← Quay lại trang sách

Chương 386 Chuẩn Bị Ở Sau

Hai trưởng lão, làm sao bây giờ, bị vây chặt rồi?

Nhìn Kim Sí Phiên Thiên Điêu đuổi theo tới, sắc mặt của Ô Minh Đạt và Mai Nguyên Câu kịch biến.

Không đợi Nhị trưởng lão và Thất trưởng lão có chỗ giao phó, thanh âm Diệp Chân đã vang lên.

- Xông! Đừng có ngừng!

Cơ hồ nháy mắt khi bốn chữ này ra khỏi miệng, Thần Hồn truyền âm của Diệp Chân phân biệt vang lên trong đầu Thải Y, Nhị trưởng lão và Thất trưởng lão.

- Hừ, Thiên Huyễn Ưng Vương, chẳng lẽ đệ tử Huyễn Thần tông các ngươi muốn giết đệ tử Tề Vân tông ta, đệ tử Tề Vân tông ta cũng chỉ có thể bó tay đợi chết?

Sau khi gầm thét, Nhị trưởng lão và Thất trưởng lão đồng thời ra tay, công về phía ba người Thanh Dực, Thiên Huyễn Ưng Vương và Hồng Phong đang đứng trên sống lưng của Phong Linh Chu Đỉnh Hạc.

Cơ hồ là đồng thời, một khí tức âm lãnh, vô thanh vô tức đâm ra.

- Nhanh!

Nghe được tiếng rống của Diệp Chân, tay đang cầm ngọc phù khống thú, thần niệm Mai Nguyên Câu điên cuồng thúc giục, Ô Vân Phá Phong Chuẩn bởi vì sợ uy áp của Yêu Thú Thiên giai Hạ phẩm mà ngừng bay đột nhiên bắt đầu gia tốc.

- Không tốt! Bảo vệ Chu Đỉnh Hạc!

Cơ hồ là đồng thời, cảm giác được đạo khí tức âm lãnh kia, Thanh Dực rống giận, Thần Hồn ba động quanh người, trong nháy mắt sáng chói đến cực hạn.

Lệ....

Phong Linh Chu Đỉnh Hạc đột ngột phát ra tiếng kêu rên rỉ đau đớn, nháy mắt tiếng kêu vang lên liền két một tiếng dừng lại, mắt hạc nguyên bản thần thái sáng láng đột ngột mà trở nên xám trắng một mảnh.

Bị Thần Hồn Thải Y công kích trực tiếp oanh trúng, Thần Hồn của Phong Linh Chu Đỉnh Hạc trực tiếp bị oanh nát, mặc dù Thanh Dực phát hiện mục tiêu công kích của Thải Y, nhưng đã chậm.

Đối với hơn chín thành Yêu Thú, lực lượng Thần Hồn của bọn nó đều rất yếu, đương nhiên, Yêu Thú Địa Giai thượng phẩm thậm chí Yêu Thú Thiên Giai. Lực lượng Thần Hồn cho dù yếu, cũng chẳng yếu đi mấy, vẫn có thể đứng vững khi đại năng Hồn Hải cảnh bình thường dùng Thần Hồn công kích.

Nhưng người phát ra Thần Hồn công kích lại là Thải Y.

Lực lượng Thần Hồn của Thải Y dù đại năng Hồn Hải cảnh đỉnh phong như Thanh Dực đều muốn cảm thấy không bằng.

Thoáng chốc. Hai mắt Phong Linh Chu Đỉnh Hạc mất đi thần thái giống như một con cá chết, xoát cái từ trên bầu trời tự do rơi xuống, ba trưởng lão Huyễn Thần tông run sợ trên Phong Linh Chu Đỉnh Hạc, có chút loạn mới một lần nữa hư huyền trong hư không.

Đẳng cấp uy áp kinh khủng của Chu Đỉnh Hạc biến mất, Ô Vân Phá Phong Chuẩn phát ra một tiếng kêu to vui sướng, toàn bộ đột nhiên tăng tốc, mẽ đâm tới ba người Huyễn Hồn Thần Tông cản đường. Công kích phô thiên cái địa của Nhị trưởng lão Kế

Xa và Thất trưởng lão Chung Ly cũng hướng về ba người Huyễn Thần tông.

