Chương 403 Huyết Mạch Dị Động
Khi nàng ở một mình, khả năng ngươi sẽ không có quá nhiều nhớ nhung, dù ngươi vừa ra khỏi cửa chính là thiên sơn vạn thủy, vài tháng nửa năm, có lẽ sẽ nhớ, có lẽ mỗi ngày đều sẽ nhớ, nhưng, tuyệt đối sẽ không bao giờ quên.
Thậm chí nhớ đến đau lòng!
Bởi vì vô luận cách xa, trong lòng ngươi đều rõ ràng, chỉ cần trở về, nàng đang ở đó.
Nhưng khi ngươi biết nàng đã hoàn toàn rời xa, thời điểm ngày về vô định, đừng nói mấy tháng nửa năm, chỉ mấy ngày đều nhẫn nhịn không được.
Hiện tại Diệp Chân đang có loại cảm giác này.
Đến nay, cảm giác Thải Y vẫn luôn bên cạnh Diệp Chân cũng không phải quá mạnh, cho dù khi Diệp Chân trở lại Tiên Nữ Phong, cuối cùng Thải Y sẽ ở thời gian thích hợp xuất hiện trước mặt hắn.
Quấn quít lấy Diệp Chân đi du ngoạn, hoặc cưỡng cầu Diệp Chân đi làm một kiểu tình huống nào đó, xưa nay chưa xảy ra trên người Thải Y.
Diệp Chân vốn tưởng rằng, Thải Y rời đi, đối với cuộc sống hắn, sẽ không bị ảnh hưởng gì.
Nhưng Diệp Chân phát hiện, hắn sai.
Rời đi, mới biết được không quen.
Khi ở Tiên Nữ Phong, mỗi ngày Diệp Chân hoàn tất tĩnh tu, Thải Y kiểu gì cũng sẽ dâng lên một bát Ninh Thần Ngọc Dịch.
Đương nhiên, hiện tại cũng có.
Khi Diệp Chân tĩnh tu hoàn tất, thị nữ thiếp thân Hương Thảo của Thải Y đều sẽ đưa tới một bát Ninh Thần Ngọc Dịch cho Diệp Chân, đây là phân phó của Thải Y.
Theo Hương Thảo nói, Thải Y cho nàng một trữ vật giới chỉ, bên trong có hơn năm trăm bình Ninh Thần Ngọc Dịch, coi như Diệp Chân vẫn luôn ở Tề Vân tông, những Ninh Thần Ngọc Dịch này, cũng đủ kiên trì thời gian hơn một năm.
Nhưng vẫn không quen.
Ninh Thần Ngọc Dịch vẫn là Ninh Thần Ngọc Dịch, nhưng người cũng dâng không phải Thải Y....
Ban ngày sau khi hoàn tất luyện công một chén nước, nội y sạch sẽ mỗi ngày đặt ở bên giường, sau khi ăn xong các loại quả dại, giống như lúc ở cùng Thải Y.
Nhưng không giống nhau, người đã....
Đột nhiên, Diệp Chân phát hiện, Thải Y tràn ngập trong đầu hắn.
Diệp Chân biết, đối với một tên võ giả, loại trạng thái này không bình thường, sẽ sinh ra tâm ma, có thể tẩu hỏa nhập ma.
Nhưng Diệp Chân lại khống chế không nổi.
Diệp Chân nói với chính mình một lần lại một lần. Không thể như vậy, lại không thể tương tư như vậy, nhưng vẫn sẽ không tự chủ được nhớ đến.
Lúc này, Diệp Chân rốt cuộc hiểu rõ vì sao Thải Y khó xử.
Kiểu suy nghĩ này nhưng lại không cách nào khống chế cảm giác.
Diệp Chân tìm tới phương pháp duy nhất, nếu hắn dùng tất cả tinh lực tập trung tu luyện. Chỉ có tu luyện, có thể ngắn ngủi quên mất Thải Y.
Kết quả, Diệp Chân bắt đầu tu luyện gần như điên cuồng.
Ban ngày, khổ tu võ kỹ, khổ tu ba thức trong Hắc Long Bá Thiên, dùng hết tất cả tâm tư lĩnh hội Hắc Long Bá Thiên thức.
Luyện Hắc Long Bá Thiên thức mệt mỏi thì tu luyện Phong Vân kiếm quyết, rồi lĩnh hội Phù Vân Chỉ.
