Chương 408 Kinh Hồn Lôi
Ngươi rốt cuộc là thứ gì? Lại chiếm cứ nhục thân của Hàn Thái, cút ra đây cho ta!
Diệp Chân vừa ngăn cản Hàn Thái tiến công, vừa chờ đợi lo lắng, chờ đợi Vạn Tinh Bàn trả lời.
Nhưng từ khi Diệp Chân gửi liền hai tin qua đi, Vạn Tinh Bàn giống như lâm vào yên lặng, không có bất cứ động tĩnh gì, dù chỉ mười mấy hơi thở, Diệp Chân cũng có một loại cảm giác ngày dài như năm.
- Khặc khặc! Hừ, tiểu tử, ngươi giả bộ cho ta, còn rất tinh minh sao?
Đột nhiên, Hàn Thái phát ra liên tiếp tiếng cười chói tai cùng loại với cú vọ, nghe được Diệp Chân biến sắc.
- Tiểu tử, ngươi đã có thể dùng phương pháp lấy máu, vậy cũng có nghĩa ngươi đã minh bạch thân phận của ta!
- Khặc khặc, ngươi đoán không sai, bản tọa chính là Huyết Thần tôn giả!
Nghe vậy, sắc mặt Diệp Chân đột ngột biến đổi, Huyết Ma tôn giả.
Theo Diệp Chân biết, bên trong Huyết Thần Giáo, phân biệt các cấp là Huyết Thần sứ giả, Huyết Thần tôn giả, Huyết Thần hộ pháp, Huyết Thần trưởng lão vân vân.
Xưa nay làm việc, cờ xí mỗi người khác biệt, lấy lang, hổ, tượng, long các loại làm cờ xí của mình, nghe nói, cái này có quan hệ đến Huyết Thần bí pháp bọn họ tu luyện.
Mấy trăm năm trước, một Huyết Thần sứ giả đã có thể quấy đến một phương không yên, một Huyết Thần tôn giả có thể làm cho cường giả Hồn Hải cảnh nghe mà biến sắc.
Ba trăm năm trước, Huyết Thần Giáo chỉ khôi phục một tên Huyết Thần hộ pháp, đã huyên náo toàn bộ Hắc Long Vực thiên hạ đại loạn, cuối cùng, vẫn nhờ Long Vương Giải Thiên Hà dẫn đầu rất nhiều cường giả Chú Mạch cảnh tập thể ra tay mới diệt được Huyết Thần Giáo.
Diệp Chân không ngờ, chiếm cứ nhục thân Hàn Thái lại là một Huyết Thần tôn giả.
- Làm sao, nghe được danh hào của bản tôn giả, sợ rồi à? Nói, người một năm trước ở Kim Dương thành cầm Huyết Lang kỳ, Huyết Thần sứ giả đến cùng là ai?
Sắc mặt Diệp Chân đột nhiên biến đổi.
Không ngờ, thời gian qua hơn một năm, Huyết Thần Giáo lại còn âm hồn bất tán tìm tới cửa, còn giết tiến vào Thanh La tông, tìm được Hàn Thái.
- Dựa theo ký ức của Huyết Thần tử, lúc ấy còn có hai người đồng hành với tiểu tử này, là ai, chính là các ngươi?
Thần sắc của Diệp Chân và Lục La lần nữa biến đổi.
Thần sắc Hàn Thái đột nhiên trở nên vặn vẹo.
- Bản tôn giả phí hết mấy năm tâm huyết, mới nuôi dưỡng ba tên sứ giả để bản tôn giả sai xử. Không ngờ trong nháy mắt đã bị các ngươi hủy một.
- Lần này, bản tôn giả nhất định phải diệt toàn tộc các ngươi!
- Diệt toàn tộc chúng ta, ngươi cũng phải có bản sự kia mới được! Ngươi bồi dưỡng ra được sứ giả rác rưởi như vậy. Nghĩ đến Tôn giả như ngươi cũng chẳng cao minh đến đâu!
Nộ khí dâng lên, một ngón tay xanh ngọc đột ngột bay ra, đánh phía Hàn Thái bị
Huyết Ma tôn giả phụ thân.
Không ngờ, khóe miệng Hàn Thái bị phụ thân đột nhiên lộ ra một tia nụ cười tà dị.
- Có chút ý tứ, đúng, đánh về phía ta đi!
Huyết Ma lại đưa ấn đường của mình nhắm ngay Phù Vân Chỉ, cười tà nghênh đón tiếp.