Đồng thời, Thần Hồn ba động bàng bạc lần nữa từ trên người Thải Y bay lên.

Phía sau Ô Vân Phá Phong Chuẩn, Kim Sí Phiên Thiên Điêu đang phi tốc tiếp cận, quanh người Trí Thắng, Khổng Sán trên người Kim Sí Phiên Thiên Điêu đã kiếm quang tăng vọt, chỉ chờ đợi một sát na xuất thủ kia.

Đột nhiên, sắc mặt của Trí Thắng và Khổng Sán cùng nhau biến đổi.

- Không tốt!

Khống thú ngọc phù trong tay Trí Thắng đột ngột bùng lên quang hoa, thoáng chốc, Kim Sí Phiên Thiên Điêu nghiêng một cái. Nhanh chóng hướng về một bên tránh đi, một xích quang ấn tỷ nho nhỏ lóe ra xuất hiện ở ngay phía trước Kim Sí Phiên Thiên Điêu, kém một chút đã đụng vào!

- Bạo!

Thanh âm đột ngột vang lên.

Oanh!

Linh Lực quang hoa màu đỏ đột nhiên tràn ngập, giống như một đoàn đám mây hình nấm nhỏ.

Trong nháy mắt tiếp theo, Kim Sí Phiên Thiên Điêu hét thảm, mặc dù Trí Thắng phản ứng được nhanh, cánh phải của Kim Sí Phiên Thiên Điêu vẫn bị oanh đến máu thịt be bét, máu tươi chảy ròng.

Mặc dù Kim Sí Phiên Thiên Điêu miễn cưỡng còn có thể phi hành, nhưng tốc độ lại đại giảm, trong lúc khẩn trương. Hai người Trí Thắng và Khổng Sán cùng nhau nhảy xuống, đuổi theo Ô Vân Phá Phong Chuẩn.

Phía trên Ô Vân Phá Phong Chuẩn. Thải Y dùng Thần Hồn công kích trực tiếp làm cho trưởng lão Huyễn Thần tông - Hồng Phong như bị sét đánh. Cả người giống như gà gỗ, đứng ngẩn ở nơi đó một hơi, không có bất kỳ phản ứng gì.

Mặc dù Thanh Dực và Thiên Huyễn Ưng Vương đồng thời phản kích, nhưng ở Kế Xa và Chung Ly công kích toàn lực, Ô Vân Phá Phong Chuẩn lại xuyên qua giữa hai người, kình phong to lớn thậm chí đụng Thiên Huyễn Ưng Vương lảo đảo.

Một đoàn người Diệp Chân đột phá trùng vây, để Thiên Huyễn Ưng Vương tức giận há miệng mắng to.

- Thanh Dực sư huynh, chúng ta đuổi! Chỉ cần chúng ta bất kể tiêu hao, thừa dịp bây giờ cách còn gần, nhất định có thể đuổi theo bọn hắn.

Thanh Dực lại chậm rãi lắc đầu.

- Đuổi theo lại như thế nào? Dựa vào hai ba người chúng ta, chẳng lẽ còn có thể lưu bọn hắn lại?

- Chúng ta vẫn xem thường Thải Y kia, không ngờ, lực lượng Thần Hồn của tiểu cô nương đó lại có thể làm cho Thần Hồn của võ giả Hồn Hải cảnh ngũ trọng đỉnh phong như ta đều sinh ra chấn động!

Hồng Phong hít một câu.

- Các ngươi cũng bị bọn hắn đột phá?!

Nhìn ba người nổi trận lôi đình, Trưởng lão Kiếm Nguyên tông Trí Thắng đuổi tới hiện ra vẻ mặt ngạc nhiên.

- Trí Thắng, có bằng lòng theo lão phu cùng nhau truy kích hay không?

Đến tận đây, Thiên Huyễn Ưng Vương hận cực kỳ Diệp Chân, hận không thể đem Diệp Chân đánh chết tại chỗ.

Đột nhiên, thần sắc Thiên Huyễn Ưng Vương ngẩn người.

- Trí Thắng, ngươi và Khổng Sán biểu tình gì? Cười trên nỗi đau của người khác?