Sau khi Diệp Chân đem mỗi một phần thể lực bản thân đều ép khô sạch, vô luận mưa gió, ngã ngồi trên mặt đất, cũng bắt đầu khổ tu Xích Ngọc chân kinh, điên cuồng rèn luyện Xích Ngọc chiến thể.
Một ngày mười hai canh giờ, ngoại trừ chưa tới nửa khắc đồng hồ ăn cơm uống nước, Diệp Chân đều dùng toàn bộ thời gian tu luyện.
Khổ tu!
Tự ngược khổ tu.
Bên trong kiểu tự ngược khổ tu này, mỗi một ngày, tu vi của Diệp Chân đều đang tăng nhanh như gió.
Toàn bộ Tề Vân tông, đệ tử chân truyền có thành tựu tu vi, trưởng lão trong tông môn, thậm chí một vài đệ tử Dẫn Linh cảnh đều có thể cảm ứng được ba động Linh Lực bên trên Tiên Nữ Phong một khắc chưa từng dừng lại.
Chưa trôi qua năm ngày, chưởng môn Quách Kỳ Kinh đã tự mình đến thăm hỏi Diệp Chân.
- Diệp Chân, nếu như ngươi còn tiếp tục khổ tu, không cần đến mấy ngày, thân thể của ngươi sẽ hoàn toàn sụp đổ mất. Ngươi đang tiêu hao tiềm lực của bản thân, loại tình huống này chỉ cần tiếp tục một tháng, ngươi sẽ như đèn tắt dầu hết.
- Diệp Chân, ta minh bạch, Thải Y rời đi, đả kích với ngươi....
- Chưởng môn, người không cần nói, sau hai mươi chín ngày, người lại đến nhìn ta có phải đèn tắt hết dầu hay không?
Cho dù chưởng môn Quách Kỳ Kinh đến, Diệp Chân cũng không có đình chỉ tu luyện.
- Sau hai mươi ngày chín, ngươi điên rồi?
- Chưởng môn, ta không điên, ta rất rõ mình đang làm cái gì?
Trong tu luyện, Diệp Chân hết sức tỉnh táo, nếu chưởng môn Quách Kỳ Kinh vô cùng nghi hoặc. Hơn nữa Quách Kỳ Kinh cảm ứng được, đã năm ngày một đêm Diệp Chân không ngủ không nghỉ, tình huống thân thể, vậy mà tốt thần kỳ, tuyệt đối không kém so với đệ tử chân truyền tu luyện bình thường.
Sau khi ngây người nửa ngày, chưởng môn Quách Kỳ Kinh bất đắc dĩ rời đi, chỉ là, quyền phong của Diệp Chân, chưa từng ngừng.
Chính như Diệp Chân nói, nếu hắn có điên, hắn cũng phi thường biết rõ, hắn đang làm cái gì.
Diệp Chân cũng biết, Thải Y cũng không phải rời đi mãi mãi.
Thải Y chỉ không muốn tâm ma nàng bộc phát ra xúc phạm tới bọn hắn.
Quan trọng nhất chính là, Thải Y sẽ trở về!
Hiện tại, Diệp Chân chỉ trong lúc nhất thời không thể nào tiếp thu được Thải Y đột nhiên rời đi.
Về phần thân thể, Diệp Chân vô cùng quan tâm thân thể của mình so với bất kỳ ai.
Một hai năm sau Thải Y trở về, nếu nhìn thấy Diệp Chân bị phế bỏ, đây chẳng phải thành chuyện cười lớn.
Sở dĩ Diệp Chân điên cuồng tiến hành hình thức tu luyện tự ngược, trừ khắc chế chính mình, không để cho mình sinh ra tâm ma ra, nắm chắc lớn nhất kỳ thật chính là Thất Chuyển Dưỡng Hồn Thuật.
Từ khi lấy được bí thuật khôi phục từ Hoa Vô Song, dòng chính truyền nhân Thiên Nam Hoa, Thất Chuyển Dưỡng Hồn Thuật.
Mặc dù, Thất Chuyển Dưỡng Hồn Thuật là bí thuật dưỡng hồn, tác dụng chủ yếu là nhanh chóng khôi phục hao tổn, Thần Hồn bị thương.
