ngươi có bất kỳ bất thiện cử động gì.....

Con mắt Hoa Vô Song nhìn chòng chọc vào Diệp Chân, ngạo khí ngày xưa ở trong nháy mắt này biến thành cầu khẩn, khổ khổ cầu khẩn, thậm chí là cầu xin.

- Cái này....

Diệp Chân do dự nhưng cũng không phải đang suy nghĩ phải chăng bỏ qua cho Hoa Vô Song, hôm nay Diệp Chân tất sát Hoa Vô Song không thể nghi ngờ.

Bất luận kẻ nào đều có tính hai mặt, đừng nhìn này Hoa Vô Song khổ khổ cầu khẩn Diệp Chân, nhưng nếu thật sống tiếp, người đầu tiên muốn xử lý, chính là Diệp Chân hắn.

Về phần lời thề linh hồn, xưa nay Diệp Chân không tin tưởng thứ kia sẽ có bao nhiêu hiệu lực.

Nhất là loại người như Hoa Vô Song, phía sau có một đại gia tộc kinh khủng tồn tại, có lẽ căn bản không cần Hoa Vô Song động thủ, thậm chí một ánh mắt, những người của gia tộc hắn sẽ tranh đến đây diệt sát mình.

Diệp Chân suy tính câu nói đầu tiên của Hoa Vô Song, giết hắn sẽ có đại họa!

Chuyện này có thể hiểu thành Thiên Nam Hoa gia trả thù, hoặc, càng có uy hiếp gì ẩn gì ở bên trong.

Nhìn thấy Diệp Chân trầm ngâm cân nhắc, Hoa Vô Song lại gấp.

- Diệp Chân, tin tưởng ta, ta thực sự rất có thành ý! Thực sự rất có thành ý! Ta trước cho ngươi bộ bí thuật khôi phục, ngươi có thể nhìn, sau đó, bí thuật khống chế thủy hỏa linh hoa, ta cũng có thể cho ngươi! Ta có thể phát hạ lời thề thần hồn!

- Ừm?

Diệp Chân nâng lên tay, hơi lỏng một chút, đề nghị của Hoa Vô Song rất có tính dụ hoặc.

- Ngọc phù, cho ta một ngọc phù, ta hiện tại cho ngươi!

Hoa Vô Song bị trọng thương, nhưng, Thần Hồn còn tốt, một khối ngọc phù không có bất cứ vấn đề gì.

Nơi này ở trong Hắc Long Bí Cung bị ngăn cách, Diệp Chân cũng không sợ Hoa Vô Song chơi chiêu. Cho nên hào phóng để Hoa Vô Song lấy ra một khối ngọc phù trống không ghi thần niệm của bản thân vào đó.

Diệp Chân cũng muốn lấy, nhưng tất cả ngọc phù trong trữ vật giới chỉ của Diệp Chân đều bị nham tương không giải thích được hủy diệt hết.

Hoa Vô Song cũng không có chơi hoa chiêu, dán ngọc phù lên trán, sau mười mấy hơi thở, đưa ngọc phù cho Diệp Chân.

- Thất Chuyển Dưỡng Hồn Thuật?

- Ừm!

Hoa Vô Song gật đầu như gà con mổ thóc, trong mắt, rốt cục xuất hiện một tia hi vọng.

- Phía dưới, ta và ngươi theo thứ tự phát hạ lời thề Thần Hồn, sau đó, ta cho ngươi bí thuật thao khống thủy hỏa linh hoa!

Diệp Chân gật nhẹ đầu, Hoa Vô Song vui mừng.

Nhưng ngay lúc này, bàn tay Diệp Chân nhẹ nhàng giương lên, sau đó bỗng nhiên vỗ xuống!

Bang!

Thanh âm như dưa hấu vỡ vụn, vang lên!