Lẽ ra, Diệp Chân bọn hắn thành công quay lại tông môn, nhức đầu nhất hẳn là Kiếm Nguyên tông các ngươi?

Có một hàng xóm cường đại như thế ngay quật khởi, chỉ sợ chưởng giáo Ngư Nhập Hải của Kiếm Nguyên tông các ngươi sẽ ngủ không an ổn?

Nghe Thiên Huyễn Ưng Vương nói thế, Thanh Dực cũng ngạc nhiên, không sai, thần sắc của Trí Thắng và Khổng Sán đuổi theo quả thật có chút không đúng.

Không một tơ một hào nhụt chí, hoặc nói tức hổn hển, hơn nữa, gương mặt chắc chắn giống như đã tính trước.

- A, Ưng Vương, Thanh Dực trưởng lão, các ngươi không cần sốt ruột, theo chúng ta chậm rãi theo đuôi, trò hay.... Sắp diễn ra!

Trí Thắng nhẹ nhõm nói.

Sắc mặt Thanh Dực biến đổi.

- Trí Thắng, chẳng lẽ các ngươi…?

- Không sai!

Trí Thắng gật đầu cười.

- Chính như Ưng Vương nói, nếu để cho Diệp Chân và Thải Y sống trở lại Tề Vân tông, bỏ mặc bọn hắn trưởng thành, đừng nói Ngư chưởng giáo Kiếm Nguyên tông chúng ta ngủ không an ổn, mà tất cả trưởng lão Kiếm Nguyên tông chúng ta chỉ sợ đều ngủ không an ổn.

- Hừ, Kiếm Nguyên tông các ngươi làm việc, quả nhiên ngoan độc!

Thiên Huyễn Ưng Vương cho Trí Thắng ngón tay cái.

Trong khi nói chuyện, năm người Thanh Dực, Thiên Huyễn Ưng Vương, Hồng Phong, Trí Thắng, Khổng Sán kết bạn đuổi hướng về phía Ô Vân Phá Phong Chuẩn.

- Hô!

Phía trên Ô Vân Phá Phong Chuẩn. Hai người Ô Minh Đạt, Mai Nguyên Câu đồng thời thở dài một hơi, ánh mắt nhìn về phía Diệp Chân tràn đầy sùng kính. May mắn mà có Diệp Chân lâm nguy chỉ huy, mới chạy ra khỏi trùng vây.

Còn có Thải Y, bình thường là bộ dáng tiên nữ người vật vô hại, lại vô thanh vô tức chớp nhoáng giết chết một Yêu Thú Thiên giai Hạ phẩm.

Nhưng mà, Ô Minh Đạt và Mai Nguyên Câu thì thở phào nhẹ nhõm, Diệp Chân nhưng dù sao cảm thấy có một loại cảm giác quái dị, loại cảm giác quái dị này đến từ Nhị trưởng lão Kế Xa và Thất trưởng lão Chung Ly.

Diệp Chân cảm giác, biểu hiện của hai trưởng lão hôm nay đứng trước tình huống đột phát, thật sự.... Có sai lầm tiêu chuẩn.

Cũng không phải Diệp Chân biểu hiện đến anh minh thần võ cỡ nào. Nhị trưởng lão và Thất trưởng lão trải qua bao nhiêu gió lớn, làm sao lại mất tiêu chuẩn trước mắt sống chết này.

Nhưng này hai người, hết lần này tới lần khác trong tích tắc khi đối mặt sống chết, đồng thời mất đi tỉnh táo hay nói là mất đi sự quyết đoán, nguyên nhân thật ra chỉ có một...

- Đến rồi!

- Các ngươi đều cẩn thận!

Đột nhiên, sắc mặt Nhị trưởng lão và Thất trưởng lão Chung Ly đột ngột biến đổi.

Linh Lực ba động kinh người cùng một tiếng vang khác đột nhiên từ phía trước trong hư không truyền đến, phía trước tầng mây bắt đầu hối hả run rẩy giống như có cái gì đó kinh khủng muốn phá không mà ra.

Kinh người nhất là, dù Ô Vân Phá Phong Chuẩn đang cực tốc phi hành, âm thanh khác thường kia cũng theo sát giống như cái bóng.