- Vô sỉ!
Thần niệm của Diệp Chân cuồng thúc, trước một hơi Phù Vân Chỉ dừng trên ấn đường của Hàn Thái, ngạnh sinh chệch hướng hướng, khiến cho Phù Vân Chỉ đánh vào ngọn núi một bên.
- Đến, thế nào không đánh, oanh vào đây này!
Huyết Ma tôn giả càng thêm hung hăng càn quấy, đối mặt công kích của Diệp Chân lại không né tránh, trực tiếp đưa yếu hại của Hàn Thái lên, làm cho Diệp Chân luống cuống tay chân.
Lúc này, Huyết Ma tôn giả lại hướng ánh mắt nhìn về phía Lục La.
- Đến nha, tiểu cô nương, sao ngươi không ra tay với ta, để cho ta nhìn xem công phu của ngươi! Hai hung phạm hại chết đồ đệ của ta đã xác định, còn có một tiểu cô nương đồng hành, ừm, tiểu cô nương dùng roi!
- Đúng rồi, tiểu cô nương, đến công kích ta đi, để cho ta nhìn ngươi có phải một trong ba người hại chết đồ đệ của ta hay không!
- Lục La, đừng xuất thủ, ngươi mắng hắn là được!
Cơ hồ là đồng thời, thanh âm của Diệp Chân vang lên trong đầu Lục La, bị Huyết Ma nhìn chằm chằm vào, di hoạn vô tận, Diệp Chân tình nguyện mình bị Huyết Ma nhìn chằm chằm, cũng không nguyện ý Lục La bị Huyết Ma theo dõi.
Chính là, Diệp Chân lại đánh giá thấp độ giảo hoạt của Huyết Ma tôn giả.
Thấy Lục La không ra tay, Huyết Ma tôn giả cười lạnh.
- Tiểu cô nương, ngươi không ra tay công kích ta, xem ra, tiểu cô nương dùng roi kia tám chín phần mười chính là ngươi!
- Tiểu cô nương, lập tức ra tay công kích ta, bằng không, ta sẽ biến cả nhà ngươi thành Huyết Nô!
- Yêu nhân vô sỉ, chính là ta lại như thế nào, mau cút ra khỏi thân thể Hàn sư huynh!
Lục La cũng bị chọc giận, ngọc tiên giương lên, gia nhập hàng ngũ công kích Hàn Thái, chỉ là tình hình, không sai biệt lắm với Diệp Chân.
- Ha ha ha ha...
Huyết Ma tôn giả phát ra tiếng cười chói tai như cú vọ.
- Không sai biệt lắm, đã kiếm đủ ba người hại chết đồ đệ của ta, không uổng công ta ẩn núp một tháng.
- Biết ta tại sao phải ẩn núp một tháng, vì sao nhất định phải gom góp ba người các ngươi không?
Huyết Ma tôn giả càng ngày càng tùy tiện, thanh âm càng ngày càng chói tai, huyết quang quanh người cũng càng ngày càng đậm.
Diệp Chân triệt để sốt ruột.
Chỉ cần Huyết Ma tôn giả còn ở trong cơ thể Hàn Thái, sợ ném chuột vỡ bình, căn bản sẽ không có cách nào chân chính xúc phạm tới Huyết Ma tôn giả.
Chỗ chết người nhất chính là, Diệp Chân cảm giác được, trong cơ thể Hàn Thái có một đạo khí tức cực kỳ kinh hãi, lực lượng to lớn đang không ngừng lớn mạnh, hẳn là Huyết Ma bắt đầu triệt để xâm chiếm nhục thân Hàn Thái.
Một khi triệt để xâm chiếm thành công, Hàn Thái sẽ triệt để không cứu được.
- Vì sao?
Diệp Chân vừa ứng phó Huyết Ma, vừa lo lắng nhìn Vạn Tinh Bàn.
Ông!
Đang lúc Diệp Chân lo lắng vạn phần, Vạn Tinh Bàn trong tay đột nhiên chấn một chút, có tin tức truyền đến.
- Có một bí pháp, nhưng mà không phải tùy tiện có thể dùng! Thần Hồn tu vi của ngươi mấy tầng?
- Tam trọng!
- Thần Hồn tam trọng miễn cưỡng có thể, có thể biết ngự lôi?