Nhưng đồng thời với lực lượng khôi phục Thần Hồn, đối với khôi phục nhục thân cũng vô cùng cường đại, gần như không kém lực lượng khôi phục Thần Hồn.
Mọi người đều biết, vì tính đặc thù của lực lượng Thần Hồn, hiếm có đan dược dược phẩm có thể nhanh chóng khôi phục được, xem như Ninh Thần Ngọc Dịch cũng chỉ giúp cho quá trình khôi phục nhanh hơn, không thể nào trực tiếp khôi phục lực lượng Thần Hồn.
Phương thức tốt nhất khôi phục lực lượng Thần Hồn chính là giấc ngủ.
Mà thất chuyển dưỡng hồn bí thuật thông qua tần suất hô hấp đặc biệt tiến tới
ảnh hưởng lục phủ ngũ tạng, xương cốt toàn thân, cơ bắp đều tiến vào một loại gần như Thai Tức, chìm vào trong giấc ngủ cực sâu.
Để toàn thân tiến vào một loại cực kỳ tự nhiên.
Giống như bào thai trong bụng, từ không tới có. Mặc dù đang ngủ, nhưng toàn thân đều sinh ra sinh cơ, đều đang tản ra bồng bột sinh cơ, vô tri vô giác nở rộ bên trong.
Nằm trong loại trạng thái này, năng lực khôi phục tự thân của võ giả gấp mấy lần bão táp, thậm chí mười mấy lần, gấp mấy chục lần.
Trước mắt trạng thái của Diệp Chân, chỉ có thể tu đến tứ chuyển, miễn cưỡng ngũ chuyển. Nhưng hiệu quả khôi phục đã đạt gấp mười hai lần nghỉ ngơi bình thường.
Nói một cách khác, hiện tại Diệp Chân ngủ một canh giờ, tương đương với võ giả khác ngủ một ngày. Dưới tình huống bình thường, võ giả có tu vi như Diệp Chân, một ngày chỉ cần nghỉ ngơi hai canh giờ đã có thể long tinh hổ mãnh.
Mà Diệp Chân, chỉ cần vận chuyển thất chuyển dưỡng hồn bí thuật tiến vào loại trạng thái này gần nửa canh giờ có thể khôi phục được long tinh hổ mãnh.
Cho nên, dù Diệp Chân liên tục tiến hành loại hình thức tự ngược khổ tu này, tình trạng cơ thể vẫn không có vấn đề gì.
Không chỉ như vậy, khi Diệp Chân vận chuyển thất chuyển dưỡng hồn bí thuật này càng thuần thục. Không được bao lâu, sẽ có thể đạt tới nội tức lục chuyển thậm chí thất chuyển.
Dưới trạng thái khôi phục thất chuyển, năng lực khôi phục gấp ba mươi lần võ giả bình thường!
Có đôi khi, tu luyện giống rèn sắt luyện thép!
Một khối lớn sắt, ngươi muốn đem nó rèn thành bách luyện tinh kim, mỗi ngày ngươi phải gõ một vạn chùy, khả năng cần tiếp tục hai tháng thậm chí thời gian dài hơn.
Nhưng nếu mỗi ngày ngươi có thể gõ năm vạn chùy, khả năng chỉ cần thời gian sáu bảy ngày.
Tu luyện cũng như thế.
Dưới trạng thái điên cuồng tích lũy sẽ gây nên loại biến hóa về chất.
Nguyên bản, đối với bất kỳ một tên võ giả, Hóa Linh cảnh đều là một cảnh giới cực kỳ tiêu hao thời gian.
Trước đây Dẫn Linh cảnh, Chân Nguyên cảnh, có lẽ chỉ cần một viên đan dược hiếm thấy, ngươi có thể tăng lên một cảnh giới.
Nhưng Hóa Linh cảnh, không thể.
Cho dù hiện tại dưới tình huống Diệp Chân được hưởng thụ vô số tài nguyên tu luyện như con em thế gia, cũng cần một cái quá trình.
Nhiều tài nguyên tu luyện, nhất là tài nguyên tu luyện trân quý, cũng chỉ có thể rút ngắn trình độ thời gian tu luyện một đoạn nhất định, tuyệt đối không thể nào một lần đã xong.
Dưới tình huống bình thường, võ giả bình thường từ Hóa Linh cảnh nhị trọng Hóa Cốt cảnh đột phá đến Hóa Linh cảnh tam trọng Hóa Phủ cảnh, nhanh nhất cũng cần thời gian hai năm.