Đột nhiên, một kiếm quang hình rồng đột ngột nhô ra từ trong hư không, ngưng tụ thành Vạn Thiên Kiếm Quang hình rồng đâm hư không xuy xuy rung động.

- Ngư Nhập Hải?

- Long Kiếm của chưởng môn Kiếm Nguyên tông Ngư Nhập Hải?

Đã từng cùng chưởng môn Kiếm Nguyên tông chạm mặt, trong nháy mắt Diệp Chân đã nhận ra chiêu bài kiếm kỹ của Ngư Nhập Hải.

Ở phía sau, Trí Thắng, Khổng Sán đuổi sát theo đồng thời lộ ra vẻ tươi cười.

- Nhìn xem, chưởng giáo xuất thủ!

- Ha ha. Lần này, Diệp Chân hẳn phải chết không nghi ngờ!

Thiên Huyễn Ưng Vương cười ha hả.

Trí Thắng, có thể thương lượng cùng các ngươi hay không. Thần Hồn của Diệp Chân tên này có thể giao cho lão phu thu thập, lão phu nhất định phải giam cầm Thần Hồn hắn tra tấn cả ngày lẫn đêm mới có thể tiêu trừ đi mối hận trong lòng.

- Cái này, tốt....

Hai chữ "Dễ nói" chưa có ra miệng, nụ cười trên mặt Trí Thắng đột ngột cứng đờ.

Trong hư không, một bàn tay lớn màu xanh đột nhiên xuất hiện, giống như bóp gà con, bóp về phía Tứ Tượng Long Linh kia.

Phốc!

Tứ Tượng Long Linh và bàn tay lớn màu xanh cơ hồ đồng thời chôn vùi, cơ hồ cùng lúc đó, thân hình chưởng môn Tề Vân tông Quách Kỳ Kinh và chưởng giáo Kiếm Nguyên tông Ngư Nhập Hải đồng thời xuất hiện trên hư không.

Ống tay áo vung lên, Quách Kỳ Kinh đánh Ô Vân Phá Phong Chuẩn lui qua sau lưng, một mực bảo vệ.

- Ngư chưởng giáo, lúc nào mấy tiểu bối Tề Vân tông ta lại có thể cực khổ đại giá ngươi tự mình xuất thủ?

Thần sắc Ngư Nhập Hải nao nao.

- Đáng tiếc, Hắc Long Bí Cung mở ra tranh thủ cho Quách chưởng môn thời gian bảy ngày, bằng không, chỉ sợ bọn họ đã thành mấy thi cốt, Quách chưởng môn mới có thể đuổi tới?

- Ha ha, sinh tử tự có vận số! Nói không chừng, Hắc Long Bí Cung kia chính là vì tính mạng Diệp Chân và Thải Y mà ra, ngươi cứ nói đi?

Quách Kỳ Kinh ý cười đầy mặt, một bộ râu dài trên bầu trời bị cương phong thổi ngã trái ngã phải, hai ống tay áo khép chặt lại không nhúc nhích chút nào.

- Quách chưởng môn, có câu nói, không biết ngươi có từng nghe chưa?

- Thỉnh giảng!

- Nhân định thắng thiên!

- Số trời có tận, nhưng nhân lực vô tận! Cho nên, Bọn người Diệp Chân hôm nay hẳn phải chết không nghi ngờ!

Thần sắc chưởng giáo Kiếm Nguyên tông Ngư Nhập Hải đột ngột chuyển lệ.

- Thanh Dực trưởng lão, Ưng Vương, Hồng Phong trưởng lão, mời!

- Hợp lực của năm người các ngươi, nghĩ đến hẳn có thể đủ cầm mấy tiểu bối kia?

Về phần Quách chưởng môn, giao cho bản tọa, bản tọa đảm bảo hắn tuyệt đối sẽ không bất kỳ cơ hội hướng các ngươi ra một chỉ nửa chỉ.

- Nào dám không tòng mệnh!

Thoáng chốc, Thiên Huyễn Ưng Vương cười một tiếng dài, thân hóa thanh hồng xông về một đoàn người Diệp Chân, Thanh Dực, Hồng Phong, Trí Thắng, Khổng Sán theo sát mà lên!