Vấn đề này làm cho Diệp Chân dừng lại một chút, ngự lôi, Diệp Chân hình như không biết, nhưng lúc này, cũng chỉ có còn nước còn tát.
- Kiếm uẩn lôi quang có tính không?
- Miễn cưỡng đi.... Vì cứu người, lão phu tạm thời truyền cho ngươi một bí thuật tên Kinh Hồn Lôi, có thể trừ Huyết Ma! Nhưng mà, có thể thành công khu trừ Huyết Ma hay không, phải xem tạo hóa bằng hữu kia của ngươi, không thể truyền ra ngoài!
- Huyết Ma lấy Huyết Hồn là chủ thể tồn tại, rất âm tà. Mà lôi thuật, thiên uy hạo đãng, chuyên khắc âm tà, Kinh Hồn Lôi thì càng tốt hơn, cơ hồ là khắc tinh của tất cả Huyết Ma.....
Linh Lực bí thuật, dưới đại đa số tình huống, muốn tu luyện thành công cần thời gian nhất định, giống như Bí thuật Linh Quang Hóa Ảnh, Hàn Băng sát khí của Diệp Chân. Đều hao tốn mấy tháng thời gian mới tu luyện thành công.
Dưới tình huống bình thường, lão giả không biết tên này truyền lại Kinh Hồn Lôi bí thuật, không có nửa năm, không cách nào tu thành, vẻn vẹn một hạng ngự lôi.
Tu luyện đã vô cùng khó khăn.
Nhưng mà, trước đây Diệp Chân tu luyện Phong Vân kiếm pháp sinh ra kiếm quang chi lôi lại làm cho hắn tiết kiệm được giai đoạn ngự lôi này.
Đây cũng là nguyên nhân tên lão giả thần bí kia hỏi Diệp Chân có biết ngự lôi hay không, nếu không phải biết ngự lôi, Kinh Hồn Lôi bí thuật này, truyền cũng bằng không truyền.
Chờ tu luyện thành công, rau cúc vàng cũng lạnh.
Nhưng nếu biết ngự lôi, chỉ cần biết pháp quyết, Kinh Hồn Lôi này cũng không phải việc khó gì, cũng chỉ là lần thứ nhất nếm thử ngưng tụ thành Kinh Hồn Lôi, tương đối không lưu loát chậm chạp mà thôi.
- Vì sao?
- Nguyên nhân rất đơn giản, hạ tràng!
- Bởi vì ta muốn cho tất cả mọi người Hắc Long Vực biết kết quả bi thảm của việc dám xuất thủ đối với Huyết Thần Giáo chúng ta! Không chỉ có người xuất thủ phải chết, mà cả nhà sẽ còn bị luyện thành Huyết Nô, Huyết Nô đê tiện nhất!
- Ta muốn cho tất cả xem lại kết quả của các ngươi người sợ hãi, không dám đối phó Huyết Thần Giáo chúng ta!
- Ta muốn cho Huyết Thần Giáo dương danh, Huyết Thần Giáo chúng ta phải một lần nữa quật khởi!
Oanh!
Huyết Ma tôn giả đnag càn rỡ đến đại phóng vểnh mông lên trời, tiếng sấm liên tục vang lên.
Nụ cười khinh miệt đột ngột từ khóe miệng Hàn Thái bị Huyết Ma phụ thân hiển hiện.
- Lôi quang sao?
- Muốn dùng lôi quang đối phó bản tôn giả sao?
- Có lẽ Hồn Hải cảnh ngũ trọng đỉnh phong chuyên tu Lôi Linh Lực Lôi Tu có thể sinh ra uy hiếp đối với bản tôn giả, nhưng điểm ấy của ngươi còn chưa đáng kể, nhét kẽ răng cũng không đủ!
- Ngươi muốn oanh, bản tôn giả sẽ để cho ngươi dùng lôi quang oanh đủ! Nhìn xem trước khi nhục thân bằng hữu của ngươi bị oanh nát, có thể tạo thành uy hiếp bản tôn giả hay không....
Đang khi nói chuyện, Huyết Ma tôn giả cười nhạo, còn cố ý không làm bất luận cái gì né tránh đưa nhục thân của Hàn Thái nghênh hướng lôi quang của Diệp Chân đánh xuống.
A!
Nháy mắt lôi quang bổ tới trên người Hàn Thái, vẻ cười nhạo trên mặt Huyết Ma tôn giả đột nhiên thay đổi, đắc ý trong thời gian ngắn vặn vẹo thành dữ tợn.