Một vài võ giả thiên tài, có thể rút ngắn thời gian này đến một năm rưỡi.
Những võ gỉa thiên tài kia được cung ứng vô hạn lượng tài nguyên tu luyện mới có thể đem thời gian này rút ngắn đến một năm.
Thời gian một năm, đã là cực hạn.
Theo như Tề Vân tông ghi chép, khai sơn tổ sư tu luyện nhanh nhất từ Hóa Linh cảnh nhị trọng Hóa Cốt cảnh đột phá đến Hóa Linh cảnh tam trọng Hóa Phủ cảnh cũng dùng thời gian một năm một tháng.
Nhưng, lúc âm thanh soạt soạt năng lượng Diệp Chân tích lũy bên trong xương bạo phát từ bên trên Tiên Nữ Phong truyền ra xa xa, dưới tình huống chưởng môn, phần đông các trưởng lão Tề Vân tông vẫn luôn yên lặng chú ý Diệp Chân, tất cả cùng nhau sợ ngây người.
Chưa tới chín tháng, thời gian chưa tới chín tháng!
So với trong khoảng thời gian này các đệ tử khác ngoài ý muốn đột phá đã khiến cho các trưởng lão Tề Vân tông đã chết lặng, cho đến khi Diệp Chân dùng chưa tới chín tháng đã tăng tu vi từ Hóa Linh cảnh nhị trọng đột phá đến Hóa Linh cảnh tam trọng.
Quả thực khiến bọn hắn chấn kinh một cái.
Nhưng, không có hâm mộ!
Có, chỉ là hiếu kỳ!
Nếu đệ tử bọn họ cũng có thể giống như Diệp Chân khổ tu thời gian gần một tháng như vậy, nói không chừng tu luyện cũng có thể đột phá lần nữa, để bọn hắn chấn kinh một cái.
Nhưng, đại đa số tình huống, tu vi chưa đột phá, thân thể đã triệt để kiệt quệ!
Tất cả mọi người hiếu kỳ, đến cùng Diệp Chân dùng bí pháp gì hoặc linh đan diệu dược gì mới có thể vượt qua cực hạn nhục thân tiếp tục khổ tu như vậy?
Bên trên Tiên Nữ Phong, xương toàn thân Diệp Chân bạo như sấm.
Trong tiếng xương bạo, quanh người như ngọc như thép hiển hiện ra xương cốt màu đỏ nhàn nhạt, không ngừng thừa nhận các loại động tác cực hạn của Diệp Chân.
Liền như thức thứ nhất bên trong Hắc Long Bá Thiên ba thức - Thần Long Bãi Vĩ không cách nào triển khai thành công, hình như cũng có thể chịu đựng được mà thi triển ra.
Thân hình như con thoi điên cuồng vung ra, Linh Lực như thủy triều từ hai chân tuôn trào ra, bên trong một mảnh huyễn ảnh, hai chân Diệp Chân liên hoàn xoắn cắt.
Khi Linh Lực cao tốc thôi động, hai chân Diệp Chân trong nháy mắt cuồng xoắn ba trăm sáu mươi lần, triệt để rèn luyện hoàn thành xương cốt, rốt cục chịu đựng được cuồng quyển cường độ cao này.
Linh Lực trong cơ thể cuồng chuyển, một loại khí tức có tiết tấu đặc thù từ trong cổ họng Diệp Chân cuồng phún ra.
Rống!
Một tiếng giống với tiếng rồng ngâm đột ngột vang vọng, cùng đồng thời xuất hiện, còn có một đạo quang ảnh màu đỏ dài đến trăm mét.
Bộ dáng kia cực kỳ giống một cái đuôi rồng đang điên cuồng vung ra.
Tất tất tất tất!
Khi đuôi rồng xuất hiện, không khí bắt đầu bị nghiền ép giống pháo điên cuồng rung động.
Khi Linh Lực đuôi rồng thành công điên cuồng vung ra, lông mày Diệp Chân đột nhiên giương lên, một tia kinh ngạc hiển hiện trên mặt hắn.
Ngay vừa rồi, Diệp Chân rõ ràng cảm ứng được, thiên phú huyết mạch thứ hai trong cơ thể hắn đã biến thành màu đen vẫn luôn không hề có động tĩnh gì.... bắt đầu thức tỉnh!