Tiếng kêu thảm thiết dị thường chói tai giống như quỷ khóc đột ngột phun ra tôn giả từ trong miệng Huyết Ma, nhục thân Hàn Thái run lên, huyết quang quanh người đại thịnh, đột ngột bị suy yếu một tầng.
- Cái gì lôi.... Đây là lôi gì? Không có khả năng, coi như Thiên Lôi cũng không có khả năng trực tiếp xúc phạm tới bản thể của bản tôn giả! Không có khả năng....
Oanh!
Nháy mắt Huyết Ma tôn giả bị oanh đến nhảy loạn chân, kiếm quang của Diệp Chân như huyễn, một đạo lại một đạo Phong Vân kiếm cương oanh ra, bên trong mỗi một đạo Phong Vân kiếm cương đều xì xì xì lóe ra một đạo lôi quang đen nhánh.
Nhưng mà, kiếm cương ẩn chứa trong đó lại bị Diệp Chân chủ động suy yếu đến cực hạn, chỉ còn lại lôi quang.
Nhục thân Hàn Thái không gánh được Diệp Chân công kích.
Oanh!
Mỗi một đạo lôi quang cũng có thể làm cho nhục thân Hàn Thái run rẩy dữ dội, huyết quang bao trùm quanh người hối hả suy yếu, mỗi một lần, cũng có thể làm cho Huyết Ma tôn giả phát ra tiếng kêu thảm thiết không phải người, triệt để toàn bộ trên không Thanh La tông.
- A, hỗn đản, đau chết bản tôn giả! Bản tôn giả thề, nhất định phải luyện ngươi thành bất tử Huyết Nô, cả ngày lẫn đêm tra tấn ngươi, tra tấn ngươi.....
Từ trong miệng Hàn Thái phát ra một tiếng một tiếng kêu thảm thiết không phải người, lập tức kinh động đến từ trên xuống dưới Thanh La tông, Hàn Thái vốn là đệ tử chân truyền của Thanh La tông, những ngày này bởi vì bị bệnh, lại được cao tầng Thanh La tông cực độ chú ý.
Cơ hồ là trong thời gian ngắn, mười mấy trưởng lão và chưởng môn Qua Vạn Phong của Thanh La tông, giống như thiểm điện bay lượn đến trên đỉnh nơi Hàn Thái cư trú.
- Thái nhi, ngươi sao vậy?
Nhìn tóc tai bù xù bộ dáng cực độ dữ tợn Hàn Thái, Bích Tâm Chân Nhân kinh hãi.
- Lục La, các ngươi đang làm cái gì? Chưa mau dừng tay?
Một màn này làm cho Chưởng môn Thanh La tông Qua Vạn Phong có chút khó chịu.
Diệp Chân ngươi đến Thanh La tông chúng ta, chúng ta không la lên cũng không tệ rồi, ngươi còn dám ra tay đối phó đệ tử Thanh La tông chúng ta.
A, không đúng?
Qua Vạn Phong đột nhiên nhớ tới, quan hệ của ba người Diệp Chân, Lục La, Hàn Thái cực tốt.
Còn có, khí tức trên người Hàn Thái, thế nào như vậy....
- Trịnh Phù Vân, dám như thế hiếp đáp đệ tử chân truyền của Thanh La tông ta, lấn ta Thanh La tông không người sao?
Nhìn tình cảnh này, Thiên Trụ Chân Nhân hướng về phía Diệp Chân rống giận.
- Im miệng!
Diệp Chân nhìn Thiên Trụ Chân Nhân lạnh lùng ném ra như thế hai chữ, trong tay dùng kiếm quang phát ra Kinh Hồn Lôi ánh sáng, lại nhanh hơn.
- Huyết Ma, yêu vật ngươi, chưa chịu cút ra từ trong cơ thể Hàn Thái!
Diệp Chân tiếng rống giận dữ, làm cho Thiên Trụ Chân Nhân có chút ngẩn ra.
- Huyết Ma? Làm sao có thể?
- Diệp Chân, ngươi cho dù muốn làm người nghe kinh sợ, cũng không trở thành như vậy....
Tư!
Ba đạo kinh tâm lôi quang đồng thời đánh lên trên người Hàn Thái, một tiếng kêu thảm thiết thê lương dị thường vang lên, đồng thời một đoàn huyết quang cực kỳ nồng đặc đột ngột bị buộc ra từ trên người Hàn Thái.